Cậu ta ngồi xuống,lấy tay tôi chấm một ít nước vẽ lên mặt bàn kính, vừa tả như bắn ráp
-'cậu cứ đi thẳng, sau đó sang trái hai lần, sang phải 1 lần, lại đi thẳng và sang phải 2 lần là đến'
Tôi đơ ra nhìn hắn,cái ngón tay chấm ít nước kia là đang vẽ cái gì, cậu ta thật thiên tài, vẽ con giun đẹp như vậy, quả cao tay:))) tôi đây thật khâm phục,khâm phục sát đất luôn
-'cậu vẽ con giun đẹp nhỉ????? Tả như thế đến bố tôi còn không hiểu,nghĩ sao tôi tìm được
Giải thích một lúc,cuối cùng cũng không đạt kết quả vẫn là 2 đứa cùng đi.Thật may là dù cậu ta có hoàn hảo đi chăng nữa, những vẫn thua tôi khoản vẽ vời,ít ra ông trời cũng không quá ưu ái cho hắn.
Lần trước trên đường đến,tôi căn bản là ngủ không có cơ hội ngắm,giờ mới thấy quanh đây có một thị trấn nhỏ,ở đây đâu đâu cũng toàn nhà gỗ nhìn thật đồng đều,cây cối trước những căn nhà san sát nhau,tạo thành một vỉa hè ngập trong bóng mát.
Hắn đạp xe còn tôi ngồi phía sau nhàn nhã ngắm cảnh, đi qua từng căn nhà không mấy cầu kì,dản dị mà tao nhã một nét đẹp độc đáo, thỉnh thoảng còn bắt gặp những người nước ngoài đang thích thú chụp ảnh, mọi người thì đều nói chuyện vui vẻ, không khí trong lành,hoá ra cũng có một nơi thoáng đãng như thế này.