- Ai đấy? – Jonas ngạc nhiên nhìn ra, tụi đàn em của hắn chưa bao giờ dám tự tiện mở của ra như vậy. Bước vào trong phòng mà gương mặt của Maya tỏ rỏ vẻ căm hận, còn Erica thì nước mắt đầm đìa. - Anh Brian??? – Đang lờ mờ nhìn chung quanh phòng thì Erica bất ngờ nhận thấy ngay có một cái xác người bị treo lủng lẳng ở góc tối đắng kia, phía dưới là mặt nước… rất tĩnh lặng… ở phía đó hắt lên một chút ánh sáng trắng hiếm hoi. Erica nhào chạy tới phía đó mà gương mặt không khỏi ngac nhiên, chẳng phải Brian đã bị cá mập nuốt chửng tử lúc nãy rồi sao? Chính mắt nó đã nhìn thấy rõ ràng mà, trước khi bỏ chạy khỏi đó nó còn kịp ngửi thấy cái mùi tanh tao của máu bị loãng ra giữa mặt nước nữa mà… - Erica, dừng lại, đứng chạy tới đó! – Nhìn Erica lúc này chỉ như muốn chạy tới ngay đấy thôi, mà nếu như có con cá mập nào… mọi người lúc này chẳng ai dám nghĩ tiếp theo là gì nữa… - Dừng lại đi! – Maya chạy tới, chụp ngay cánh tay của con bạn lại, tuy nó không biết ở phía dưới đó là cái quái gì nhưng nhìn ánh mắt của ba người đang ở đây và thân xác tàn tạ của Brian đang treo lủng lẳng ở đằng đó thì nó có thể chắc chắn rằng cái thứ ở dưới đó không hề… tốt một chút nào! - Lại có thêm mấy đứa ngu tự chui đầu vào đây nữa sao? – Jonas đi tới, mặt đầy nham nhở như hắn chưa từng bị kích động bởi vụ đột nhập “trắng trợn” lúc nãy của hai cô gái không-mời-mà-tới này. - Mày mới là thằng ngu ấy, im cái miệng thối của mày lại đi. – Dường như đã bị những lời nói của Bích Thảo làm cho không suy nghĩ được gì nữa nên Maya tức giận xả hết lên người Jonas. Tụi nó đúng là ngu mới chứa chấp một con bạn tồi tệ như thế! - Haha, rất có cá tính. – Miệng cười là vậy thôi, nhưng thực sự thì Jonas không có ý định đụng chạm vào ai – ngoài Demi – trong Tứ Đại Mỹ Nhân. - Mày… - Tụi bây đâu? Đứng ngoài đó làm cái đếch gì mà để cho hai con nhỏ điên tự tiện xông vào đây thế hả? – Jonas quay ngoắt ra ngoài nói to để cắt luôn câu **** rủa đang chuẩn bị thốt ra từ miệng Maya. Hắn vẫn đang cố kiềm chế để không phải đụng chạm gì đến bạn thân nhất của Andly. - Chẳng còn tên nào nữa đâu. – Một giọng nói nhẹ nhàng vang lên, Justin bước vào, trên tay là một khẩu súng cầm tay gắn đầy đạn vẫn còn tỏa ra khói. - Cái gì? – Tên Jonas có vẻ tức giận thật, Justin dám giết người của hắn sao? Được thôi, giết một mạng đổi lấy một mạng. Nhưng trong trường hợp này bọn Devil giết hàng trăm tên đàn em vô dụng của hắn thì hắn sẽ giết lại từng người từng người một của Devil. Cái giá đó cũng không tồi nhỉ? - Còn bây giờ? Tới lượt của mày đấy! – Justin nghiêm mặt, đưa khẩu súng lên nhắm thẳng vào tròng mắt của Jonas, giọng nói của hắn khiến ọi người ở đây cảm thấy có thêm sức mạnh và tin rằng là mọi việc rắc rối này sẽ kết thúc sau đây không lâu. Nhưng có vẻ không dễ dàng như vậy, muốn đưa được tụi Devil vào bẫy đã là một quá trình công phu thì không lý nào mà tên Jonas lại chịu đầu hàng nhanh như vậy được. Đến bây giờ, ngay bây giờ, chính là lúc mà hắn đưa con át chủ bài ra. - Dừng lại đi, nếu mày giết tao, bạn của mày sẽ chết! – Không hề tỏ ra sợ hãi trước thái độ tự tin của Justin mà ngược lại, hắn còn cười nham nhở và chỉ tay tới cái góc khuất tối – nơi có một cái xác người đang bị treo lủng lẳng. - Brian? - Mày muốn làm gì với anh ấy? – Nãy giờ đứng ngoài nghe đoạn đối thoại của tên Jonas và Justin mà Andly tức muốn điên lên, cho đến khi nghe thấy cái tên Brian được thốt ra khỏi miệng Justin với chất giọng trầm đục đến đáng sợ thì nó không giữ được bình tĩnh nữa mà xô cửa vào ngay. Mở cánh cửa ra, cái mà Andly thấy đầu tiên là cái sợi dây thừng đang buộc chặt lấy cơ thể của Brian, và hơn thế nữa, ở dưới, vừa có một vật thể trơn tuột nhảy chồm lên. - Anh hai!!! – Andly hét lên, nỗi hoảng sợ thật sự đang dần hiện rõ trên gương mặt đang ngày càng trắng bệch của nó, anh hai nó đang ở đằng kia, một mình và đang phải chịu sự hành hạ đáng sợ của một lũ người không có nhân tính. - Andly??? – Tất cả những người có mặt trong căn phòng này đều đang đồng loạt nhìn ra phía cửa. Thật sự là Andly rồi, mái tóc nâu xoăn, khuôn mặt trắng đến tái nhợt, trên người là một bộ quần áo thể thao y như tụi con trai. - Là em thật sao? – Jonas chạy tới níu lấy hay cánh tay của nó, quá tức giận, cộng với nổi sợ hãi khi người đứng trước mình lại là người đang muốn giết chết người anh trai duy nhất của nó. Chat!!! Một cái tát điếng người dành cho tên Jonas. - Anh có thả anh hai tôi ra không??? – Andly gầm lên như một con thú dữ chỉ chực lao vào mà cắn xé lấy cái tên biến thái Jonas kia. - Em muốn anh… thả sao? – Jonas mỉm cười đầy lấp lửng, và ngay lập tức, mọi người đang dần dần nhận ra một vấn đề gì đấy rất kỳ lạ ở đây. Thả ra sao? Là ý gì? Và ngay sau đó mọi người đã dần hiểu ra ý nghĩa của từ “thả” mà hắn đang dùng là gì rồi. Trên tay hắn xuất hiện một cái điều khiển đa năng, có một ánh sáng đỏ phát ra từ cái điều khiển ấy, đang hướng đến cái cột đang treo Brian. - Không được!!! – Không hẹn mà đồng loạt bọn họ đều thất thanh kêu lên. Và Jonas cảm thấy thích thú với các nỗi sợ hãi đó. - Nếu giết đi người này thì Devil xem như bị loại bỏ nhỉ? – Tên Jonas đang lăm le cái nút trên tay và chẳng có ai trong đám này dám nhìn xuống cái hồ nước đáng sợ dưới đó cả. Toàn là những con vật kỳ lạ khát máu đang chờ đợi nhìn lên phía miếng mồi ngon đang treo ngay miệng. - Im miệng, nếu anh dám động vào anh hai tôi thì tôi sẽ giết anh! – Lại một khẩu súng đưa lên, khẩu súng hoàn toàn giống với khẩu súng mà Christian đã cầm lúc nãy. chĩa thẳng vào mặt Jonas. - Em dám? – Jonas nghênh mặt, đưa bàn tay trái của mình lên, ngón tay chỉ chực nhấn cái nút đỏ đó ngay khi viên đạn đó vừa bay ra khỏi nòng súng. - Tôi tất nhiên là dám. – Ngay lúc này, cơn đau buốt ở tim lại ập tới làm khuôn mặt của Andly dần dần trở nên méo mó và tái nhợt đi, và cái hành động đang cố ý che giấu cơn đau của mình đi đó càng làm cho những đồng đội thêm lo lắng hơn. - Chết rồi, đưa thuốc cho cô ấy đi, nếu không sẽ ngất đi đấy, mới sáng nay còn ở bệnh viện cơ mà. – Emila hoảng hốt đẩy đẩy tay Maya vì lúc này Maya đang đứng gần với nó nhất. Không khí xung quanh đột nhiên lại chùng xuống, ai cũng lo sợ nhìn về phía Andly. - Nếu mày dám nhấn cái nút đỏ đó thì sẽ chết tan xương ở đây. – Christian vừa dứt câu, lập tức thêm 3 khẩu sung nữa chỉa thẳng về phía hắn. - Các người dám sao? – Jonas dường như đã bắt đầu hoảng loạn. - Nếu như ngươi chết, tui này sẽ tự xuống đó tìm lấy Brian! – Justin dõng dạc nói, lại một lần nữa, bọn họ đã chắc chắc là phần thắng đang thuộc về mình. - Haha, đâu có dễ vậy chứ? – Jonas đang cười cho sự ngây ngô của đám người trước mặt, tưởng là sẽ dễ cứu lấy được brian sao? - Là sao? - Những con dưới này hoàn toàn khác với con kia, chúng là cá mập thật, cá mập tao mang về từ Indonesia đấy, sao nào??? – Jonas tỏ ra khinh miệt nhìn Justin, hắn rất tự hài về những con cá mập lên đến hàng tỉ đồng đang thuộc sở hữu của riêng hắn. Pằng! Pằng pằng pằng pằng pằng… Hàng loạt tiếng súng nổ cang lên cùng với sự căm hận đến tột chùng chất chứa ở trong đó, và đồng thời, một các xác đang rơi xuống cái hồ chứa cá mập đó.