-' cậu không cảm thấy tôi đang tâng bốc cho cậu đỡ mất mặt sao, đồ vô ơn '
-' èo..... tâng con khỉ '
Hắn không trêu trọc tôi nữa, cả hai chỉ ngồi vui vẻ uống nước, tán phét với chủ quá năm xưa....
Đến khi về nhà hắn, tôi vừa chăm chú xử lý vết thương cho Minh, vừa nói
-' tưởng thế nào, soái ca ngôn tình phải bắn võ lia lịa chứ, ai ngờ thất bại thảm hại như thế này, tuy là không máu me be bét, nhưng mặt với quần áo rách nhìn như vừa chiến tranh với đàn mèo hung thế là sao???'