Kẻ Nắm Giữ Sự Thông Thái Của Solomon

Chương 70: Đi thăm trường.



Hay vì cứ mãi ngồi ở nhà, cả sáu quyết định sẽ xuống phố tham quan. Ăn mặc gọn gàng hết sức có thể, cả sáu bắt đầu đi cùng nhau xuống phố.

Là một nơi khá đông người, tuy vậy cậu lại chả thấy có một Á Nhân nào ở đây, 'có lẽ Á nhân không được phép sống ở Thủ đô chăng?' là những gì cậu nghĩ. Đi đến đâu, cũng thấy có binh lính canh gác nghiêm ngặt bên đường, có lẽ nếu có chuyện gì xảy ra, họ sẽ can thiệp, quả nhiên là một Thủ đô của một Vương quốc lớn, an ninh gọn gàng, công dân vui vẻ, tuy vậy đây chỉ là bề mặt ngoài của vương quốc này thôi, còn mặt trong của vương quốc mới là những gì cậu muốn biết.

Cả sáu được một kị sĩ mà Mumi thuê để dẫn đường, cùng nhau, họ bước đến khu buôn bán.

"Uwoaa"

Nó là một nơi còn đông hơn lúc nãy với nhiều quây hàng bán đồ, nào là kiếm, áo giáp cho các người muốn làm kị sĩ, hay là gậy phép cho các phép sư, hoặc là những vật dụng cần thiết, những rau quả, trái cây được trưng bày để bán. Và tất nhiên có một thứ mà cậu và Hibi quyết định rằng mình sẽ tiến tới.

"Khoai lang luộc đây !!"

Cả hai rời khỏi nhóm mình và đi đến mua 2 củ khoai, nó có vẻ vàng và trông bắt mắt hơn những củ khoai lang luộc mà cậu cùng Hibi ăn ở thành phố cũ của mình.

"U.. Ngon quá !"

Cắn thử một miếng, Hibi trở nên bất ngờ với độ ngon của nó, nó ngon hơn những củ khoai lang luộc mà cô thường hay ăn ở thị trấn mình rất nhiều, bốn người kia cũng bước lại để mua và ăn, vì lý do nào đó mà họ cũng khá thích khoai lang luộc do Hibi giới thiệu cho họ, mỗi buổi chiều ra về nếu có dịp là cô bé sẽ dẫn cả nhóm lại mua ăn.

Cầm khoai lang luộc trên tay, cả nhóm bắt đầu đi dạo và lướt nhìn xung quanh, một thành phố to lớn, sau khi đi dạo được một lúc, cả nhóm bắt đầu đi đến và xem thử trường mình, ở trên tờ giấy xét duyệt vào học, có địa chỉ ở đó và cả bọn chỉ cần nói địa chỉ đó cho người kị sĩ dẫn đường mình. 

"Học Viện Hoàng Gia Delinma!?" 

Người kị sĩ có vẻ bất ngờ khiến cả sáu khó hiểu, nhưng sau một lúc thì người kị sĩ cũng lấy lại bình tĩnh và dẫn cả nhóm đi.

Là một đoạn đường xa lạ không nằm trong các đoạn đường mà cả nhóm đi qua, phía trước mặt cả bọn là một đoạn đường rộng và có nhiều hoa anh đảo hai bên, tiếp bước, cả đám theo lời chỉ dẫn của người kị sĩ đi thẳng về phía đoạn đường, sau một lúc thì họ cũng thấy được ngôi trường mà mình sẽ học.

"R-Rộng quá.."

Chỉ đứng ở ngoài nhìn vào cũng đủ để khiến người khác hốt ra như thế, một cánh cổng to lớn bằng sắt ở trước mặt cả bọn, phía trên cánh cổng sắc là một tấm biển ghi 'Học Viện Hoàng Gia Delinma' . Từ bên ngoài nhìn vào trong, thứ cả bọn thấy là một cái sân cực kì rộng ở hai bên, nó có những cái cây ở hai bên, phía giữa là một cái hồ nước, sau hồ nước là một ngôi trường cực kì rộng.

Chưa  hết ngạc nhiên với độ to lớn của ngôi trường, họ nhìn và phía cái tượng khắc chữ để ở bên phải mình, trên đó là những dòng chữ khen ngợi, ký tặng, chữ ký của vô số người nổi tiếng, thậm chí còn có cả chữ kí của nhà Vua để được xem là một ngôi trường danh giá hạng nhất.

Tuy vậy nó vẫn chưa mở cửa nên cả đám không thể nào vào mà tham quan được, nếu muốn vào, họ phải đợi tới ngày khai giảng và cũng là tuần sau.

Những bộ đồng phục của nhà trường sẽ được gửi tới tận nơi mà họ đang ở chứ không phải lại trường nhận, và tất nhiên, từ khi cả đám nhận được đơn phê duyệt, cũng là lúc mà bộ đồng phục đó tới nốt, 'nó khá gọn gàng' là những gì cậu nghĩ khi thử mặc nó, là một bộ đồng phục màu trắng pha lẫn len với một một cái cà vẹt, còn của nữ cũng như thế, nhưng là một bộ váy trắng đen, cũng là một cái cà vẹt nhưng nhỏ hơn. Thứ quan trọng nhất, cũng là thứ để chứng minh bản thân là học sinh của học viện Delinma, một cái huy hiệu nhỏ có biểu tượng ở trên đó được gắn trên ngực , nếu ai mà làm mất nó trước khi nhập học, họ sẽ không được vào học dù bất kỳ giá nào.

Người gửi những bộ đồng phục này cho cậu với sáu nhóm kia là một Paladin, khi cậu lén thẩm định ông ta, 'Quả nhiên Paladin không mạnh, như mình nghĩ' là những gì cậu nghĩ kèm với tiếng thở dài lúc đó.

Sau khi thấy được ngôi trường của mình, cả sáu trở về cùng với tâm trạng thư thái. 

Mặc dù đã lên 15 tuổi, nhưng nó không đồng nghĩa với việc bất kì đứa trẻ nào cũng có thể nhận được sức mạnh hoặc quyền năng đặc biệt. Nó chỉ xuất hiện ở một thời điểm nào đó ở một cá thể mạnh mẽ khi họ bọc lộ bản năng mạnh mẽ của họ, có thể là lúc họ tuyệt vọng, hoặc là lúc họ trở nên hơn người. Nhưng vẫn còn cách khác để kích thích khả năng bên trong họ, nhờ khoa học hiện đại tiên tiến, con người bây giờ có thể kích thích khả năng của những đứa nhóc ở độ tuổi 15, tuy vậy nó vẫn chỉ có thể kích thích những người vốn có khả năng thôi, còn những người ngay từ đầu không có khả năng, thì họ vẫn sẽ như vậy dù cho cố gắng kích thích cỡ nào. Và ngôi trường mà cả bọn đang theo học chính là một trong số đó.

Trở về nhà, từ khi đi Yumi đã được chị mình cho một chìa khóa tương tự cái của mình để mở khóa nên cả bọn có thể vào mà không khó khăn gì, hay vì trở về phòng, cậu quyết định sẽ ra ngoài vườn ngắm mát, nhưng rồi có một thứ lọt vào tầm mắt cậu.

"Một cái hồ to lớn?"

Một cái hồ to lớn được xây ở sau sân vườn, nhìn nó cậu có thể chắc chắn rằng đây không phải là một cái hồ để trưng.

"Nếu em muốn, em có thể xuống đó tắm đấy." Một giọng nói phát ra kèm với nụ cười, Mumi nói.