Kẻ Nắm Giữ Sự Thông Thái Của Solomon

Chương 153: Ngọn giáo sấm và cú đấm.



Bữa tiếc kết thúc, cả ba chuẩn bị trở về bằng con siêu xe được đợi sẵn, có vẻ không có lấy kẻ nào ám sát hai người họ như họ nghe thấy cả.

"Xin lỗi, nhưng tôi có vài thứ cần làm nên tạm biệt."

Cúi chào cả hai, cậu định rời đi nhưng bị một bàn tay nhỏ nhắn nắm lại.

"Nhưng cũng đã gần khuya rồi, cậu không sợ nguy hiểm sao? Hay là về nhà tớ ngủ một giấc đi !"

"Hiệp hội sát thủ, có kẻ đã thuê bọn chúng tới giết hai người, nhưng giờ thì an toàn rồi, nhiệm vụ tôi cũng xong và kể cả tôi có việc cần làm."

Như lơ đi câu nói của Pluti cậu vào vấn đề chính, Fura đã nói một ít thông tin cho cậu nghe thông qua thông tâm thuật. Giờ cậu cần phải đến để xem xét tình hình ba kẻ kia nhưng nghe nói rằng Houka đã đấm chết mất một người rồi, thời gian chết cũng đã vượt quá năm phút nên cậu không thể dùng [Thấu Thị Ký Ức] 1 phần kĩ năng của Solomon Eyes.

Nhưng khi định làm gì, Pluti ôm lấy cậu, trao cho cậu một nụ hôn môi. Trong khi hôn xong, cô vẫn ôm lấy cậu nhẹ nhàng cất lên giọng nói của mình.

"Này.. Cậu nghĩ, tớ sẽ có cơ hội chứ..?"

Buông người cô ra, mặc dù cậu bị hôn bởi người khác cũng khá bất ngờ, nhưng bị hôn bởi em mình nhiều rồi nên cậu cũng chẳng đọng lại là bao, nhìn cô mà nói.

"Nếu cố gắng, ai cũng có thể mạnh được."

"Ý tớ không phải thế đồ ngốc !"

Nghiêng đầu, cậu nhìn cô tỏ về không hiểu, cô chỉ biết thở dài.

"Một ngày nào đó, tớ cũng sẽ theo học tại Delinma, lúc đó hãy dẫn tớ đi tham quan xung quanh nhé !"

"Cứ yên tâm."

"Này nhóc, nhóc nhắc tới Hiệp hội ám sát thế giới? Ai đã thuê chúng giết ta? Nhưng ý cậu an toàn là sao? Chúng vì lý do nào đó mà không ám sát nữa à?"

"Đúng vậy. Nhưng ông không cần biết nhiều đâu, an toàn rồi."

"Ý cậu là sa--?"

"Xin được giữ bí mật."

Ông gãi đầu mình, cậu nhóc này thật sự từ đâu ông đã không hiểu rồi, mà còn nhắc tới một hiệp hội lớn còn khiến ông khó hiểu hơn, tốt hơn là ông không nên hiểu.

"Mà coi như nhiệm vụ của nhóc hoàn thành, nhóc có muốn thứ gì không?"

Nếu ông ta không nhắc, xém nữa thì cậu quên bấy luôn.

"Để xem.. Một khẩu súng ma lực?"

Vừa bảo xong, ông ta liền gọi điện cho một kẻ nào đó, vài phút sau bỗng một chiếc chạy tới, một thiếu niên trong có vẻ gầy gò, đeo mắt kính với mái tóc vàng nâu đằng sau ông là một người đàn ông cao to cầm một cái vali rất to đem tới.

"Thưa ngài, thứ ngài yêu cầu đã tới."

"Được rồi. Đưa nó sang cho cậu nhóc kia đi."

Nghe ông chủ mình nói, hắn tỏ ra bối rối.

"Nhưng thưa ngài, một cậu nhóc như thế thì làm gì có đủ trình độ, thậm chí cậu ta có khi không cầm nổi cái vali nữa là.."

"Cứ đưa đi!"

Nghe ông chủ mình nói, thiếu niên ra hiệu cho gã đàn ông cầm vali đưa cho cậu. Hắn tưởng chừng cậu sẽ cầm không nổi, nhưng không ngờ, cậu còn cầm cái vali bằng một tay.

"Mở ra mà xem nhóc."

Nghe theo lời ông chủ mafia, cậu mở chiếc vali ra, bên trong là hàng loạt khẩu súng, nào là súng tỉa, súng trường và súng lục, thậm chí cái vali còn có thêm hai rảnh ở phía dưới, khi cậu mở rảnh dưới đầu tiên ra, toàn là đạn của những khẩu kia, nhưng toàn là những viên đạn 'không tầm thường', trong khi rảnh thứ hai, thì là vô số tiền tệ của đất nước này và một cái phù hiệu của băng đảng mafia

"Nếu nhóc có chiến đấu với một pháp sư mạnh mẽ về phòng thủ, nhưng viên đạn đó có thể giúp nhóc. Còn số tiền đó coi như là tiền dành 'gia nhập băng đảng', khi nhóc dùng tới số tiền đó, tức nhóc là thành viên của băng.

Đóng cái vali lại, mặc dù cậu không cần lắm khẩu súng trường và súng bắn tỉa, nhưng đôi lúc lấy ra chơi cũng được, còn về số tiền, cậu chắc rằng mình sẽ không đụng tới chúng luôn.

Cúi đầu, cậu chào tạm biệt rồi quay rời đi vào trong con hẻm tối. Nhưng trước khi đi, lại một tiếng gọi kéo cậu lại.

"Này nhóc, nhóc thấy con gái ta có được không?"

"Cô ấy.. Có tiềm năng phát triển nếu cố gắng."

Mặc dù, câu hỏi và câu trả lời của hai người khác nhau hoàn toàn, nhưng tuy vậy, ông vẫn gắng hỏi thêm một câu.

"Cậu có người yêu chưa?"

"Làm gì? Tất nhiên chưa rồi. Thế thôi tạm biệt."

Đỡ tránh phải bị kêu lại lần thứ n, cậu nhanh chóng rời đi vào con hẻm tối.

"Thế là được nhé con gái, con vẫn có cơ hội."

Pluti nở một nụ cười tươi, đôi má đỏ nhìn bóng cậu phai dần.

----------------------

Phóng trên các toà nhà cao tầng, cậu cất chiếc vali vào túi không gian của mình. Điểm hẹn của cả ba là trên một toà nhà khá cao, toà nhà đấy cũng chỉ cách cậu còn hai ba căn.

.

"Buổi tối tốt lành, chủ nhân." Bộ đôi nữ hầu cúi người chào khi cậu đặt chân xuống.

"Ah, chủ nhân kính yêu của em!" Trong khi Mio chạy đến chuẩn bị ôm trầm lấy cậu khi bị cậu lách nhẹ sang một bên khiến cô ngã thẳng xuống.

"Hừ, ngươi luôn khiến mọi người chờ đợi!"

"Xin lỗi, có một chút rắc rối."

Vừa nói, cậu vừa đưa đôi mắt nhìn sang hai kẻ đang bị trói ở sau cả bốn.

Bước chân đến với đôi mắt vô hồn, cậu ra hiệu cho bộ đôi nữ hầu cởi đồ buộc miệng hai kẻ kia lại.

"Là thằng nhóc lúc nãy !"

"Các ngươi là ai!? Dám bắt bọn ta, các ngươi chán sống rồi à !?" 

Tên tóc vàng theo cậu nhận định thì rất ồn ào, mặc dù mạng sống của hắn đang được định đoạt dựa trên những lời hắn phát ra và cậu có lòng từ bi hay không.

Trong khi cô gái kia thì có vẻ biết điều một tí khi đang xem xét tình hình của bản thân mình.

Khả năng của tên tóc vàng làm cậu có một tí hứng thú nên cậu đành phải thử một chuyến.

Cậu chạm tay mình vào tay hắn, mặc dù hắn không biết cậu định làm gì, nhưng chạm vào tay thì rõ toi.

Dùng kĩ năng đặc biệt của mình, hắn phát tán virus vào trong tay cậu.

"Haha, thằng ranh ! Mày toi đời rồi ! Nếu bây giờ mà thả tao ra thì tao còn tha mạng sống cho mày ! Còn không thì con virus sẽ----"

"Im mồm."

Đá thẳng vào mồm hắn một cú khiến hắn lăn vài vòng ra sau, cú đá đó nghe đã chẳng thấy nhẹ gì, còn đá trong lúc hắn đang nói khiến hắn tự cắn lưỡi bản thân mà chết. 

Khiến được một tên vô dụng không tích sự ngậm mồm lại, cậu giao việc phân tích con virus lại cho Sages trong khi tiến tới chỗ hắn và dùng [Thấu Thị Ký Ức]. Các cô gái cũng đã được cậu giải thích cho biết về kĩ năng Thấu Thị Ký Ức của mình. 

Thấu Thị Ký Ức cho phép cậu đọc ký ức của người khác, nhưng chỉ khi kẻ đó chết đi.

Nhìn sơ qua kí ức của tên này, hắn đúng là một tên lỗ đít, rác rưởi chính hiệu, hại biết bao nhiêu người vô tội, làm khổ biết bao cô gái chỉ vì thú vui của hắn, loại này đáng chết là phải, nhưng tiếc thay cậu không giết hắn bằng một cách đau khổ mặc dù bị đá trong lúc đang nói khiến cắn lưỡi mà chết cũng không nhẹ gì. Thật may mắn khi cậu có thể tìm ra nơi trú ẩn của kẻ chủ mưu thông qua hắn, tính ra hắn vẫn có một tí ích lợi, vì thế nên cậu nghĩ mình sẽ giao hắn cho Mio 'ăn'.

Nhìn tên đồng đội ngu xuẩn của mình ăn một đá đã lăn ra chết, cô sợ hãi khi nghĩ rằng kết cục của mình cũng không kém, nhưng chỉ cần lựa lời mà nói, ắt có lẽ cô có thể sống được.

"Cậu muốn biết gì tôi đều nói ! Nếu cậu muốn tất cả những thứ tôi có thì tôi sẵn sàng trao ! Nên xin hãy tha mạng cho tôi ! Dù cậu muốn cái cơ thể này.. !"

*Cắc* *Cắc *Cắc *Cắc*

Bốn tiếng gãy xương vang lên, khi nhìn xuống các bộ phận của mình, tay và chân của cô đều bị bẻ làm đôi.

"Ah !!!!!!!!"

Cô la một cách thảm khóc, cơn đau thấu xương truyền lên não khiến hệ thần kinh của cô không chịu nổi mà sốc chết. Một cái chết mà chỉ nhìn thôi cũng thấy đau.

Cậu không phải là người làm điều đó, người làm điều đó Mio đang nhìn vào cái xác mà tay và chân đều hướng về mỗi nơi một cách khinh biệt và giận dữ.

"Con ả hạ đẳng ! Không biết nhìn lại tư cách của bản thân mà dám nói những lời đầy xúc phạm! Ngươi nghĩ cơ thể ngươi là cái thá gì mà chủ nhân ta cần !?"

Cậu nín lặng, chẳng biết nói gì hơn, ngay từ đầu cậu định thiên vị vì có lẽ cô gái này cùng một đất nước với cậu, nhưng chưa kịp làm gì thì đã thành cái xác không trọn vẹn.

Có lẽ sau vụ này cậu nên khuyên cô kiềm chế lại, còn bây giờ thì chờ cô hết máu dồn lên não đã..

Bước tới chỗ cô gái tội nghiệp, một lần nữa cậu dùng Thấu Thị Ký Ức lên cô.

'Đúng là vô dụng.'

Tuy cô gái này có cùng đất nước với cậu, nhưng cô chẳng có lấy bất cứ thông tin nào mà cậu cần cả, tuy vậy cậu cũng biết được vị trí của Hiệp hội sát thủ và vị trí của kẻ đã thuê cô và hai người kia.

Nó cũng gần đây thôi, có lẽ cậu cũng giúp băng đảng Mafia một tay coi như 'quà gia nhập' vì cậu chuẩn bị dùng tới số tiền. Nếu một băng đảng vừa thuê sát thủ giết con của băng đảng Mafia bỗng biến mất trong một đêm, con gái băng đảng Mafia vẫn còn sống thì các băng đảng lân cận sẽ nghĩ gì? Chắc chắn Mafia đã tiêu diệt băng đảng đó, và tạo ra một áp lực cho các băng đảng lân cận khác sẽ không dám đến động chạm đến Mafia nữa.

"Tôi vừa mới có một món đồ chơi khá thú vị đấy, xem này."

Cầm lấy khẩu súng lục ma lực,cậu đưa khẩu súng mình về một nhà kho cách xa khu dân cư ở phía đông.

Sau một lúc, một vòng tròn hoa văn pháp thuật xuất hiện xung quanh khẩu súng, vòng tròn ma pháp này là do cậu thêm vào, thuộc tính của nó chỉ đơn giản là [Chuẩn Xác] và [Thu nhỏ phạm vi ảnh hưởng] đây cũng là lúc tốt để cậu có thể thử sử dụng ma thuật cổ.

*Đùng !*

Một ngọn giáo điện phát ra một ánh sáng rọi sáng cả bầu trời, tựa như một ngôi sao sáng đang rơi xuống, nó lao thẳng về phía nhà kho, ngọn giáo bay xuyên vào nhà kho găm thẳng vào đầu một kẻ đang ngồi trên một cái ghế thịnh soạn, chưa dừng lại ở đó, ngọn giáo gắm xuống đất, điện từ lan toả khắp nhà kho, khiến vô số kẻ sốc nhiệt mà chết, ngọn giáo nổ tung tạo ra một đợt ánh sáng bao phủ cả nửa bầu trời khuya, một cảnh tượng hùng vĩ kì lạ chỉ diễn ra đúng vào tối nay.

*Nhận được kĩ năng đặc biệt*

"Lâu lâu sử dụng một lượng lớn ma lực cũng khiến con người ta khoẻ khoắn..
Nào, về thôi."

Cất đi khẩu súng, chuẩn bị rời đi thì cậu ăn một đấm vào mồm khiến văng khá xa.

"Tên khốn,bánh mật ngọt mà ngươi hứa đâu !! "