Chạy đến, cô nắm lấy bàn tay đang chống cằm một cách chán nản của cậu, nở một nụ cười tươi tắn, một nụ cười ngây thơ như muốn giết hàng tá tên trai tân của mình, thậm chí bộ ngực với kích cỡ không được như bình thường của cô cũng xém đụng vào người cậu, cô nói.
"Xin lỗi cậu vì đã lỡ tông cậu hôm trước, cuối cùng cũng có cơ hội nói rồi ~"
"Tông? Huh? Cô là ?"
"Eh? Cậu quên rồi sao? Tôi là cô gái đã tông cậu hôm trước ở ngoài phố đấy"
"À.. Nhớ rồi, vậy, có việc gì sao?"
"Không, tôi chỉ muốn nói lời xin lỗi thôi. Tôi là Extralia Ayato, còn cậu?"
"Owari Ougi."
Ánh mắt của hai thiếu niên kia vẫn nhìn về cậu và Ayato, không, mà là ánh mắt của mọi người vì cô đang nắm tay cậu, nhận biết được điều đó, cô lúng túng buông tay ra.
"Ah, có vẻ mình đã hơi quá lố, xin lỗi xin lỗi ~"
"Thế sao? cô trông chẳng có vẻ gì là hối lỗi cả."
"Có đâu, tôi rất bối rối khi tông trúng cậu đó, may là mình có dịp gập được cậu ~"
"À ừm.. Vậy, nếu không có việc gì thì tôi đi đây."
Nói xong, cậu nhanh chóng rời đi khỏi nhà ăn, cậu cũng đã ra hiệu cho những người kia đi theo, cả Nobura lẫn Hinomi cũng đi cùng. Dù cho cô gái kia có bất ngờ khi cậu lại rời đi như thế, nhưng cô không có lý do gì để giữ cậu lại cả.
"Có lẽ mình không có sức hút với cậu ấy chăng?"
Cô thở dài, tuy vậy thở dài lại đi kèm với niềm vui gì đó bắt đầu được tạo ra trong cô khi gập cậu, sau đó cô đi lại chỗ hai người kia đang đứng chờ mình.
"Có chuyện gì sao Ayato-san?"
"Không, chỉ là tớ vô tình tông phải cậu ta nên xin lỗi thôi."
"Nói mới nhớ.. Cậu ta thật kỳ lạ, tôi chẳng cảm nhận được ma lực toát ra từ cậu ta gì cả, hay nói đúng hơn là ma lực của cậu ta chẳng rò rỉ hay toát ra như những người đứng cùng gì cả, thậm chí cơ bắp cũng không quá vạm vỡ, tuy vậy trong trận đấu hôm trước, cậu ta mạnh đến mức kỳ lạ đến nổi tôi không tin vào mắt mình."
"Các tinh linh của cậu không phản ứng gì sao?"
"Không, khi cố gắng hỏi các tinh linh về cậu ta, tớ chẳng nhận được dấu hiệu phản hồi gì cả."
"Ah? tớ cũng vậy." cô kiểm tra lại tinh linh của mình.
"Hãy cẩn trọng đối với cậu ta." Reinhard nói.
"Ha ha? Các cậu lại lo sợ một tên tép riu đấy sao? Đúng là chẳng bao giờ khá hơn, nếu tên đó cản trở tôi, tôi sẽ nghiền nát hắn, đi."
Nói xong, chàng trai với mái tóc tím đút tay vô quần rồi bắt đầu bước đi, các kẻ đi sau cũng dần bước theo.
"Tính cách cậu ta chẳng thay đổi chút nào.."
"Ừ nhỉ, cũng vì thế mà cậu ta chẳng có lấy một người bạn ra hồn ~"
Sau khi chàng trai tóc tím đi, hai người họ vẫn tiếp tục trò chuyện với nhau trong khi ăn sáng.
-----------------------------
"Onii-sama, cô gái đó..?"
Sau khi đi được một lúc lâu, đến nơi có vẻ vắng, thấy vậy Hibi hỏi cậu.
"Tôi muốn mọi người cẩn thận với ba người lúc nãy, kể cả hai người, Nobura và Hinomi."
"Tại sao?"
Cả bọn đều hỏi ngược lại cậu đó, nhưng câu trả lời nhận lại từ cậu lại khiến họ chán nãn.
"Bởi vì họ rắc rối."
Bỏ qua chuyện đó, cả tám bắt đầu bước sân đấu để dành chỗ trước, khi đi cậu cũng đã nghĩ rất nhiều.
Tên thiếu niên mái tóc tím kia đã tiết lộ cho cậu một thông tin thú vị, đó là ba hắn là Đại Công Tước, cũng chính là người cậu muốn tìm kiếm, nếu cậu tiếp cận hắn ta, có khi cậu lại có cơ hội gập được Đại Công Tước và hỏi ổng ấy vụ cha mẹ mình, nhưng đời nào cậu lại nghĩ ra một kế hoạch ngu đến vậy.
Tiếp cận con ông ta, chưa chắc việc gì hắn sẽ cho cậu gập ông ta cả, vả lại, nếu gập được ông ta qua con ông ta, vậy thì cậu phải lấy cái gì để hỏi ông ấy về vụ cha mẹ mình? Ai mà biết được liệu ông ta, Đại Công Tước có nói dối hay không? hay ông ta sẽ hỏi ngược lại cậu tại sao cậu biết việc này? Vì thế nên.
'Quan sát con hắn ta, kiểm tra sức mạnh của con hắn, nếu muốn hắn ta khai ra thì mình phải kiếm thứ gì đó đủ để hắn có thể khai ra được sự thật, và đó chính là con tốt bài uy hiếp, con của hắn.'
Cậu không cần phải tiếp cận gì tên mái tóc tím đó cả, dù gì tên đó cũng chẳng ưa gì cậu, và cậu cũng chẳng ưa gì tên đó dù chỉ nhìn vào mắt tên đó, một ánh mắt xảo huyệt, một ánh mắt không từ thủ đoạn để đạt thứ mình muốn.
Vì thế, cậu phải tạo ra một mối quan hệ. Làm quen với Reinhard hay cô gái Ayato đó, đẩy vị trí mình lên một tầm trung lập đủ để có thể nói chuyện với tên tóc tím đó, hay không cũng được, dù sao thì nếu cậu muốn thì cậu cũng con thể khử con hắn ngay bây giờ, tuy vậy cậu có thể triển khai kế hoạch bắt cóc con hắn ngay bây giờ sau đó đi đến tìm hắn bảo hắn khai ra, nhưng nếu cậu làm vậy mà chẳng có căn cứ, cậu sẽ trở thành kẻ thù của một quốc gia, và cuộc sống yên của cậu đã phản đối kịch liệt ý định đó, thậm chí cậu chưa rõ liệu có phải Đại Công Tước là kẻ giết cha mẹ mình không nên không cần manh động.
Chỉ cần cậu có nhiều công cụ để dẫn tới mục đích, chẳng có việc gì cậu phải vội cả, cứ từ từ mà lợi dụng các công cụ mà mình có rồi dần tiến bước.
"Đó là một suy nghĩ thối tha đến từ Dark nhỉ?"
"Huh Onii-chan?"
Lời lẩm bẩm của cậu vô tình lọt vào tai Hibi nhưng cô bé không thể nghe rõ được.
"Không, anh nghĩ mình nên vào và tìm chỗ trống thôi."
"Vâng ~"
Nắm lấy tay cậu, cả hai cùng bước vào. Vì những người kia đã quyết định sẽ đi mua đồ ăn với nước đem tới và yêu cầu cả hai tìm chỗ cho 8 người ngồi kế nhau. Sau khi đảo mắt một lúc, cuối cùng cũng có một dãy rộng đủ chỗ cho 8 người, 4 người ngồi trên và 4 người ngồi dưới.
Cả hai ngồi xuống dãy ghế để chờ sáu người kia, trong lúc đó, cậu hỏi Hibi, người đang nắm lấy tay mình.
"Em có muốn trở thành.. Nữ Hoàng không?"
Một câu hỏi bất ngờ khiến cô bé không ngờ tới, tuy vậy câu trả lời ngay lập tức hiện thị trong đầu cô bé. Nếu cô bé không gập được cậu, không sinh ra thứ tình cảm vô đối này, có lẽ câu trả lời của cô bé sẽ là.
"Tất nhiên là em sẽ muốn làm Nữ Hoàng rồi ! Nhưng đó là khi cuộc đời em thiếu anh thôi."
Ngập ngừng đôi chút, cô bé tiếp tục lời nói của mình.
"Vì có anh rồi nên câu trả lời là không. Em bận chăm sóc anh rồi thì thời gian đâu mà làm Nữ Hoàng chứ !"
Trả lời kèm với một nụ cười vui vẻ, cô bé khiến cậu bất ngờ, cùng lúc đó cũng khiến cho cậu ấm lòng.
"ừm.. Vậy sao."
Cậu xoa đầu cô bé kèm với một nụ cười nhẹ.
---------------
fun : Nếu Hibi mà bảo muốn thì cái vương quốc này chỉ có xác định thôi =))) Cũng có Route Hibi làm Nữ Hoàng luôn đấy.