"Tôi muốn mọi người nhớ! Dungeon này có tác động của một ma lực mạnh mẽ, đó là Ma Thuật Thời Gian! Khi ta ở bên trong đó, nó sẽ đóng băng thời gian ở bên ngoài lại cho đến khi chúng ta bước ra!"
Tổng cộng 29 người điều lắng nghe kĩ những lời khuyên từ một mạo hiểm gia rank S, hắn ta là người đầu tiên bước vào Dungeon, khi đi ở tầng 1, hắn đánh bại khá nhiều con Slime biến dị, nhưng cùng lúc cả 10 con xuất hiện hắn không thể kịp trở tay mà phải vội chạy về. Tuy vậy, lúc hắn đi là bốn giờ chiều và khi hắn trong Dungeon là tầm 2 tiếng trở lên nhưng bầu trời vẫn không có vẻ gì là sáu giờ chiều cả, khiến hắn bất ngờ, thử vô số lần, hắn mới Dungeon này có khả năng ngưng đọng thời gian.
Toán người nghe thấy tin đó điều bất ngờ, thích thú và hoang mang. Dừng thời gian ở một nơi nào đó là chuyện rất khó khăn, dù cho là những pháp sư hàng đầu thế giới đi chăng nữa, họ cũng chỉ ngưng đọng được một vật gì đó, nhưng khi bị thứ gì đó tác động vào, sự ngưng đọng thời gian sẽ biến mất.
------------------------
Cố gắng trụ qua các quả cầu lửa của con quái vật trước mặt mình bằng cách chặn chúng bằng khiên ma thuật, cậu vừa lao đến để tấn công nó, chém vào nơi mà cậu cảm nhận được lượng ma lực cho ra khắp cơ thể nó, tuy vậy khi sắp chém trúng, bỗng viên ma thạch di chuyển với một tốc độ khá nhanh về phía khác của cơ thể nó khiến cậu chém ngang qua.
Cơ thể nó vốn bị cậu cắt thành hai thì bây giờ đang dần liền lại, vì không phá được viên ma thạch của nó cho nên dù cậu chém chỗ nào, không trúng được viên ma thạch coi như vô dụng.
Nhân lúc này, nó tiếp tục tung ra vô số quả cầu lửa về phía cậu, mọi chuyện vẫn như lần đầu xảy ra, nó tung quả cầu lửa về phía cậu, cậu bật khiên lên chặn hoặc né chúng.
"Nó có thể bảo vệ bản thân bằng cách đổi chỗ viên ma thạch à.."
Vừa lẩm bẩm, cậu nhìn về phía đầu nó, bấy giờ viên ma thạch đang ờ trên đó, nếu cậu muốn giết được nó, cậu phải tăng tốc độ tăng công mình lên và chém liên tục, có thể thì may ra cậu mới có thể phá hủy được viên ma thạch, nhưng cậu không làm vậy.
Chìa ngón tay mình về phía Diệm Quái, cậu bắn ra một hạt băng nhỏ bây với tốc độ khá nhanh về phía nó, vì không kịp phản ứng, nhưng có phản ứng thì nó cũng sẽ dính vì thể lực của nó rất yếu.
Băng Thoại bắt đầu lan ra và bao phủ lấy ngọn lửa ở cơ thể, có vẻ lửa trên cơ thể nó chả là gì so với Băng Thoại. Đông cứng hết khắp cơ thể nó.
Crack.
Cơ thể nó bắt đầu vỡ ra thành các mảnh đổ nát, đơn giản là gì Băng Thoại đã nuốt chửng ma thạch, thứ giúp nó có được sự sống.
Crack.
Cũng là lúc viên ma thạch rớt xuống đất, sau một lúc, nó như bị cắt ra làm hai mảnh, nhìn vào nó, cậu thở dài. Viên ma thạch này không còn phát sáng màu xanh nhạt nữa, hay vào đó thì nó trở nên khá đen và nhanh chóng biến thành cát bụi. Băng Thoại đã rút sạch lượng ma lực bên trong viên ma thạch, khiến nó trở thành một viên đá bình thường hoặc đại loại như vậy.
"Xem ra tầng này mày phải nhịn ăn rồi."
"Gugu!"
Trả lời thay cho câu 'tôi ổn', Shinobu cạ người vào cậu một lúc rồi cả hai bắt đầu đi tiếp.
"Theo những gì nãy giờ phân tích, có vẻ nơi này đúng thật là có một ma pháp đang được thi triển thưa ngài, nếu theo những gì phân tích không nhầm, đó có lẽ là Ngưng Đọng Thời GIan."
Sages nói trong đầu cậu. Từ lúc bước vào Dungeon, khi đi qua một viên đá Tinh Anh có vẻ lớn hơn những viên đá Tinh Anh còn lại, cậu đã có cảm giác gì đó không ổn nhưng lại không biết cảm đó là sao.
"Vậy ra đó là cảm giác đứng bên trong một ma thuật à.." cậu lẩm bẩm.
"Nhưng tại sao tôi lại không nhận được thông qua [Thích Ứng]? Đây cũng là một kĩ năng tác động lên tôi mà?" cậu hỏi tiếp.
"Kể cả tôi cũng không biết thưa ngài,[Thích Ứng] là một kĩ năng không nằm trong sự hiểu biết hạn chế của tôi. Theo những gì tôi phán đoán, có lẽ nó có ý thức riêng chăng?"
'Kĩ năng mà có ý thức riêng? bớt đùa.' là những từ mà nếu cậu không gập một kĩ năng có ý riêng như Sages sẽ nói, nhưng bây giờ thì khác, cậu đã ngâm một kĩ năng có ý thức riêng rồi, thì lấy gì mà không tin các kĩ năng khác cũng có ý thức riêng?
"Tôi đùa thưa ngài. Một kĩ năng thì làm gì có ý thức riêng được. Trừ tôi."
Những suy nghĩ dạng như 'liệu nó thật sự có ý thức riêng chăng?' hay 'liệu mình có thể trò chuyện với nó không?' của cậu đã bị Sages đánh bay chỉ bằng một câu nói.
Nhận được kĩ năng này cũng rất quan trọng với cậu với việc sau này sẽ có lúc dùng, nhưng nếu không nhận được thì cậu cũng chỉ có tiếc nuối đôi chút, vì ma thuật hệ thời gian là một ma thuật đặc biệt, không như những ma thuật thông thường khác. Rất khó để học, hay nói cách khác là không thể học, vì chả có ai dạy cả, cũng như không có sách về phép thuật Thời Gian. Tuy vậy, cậu có linh cảm rồi một mai mình cũng sẽ học được thôi nên cũng chẳng quá chán nãn.
Bỏ qua chuyện đó, cậu cùng Shinobu cùng nhau tiến về phía trước. Sử dụng, à không phải là thử nghiệm, cậu thử nghiệm đủ phép thuật, tấn công liên tiếp với tốc độ nhanh lên những con Diệm Quái.
Nào là cho chúng ăn hẳn một quả cầu Hắc Phong, nào là ép trọng lực khiến cho chúng bị ép xuống mặt đất, sau đó cậu sử dụng thanh kiếm mình như que tăm và đâm với tốc độ khá nhanh liên tiếp xuống, dù cho viên ma thạch có chạy đằng nào thì cũng không bằng với sức kiên trì của cậu. Rồi nào là ép chúng vào bức tường trong khi tạo nên một đợt gió mang hình dạng vô số mũi gai bay đến chúng cho đến khi từng viên ma thạch bị nứt ra.
Tại sao cậu lại làm việc nhảm nhí như vậy? Vì cậu có thời gian đâu.