Trên sân thượng.
- Maya, giờ mày mới… – Andly vừa lên tiếng mắng Maya xối xả khi nghe thấy có tiếng bước chân bước vào vô cùng ngạc nhiên khi thấy Christian đứng đấy.
- Sao trốn lên đây ngồi một mình thế? – Christian đi tới ngồi vào cái ghế lúc nãy của Maya.
- Ai trốn đâu, lên đây ngồi hóng gió chứ bộ! – Andly cười cười.
(Khung cảnh bây giờ lãng mạn thật í! Y như cái tối mà Christian tỏ tình với Andly luôn.)
- Hôm nay không đi chơi đâu cả à? – Christian lại hỏi.
- Đáng ra hôm nay nhỏ Demi phải dẫn em đi ăn kem, ai ngờ nó với con Erica chuồn đi trước để em với Maya ở nhà thế này. – Andly bĩu môi.
- Tối mai em có rãnh không? Chúng ta đi hẹn hò! – Christian tự nhiên cười tít mắt nhìn Andly.
- Ơ… rãnh á! – Andly cũng cười lại.
- Vậy tối mai 6h chúng ta đi chơi!
- Ừ!
- Nhìn em ăn kẹo cà phê thế này tự nhiên nhớ cái buổi sáng ấy quá! – Christian đột nhiên quay sang nói làm Andly nhà ta mặt mày đỏ như gấc chín.
- Này, không được!
- Em mắc cười nhở, anh đã nói gì đâu nào! Hay là em đang suy nghĩ bậy bạ gì trong đấu ấy?
- Mặc anh á! – Andly biết mình bị hớ nên ngượng ngùng nhìn ra phía khác.
- Đùa em thôi! – Christian cũng nhìn ra phía ấy.
Bây giờ mặt trời đã bắt đầu lặng xuống tận chân núi rồi.
Một buổi chiều hoàng hôn thật đẹp, ở một nơi nào đó trên thế giới này đang có hai con người yêu nhau, cùng nhau nhìn về một hướng…
Ở Trung Tâm Thương Mại.
- Này, mày mua cái đó đi, tao thấy nó hợp với mày lắm á! – Demi chỉ chỉ cái đầm trắng mắc trên đó cho Erica.
- Ờ, sao nãy giờ tao không thấy nhở, suýt nữa là tiếc hùi hụi rồi! – Erica gật gù rồi nhón nhón chân lên vớ lấy cái váy đó.
- Ặc ặc, sao cao thế??? – Erica nhăn nhó.
- Ráng thêm tí nữa đi, không lấy được cái đó tiếc lắm! – Demi nói.
(hai bà này sao tự nhiên “thông minh” gớm vậy nhở? Người bán hàng đứng đầy ra đấy mà không nhờ!)
- Em ơi, để chị lấy giúp cho! – Một chị bán hàng thấy như vậy nên đi đến đó ngay.
- Vâng ạ! – Erica tự cốc vào đầu mình sao tự nhiên lại làm cái chuyện mất mặt của một tiếu thư như vậy.
- Của em đây! – Chị bán hàng mỉm cười đưa cho Erica.
Trong khi đang thanh toán thì đột nhiên Demi la oai oái khi nhìn thấy ai đó.
- Ê, ê Erica, mày có thấy cái tên nham nhở đó không? – Demi chỉ chỉ vào phía dãy hàng bên kia.
- Đâu đâu?
- Tên đó kìa! – Erica nhìn mãi mới ra được người mà Demi chỉ.
- Tên đó nhìn quen quen ta.
- Mày không nhớ hả? Cái tên hôm bữa trên xe buýt á, rồi gây với tụi mình kìa!!! – Demi lại nói, gợi cho cái trí nhớ ngắn hạn của Erica nhớ.
- À à, tên chết dẫm đó hả? Tao nghe nói là nó sẽ tìm chúng ta để xử tội mà! – Erica lăm le nhìn tên ấy.
Lúc này tên con trai đó đang thư thái ngồi ở ghế chờ, hình như là chờ ai đó, đột nhiên cảm nhận ánh mắt toé lửa của ai đó đang nhìn chằm chằm mình từ sau lưng như muốn thiêu luôn cái lưng vậy nên mới bực mình quay người lại.
Nhíu mày một lúc thì hắn ta mới nhận ra những gương mặt khó quên này.
“Ha, đang muốn tìm các cô để tính sổ thì các cô lại tự mò mặt ra hả???” Hắn đứng dậy, đi về phía Erica và Demi.
- Ê, hình như hắn đang đi tới mình á Demi! – Erica quay sang giật giật áo con bạn.
- Ừ! – Demi chỉ trả lời lãnh đạm.
Tên đó đi tới, nhếch mép cười.
- Không ngờ lại gặp các người ở đây! – Tên đó cười cợt nhã làm cho Demi và Erica càng tức tối hơn.
- Gì đây? Tụi này không muốn gây sự! – Demi hất mặt nói.
- Cô gái xinh đẹp chanh chua đó đâu rồi? Sao chỉ hai người thế này? – Tên đó nhìn xung quanh đấy để tìm.
- Là người nào?
- Cô gái tóc nâu! – Chắc chắn hắn đang nói đến Andly.
Reng reng reng…
Tự nhiên nhắc tào tháo là tào tháo lại xuất hiện, trên màn hình điện thoại của Erica lúc này là chữ Andly đang nhảy nhót.