-' hôm qua em rủ Thư với Nhật cùng đi uống rượu '
Hắn không nể tình, thản nhiên dùng hai ngón tay cốc lên đầu tôi một cái rõ đau, dùng giọng chỉ trách
-' gan em rất to đúng không???? Còn dám đi uống rượu mà không rủ anh:D '
Tôi xị mặt xuống, như trẻ con vừa phạm lỗi, nhẹ giọng thanh minh
-' chỉ tại em muốn chuốc say hai người họ, rồi ép họ phải kí kết chấp nhận điều ước của em thôi mà '
-' ước gì '
-' à ha ha, em muốn Hoàng Nhật làm phù dâu cho em, còn Mộc Thư làm phù rể cho anh, hừ ai ngờ đến phút cuối lúc họ say mèm đồng ý, thì em cũng bị chuốc cho ngục ngã mất rồi '
-' vợ à, em nên kiềm chế những trò nghịch vô bổ đó lại đi, không anh sợ mình lo nghĩ đến tổn thọ mất '
-' tại sao không đỡ lấy em, hừ hoá ra anh lại là một kẻ chỉ biết thương hoa mà không tiếc ngọc '
Minh chỉ bình thản đáp lại
-' nhầm rồi ngược lại mới đúng, chỉ là giữa cái nơi toàn biển với cát như thế này hoa thật sự rất hiếm,:D chỉ tại em cố chấp làm lễ tại đây nên đành chịu thôi, ở đây bó hoa này quan trọng hơn em, vợ à em thất sủng rồi '