Arc 4: The war is coming!
Chương 60: Đảo rồng Drais.
Đảo Drais, nơi này được coi là đảo rồng vì ngọn núi trung tâm hòn đảo có phần đỉnh đầu như một con rồng. Một hòn đảo nhỏ tọa lạc giữa một lòng hồ rộng lớn được đặt theo tên một nữ thần nước trong truyền thuyết của lục địa Alter – Jilvia. Hòn đảo có kích thước rộng lớn với các cây cối um tùm cao lớn bao bọc xung quanh, hay nói chính xác hơn là đã từng. Khung cảnh hiện nay hiện ra là một thành trùy sắc ngập trong khói bụi nghi ngút, tiếng búa gõ, va đập của kim loại vang lên triền miên gây chói tai, những tia lửa lúc này của ánh lên qua các song sắt trải dài khắp thành trì. Một cây cầu lớn bằng đá được dựng lên nối liền hòn đảo với đất liến, có rất nhiều toa xe ngựa được vận chuyển qua lại trên cây cầu này. Tôi cũng để ý thấy rằng có rất nhiều thợ rèn bị đưa đến đây, bọn họ thuộc các chủng tộc rất đa dạng như Bán nhân, Á nhân, Dwarf, Cự nhân và hơn thế nữa, tất cả bọn họ đều bị xích lại bởi một sợi xích dài nối tiếp nhau. Số lượng lính ở nơi đây khá nhiều khi mỗi xe chở vũ khí luôn luôn đi kèm với một nhóm lính khoảng 4 tên, chúng ra vào thường xuyên nên nếu trừ số đó đi thì lượng lính bên trong thành trì này thì khá ít. Phía bên trên thành trì có 4 tháp canh, mỗi tháp có 2 tên lính. Việc đột nhập vào thời điểm này thì chắc chắn bị tóm, tôi sẽ lên kế hoạch tấn công vào buổi tối.
----------Chuyển cảnh----------
-"Đã đến lúc rồi."
Trời đã tối và theo tình hình hiện tôi đang quan sát được thì có vẻ như vào ban đêm thì tuyến vận chuyển sẽ ngừng lại và các tên lính sẽ bắt đầu nghỉ ngơi. Đã đến lúc đột nhập rồi, nhưng trước đó, tôi sẽ thử khả năng mới của [Teleport]. Tôi nắm chặt một con dao trong tay và nhắm thẳng vào tháp canh đầu tiên.
*Vụt - phập* Tôi phi con dao và nó ghim chặt vào cổ họng của một tên lính khiến hắn không thể la lên.
-"Cái-"
[Teleport]
*Xoạt* Tôi dịch chuyển tới con dao và nhanh chóng rút con dao ra khỏi họng tên lính. Tôi nhanh chóng bịt miệng tên lính còn lại trong lúc dùng con dao cắt cổ hắn. Máu từ cổ tuôn ra dữ dội khiến cả hai gục xuống chết tại chỗ. Tôi tiếp tục như thế cho đến khi toàn bộ lính gác đã ngủm.
Tôi dùng cầu thang từ tháp canh để đi xuống thành trì. Bên trong thành trì là một khu vực rộng lớn với nhiều lò nung, lò rèn, đe rèn vũ khí. Không khí bên trong nóng rực và một vài ánh lửa vẫn còn ánh lên từ trong lò nung. Các giá vũ khí luôn đầy ấp các thanh kiếm dài hai lưỡi theo phong cách của các kị sĩ phương Tây. Tiếp theo, tôi sẽ sử dụng một kĩ năng mới của tôi.
[Navigation]
Tôi nắm chặt lấy một ít bụi trong tay, từ từ, những hạt bụi bay ra khỏi tay tôi và lan tỏa ra khắp nơi. Chúng có thể dò quanh khắp các ngóc ngách của thành trì và gửi những hình ảnh vào trong tâm trí tôi.
[Teleport]
Tôi dịch chuyển đến khu giam giữ tù nhân, nơi được đặt ngay duới chân nơi làm việc. Ở đây, các thợ rèn đang nghỉ ngơi sau một ngày làm việc mệt mỏi, trên tay họ vẫn còn hằng những vết thương, những vết cháy bỏng do phỏng. Rất nhiều người trong số họ bị thương nặng, phải băng bó khắp người.
-"Ư... Cậu là..."
Một người thợ rèn phát hiện ra tôi trong khi tôi đang đi vòng quanh khu giam giữ. Ông ta trông rất già với khuôn mặt với nhiều nếp nhăn, xung quanh cũng thương tích đầy mình.
-"Ông già à, tôi đang tìm một đám nhóc gồm sau đứa, bọn chúng đều là anh chị em với nhau."
-"Cậu... Định làm gì bọn nhóc... Khụ khụ..."
-"Bình tĩnh nào."
[Heal] [Recovery]
Tôi dùng cả hai kĩ năng trị liệu cùng một lúc lên ông lão, chẳng mấy chốc ông ta đã ổn định lại nhịp thở. Ông lão ngạc nhiên tròn mắt nhìn tôi sau khi cảm nhận được.
-"Cậu..."
-"Ông mau nói cho tôi chỗ của bọn nhóc đi."
-"Đ-Được thôi."
Ông lão chỉ điểm lũ nhóc cho tôi, tôi cứ thế đi theo chỉ dẫn của ông lão. Càng vào bên trong, đến cuối tận hành lang, các cũi giam giữ hiện ra với rất nhiều đứa trẻ bên trong, đa số bọn nhóc đều là con của các thợ rèn bị bắt giữ. Vào cũi giam giữ cuối dãy, tôi phát hiện ra sáu đứa nhóc đang nằm co cụm lại với nhau, trên người chúng có một vài vết thương. Màu tóc của bọn nhóc rất giống với màu tóc của cô gái thợ rèn.
-"ZZZzzz- Mmmm-" *Phập*
Tôi dùng dao khống chế một tên lính gác canh ngục và tước lấy chìa khóa của hắn.
*Cạch* Cánh cửa bật mở và tôi tiến vào trong.
-"Khụ khụ..."
Tất cả các em ấy đều trông xuống sức rất rõ.
[Heal] [Recovery]
-"Này, mấy nhóc... Tỉnh dậy đi nào.
-"Hm... Anh là?"
-"Chúng ta không có nhiều thời gian đâu, nếu mấy nhóc muốn thoát ra khỏi đây thì phải làm theo lời anh."
Tôi giúp từng đứa tháo bỏ vòng xích.
-"Cầm lầy chìa khóa này và giúp những người khác."
Tôi đưa từng chìa khóa ngục của những tên lính cho các em ấy và tất cả cùng nhau chia ra mở khóa cho các thợ rèn bị bắt giữ.
*Cạch cạch cạch*
-"Ôi! Lão già này cảm ơn mấy đứa nhiều lắm!"
-"Những ai còn sức mau giúp đỡ những người bị thương! Chúng ta phải rời khỏi đây mau!"
Ngay khi người thợ rèn cuối cùng được giải thoát, tôi dẫn đám nhóc và tất cả mọi người chạy ra cửa chính. Cuộc giải thoát trong thầm lặng đang diễn ra một cách tốt đẹp.
-"Khoan đã, đồ nghề! Còn đồ nghề của chúng tôi!"
-"Bình tĩnh nào, chúng ta vẫn còn thời gian nên hãy làm thật cẩn thận."
Tất cả các thợ rèn nhanh chóng tiến tới chỗ làm việc của họ và gom hết tất cả đồ nghề, dụng cụ của mình.
-"Được rồi, đi thôi."
*Két-* Tôi mở cánh cửa chính một cách nhẹ nhàng và giúp đỡ các thợ rèn vượt qua cây cầu đá phía trước.
-"Nhanh lên nào mấy nhóc."
-"V-Vâng-"
*Bịch* Trong khi di tản đám nhóc cuối cùng, một đứa trông có vẻ là em út do không cẩn thận nên đã dẫm phải một thứ gì đó và dấp té. Tôi chạy đến đỡ em ấy dậy,
-"Nhóc không sao chứ-"
-"Không xong rồi! Thiết bị báo động!"
Một người thợ rèn Bán nhân nhanh chóng nhận ra thiết bị báo động của bọn lính
-"Cái-"
*Bùm bùm bùm* Một ngòi nổ được nối với sợi dây dài được dăng khắp thành trì. Tia lửa được bắt nhờ thiết bị lúc nãy bắt đầu mòn theo sợi dây và đốt cháy các túi thuốc nổ nhỏ được treo trước các cánh cửa phòng ngủ của bọn lính. Những tiếng nổ đã nhanh chóng đánh thức bọn lính đã ngủ say.
-"Có báo động! Dậy ngay!"
-"Thằng đéo nào dẫm mìn thế!"
-"Giấc mộng tươi đẹp của bố!"
-"Đéo cần bị ác mộng đánh thức, hên vãi!"
Những tên lính bắt đầu tản ra lục soát kháp cả thành trì, chúng nhanh chóng đốt đuốc khắp nơi, cả thành trì chẳng mấy chóc đã rực sáng những ánh đuốc.
-"Bọn thợ rèn chạy mất rồi!"
-"Mau kiểm tra tất cả."
-"Thưa ngày, nhìn kìa! Bọn chúng đang bỏ trốn dọc theo cây cầu!"
-"Mau điều toàn quân ra chặn chúng lại!"
Bọn lính nhanh chóng phát hiện ra chỗ chúng tôi và bắt đầu tập trung mọi lực lượng tiến ra cửa chính và lên cầu.
-"Chạy thôi mấy nhóc!"
Tôi giúp đám nhóc chạy khỏi khu vực cửa chính và bắt kịp với những thợ rèn khác. Trên được đi, tôi tranh thủ lấy đi những túi kiếm lớn với nhiều thanh kiếm bên trong.
-"Hãy giúp đám nhóc này chạy khỏi đây, tôi sẽ chặn bọn lính lại, mọi người hãy mau ra khỏi đây!"
Tôi giao những đứa nhóc cho một người thợ rèn.
-"Nhưng mà còn cậu-"
-"Không còn thời gian đâu!"
-"Anh trai... Anh sẽ không sao chứ?"
Một đứa nhóc trong đám hỏi tôi, tôi liền dùng tay xoa đầu an ủi em ấy.
-"Chị của mấy nhóc đã thuê anh, nên anh sẽ không sao cho đến lúc nhận thù lao đâu, nên yên tâm."
-"Bọn ml phá giấc ngủ của tụi bây kìa, mau gangbang nó!"
Bọn lính đang càng lúc ngày càng tiến đến gần.
-"Đi đi, anh sẽ lo liệu từ đây."
-"Vâng..."
Đám nhóc và những người thợ rèn bắt đầu chạy qua phía bên kia cầu còn tôi thì quay lại đứng đối diện với bọn lính.
*Vụt* Tôi thảy các túi kiếm lên trên không.
*Phập phập phập* Những thanh kiếm rơi xuống và ghim chặt xuống đất, nơi mà tôi đang đứng.
-"Tránh đuờng ra!"
Tôi nắm lấy cán kiếm của những thanh kiếm xung quanh và nhìn thẳng vào đám lính.
-"Dừng lại đi, đây là đường cùng rồi."
-"Giết nó!"
-"Thông cho nó nở cúc đi anh em!"
-"Tao sẽ là người đầu tiên lấy đầu mày!"
Bọn lính càng ngày càng tiến sát tôi như một cơn bão
Tôi hít một hơi thật sâu và hét lớn.
-"Nhảy vào kiếm cơm đi nào!"
Tôi rút kiếm lên với tinh thần đang hừng hực chiến khí.
Tôi và bọn lính lao thẳng vào nhau, một cuộc chiến điên cuồng bắt đầu...
----------Chuyển cảnh----------
-"Đại ca... Thằng đó mạnh quá- Hự!"
-"Nhớ lời tao thằng nhãi... Nupakachi! Hự!"
-"DM tác giả, buff quá rồi- Hự!"
-"Tôi đã làm gì sai- Hự!"
Những tên lính lần lượt ngã xuống từ tên này đến tên khác, xác của chúng lấp đầy con đường trên cây cầu đá. Máu đỏ chảy thành dòng, hòa quyện với nước hồ nhuốm đỏ cả một khu vực. Tôi vẫn đứng vững với tư thế hiên ngang mặc cho trên hai tay và cơ thể có khá nhiều vết thương.
[Heal]
Tôi vứt bỏ tất cả số vũ khí và quay trở lại phía bên kia bờ. Vừa lê lết cơ thể nặng trịch này đi vừa suy nghĩ, có một điều tôi khá là băn khoăn. Trong số những hình ảnh gửi về trong tâm trí tôi từ kĩ năng [Navigation], tôi có thể thấy toàn bộ mọi ngóch ngách của cái thành trì này, tuy nhiên, khu ở của tù nhân vẫn không phải là nơi sâu nhất. Hình ảnh về nơi sâu nhất của thành trì là một nơi khác... Nó tối tăm hơn bất kì thứ gì, nơi đó có hai cánh cửa sẳt rất lớn, thỉnh thoảng phát ra tiếng động và rung chuyển chút ít.
*Két* Từ trong tâm trí, tôi có thể cảm nhận được cánh cửa đang mở ra và từ bên trong... Một cặp mắt đỏ to lớn đầy đáng sợ mở to ra.
-"Cái-"
*Rầm* *GGGGRRRRRRAAAAAAAAAAAOOOOOO*
Tôi quay lại nhìn về phía thành trì, hai cánh cửa chính bỗng chốc bị thổi bay và bay qua đầu tôi, chúng vỡ vun khi rơi xuống mặt đất bên bờ. Khói bụi mù mịt che chắn tầm mắt, tôi nắm chặt thanh kiếm của mình và vung một đường tròn xung quanh.
-"M-Mày là..."
Làn khói bụi tan đi sau cú quét của tôi, từ bên trong đám khói của tòa thành trì, bước ra là một con quái vật đầy hung ác, một hắc long trưởng thành với hai con mắt đỏ rực.