Kẻ Thủ Hộ Vũ Trụ (Bản Mới)

Chương 10: Ăn May- ĂN CƯỚP



Song xuôi thủ tục hắn tạm biệt chị nhân viên ngân hàng bằng nụ hôn gió làm chị ấy đỏ hết mặt lên đúng là con gái chưa trải sự đời mà hắn khẽ than thở... Về phòng nằm lăn ra giường bất tỉnh nhân sự đến khi mẹ hắn đá cho mấy phát vào mông hắn mới lồm cồm bò dậy rồi nói.

" Mới sáng mà mẹ sao gọi con sớm thế!!!"

Mẹ hắn nhìn hắn như một thằng ngu mà không phải con trai của bà vậy.

" Sáng cái đầu mày...đi ăn cơm tối mẹ đói rồi."

Hắn vỗ vỗ đầu thì ra mới tối thôi, cùng mẹ ra ngoài tìm một quán cơm rang, gọi hai suất cơm rang lên hắn xoa xoa cái bụng đói meo của mình ngồi dài mông trên ghế chờ đợi thời gian giường như có chút chậm hơn thì phải hắn dài mồm đợi đến tầm 15p sau hai đĩa cơm rang mới được mang lên mắt hắn toả sáng nhìn đĩa cơm vàng ươm bắt mắt súc một thìa đúc vào mồm...

Mì ômachi dai giòn từng sợi thơm ngon tới giọt cuối cùng... Đang ngồi nhiên cứu đĩa cơm mà nó cảm tưởng như mình đang úp mặt vào bát mì ômachi vậy làm vài thìa hết đĩa cơm hắn bắt đầu cảm thán.

" Cơm rang bây giờ ăn còn ngon chán."

Mười mấy năm sau gọi một đĩa cơm rang lên mà cứ như mình gọi một đĩa cơm bị ngão lên vậy trông chán hết sức.

Mẹ hắn nhìn sang hỏi.

" No chưa có ăn thêm nữa không??? "

Hắn đưa mắt liếc liếc xuống bụng rồi hỏi.

" Mày ăn no chưa??"

Như đáp lại lời kêu gọi của hắn cái bụng kêu lên một tiếng ý chỉ no rồi hắn gật đầu nói với mẹ.

" Dạ con no rồi."

Mẹ hắn trừng mắt nhìn hắn rồi nói.

" Cái bụng của mày cũng thành tinh rồi hả con!!"

Hắn tí nữa ngã lăn xuống ghễ miệng cười haha nói.

" Cái đó con cũng không biết nữa."

Cơm nước song xuôi hắn kéo mẹ đi lượn quanh đường phố Hà Thành bầu không khí nhộn nhịp tấp nập làm hắn cũng vui vẻ chạy nhảy rong chơi, khi còn nhỏ chúng ta chỉ mong lớn thật nhanh nhưng khi chúng ta đã đủ lớn mới nhận ra điều đó là sai lầm, lúc đó lại ước mãi mãi làm trẻ con vô lo vô nghĩ chỉ việc ăn chơi không phải bươn trải vì miếng cơm manh áo.

Cầm một cây kiếm nhựa vừa mới mua nhắt vào đỉa quần,một cảm giác bế nghễ thiên hạ đứng trên vạn tộc trong lòng hắn tuôn ra cảm giác như khi rút kiếm ra khỏi vỏ xác chất thành núi máu nhuộm thành sông, đang cảm giác oai hùng hắn bị một tiếng nói cắt ngang.

" Cướp đây!!! Mau đưa tiền không tao xiên cả hai mẹ con mày!!"

Đầu hắn có chút chì trệ lại sau vài giây hắn ôm bụng lăn bò ra đất mà cười.

" Haha...hahaa chú đừng làm mẹ...con cháu sợ..hhaahaa."

Đứng chắn trước mặt mẹ con hắn ở một con hẻm vắng người là một ông chú ăn mặc như bộ đội đặc chủng vậy quần áo rằn ri đội mũ lưỡi chai chân đeo một đôi giày bộ đội còn tay đang cầm một con dao bấm sáng loáng chía về phía hai mẹ con hắn uy hiếp, hắn nhìn ông chú này như một thằng đần vậy cướp ai không cướp lại đi cướp mẹ con hắn đó là sai lầm chết người à nha, khẽ nắm lấy bàn tay đang run lên của mẹ chuyền vào một luồng linh lực làm bà ổn định tâm trạng sợ hãi rồi hắn quay sang làm bộ mặt tội nghiệp nói với chú cướp.



" Chú xem mẹ con cháu làm gì có tiền, chú cho mẹ con cháu qua đi."

Ông chú hơi ngỡ ngàng khi thằng nhóc con bé tí nói như vậy, trừng mắt lên nói.

" Có bao nhiêu đưa hết ra đây!!"

Tiến tới trước mặt mẹ con hắn dơ con dao lại làm mẹ hắn luống cuống đang tính cầm chiếc túi buộc ngang eo trong đó đựng 30 triệu ra, hắn liền giằng lấy tay mẹ rồi mỉm cười chấn an rồi loay hoay móc trong túi ra vài tờ màu đỏ lẫn đen, khẽ đếm rồi nói.

" Cháu còn 2 ngìn rưỡi chú cầm tạm đi."

Ông chú ăn cướp gầm lên.

" Mẹ mày muốn chết à...mau đưa cái túi kia đây."

Chỉ về phía cái túi mẹ hắn đang đeo mà nói, lúc này vẻ mặt cười cợt của hắn cũng biến mất thay vào đó vẻ mặt lãnh khốc xuất hiện trên gương mặt non nớt của hắn, từ từ đưa tay xuống rút thanh kiếm nhựa nhắt vào địa quần ra một tiếng " phựt " vang lên hắn cúi xuống mắt lập tức trợn trừng miệng lẩm nhẩm.

" Thôi song đứt mất cái đỉa quần..."

Trông hình ảnh khôi hài của hắn ông chú cướp không giữ nổi hình ảnh hung giữ mà cười lên sằng sặc..

" Nhóc con...haha..mày làm tao buồn cười quá..."

Hắn giận tím mặt vung kiếm lên lao về phía ông chú cướp miệng hô lớn.

" Thiên Địa Kiếm...Sát."

Bóng người từ từ đổ xuống nằm bất động một lúc hắn thấy vậy mợi gật gật cái đầu nhắt kiếm vào cái đỉa quần bên cạnh chưa bị đứt, sau đó mới mò mẫn đi tới đá đá mấy cái vào đầu ông chú kia, rồi loay hoay lục lọi móc ra trên người ông chú cướp một sấp tiền mặt 500 nghìn đếm sơ sơ cũng phải gần 10 triệu dấu vội vào bụng rồi quay lại kéo mẹ hắn đang ngây ra, khi về đến phòng hắn mới nằm lăn ra giường mẹ hắn liền nhìn chằm chằm hỏi.

" Người kia không chết đấy chứ??"

Hắn lắc đầu phủ nhận rồi nói.

" Ông chú đó chỉ hôn mê thôi.."

Nó chỉ dùng một tia linh lực làm cho ông chú kia ngất đi, à mà còn phế luôn cho ông ngớ ngẩn luôn sau này khỏi làm chuyện xấu.

Sáng sớm hôm sau hắn với mẹ ghé qua ngân hàng thấy thẻ rồi ném luôn 40 triệu vào đó, tiền hắn ăn cướp hôm qua ném luôn vào đó hắc hắc, đến 9h sáng sàn giao dịch mới bắt đầu phiên làm việc hắn kéo mẹ vào ngồi xuống một hàng ghế chờ quan sát xung quang, các nhà đầu tư rồi môi giới lần lượt đến đông dần, trên bảng điện tử không mấy hiện đại hiện lên các dãy số xanh đỏ nhìn mà nhức hết đầu bên cạnh vang lên một giọng nói hơi khàn khàn.

" Hai mẹ con cũng đến đây chơi chứng khoán à???"

Mẹ hắn thấy có người hỏi cũng khẽ gật đầu không nói, tên môi giới thấy một cặp bò lạc thì hí hửng giới thiệu tư vẫn nào là HSNO3 Tác dụng với H2O, CacBon liên kết với H2SO3 hắn bíu môi khing bỉ thằng đần này còn nhảy nhót trước mặt hắn làm hắn có chút ngứa mắt, hắn liền ho nhẹ nói.

" Mẹ ơi chúng ta có thần may mắn mà không cần mấy chú này ba hoa đâu."

Nghe thấy một đứa con nít nói như vậy tên môi giới mặt đỏ lên nhìn sang mẹ nó với ánh mắt ý trẻ con không biết gì chị cứ tin ở tôi, mẹ hắn khẽ gật đầu nói.



" Cảm ơn anh, mẹ con tôi chỉ đến xem vui thôi."

Khẽ liếc ánh mắt khing bỉ về mẹ con hắn tên kia cũng nhếch mép quay đi.

Khi quan sát một lúc hắn cũng kéo mẹ tới chỗ quầy giao dịch mua một mã PMS trong vài tuần tới mã cổ phiếu này tăng mạnh hắn nhớ là tăng tới mười mấy phần trăm liên tục trong vài tuần, khi mua tất cả số tiền hắn nhếch mép thầm nghĩ.

" Không làm mà vẫn có ăn mà."

Nhó sang bên cạnh thấy anh thanh niên hôm trước làm thủ tục cầm cố nhà đất đang đứng cạnh mẹ con hắn luôn, khẽ liếc qua bên ấy thấy anh ta đang mua mã HNX hắn thầm tặc lưỡi quả này anh ta không còn chỗ mà về nha, vận số anh ta quá đen mà bất chợt hắn quét ánh mắt qua số tiền anh ta dùng để mua hắn hít một hơi.

" Mẹ nó 4 tỉ."

Tiền chứ không phải lá mít đâu mà anh ta lấy đâu ra lắm thế, bất giác hắn linh quang chợt loé hắn khẽ chạy lại kéo kéo cái áo anh ta.

Quay lại thấy một đứa bé trai đang kéo áo mình Quang có chút sững sờ rồi đưa tay méo má hắn nói.

" Bố Mẹ đâu mà lại chạy một mình ra đây."

Hắn tính đấm cho anh ta một quả nhưng phải nhẫn nhịn đây là cây tiền đó nha, hắn khẽ nở nột nụ cười thần bí nói.

" Nguyễn Duy Quang, 25 tuổi bố mẹ hiện nay đang ở trong thành phố Hồ Chí Minh, anh hiện nay đang sống và làm việc tại đây, anh còn đang thích một chị ở cạnh chung cư mình ở đúng không???"

Nghe một đứa bé nói như vậy Quang sít chút nữa há hốc mồm nhìn chăm chú đứa bé đang cười cười trước mắt này, lắc lắc đầu nói.

" Sao em biết những điều đó."

Hắn im lặng lắc đầu rồi nói.

" Mấy chuyện đó anh không cần quan tâm, em muốn làm một giao dịch với anh!!"

Lần này Quang liền trợn mắt khó tin nhìn đứa bé trai tầm 3,4 tuổi này thầm nghĩ.

" Hồi bằng tuổi nhóc này mình còn đang nghịch đất, mà bây giờ có một đứa bé đòi làm giao dịch với mình, thế giới thay đổi rồi sao."

Quang khẽ vỗ vỗ cái đầu đang trậm lại của mình, quay qua nhìn hắn rồi nói.

" Em muốn giao dịch cái gì!!"

Hắn cười nhạt dơ một ngón tay lên nói.

" 10% lợi nhuận."

Thấy anh Quang ngẩn ra hắn cười nhạt nói tiếp.

" mã HNX anh mua sẽ tụt dốc không phang, số tiền còn lại anh mua PMS đi."

Nhìn nụ cười nhạt trên môi đứa bé Quang không biết tại sao lại tin tưởng mà gật gật cái đầu rồi mới đưa tay ra bắt tay với hắn như thật..