Chương 49: Cuộc chiến bất ngờ.
-"Hãy để màn đấu giá bắt đầu!"
-"Cuối cùng cũng bắt đầu!"
-"Ta đang háo hức để xem hôm nay có gì nào."
Những tên quý tộc đang tỏ ra háo hức khi tên buôn cho món hàng đầu tiên xuất hiện, không ai khác chính là đại đội trưởng của KnighHall, Rei.
-"Món hàng đầu tiên là... Một chiến binh dũng mãnh và bất bại! Chiến binh Rei!"
Rei bắt đầu bước ra từ sau sân khấu, tôi đã nới lỏng sợi dây thừng đang buộc cô ấy lại để cô ta dễ bề hành động.
-"Hô, trông cô em cũng ngon đấy."
-"Dạng chiến binh à, chắc là giỏi chịu đựng lắm nhỉ, ehehehe."
-"Ta sẽ bắt đầu đấu giá, giá khởi điểm là 70 đồng vàng!"
-"Ta, 75 đồng vàng."
-"Ta, 80 đồng vàng."
-"Ta, 95 đồng vàng."
Cứ thế, con số đấu giá bắt đầu tăng lên không ngừng.
-"Ta, 3 đồng tím!"
Có rất nhiều khách thích chơi trội nên họ bắt đầu chuyển sang đồng tím.
-"10 đồng tím."
-"..."
Có vẻ như tất cả đã im lặng khi có một tên quý tộc đưa ra con số rất cao."
-"10 đồng tím, còn ai muốn ra giá chứ?"
-"Vậy thì... Lần 1... 10 đồng tím lần 2... 10 đồng tím-"
-"15 đồng tím."
-"Hả!"
Tôi cũng thích thử thách tên nhà giàu ấy một chút nên đã đưa ra một mức giá cao hơn hắn một chút.
-"Ngươi cũng có hứng thú à..."
-"Chắc vậy."
-"Vậy thì... Lần 1... Lần 2..."
-"Tôi thấy thích món hàng này đáng giá lắm đấy."
-"Chết tiệt..."
-"Lần 3-"
-"50 Đồng tím!"
Rõ ràng là tên quý tộc này không thích thua ai nên hắn đã treo ra một cái giá khá sốc với tất cả những người tham gia.
-"Là ông ta à, Belhof, vị quý tộc vùng biên giới..."
-"Nghe đồn ông ta chịu chơi lắm..."
-"Bỏ tận 50 đồng tím, ông ta đang nghĩ gì thế."
Tên quý tộc nhìn tôi với vẻ khiêu khích, hắn đang nghênh mặt lên trông thật nhức mắt, nhưng dù sao thì...
-"Tôi xin rút lui, món hàng là của ngài..."
-"Hahahaha, tốt lắm!"
Tên quý tộc cười thỏa chí, hắn ta bắt đầu đưa ra cái ánh mắt dê cụ hướng về Rei và bắt đầu đi đến khán đài.
-"Haha, ta đã bỏ ra tận 50 đồng tím để có được cô em, ráng mà làm cho ta thỏa mãn đi!"
Đợi khi hắn đã tiến đến rằng Rei, tôi khẽ gật đầu nhẹ để ra tín hiệu cho Rei biết.
*Vụt* Rei tiến ra sau tên quý tộc, đá vào phần sau của gối khiến hắn khụy xuống và rút một con dao đã giấu ra và khống chế.
-"Cái gì!"
-"Chuyện gì đang xảy ra."
Một vài tên quý tộc đánh hơi được mùi nguy hiểm nên bắt đầu lẻn ra ngoài, nhưng tôi đã khóa cửa mất rồi.
-"Ôi, mau mở cửa ra!"
-"Các người đang làm gì thế."
Tình cảnh lúc này đang hoản loạn.
*Tách* Tôi búng tay ra hiệu cho tất cả những hiệp sĩ đang giải dạng xuất hiện.
*Vụt vụt* Những tên quý tộc bị khống chế bởi những thanh kiếm và con dao ngay kế bên cổ. Từ bên ngoài, vua Julius và những người khác tiến vào.
-"Bệ hạ!"
-"Đức vua!"
----------Chuyển cảnh----------
-"Tất cả các ngươi..."
Vua julius hiện đang đứng trước toàn bộ những tên quý tộc có dính dáng đến việc buôn bán nô lệ.
-"Chúng thần xin lỗi-"
-"Câm miệng, tất cả các ngươi không ai có quyền lên tiếng! Hiện tại tâm trạng ta không được tốt, ta không biết vì sao ta chưa cho tử hình tất cả các ngươi..."
-"Bệ hạ..."
-"Ngươi, Belhof... Ngươi dám làm những chuyện này sao lưng ta, khi xưa cha ngươi đã tin tưởng ngươi mà cho ngươi lên làm lãnh đạo... Cuối cùng ngươi lại đổ đốn thế này..."
-".........."
Tên quý tộc cúi mặt xuống không dám ngẩng lên.
-"50 đồng tím, các ngươi có biết nhiêu đó có thể giải quyết cả tá vấn đề không, cuộc sống người dân của các ngươi thì sao hả!"
Vua Julius hiện giờ đang rất là giận dữ, vì trước mắt ông là những người đã từng được bầu chọn do năng lực, cuối cùng lại sa ngã... Nhưng mà tôi lại khâm phục cái thái độ bình tĩnh của ngài Julius khi có thể kiềm chế đến thế.
Vua julius hít lấy một hơi thật sâu để bình tâm.
-"Ta đã quyết định rồi... Ta ra lệnh hủy bỏ quyền lực và tước lại địa vị của tất cả những quý tộc ở đây cũng như dính dáng đến buôn bán nô lệ. Từ nay tất cả các ngươi sẽ làm lao động không công cho KnightHall, vợ con của các người sẽ bị lưu đày và toàn bộ của cải của các ngươi sẽ bị tịch thu. Và còn một điều nữa... Biến cho khuất mắt ta!"
-"Giải chúng đi!"
-"Vâng!"
-"Ngài Julius, ngài không sao chứ...?"
-"À, ta không sao... Ta chỉ hơi mệt thôi Ito..."
-"Vậy à..."
Sau đó tôi bắt đầu dọn dẹp những gì còn lại của căn lều và cũng những hiệp sĩ dỡ túp lều đi.
-"Ito-sama, rất cảm ơn cậu vì đã giúp đỡ cho những Á nhân và Bán nhân, họ cũng giống với gia đình tôi, khi họ được tự do thì tôi cũng cảm thấy nhẹ nhõm... Rất cảm ơn cậu!"
-"À, không có gì đâu."
-"Nếu sao này cậu làm vua của KnightHall thì tôi không ngại trở thành hiệp sĩ của cậu đâu."
-"Yên tâm đi, tôi không có ý định làm vua của KnightHall đâu."
-"Vậy à, vậy nếu như khi nào cậu đổi ý thì hãy chiêu mộ tôi dưới trướng cậu nhé."
-"Ito-sama! Có một người đang muốn gặp ngài, cậu ấy nói là một chuyện khẩn cấp!"
-"Có người..."
----------Chuyển cảnh----------
-"Ito, ta đang chờ ngươi đây."
Ngay khi tôi vừa về đến lâu đài hoàng gia của KnightHall, Tristan đã có mặt sẵn ở đó, cậu ta đang thở gấp và trông có vẻ vội vả.
[Recovery]
-"Chuyện gì đã xảy ra, Tristan?"
Tôi vừa hồi phục vừa cố gắng hỏi Tristan.
-"Hồi phục cũng vô ích thôi... Ta đã tới giới hạn của ta rồi..."
-"Rốt cuộc đã có chuyện gì, mau nói ra đi!"
-"Ta vốn đã có thể quét sạch cả bọn chúng... Nhưng thời gian không cho phép..."
Tristan túm lấy cổ áo của tôi.
-"Bọn chúng đã quyết định hành động... Bọn chúng đang tới tìm ngươi để dứt điểm tất cả..."
-"Ngươi... Phải bảo vệ... Gilliash-sama..."
Lúc này tôi mới để ý một điều, cánh tay của Tristan đang dần tan biến...
-"Chuyện gì đang xảy ra với ngươi vậy!"
-"Ta không còn thời gian nữa... Hãy cố bảo vệ Gilliash-sama... Cho tới khi ta quay lại..."
Cả cơ thể Tristan đang dần tan biến thành những đốm sáng và hòa dần vào không khí.
-"Trước khi ta... Còn một điều nữa ngươi cần phải chú ý khi giao đấu với bọn chúng..."
Tristan đang dần tan biến, cả khi nói cũng bị đứt quảng. Tristan hít lấy một hơi thật sâu.
-"Tuyệt đối... Đừng để bọn chúng... Ra tay tru-"
Chưa kịp dứt lời, Tristan đã tan vào không khí và biến mất. Tôi còn không kịp hiểu được những gì mà cậu ta cố nói vào phút cuối, rốt cuộc chuyện gì đã xảy ra? Bọn chúng đã làm gì Tristan? Hàng tá câu hỏi cứ thế xuất hiện trong đầu tôi...
-"Ito... Mọi chuyện ổn chứ...?"
Gil đã ở cạnh bên và chứng kiến mọi chuyện, em ấy cũng đang lo lắng không biết chuyện gì đang xảy ra.
-"Không sao đâu, anh nghĩ là-"
-"Thưa đức vua, một con rồng! Một con rồng đã xuất hiện ở thành Tây!"
Một con rồng đã xuất hiện ở thành Tây và đang phá hủy những khu nhà xung quanh.
-"Rồng... Loại nào?"
-"Hắc Long!"
-"Cái gì!"
Vua Julius tỏ vẻ ngạc nhiên khi nghe đến Hắc long. Hắc long là một trong những loài rồng thiện chiến và hiếm thuộc hàng bậc nhất ở thế giới này, đó là tất cả những gì tôi biết từ Gil.
-"Ngài Julius, hãy để tôi đi xử lí con Hắc long này."
-"Hm, nếu là cậu thì ta tin chắc sẽ không sao, nhưng..."
-"Có chuyện gì vậy..."
-"Gilliash, con hãy đi giúp Ito, ta cần con chỉ huy quân đội ở đó, đảm bảo người dân đều được di tản an toàn!"
-"Vâng, con nhớ rồi!"
Nói xong, Gil chỉ huy vài chục hiệp sĩ cùng đi với chúng tôi và chúng tôi hướng thẳng về thành Tây của KnightHall ngay lập tức.
-"Ito-san, em cũng muốn được giúp..."
{Em cũng vậy!}
-"Chủ nhân..."
-"Không được, các em phải ở lại đây."
-"Nhưng mà em cũng muốn giúp..."
Bell nhìn tôi với ánh mắt đầu hi vọng, thật tình thì cái ánh mắt này dễ làm người khác động lòng lắm đấy.
-"Bell, Sinney, anh cần hai em ở lại đây là vì anh muốn hai em... Hãy nấu một bữa thịnh soạn khi bọn anh đem chiến thắng về, được chứ?"
-".......... Anh và Gilliash-chan sẽ không sao chứ...?"
-"Bell, cậu yên tâm, mình nhất định sẽ bảo vệ Ito, cậu hãy nấu thật nhiều món ngon khi bọn mình quay về nhé, cả em nữa, Sinney."
{Vâng...}
-"Komio, hãy hứa với anh, hãy bảo vệ Bell và Sinney, đây là mệnh lệnh tuyệt đối."
-"Umu, em hứa sẽ bảo vệ tất cả, chủ nhân cẩn thận!"
-"Ok, anh đi đây, hãy tin vào anh, hãy tin vào gia đình mình!"
-"Vâng!"
-"Chủ nhân cố gắng lên"
{Em sẽ chờ đến khi anh quay lại!}
"Ngay từ khoảnh khắc đó...
Họ không nhận ra rằng đó chính là lần cuối cùng
mà họ được gặp lại hình ảnh người con trai ấy..."
----------Chuyển cảnh----------
*Rooooaarrrr* Khi tôi và Gil đến nơi, một con rồng đen xuất hiện và khạc những dòng lửa nóng khủng khiếp đốt cháy tất cả trong tầm mắt. Cả một khu dân cư chằm đắm trong bão lửa, khói bay nghi ngút.
-"Tất cả hiệp sĩ, hãy mau di tản tất cả người dân trong khu này ra ngay lập tức!"
-"Vâng!'
-"Gil, chúng ta mau giải quyết cái thứ đó thôi, càng để lâu thì ngọn lửa này sẽ không được dập tắt đâu."
-"Ok, em hiểu rồi!"
Để lại phần di tản người dân cho những hiệp sĩ, tôi và Gil tiến đến chỗ của con Hắc long.
*Rooooaaarrr* Ngay khi hình ảnh tôi lọt vào ánh mắt con Hắc long, trông nó dường như phát điên lên, nó bắt đầu rống lên liên hồi, đập cánh dữ dội, cả hàm rằng cứ cắn chặt vào nhau và ánh mắt của nó triển đỏ... Tôi có thể cảm nhận nó, sức mạnh của con Hắc long đang tăng lên, cái kích cỡ của nó là một thứ khó nhằn rồi... Mà bây giờ lại thêm cái sự hóa cuồng này lên nữa thì có hơi... Rốt cuộc thứ gì đã làm cho nó trở nên điên loạn như thế chứ...
[Ai đọc mấy chương trước thì biết vì sao nhé, ahihi :))
Nó cứ nhắm vào tôi mà khạc lửa.
[Dash]
Tôi tăng tốc để tránh lửa, nhưng cho dù tôi có chạy đi đâu thì nó cứ nhắm vào tôi như một mục tiêu cố định.
-"Ito, anh không sao chứ?"
-"Không sao, chúng ta phải dụ nó ra ngoài thành, em hãy mau ra đó trước đi!"
-"Vâng!"
Gil tăng tốc và chạy ra ngoài thành, tôi cũng tăng tốc dẫn dụ con quái vật này ra ngoài thành.
Ngay khi Hắc long được dụ ra ngoài thành, những hiệp sĩ phía bên trong đã có thể tìm ra được cách ngăn hỏa hoạn. Còn về phần chúng tôi, trận chiến chỉ mới bắt đầu.
*Rooaaarrrrr* Con Hắc long ngừng phun lửa vào bắt đầu đập cánh thật mạnh, tạo ra những cơn lốc cực to nhắn thẳng vào tôi.
[Sparta Shield]
Tôi dựng một bức tường chắn hình vòm bằng đất để ngăn cản những con lốc đang tiến tới và để cầm chân nó.
-"Gil, anh sẽ cầm chân nó, phần còn lại nhờ em!"
-"Vậy thì em tới đây!"
*Keng* Gil nhảy thẳng lên cổ Hắc long và chém liên tiếp vào cổ nó. Ngay khi tạo ra một vết khá nông, Hắc long bắt đầu chú ý và cố giãy giụa. Gil vẫn bám chặc trên cổ nó nên Hắc long bắt đầu xoay người trên không. Gil nhảy lên