*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
【Thế nào gọi là chiều vợ? THẾ! NÀY! NÀY!】
【Thế nào gọi là cuồng vợ? NHƯ TÔ DIÊN ẤY!!!】
【Xí xí, các bác đợi tí hẵng gào, bình tĩnh nghe em nói cái. Sao em cảm thấy vữa nãy Tô thần mấp máy môi ấy nhở? Lại còn gạt mic sang một bên? Em thấy thế thật á! Mỗi em thấy thôi à? Không biết ổng che mic nói gì ta?】
【A a a mị không để ý a a a thôi để tí nữa xem lại đi! Bây giờ đừng quan tâm cái đấy!!! Mị sắp chết rồi đây a a a】
【……】
Fan CP Kẹo Giòn đóng quân ở phòng live stream của《Kỳ tích》cứ tưởng mình đã chuẩn bị đầy đủ, nhưng dưới tình trạng từng viên đường to đùng thay nhau đập vào mặt như bây giờ thì vẫn hơi ngớ người.
Đang quay phim thần tượng đấy à? Tổ đạo diễn mấy ông lên kịch bản sẵn rồi đúng không? Đây là thật hả???
Nhưng dĩ nhiên, xung quanh cũng toàn là những khuôn mặt đầy kinh ngạc, mắt trợn đến nỗi sắp rơi cả con người ra ngoài. Nếu đây là kịch bản đã sắp xếp từ trước thì những người đang ngồi đây đều xứng đáng được trao giải nam, nữ diễn viên xuất sắc nhất.
Vậy nên — Chỉ đơn giản là Tô thần muốn chiều người yêu, tiện tay show ân ái.
Nói trắng ra, chuyện hạnh phúc nhất của fan CP chính là được làm fan của hai con người cuồng rải cơm tró.
Đúng rồi còn gì nữa!!!
Ngoài đôi này ra thì còn đôi nào vung cơm tró hào phóng thế này nữa không???
Người xem quá phấn khích nên hệ thống live stream vốn mượt mà của《Kỳ tích》cũng bị ảnh hưởng bởi sóng comment như muốn bùng nổ của họ. Phía hậu trường bắt đầu sửa chữa nhưng phần ghi hình ở hiện trường thì không thể dừng lại.
Lạc Đường trở thành người chiến thắng cuối cùng, nhận được phần thưởng mặt nạ vàng Vua Sói của tổ đạo diễn. Nhưng từ đầu đến cuối cô cứ như bị mộng du, lúc phát biểu cảm nghĩ nhận giải thưởng cũng như người trên mây. Não offline, chỉ có giá trị nhan sắc là vẫn online. Các fan bắt đầu ào lên chụp màn hình, chụp thế nào cũng thấy đẹp.
Sau khi kết thúc live stream, chắc chắn sẽ có nhân viên biên tập cắt ghép rồi cho thêm hiệu ứng đặc biệt vào đoạn Tô Diên tự xé bảng tên của mình để Lạc Đường lấy được mặt nạ vàng Vua Sói.
Trong video, hai người đối mặt với nhau, sau đó Tô Diên tự tay xé bảng tên của mình. Biên tập cho thêm hiệu ứng quay chậm và một vầng sáng nhàn nhạt ảo mộng vào, rồi anh đưa bảng tên của mình cho Lạc Đường. Trong cảnh Lạc Đường ngơ ngác, biên tập còn cho thêm một ô thoại trên đầu cô.
[Người yêu tôi vừa làm gì đấy?]
[Tôi là ai? Đây là đâu? Tôi đang làm gì?]
Cực kỳ hợp hoàn cảnh.
Video đăng lên Super Topic chỉ trong đêm đó đã có hơn chục nghìn lượt chia sẻ và hơn trăm nghìn lượt thích, cùng lúc đó —
# Anh tự xé mình #
# Làm fan CP Kẹo Giòn phê thế nào #
# Kẹo Giòn sao không kết hôn luôn đi? #
# Phù thủy đỉnh nhất trong lịch sử – Tô thần #
# Bàn luận về sự quan trọng của việc gặp đúng người #
…
Hầu hết các hot search nằm trong top của đêm nay đều liên quan đến《Kỳ tích》.
Tập này thật ra đã kết thúc nhưng hiện trường vẫn đang ghi hình phần Plus.
Tổ đạo diễn đưa 11 người chơi đến một căn phòng, mọi người cùng nhau chơi hai ván Ma sói bản thường. Mà Lạc Đường là người thắng trận vừa nãy, không chỉ có được mặt nạ vàng Vua Sói mà còn được quyền tự chọn thân phận của mình.
Lạc Đường vẫn chưa chơi đã thân phận ma sói nên ván đầu chọn ma sói, vừa hay Tô Diên cũng là sói, cô lại không làm mà vẫn có ăn.
Ván thứ hai cô chọn tiên tri, Tô Diên là sói, Tô Diên bảo vệ cho cô thắng.
Hai người khiến cả quần chúng phẫn nộ, cảm nhận của những người chơi còn lại cực kỳ kém. Thế là ván thứ ba, Cupid trói chặt Tô Diên và Lạc Đường vào với nhau, đêm thứ nhất xử luôn Tô Diên, Lạc Đường tự tử, hai người nắm tay nhau OUT.
Nhưng mọi người cũng chỉ đùa vậy, phần lớn “oán hận” là từ vòng chơi Rừng rậm Ma sói vừa nãy, suy cho cùng thì cũng chỉ là một chương trình giải trí, sau này vẫn chơi với nhau rất vui.
Đây là phần Plus, cũng có thể gọi là hậu trường nên sẽ không chiếu cùng phần chính và không phát sóng trên TV, sẽ đăng lên website.
Cuối cùng, sau khi kết thúc ghi hình, mọi người tạm biệt nhau rồi ai lên xe người đấy, chỉ có Lạc Đường và Tô Diên là ngồi cùng xe về.
Lên xe cũng đã đến 12h đêm, Lạc Đường bỗng nhớ tới lần trước mình ghi hình《Kỳ tích》cùng anh. Lúc ghi hình cô cứ trốn tránh anh suốt, sợ gây ra scandal, hôn nhau cũng phải lén lút, thơm má thì thừa dịp đèn hỏng. Lúc cuối đi về còn phải “phân công hành động”.
Mà bây giờ, trên đường về cô thấy hơi buồn ngủ còn được thoải mái ghé vào người bạn trai mà mơ màng.
Biết sao giờ, đôi yêu nhau đã công khai chính thức là vậy đấy —
Thích! Gì! Làm! Nấy!
…
Rạng sáng hôm sau, một video “bom tấn” xuất hiện.
Từ hành động, khẩu hình đến giọng nói, tất cả đều được khuếch đại, phóng to và phân tích. Cuối cùng, em gái kính hiển vi và em gái khuếch đại âm thanh đã phân tích được một bí mật siêu to khổng lồ.
— Trước khi Tô Diên nói ra ba chữ “Em thắng rồi”, có 99,9% còn gọi Lạc Đường là “bé yêu”.
Vậy nên, câu hoàn chỉnh mà anh nói là: “Bé yêu, em thắng rồi.”
Thế là ở Super Topic Kẹo Giòn, ai đang ngủ cũng phải bật dậy, dậy rồi thấy hơi buồn ngủ thì đã có liều thuốc kích thích cực mạnh: Ngủ cái quần què! Dậy! Dậy ăn cơm tró !
《Lịch sử của Kẹo Giòn》, chương tối nay tên là: Kẹo Giòn khuấy đảo ngàn con sóng.
_
《Kỳ tích》tập đặc biệt dành cho Giáng sinh ghi hình ngày 25 tháng Mười hai, nhìn quy mô nơi ghi hình thôi cũng đủ biết kinh phí hẳn là cực lớn. Nhưng Lạc Đường thấy độ hot của tập này chắc chắn sẽ không khiến tổ đạo diễn của chương trình chịu lỗ.
Thời gian tiếp theo, Lạc Đường không còn lý do gì để có thể trốn đến nhà Tô Diên ở — Đi du lịch dài ngày liên tục như thế cũng không phải phong cách của cô.
Nhưng sau khi Tô Diên đóng máy có rất nhiều thời gian rảnh, lúc không có lịch trình thì cô lại đến nhà anh. Ban ngày hẹn hò, buổi tối thình thoảng có hứng thì vẽ vời, hoặc là chuẩn bị cho tuần lễ thời trang tiếp theo, bây giờ cô đã có ý tưởng đại khái về chủ đề rồi.
Tô Diên muốn rời công ty quản lý và thành lập studio riêng, Lạc Đường tuy không hỏi nhưng anh cũng nói lại một chút với cô, nghe ý anh là đã chuẩn bị ổn thỏa.
Từ khi Tô Diên debut đến nay, điều khiến fan không hài lòng nhất chính là công ty quản lý của anh. Ngày một tháng Một, hai tài khoản Weibo chính thức của Tư Ngu và studio mới của anh đồng loạt thông báo. Cả Weibo nhanh chóng bùng nổ, người không biết thì chỉ thấy là anh tự mở studio, nhưng Hỏa Diễm thì vui như Tết.
— Đồ rác rưởi Tư Ngu! Tạm biệt và đếch hẹn gặp lại! Anh tao từ nay không còn là cây rụng tiền nhà chúng mày nữa rồi nhá! Khi nào chúng mày phá sản thì nhìn mặt nhau sau nhá!
— Ảnh dưới đây là tổng hợp những việc chó má, táng tận lương tâm mà Tư Ngu đã làm với Tô thần từ ngày anh ra mắt đến giờ. Đi ngang đừng bỏ qua nha cả nhà. Với cả mấy em trai em gái học biểu diễn hay gì thì cũng phải chú ý, đây không phải là Tư Ngu, đây là Tử Ngu, chỗ hút máu người đấy!
(Tư Ngu: Tư duy và giải trí; Tử: chết.)
— Đờ mờ, cuối cùng cũng chờ được ngày này! Nào nào nào, chung tay share chửi chetmie con Tư Ngu đi mọi người ơi! Share 100 lần, tôi xin phát thưởng nóng 10 tệ, của ít lòng nhiều, đùng chê nhía!
…
Lạc Đường xem xong bức ảnh “Tư Ngu đã dùng mọi cách bóc lột Tô Diên như thế nào?” mà fan tổng hợp, tức đến nỗi chỉ muốn xuyên đến những mốc thời gian được nhắc đến trong đó để đập nát cái công ty không biết điều này.
Một nghệ sĩ đang nổi tiếng như vậy, bình thường người ta phải bảo vệ và đầu tư chứ? Thế mà đây lại cho phép người khác cắt suất diễn, nhét thêm người mới, thậm chí còn thêm hẳn điều khoản “Muốn mới Tô Diên diễn thì phải cho xx đi cùng”? Hơn nữa, cả thu nhập và danh tiếng của công ty đều chỉ dựa vào một mình Tô Diên mà ngày càng được cải thiện.
Trừ ngu ngốc ra, Lạc Đường hoàn toàn không thể tưởng tượng được ban quản lý của công ty này là hạng người gì nữa.
Ngày công bố rất Tô Diên bận, lại đúng ngày đầu năm dương lịch, cuối năm âm lịch, còn Lạc Đường đã công khai thân phận nên phải đi cùng bố mẹ tham gia hết bữa tiệc này đến bữa tiệc khác. Vậy nên hai người chỉ gọi điện chứ không gặp nhau.
Lạc Đường ngồi ở phòng nghỉ của bữa tiệc xem xong bức ảnh tổng hợp đó rồi mới chia sẻ lại bài đăng trên Weibo studio của Tô Diên.
【@ Lạc Tiểu Đường tang:
Cả nhà biết hôm nay có đại sự đúng không nè? Cái khác không nói nữa, hôm nay phải vui vẻ chứ! Chia sẻ bài Weibo này và @ Tô Diên khen ngợi anh ấy (khen phải chân thành vào đấy nhé), một nghìn người đầu tiên, mỗi người 10000 tiền mặt.
À với lại, yêu cầu nhận thưởng là:
1. Không cần follow mình, nhưng bắt buộc phải follow Tô Diên.
2. Chứng minh được bạn đã từng xem phim điện ảnh của Tô Diên.】
Thật ra, dù là fan Kẹo Giòn hay là fan của Lạc Đường đều biết chắc hôm nay cô sẽ đăng Weibo, nhưng mọi người không ngờ cô lại chẳng quan tâm gì cả, vừa xuất hiện đã vung tiền!
【A a a a a đậu má em mù rồi sao? Một người 10000??? Một nghìn người???】
【Đậu móe, lần đầu tiên Lạc Đường give away đúng không? A a a a a mèn đất ơi 10 000! Tui trà trộn trong giới give away trên Weibo mấy chục năm nay mà chưa thấy cái trường hợp nào như cái trường hợp này á! Sao! Mà! Lắm! Tiền! Thế!】
【Mị trà trộn trong giới give away bao nhiêu năm nay chưa trúng bao giờ cả ! Cầu xin thần may mắn hãy nhập dzô mị một hôm áu áu áu!!!】
【Em đi biên tập một bài nịnh hót ngay đây ! Dùng thái độ chân thành khi viết bản kiểm điểm để viết bài ca ngợi!】
【Khen xong rồi, ở trong ảnh á, công túa ngó em cái ahuhu】
【Mấy người viết nhanh quá rồi đó nha? Không được, khen đểu, không chân thành thì công túa đừng để ý】
…
Mọi người gọi Lạc Đường bằng đủ các cách, nào là công chúa, Đường Đường, Đường Bảo, rồi con gái, gái yêu, loạn hết cả lên.
Nửa tiếng sau, # Lạc Đường give away 10000 mừng Tô Diên thành lập studio # và # Cả nhà mau đi giựt tiền nào # náo động lên cả hot search.
Số lượng phát thưởng rất lớn nên dù là trai gamer hay gái đu idol, chỉ cần là người chơi Weibo đều nghe danh lần give away này.
Trong một thời gian ngắn, Weibo đầy rẫy những bài khen ngợi muôn màu muôn vẻ về Tô Diên. Có khi vừa viết xong được một bài khen, hài lòng hết sức, đăng lên thì lại thấy có người trùng ý tưởng với mình, lại bắt đầu chê nhau “Mài không biết xấu hổ hả mài, đồ đạo văn”.
Ai ngờ, Weibo của Tô Diên hôm nay chỉ đăng đúng cái thông báo thành lập studio lại online đăng bài.
Tô Diên chia sẻ lại bài viết give away của Lạc Đường, mọi người cứ tưởng anh lại yêu chiều bạn gái như thường. Thế mà đọc kĩ, thì còn thêm một câu.
【@ Tô Diên: Sửa lại yêu cầu thành chúc tôi và em ấy trăm năm hạnh phúc. [chia sẻ]】
…
Hành động của anh không chỉ khiến fan CP sung sướng mà còn khiến fan only và non-fan rung động.
Fan Kẹo Giòn vừa khóc vừa chia sẻ: QAQ mịe nhà anh! Dám vung cơm tró sao không dám kết hôn luôn đi??? Bà đây chúc, trăm năm hạnh phúc, được chưa???
Thế là giang cư mận đồng loạt thay đổi, cả màn hình ngập tràn “Chúc Tô Diên, Lạc Đường trăm năm hạnh phúc, sớm sinh quý tử.”
_
Sau khi thành lập studio, Tô Diên nhận vai nam chính trong một bộ phim điện ảnh,《Nhói lòng》. Được Văn Việt Sơn và một đạo diễn nổi tiếng khác hợp tác sản xuất nên từ dàn diễn viên phụ đến các khía cạnh khác đều thể hiện là một bộ phim được đầu tư rất lớn.
Lạc Đường biết bối cảnh của phim là hiện đại, chủ đề hẳn vẫn theo phong cách của anh trước giờ, ví dụ như gián điệp thời chiến, cảnh sát, xã hội đen hay phản ánh hiện thực xã hội,… Những dạng nhân vật ấy anh đều đã từng sắm vai. Cô mà hỏi chắc chắn Tô Diên sẽ nói, nhưng cô không muốn hỏi kĩ — Vì sau khi công chiếu cô sẽ đi xem, phải giữ lại một chút hồi hộp chứ.
Trước mắt vẫn chưa công bố, phải chờ đến khi khai máy một thời gian sau đó mới công bố đội hình. Fan mà nghe được tin này chắc sẽ vui lắm.
Dù làm nghề gì hay có thân phận như thế nào, dường như cuối năm là khoảng thời gian bận rộn nhất của tất cả mọi người.
— Không chỉ Tô Diên bận rộn với các loại lịch trình và chuyện ở studio mới, Lạc Đường cũng không thể làm biếng, chơi bời lêu lổng như đợt trước nữa.
Tuần lễ thời trang ba tháng nữa sẽ bắt đầu, muộn nhất là trước tháng Tư đã phải chuẩn bị chu toàn tất cả. Sau bao ngày vắt óc suy nghĩ, vào một đêm cuối tháng Một, Lạc Đường cuối cùng cũng quyết định được chủ đề của mùa này. Nguồn cảm hứng của cô chủ yếu dựa vào điểm xuất phát, chỉ cần giải quyết được chuyện chủ đề thì cơ bản đã hoàn thành được 50% công việc.
Dạo này Lạc Đường và Tô Diên ra ngoài hẹn hò càng ngày càng lộ liễu, thỉnh thoảng cởi mũ chỉnh tóc mà gặp fan cũng bị nhận ra. Nhưng hai người gặp được các bạn fan rất đáng yêu, cô chỉ cần “suỵt” nhẹ một cái là các cô ấy sẽ cố gắng bình tĩnh lại, che miệng nói chuyện thì thầm với cô.
Một nhóm nữ sinh căng tràn sức sống, long lanh ánh mắt nhìn cô, chân thành tha thiết nói với cô, chị ơi, chị với Tô thần phải thật hạnh phúc nhé, bọn em thích anh chị mãi mãi.
Đôi lúc, Lạc Đường thấy vô cùng biết ơn những người đã yêu mến cô và Tô Diên.
Vì biết bản thân mình được yêu mến như vậy, nên muốn cuộc sống của mình trở nên tốt đẹp, tỏa sáng hơn nữa.
Ngoài việc đi công viên giải trí, xem phim, hay đến các khu vui chơi khác, thỉnh thoảng Lạc Đường cũng dẫn Tô Diên đến hội sở tư nhân của Lạc Thành để ăn cơm.
Ở đây hai người càng chẳng sợ gì, khẩu trang hay mũ cũng không cần. Hơn nữa, vì yêu cầu đặc thù về tố chất của nhân viên ở hội sở nên phục vụ ở đây có là fan của hai người cũng không chủ động ra xin chữ ký.
Dù không được gặp nhau mỗi ngày nhưng cứ thế này, thêm một chút bận rộn của cuộc sống, vài ngày lại hẹn hò một lần cũng khiến cô cực kỳ hạnh phúc.
Giao thừa năm nay là vào đầu tháng Hai dương lịch.
Không phải năm nào thành phố C cũng có tuyết, nhưng mùa đông năm nay hình như lạnh hơn những năm trước, người người chờ mông tuyết rơi. Mà trung tâm dự báo thời tiết cũng “nói dối” nhiều lần là “90% ngày mai tuyết sẽ rơi, trước đêm Giao thừa 95% tuyết rơi”, nhưng hô “sói đến rồi” nhiều quá nên bây giờ dân mạng chẳng ai tin nữa.
(Truyện “Cậu bé chăn cừu”)
Ai mà ngờ, đến lúc không còn ai tin thì nó lại trở thành sự thật.
Tuyết đầu mùa năm nay lặng lẽ ùa đến vào đúng ngày Giao thừa. Sáng sớm, khi tuyết bắt đầu rơi, newfeed của Lạc Đường đã tràn đầy những meme “Tuyết rơi đúng lúc, năm mới bội thu”. Cô chọn vài bức ảnh hài hước nhất, cười hì hì gửi cho Tô Diên.
Gần tới thời ngày Giao thừa, Lạc Đường đã mè nheo đòi Tô Diên sang nhà mình đón Giao thừa. Không chỉ là vì anh ở nhà có một mình cô đơn, mà còn vì cô muốn để người nhà chính thức gặp anh.
Lúc ấy, Lạc Thành rất tự nhiên hỏi một câu: “Hở, thế người nhà nó đâu? Ở chỗ khác hả con?”
Lạc Đường bỗng giật mình.
Bạch Tương Nghi lập tức nhận ra sự khác lạ của con gái: “Sao thế Đường Đường? Người nhà nó… không còn à con?”
“Gia đình anh ấy… Ba mẹ anh ấy…” Lạc Đường ngập ngừng.
Cô không muốn nhớ lại chút nào, cũng không muốn nói việc này cho ba mẹ biết. Chỉ cần nghĩ đến việc anh đã từng phải trải qua những chuyện đó, nhắc đến ba chữ “gia đình anh” cô lại như phản xạ có điều kiện mà cảm thấy tim mình nhói đau, không thể chịu nổi.
Nghẹn lời hồi lâu, cô ngẩng đầu lên nói: “Ba mẹ, anh, con không nói được không ạ? Với lại… Nếu hôm đó anh ấy có đến, mọi người cũng đừng hỏi, được không ạ?”
Lúc ấy gia đình cô đang ăn tối, nghe vậy sững người.
Lạc Đường nhìn ba người cô yêu thương nhất, những khuôn mặt thân quen với cô. Mỗi người họ thương yêu cô bằng một cách khác nhau, nhưng đều trân trọng cô, từ bé đến lớn, chưa từng thay đổi.
Có điều…
Tô Diên lại không có ai yêu thương anh như vậy.
Anh đã sống cô đơn một mình biết bao nhiêu năm, căn nhà rộng lớn biết mấy cũng chỉ có mình anh ở.
Anh không có người nhà, dường như… chỉ có cô mà thôi.
Không biết sao, nghĩ đến đây là Lạc Đường rất muốn khóc, cô cố gắng nén nước mắt lại, nói: “Anh ấy sống một mình từ lâu… Mọi người yên tâm, anh ấy không giấu con cái gì hết, chỉ là con không muốn nói những chuyện đó với mọi người thôi ạ.”
“Nhưng mà…” Cuối cùng Lạc Đường vẫn không nhịn được, đặt đũa xuống, đưa tay che đi đôi mắt ngấn lệ: “Mọi người tin tưởng con, anh ấy thực sự là người tốt, anh ấy…” Cô nghẹn ngào không nói nên lời.
Chỉ là, anh không may mắn mà thôi.
Nhưng không cần quan tâm đến những “may mắn” mà anh không có, cô sẽ là người bù đắp cho anh.
Bữa cơm ấy bị gián đoạn giữa chừng, ba mẹ và cả Lạc Chu đều bị cô dọa sợ, chủ đề thay đổi quá nhanh nên họ cũng không dám hỏi kĩ.
Lạc Đường từ bé đến giờ mới hẹn hò với một người bạn trai, nghe nói thích từ hồi Phổ thông, có thể khiến cho Lạc Đường một lòng thương thầm nhiều năm như vậy. Hơn nữa, bọn họ cũng đã tìm hiểu về Tô Diên, một chàng trai trong môi trường phức tạp, nhơ nhuốc như giới giải trí mà vẫn làm việc trong sạch. Ngay lúc mình đang ở đỉnh cao của sự nghiệp, dám chủ động đề nghị công khai hẹn hò với Lạc Đường, rồi sau đó không ngại ngần thể hiện tình cảm trước công chúng, như vậy thì cần quan tâm đến gia đình để làm gì.
Thế nên việc này coi như đã quyết.
Năm mới nên người giúp việc cũng đã về quê đón Tết, ban ngày Lạc Đường đi theo Bạch Tương Nghi học cách làm đồ ăn, tuy là Bạch Tương Nghi không quá giỏi nấu nướng nhưng vẫn hơn Lạc Đường. Mất mấy tiếng đồng hồ, Lạc Đường cuối cùng cũng học được cách để rán được một quả trứng vàng óng ánh, ngon lành.
Trước Giao thừa hai ngày, Tô Diên bay sang Pháp thăm dì anh một ngày, xế chiều hôm nay về nước, nhưng lúc ấy tuyết ở thành phố C rơi quá dày nên máy bay bị hoãn lại mấy giờ. Lúc anh xuống máy bay rồi lái xe đến Tiên Bích thì đã là 6h tối.
Ở Tiên Bích, nếu không chứng thực được biển số xe thì không được đi vào khu dân cư. Lạc Đường có thể gọi điện cho bảo vệ báo trước biển số xe, nhưng đã một tuần hai người chưa được gặp nhau, lát nữa vào nhà cũng không thể dính lấy nhau nên cô muốn ra đón anh trước.
Lạc Đường nhận được tin nhắn thì nhanh nhẹn khoác áo chạy ra cửa. Ra đến cổng, nhìn thấy xe của anh thì sướng rơn.
Hình như Tô Diên không nghĩ là cô sẽ ra đón mình, anh xuống xe, rồi cô lao như tên bắn vào trong lòng anh. Tô Diên được cô ôm thật chặt, vì lực lao đến quá lớn nên còn phải lùi về sau vài bước.
Lạc Đường ôm anh, dùng cách đặc biệt của riêng mình để nói thật nhiều lần “Em nhớ anh”, rồi mới bắt đầu nhắc đến chuyện chính.
“Tô Diên Tô Diên, cuối cùng bọn mình đã đi đến giai đoạn gặp người nhà rồi! Anh biết sao không, trước kia chưa gặp người nhà ấy, em thấy mình cứ như đứa trẻ con lén lút yêu đương giấu diếm ba mẹ ấy, nhưng mà bây giờ —” Cô ra vẻ bí mật ngừng lại một chút, sau đó dùng giọng điệu trong trẻo nói: “Sau tối nay, bọn mình đã trở thành cặp đôi được người lớn chấp nhận rồi đấy!”
Tô Diên không nhịn được mỉm cười: “Ừm, anh biết.”
“Nhưng em có từng nghĩ, chẳng may ba mẹ em thấy anh…”
“Anh không cần lo mấy chuyện đó đâu.” Lạc Đường nghĩ chắc chắn anh sẽ nói vậy, ngắt lời anh: “Bố mẹ em làm gì mà cổ hủ như thế. Tuy bây giờ nhiều nhà quyền thế nói cho con cái tự do yêu đương, nhưng vẫn âm thầm nhắm đối tượng cho con gái, cơ mà nhà em là tự do yêu đương thật đấy.”
“Hôn nhân trong mấy nhà đấy toàn là vì lợi ích, nhưng em có gả cho con trai tập đoàn nào, hay anh trai em cưới con gái tập đoàn nào thì cũng chẳng ảnh hưởng mấy đến nhà em.”
Giọng điệu của Lạc Đường lúc phân tích không hề kiêu ngạo, chỉ đơn giản là phân tích: “Bởi vì không nhà nào mang đến lợi ích cho ba em hết á, có thể nói là nhà em còn phải đưa ngược tiền cho người ta. Hôn nhân như thế thì lời cho người ta quá, nếu không định kết hôn thì ba mẹ em quan tâm làm gì?”
“…” Người yêu anh thẳng thắn thật.
Tô Diên hắng giọng một cái, hơi buông lỏng cánh tay ôm cô ra một chút, gật gật đầu: “Anh biết rồi.” Ngừng một chút, lại cười: “Vậy là lời cho anh rồi.”
Lạc Đường làm bộ trợn mắt: “Anh biết thế là tốt!” Sau đó chẳng đến vài giây, cô không nhịn được bật cười.
Bên ngoài, tuyết vẫn rơi nhẹ. Tô Diên ăn mặc rất đẹp nhưng nhìn rất phong phanh, Lạc Đường nhanh chóng quẹt thẻ vào cửa, hướng dẫn Tô Diên đỗ xe ở gara rồi nắm tay dắt anh vào trong.
Cô kể mấy ngày nay có nhiều chuyện lắm. Ví dụ như Super Topic của Kẹo Giòn mới sa thải một mod, đang tìm người mới, hay scandal gần đây của Lương Tử Nguyệt và Tiếu Nghênh, hay lúc trước Lý Ý đến thành phố C chơi, tham gia tiệc tối với cô, vô tình thả thính được vài bé thiên kim tiểu thư, thả thính xong thì chuồn ngay về Paris.
Cô nói xong, chợt thay đổi chủ đề.
“Anh ơi, chắc năm nay là mình cưới nhỉ.”
Như đang cảm khái, như đang hỏi ý kiến, càng giống như đang khẳng định, hoặc là…
Tô Diên cong cong môi: “Em đang nhắc khéo anh đấy à?”
“Đâu có đâu!” Lạc Đường cãi xong thì thấy mình chẳng có chút kiên định nào, vội sửa: “Ừ, em nhắc khéo đấy! Sao! Anh có cưới không?”
Tô Diên nhìn cô một lúc lâu, đưa tay phủi mấy bông tuyết rơi trên tóc cô: “Cưới.” Anh thở dài: “Em thích bất ngờ mà, đừng mải nghĩ về việc ấy, cho anh chút cơ hội làm điều bất ngờ, được không em?”
“…”
Lạc Đường hiểu được ý anh.
Cô cứ mãi nhắc đến chuyện cưới xin là không được, vì anh muốn cho cô một bất ngờ.
Được đấy, cái anh này. Lần trước bảo đổi điều kiện trúng thưởng thành “Chúc tôi và em ấy trăm năm hạnh phúc” cũng vậy, thả thính làm người ta ngơ ngẩn.
Lạc Đường đỏ mặt đồng ý.
Dù sao hôm nay cũng là lần đầu tiên Tô Diên gặp người nhà cô, cô kể xong chuyện mấy ngày nay lại bắt đầu nói về gia đình mình.
“… Anh ơi, trước nay anh sống một mình nhiều năm rồi, nhưng về sau sẽ không như thế nữa! Về sau, chúng ta sẽ cùng nhau đi qua từng năm! Em bảo nhé, ba em nấu ăn ngon lắm — ngon như anh nấu vậy á! Nhưng mẹ em nấu ăn hơi kém một chút…” Lạc Đường nhíu mày: “Em di truyền từ mẹ đấy… Nhưng mà mẹ lại thích nấu nướng lắm. Lúc các cô giúp việc về quê ăn Tết như bây giờ mẹ em mới có cơ hội vào bếp đấy. Có khi em với anh em thấy không ăn nổi thì ba em mới ra tay cứu trợ…”
Cô nói liên miên nhiều lắm, nhưng anh vẫn yên lặng nghe, khóe môi cong cong mang ý cười ấm áp.
Chỉ cần nghe cô nói cũng đủ để hình dung được cô đã lớn lên trong một mái ấm hạnh phúc thế nào.
Lúc gần đến nhà, Lạc Đường bước chậm lại, nắm tay anh thật chặt: “Anh.”
Tô Diên quay đầu nhìn cô: “Sao em?”
Lạc Đường đi giầy đế bằng nên phải hơi ngước lên nhìn anh: “Anh đứng yên nhé.”
“…”
Tô Diên hơi bất ngờ, sau đó thấy cô buông tay mình ra, kiễng chân lên, vươn tay ôm má anh, mở to hai mắt nói: “Ba em, mẹ em, cả ông anh của em nữa, ai cũng rất rất thích anh. Về sau, người nhà em cũng người nhà anh.”
Đôi mắt xinh đẹp của cô lóe lên ánh sáng: “Vì em là của anh mà.”