Kamigami No Sekai

Chương 27: Phép thử (3)



Những thứ trên bầu trời dần chuyển thành những đám mây tích điện.

Điện tích khổng lồ không thể kiểm soát soát khiến chúng phát ra những tia sét nhỏ bao quanh, dần di chuyển về phía trung tâm của đường tròn.

Những tia sét bị nén lại tại đó tạo thành một khối năng lượng  màu tím đen.

Lượng điện tích khổng lồ phát ra bên ngoài cứ như dày xéo mặt đất đất, tạo thành những vết nứt lớn lên những nơi mà những tia sét quét qua.

Mặt đất chuyển động dữ dội, cùng với những cơn gió lốc quét qua.

Cố gắng chịu đựng tất cả, họ vẫn đi về phía trước để không bị cơn gió đẩy lùi. 

Nhưng việc giữ thăng bằng trở nên khó khăn hơn do chuyển động của mặt đất, những bước đi trở nên khó khăn hơn. 

Nếu giờ họ bị thổi bay thì khi rơi xuống, họ phải đối mặt với lực quán tính hơn 5000 N khi ma sát với mặt đất, đồng nghĩa, cơ thể sẽ bị bào nát trong chốc lát mà thôi.

Lõi năng lượng dần mất kiểm soát, no bắt đầu nén đến cực đại. 

BOOM!!!

Một tia sét lớn cứ như chia cách khoảng không gian trước mắt, từ trung tâm của lõi năng lượng, đánh thẳng xuống mặt đất cùng với một vụ nổ lớn. Tạo ra một áp lực lớn làm cho lớp đất đá phía dưới bị nghiền nát và dần hình một làn khói lan tỏa ra xung quanh.

Tim họ cứ như ngừng đập trong lúc đó, tiếng động lớn cũng kèm theo chấn động lớn khiến họ mất thăng bằng cộng với áp lực của vụ nổ khiến tất cả đều bị thổi bay.

- Ah...!!!

Nếu cứ như thế tất cả sẽ mất mạng ngay khi chạm xuống mặt đất nếu cứ tiếp tục bay với vận tốc như thế này. 

- Sắp được rồi. 

Masanori cố gắng chạm hai tay xuống mặt đất trong khi đang di chuyển trong không trung với tốc độ cực cao.

Bàn tay ông ta ma sát với mặt đất đất khiến từng lớp da bong tróc ra cùng với máu tươi của mình.

Cố gắng truyền ma lực xuống bàn tay trong khi chịu đựng cơn đau của cơ thể. 

Một vòng tròn ma pháp màu xanh lam xuất hiện.

[Bokaheki]. [Bức tường lửa].

Một bức tường lửa xuất hiện hiện và bắt đầu trải dài phía sau Masanori. 

[Temperature]. [Nhiệt độ].

[Zero]. [0].

Ngọn lửa mãnh liệt trên bức tường bỗng dưng nguội lạnh và dập tắt.

Tất cả bay đến và bị chặn lại bởi bức tường. 

Nếu Masanori không giảm nhiệt độ đến mức tối đa thì họ sẽ ngay lập tức biến mất khi chạm vào nó và điều đó sẽ là nguyên nhân trực tiếp dẫn đến cái chết cho họ chứ không phải bị bào nát cơ thể.

Họ tiếp đất và tất cả được an toàn. 

Mặt đất trở nên yên ắng sau chấn động vừa rồi. 

Và chuyện này cũng chưa kết thúc.

Nhưng sau đó không lâu bọn chúng tấn công lần nữa và mọi phương thức hoạt động của chúng đều giống với dự đoán, cùng với kế hoạch của Masanori đã bảo toàn mạng sống của họ.

Nhưng gần tới phút chót, tới con Fumetsu số 20.

"Không. Có gì không đúng ở đây."

- Yeah! Thế là đúng như dự đoán, kèo này chúng ta thắng chắc rồi. 

Tất cả đều reo hò trong vui sướng trong khi chỉ mình Masanori có cảm giác bất an trong truyện này. 

Giả thuyết trên chỉ đúng nếu chúng là những thứ vô tri, không có suy nghĩ, thì cách chúng hoạt động sẽ không thể thay đổi quá nhiều trong một thời gian ngắn.

Còn nếu ngược lại, chúng có trí khôn và điều chúng làm từ nãy giờ chỉ là sự đùa giỡn giữa một con thú hung dữ và miếng mồi của mình, bọn nó có thể kết thúc mạng sống của con người nếu chúng muốn. 

Hoặc có thể chúng hoạt động theo một cách thức khác.

Nhưng thứ mà Masanori lo lắng thật sự là chúng được điều khiển bởi một thứ khác, rất có thể là người chủ mưu trong chuyện này.

Một đám sinh vật vô tri cho dù có bất tử thì cũng không có gì đáng sợ trừ khi sức mạnh của chúng rơi vào tay của con người. 

Mọi chuyện vẫn cứ tiếp tục cho tới khi con Fumetsu thứ 23 chạm xuống mặt đất. 

- Xong rồi, về nhà thôi. - Một người lính vươn vai.

- Khoan đã. 

- Ngài sợ cái gì vậy thưa tổng tư lệnh? - Một anh lính nói với giọng điệu mỉa mai. 

- Chúng tôi không có thời gian... Hay là ngài lại muốn chúng tôi ở lại đây thêm một đợt nữa. 

Tất cả bọn họ nhìn Masanori với ánh mắt khác, sau khi thoát khỏi bờ vực của cái chết, tất cả đều quay lưng lại với chính người đã cố gắng hết mình để giữ mạng sống cho họ. 

- Ngài căn cứ vào điều gì để giữ chúng tôi ở lại?

- Cảm giác... Chỉ là cảm giác thôi...

Giọng điệu quyết đoán của người lãnh đạo đã không còn nữa mà thay vào đó là giọng điệu yếu ớt của một tên còn không giám tin vào chính suy nghĩ của mình.

- Cảm giác, cảm giác thôi á! - Anh ta hét lớn. - Chúng tôi không có rảnh thời gian để nghe theo cảm tính tức thời. Nếu ngài muốn thì có thể ở lại đây, chúng tôi đi trước. 

Quay lưng bước đi, hành động của anh ta khiến những người còn lại đi theo mà không quan tâm tới những lời của Masanori. 

Ông ta bắt đầu quan sát xung quanh cùng với nỗi bất an của mình.

Bọn Fumetsu xếp thành một bức tường lớn bao quanh mọi người và chỉ còn vài con là hoàn chỉnh. Có một cái lỗ hổng lớn ở phía bên tay trái của Masanori và họ đang tiến tới đó.

- Quay lại mau!

BOOM! 

- Kiyaaaaaahhhhhhh!!!

Những mảnh thi thể rơi ra cùng với máu tươi. 

Anh ta đã hoàn toàn biến mất khỏi cõi đời này khi vừa ra khỏi vòng tròn đó. 

Cơ thể bị dẫm nát và đang bị giữ lại dưới chân... một con Fumetsu. 

Những người còn lại đều bất động trước những thứ xảy ra trong tầm mắt của họ, không ngừng run rẩy vì sợ hãi, cơ thể không ngừng toát mồ hôi, hay bước một chân về phía sau khi đối mặt với cơn ác mộng thật sự. 

Một bầy Fumetsu ở trên không trung cứ như phủ kín toàn bộ bầu trời. Nếu không làm gì, tất sẽ chết.

- Chết tiệt!!! 

Masanori đập mạnh hai tay xuống mặt đất. 

[Hỏa thuẫn].

Một chiếc khiên lửa xuất hiện trên không gần như che kín không gian trước mắt họ. 

BOOM!

BOOM!

BOOM!

...

Mỗi lần nhảy khiến chiếc khiên dần bị phá hủy, từng viết nứt xuất hiện. 

Ma pháp vừa rồi thi triển quá gấp khiến ông ta phải tiêu thụ một lượng ma lực lớn trong thời gian ngắn, nên sức lực đã cạn kiệt rất nhiều. 

Hơi thở gấp gáp cùng với những giọt mồ hôi, Masanori vẫn cố gắng duy trì chiếc khiên để bảo vệ mọi người. 

Nhưng vẫn chưa dừng lại ở đó. 

Bọn Fumetsu ở dưới mặt đất bắt đầu di chuyển. 

- Chết tiệt!!!

Bọn chúng đi tới nơi con mồi mình đang đứng. 

- Chạy đi!!!

Dùng hai tay cầm con mồi của mình và cắn. Những chiếc răng sắc nhọn ghim sâu vào hộp sọ, máu cùng dịch não chảy vào miệng khiến chúng trở nên thích thú. Nó dùng một lực giật mạnh khiến đầu nạn nhân rời khỏi cơ thể cùng với máu tươi bắn ra và chảy đầy lên tay chúng rồi rơi xuống mặt đất. Kết thúc mạng sống của nạn nhân xấu số này. 

Sau cái chết của người đầu tiên, tất cả mới hiểu ra họ đang đối mặt với thứ gì.

- Không... Không!!! 

- Đừng... Đừng mà!!!

- Tha cho tôi đi! Tôi chưa muốn chết! 

Chống lại, la hét, chấp nhận, cũng không thể giữ được mạng sống của họ. Đây chính là hiện thực tàn khốc mà toàn bộ nhân loại phải đối mặt, mất mát, đau khổ tuyệt vọng, và cái chết đang chờ trực sẵn. 

Không có cách nào, không có cách nào để đánh bại chúng, chúng ta phải chấp nhận sự thật.

Phép thử này...

Đã hoàn toàn thất bại.