Chương 4: Những bước khởi đầu đầu tiên.
(Cái thứ này là Slime phải không nhể?)
Cái thứ cục mịt nằm chìn ìn trước mặt tôi đây được gọi là Slime, một loài sinh vật nhìn như một viên thạch di động vậy, toàn thân Slime là bán trong suốt, một điều khá là nổi bật ở chúng chính là phía bên trong cơ thể nhầy nhụa ấy có chứa một viên thủy tinh đang phát sáng. Theo tôi được biết thêm thông tin từ Lora, viên thủy tinh ấy chính là lõi của bọn Slime, chúng hút lấy ánh sáng từ bên ngoài và dần hình thành lên cơ thể bán trong suốt bao bọc xung quanh lõi cũng như bảo vệ khỏi các tác động từ bên ngoài. Mặc cho phần cơ thể có bị đâm, chém, nghiền nát đi chăng nữa thì chúng sẽ dần hình thành trở lại nên cách tốt nhất để mà tiêu diệt chúng đấy chính là lấy phần lõi ra bên ngoài cơ thể. Có lẽ như sẽ khá là mệt đây vì kích cỡ chúng cũng không quá lớn, có thể gần bằng với một bánh xe tải chăng. Điều rắc rối ấy chính là cái thứ nhờn nhờn trên cơ thể của Slime có thể làm giảm lại sự di chuyển cả các vật tác động cũng như có thể ăn mòn các loại vải, thực sự tốt hơn là không nên để chúng bám vào vì đây là bộ đồ cuối cùng của tôi.
(Để coi.....)
Tôi đã từng học một vài kĩ năng phòng thủ cũng như sử dụng vũ khí để tự vệ nên có lẽ khá tốt trong trường hợp ngay lúc này, hi vọng chẳng lục nghề mấy.
*Bibi bibi bibi*
Con Slime trước mặt tôi có lẽ đã nhận ra sự hiện diện của tôi, nó trừng mắt, hướng thẳng về phía tôi một cách nhanh chóng. Theo phản xạ, tôi đưa con dao lên cầm chắc để lên cao gần tầm mắt.
*Hấp*, con Slime liền lập tức nhún người và phóng thẳng về phía tôi. Tôi quay người về một bên để né đòn tấn công bất ngờ. Phù, tốc độ tấn công của nó khá là nhanh nhưng vẫn có thể nhận biết hướng di chuyển chỉ với mắt thường. Sau khi sượt qua người tôi, Slime đã dừng lại một chút. Một vài giây sau, nó lại tiếp tục nhún người và thực hiện đòn tấn công. Tôi lại tiếp tục quay người để né. Có lẽ sau một đợt tấn công, nó sẽ ngưng lại một thời gian để hồi sức, không được bền sức cho lắm nhỉ. Nắm bắt thời cơ, tôi liền dùng con dao đang nắm trong tay, dùng một lực khá mạnh đâm thẳng vào ngay trung tâm viên thủy tinh từ phía sau Slime. Viên thủy tinh dính thẳng ngay trên mũi dao, ánh sáng vụt tắt và cơ thể Slime bắt đầu tan rã ra. Tránh thôi!
Giết Slime có vẻ như không quá khó, đúng là nhiệm vụ phù hợp nhất cho người mới vào nghề. Tôi gỡ viên thủy tinh ra khỏi mũi dao và ngắm nghía nó một chút. Một cái đã xong, còn bốn cái nữa. Tôi tiếp tục đi sâu hơn vào trong khu rừng Bắc, một lúc sau, tôi đụng độ tới tận hai con Slime.
*Bibi bibibi bibi*, chúng cũng đã phát hiện ra tôi, chúng bắt đầu nhún người và sắp sửa thực hiện đòn tấn công kép. Chúng lao vào lần lượt, tôi quay người và né như trước. Có một thứ tôi bất chợt phát hiện ra là tầm nhìn của tôi đã hợp dần với hướng di chuyển của chúng, vào khoảng khắc chúng sượt qua người tôi, tôi có thể nắm bắt được vị trí của lõi. Có lẽ như đã có cách trị đòn tấn công của bọn này. Tôi liền hành động như đối với con Slime đầu, tôi dùng dao đâm thẳng vào con Slime thực hiện đòn tấn công sau, lõi bị phá hủy và con Slime bị tan rã ra. Tốt còn một con nữa, khi vừa quay về phía con Slime còn lại, nó đã vào thế tấn công. Nó phóng thật nhanh vào tôi, tôi nghiêng người và đưa con dao lên gần giữ ngực. Vào lúc con Slime phóng qua, tôi thực hiện một cú chém ngang theo hướng ngược lại của Slime. Sau khi tiếp đất, thứ còn lại chỉ là những mảnh cơ thể còn lại của Slime. Khiếp thật, chỉ với khoảnh cách khá xa như thế nhưng tôi xém chút nữa là mất đi mảnh vải che thân rồi. Nhìn lại thứ còn vương trên mặt đất, đó chính là viên lõi tôi vừa chém, một phần hai viên lõi đã bị cắt, đây là lần đầu tiên tôi thực hiện một cú chém như thế, thần kinh vận động cũng như phản xạ của tôi vẫn còn tốt chán.
Tôi thu thập hai viên lõi và thám hiểm thêm một chút nữa. Tôi lần lượt đụng độ với các con Slime khác, tôi hạ chúng khá dễ dàng chỉ với động tác cũ. Tôi cứ việc thu thập lõi và đi tiếp, tôi đã hoàn thành xong chỉ tiêu nhưng lại muốn làm thêm chút nữa. Guild đã có nói rằng sẽ thu mua vật liệu mà tôi kiếm được và đồng ý bán cho Guild, đây là một dịp tốt để kiếm thêm tiền nên chắc sẽ không bỏ lỡ đâu. Tôi cứ mãi mê lang thang trong rừng, gặp Slime ở đâu là giết ở đấy, việc giết Slime đã trở thành thú vui trong ngày của tôi.
Cuối cùng cũng xong, tôi quyết định sẽ dừng lại ở đây do cơ thể đã bắt đầu cảm thấy mệt mỏi rồi. Đây là chiến lợi phẩm ngày hôm nay mà tôi kiếm được trong việc giết hàng tá con Slime, 24 lõi Slime, một buổi khá lời lần đầu tiên ở thế giới này. Dù không biết từ lúc này mà trời đã gần chiều tối, phải chăng tôi mãi mê chém giết lũ Slime này mà thời gian trôi qua nhanh thế. Tôi thu dọn tất cả, men theo bìa rừng để tìm đường chính. Tôi phải nhanh chân lên vì tôi không muốn để nguội phần ăn tối và mau chóng trả nhiệm vụ cho chị Lora. Cuối cùng cũng ra khỏi rừng và lết về trên đường chính. Cơ mà.....
(Chẳng phải còn phải lết thêm 30p lết bộ về thị trấn sao!)
Khoảng một lúc sau, tôi đã về tới thị trấn Repti. Tôi đã tốn quá nhiều sức cho lũ Slime mà quên bén rằng còn phải lội bộ về. Trước khi về quán trọ, tôi ghé qua Guild để trả nhiệm vụ và nhận tiền thưởng.
Tuy đã tối nhưng vẫn còn rất nhiều người tụ tập bên trong Guild. Họ ăn uống, ca hát, trò chuyện với nhau ở bên phía quầy ăn của Guild. Thi thoảng có vài kẻ to tiếng và bắt đầu gạ nhau đánh tay đôi nhưng cuối cùng cũng bị mời ra ngoài mà giải quyết.
- "Ara, Ito-kun, hôm nay là ngày đầu tiên mà em lại về trễ thế? Cứ khiến là chị lo rằng em đã ngỏm rồi chứ."
Khi vừa đến quầy, chị Lora đã ở ngay đó đợi sẵn. Vừa nhìn thấy tôi, chị ấy chạy ùa ra kiểm tra người tôi và hỏi hang với hàng tá câu hỏi chỉ để chắc tôi vẫn khỏe.
- "Em thấy thế nào, nhiệm vụ chị giao có quá khó không?"
- "Em cảm thấy cũng khá ổn ạ, chỉ là do hơi ham giết Slime quá mà quên đi thời gian. Phải rồi, đây là thứ chị yêu cầu."
Tôi lấy trong túi ra tất cả cả lõi mà tôi thu thập được đưa cho chị Lora, chị ấy nhận lấy 5 viên lõi và xác nhận hoàn thành nhiệm vụ. Tôi đã nhờ chị Lora mua lại những viên lõi còn lại. Sau khi chị Lora đi vào trong quầy để thanh toán số lõi, tôi liền dạo quanh Guild một chút.
Tôi tiến lại bảng nhiệm vụ để quan sát thêm. Có hàng tấn nhiệm vụ được treo đầy trên bảng nhưng chúng đã được sắp xếp khá ngăn nấp để có thể dễ dàng nhận ra mà không phải tốn công tìm. Có rất nhiều hình ảnh mô tả các loài quái vật từ một con gấu với một vết lông trắng hình sấm ngay trên hai cánh tay, một con dơi với cái miệng rất rộng và không có mắt,..... cho tới các loài khổng lồ như một con cá voi có sừng nhọn và dài trên đầu, một con sâu đất với phần miệng rộng kinh hồn đầy những gai nhọn,..... Chúng đều là những con quái vật hung hãn. Trên mỗi tờ giấy nhiệm vụ đều được đánh dấu phân loại, từ màu đen, nâu,..... cho tới đỏ, cam. Màu sắc chỉ mức độ nguy hiểm và cao cấp chăng. Không biết từ lúc nào, một cô gái xuất hiện ngay cạnh bên tôi.
- "Tôi chưa từng gặp cậu trước đây, cậu là người mới à?"
Một cô gái trẻ với thân hình cao ráo, cô có một khuôn mặt tròn cùng với một đôi mắt sắc bén nhưng cũng khá là lạnh lùng màu đỏ. Mái tóc màu tím nổi bật được buộc đuôi ngựa. Trên người là một bộ giáp sáng bóng cùng với một vài họa tiết trên đó và một chiếc huy hiệu đỏ. Bên hông cô ta là một thanh kiếm dài mỏng trông như Rapier của các hiệp sĩ. Một giọng nói trong trẻo cùng với khí chất rất cao trông như một hiệp sĩ.
- "Thế cậu tên là gì?"
- "À, tên tôi là Ito, tôi chỉ mới giai nhập hôm nay, rất vui được làm quen."
- "Rất vui được làm quen với cậu, Ito. Tôi tên là Giliash, Giliash Strike, cứ gọi tôi là Gil cũng được."
- "Thế, tôi có thể giúp gì cho cô không, Gil?"
- "À, với tư cách là một người lành nghề tôi đến để cho cậu một lời khuyên vì cậu khá đăc biệt."
- "Đặc biệt?"
- "Tôi chưa bao giờ thấy một mạo hiểm gia nào mà lại ăn mặc chỉ với một bộ quần áo da mà không có gì bảo vệ cả."
- "Vậy ra là vậy à....."
- "Tốt hơn cậu nên tự trang bị bảo vệ cho chính bản thân cậu đi vì các nhiệm vụ sẽ một ngày khó hơn đấy và sẽ không có bất kì điều gì đảm bảo mạng sống của cậu cả."
Giờ nhắc mới nhớ, đúng là trên người tôi ra chẳng có gì ngoài bộ áo da, một cái túi và một con dao cả. Thế này có lẽ sẽ rất nguy hiểm nếu như tôi chỉ có mặc như thế khi đi làm nhiệm vụ. Đúng như Gil nói, tôi sẽ cần đồ bảo vệ và cũng sẽ trông giống một mạo hiểm gia hơn so với một tên ngốc không biết nguy hiểm là gì.
- "Ồ, có lẽ người của tôi đang gọi tôi, hẹn gặp lại nhé Ito, hi vọng cậu sẽ mạnh hơn trong tương lai."
- "Cảm ơn rất nhiều, Gil."
Gil quay trở lại với đội của mình, còn tôi thì quay lại quầy để gặp chị Lora. Lúc này đây, chị Lora đang cầm một bọc tiền kha khá trên tay. Chị ấy đưa cho tôi, bên trong có khoảng..... 48 đồng nâu, một số tiền khá lớn ở thời điểm này đối với tôi. Tôi sẽ không cần phải lo ở ngoài đường nữa rồi. Tài khoản cá nhân giờ đây của tôi đã là 52 đồng nâu, số tiền này sẽ giúp tôi sống trong 1 tuần. Tôi nhận lấy số tiền từ chị Lora và nhanh chóng về quán trọ.
Khi vừa về đến quán trọ, Bell cũng mới vừa dọn ra bữa tối. Khi thấy tôi về, em ấy tươi cười mời tôi vào thưởng thức. Tôi ngồi vào bàn và nhanh chóng đánh chén bữa tối với Bell vẫn đang ngạc nhiên ngồi nhìn.
- "Ito-san ăn khỏe ghê!"
- "Chắc hôm nay anh đã làm việc rất nhiều nhỉ, thế anh đã kiếm được công việc nào phù hợp chưa?"
Tôi liền nuốt trôi tất cả và trả lời Bell.
- "Có vẻ như hôm nay cũng khá thuận lợi cho tôi. Công việc ở Guild khá ổn nên không có gì để phàn nàn cả. À, đúng rồi....."
Tôi liền móc trong túi 30 đồng nâu và đưa cho Bell.
- "Liệu tôi có thể đăng kí thêm 5 ngày nữa được không, Bell?"
- "Vâng, bất kì lúc nào anh muốn."
Sau khi ăn xong xuôi bữa tối, tôi trở lại phòng của mình và chợp mắt. Tiền phòng ở đây khá là rẻ, thu nhập một ngày ở Guild trung bình có thể sống được 2 ngày. Vậy là mối lo đầu tiên của tôi đã được giải quyết. Bây giờ tôi chỉ muốn ngủ thôi, cơ thể đã muốn rụng rời lắm rồi. Ngày thứ 2 ở thế giới mới cuối cùng đã xong với sự cạn kiệt năng lượng.