Quay trở lại với cuộc họp vừa nãy, Bân và mọi người dã quyết định là sẽ tiêu diệt quân của Khâu Hòa và quân của Lâm Ấp ngoài thành Đông Phố. Nói chính xác là khi Lâm Ấp vượt qua Nhật nam, khi đén gần thành Đông Phố thì cho quân dẹp chúng, Quân Khâu Hòa cũng vậy, nhất là khi đám đấy gần đến Đông phố là cho quân diệt sạch. 2 trận chiến này cũng là cơ hội Bân cho vũ khí chiến lược của mình ra cũng như đồng thời có thể sử dụng nó để huấn luyện quân đội của mình vốn ít đánh nhau và chỉ đánh nhỏ lẻ quen với đánh lớn , sau này đánh nhau các trận lớn biết hành quân đánh trận, lính và sĩ quan quen với chiến trường gió tanh mưa máu bằng vũ khí lạnh, vũ khí nóng thời đại cũ. Còn lính dùng vũ khí nóng hiện đại những loại súng tiểu liên, trung liên, đại liên có sát thương lớn thì chỉ thuộc chỉ huy cao nhất trận chiến, là vật áp đáy hòm mỗi vị tướng khi bị tập kích bất ngờ tại địa doanh hay chiến trường. Căng lắm là mở cổng thành trong trường thành quá cao, hào sâu và kiên cố, hoặc quân trong thành quá đông. Hiện tại do dân số hắn phải bảo toàn thực lực dân tộc, nếu như dân số Việt Nam chỉ cần ngang thời nhà Đinh hoặc Tiền Lê thôi khoảng 3-4 triệu người thì hắn éo phải sợ thế này, lúc đấy tổng động viên thừa sức 1 triệu lính như thời nhà Đinh.
Theo sử sách, quân đội nhà Đinh có mười đạo: mỗi đạo có 10 quân, 1 quân 10 lữ, 1 lữ 10 tốt, 1 tốt 10 ngũ, 1 ngũ 10 người. Như vậy tổng số theo lý thuyết là 1 triệu người. Nhiều nhà lịch sử ko tin chỉ coi đó là con số tượng trưng, nhiều nhà sử học tính toán rằng lính thời đinh giỏi lắm 10 vạn quân. 1 triệu quân chắc tổng động viên toàn bộ thnah niên từ 13 tuổi thời đó. Tuy nhiên điều đó cũng có cho thấy thời nhà đinh chắc chắn dân số ko thể nào chỉ có 3-4 triệu, chắc chắn nhơn vì nhiều người ko trong hộ tịch, các quý tộc , cường hào có quân Riêng, ngay cả các đội quân nhà vua cũng có bí mật về quân số.
Chính vì những lí do trên mà hắn bắt buộc phải phải thay đổi kế hoạch của mình để giết những kẻ cần giết, ko đáng chết thì ko giết. Nhưng tính mạng người Hán thì hắn ko quan tâm nhưng cũng cần giữ lại vì bọn họ nhiều người là hỗn huyết và bị đồng hóa nhiều đời, nhưng nếu như thu phục họ thì họ cực kì trung thành. Đồng thời thông qua đồng hóa thì đảm bảo đến đời thứ 3, thứ 4, thứ 5 trung bình 18 năm 1 đời thời này thì đám này chả còn nghĩ mình là người Hán nữa mà là người Việt. Còn đồng hóa về mặt văn hóa thì phải dần dần vì văn hóa là thứ khó thay đổi nhất, sợ rằng sau 10 đời thì văn hóa nơi này sẽ mang văn hóa hỗn tạp giữa người Việt và người hắn lai, ít nhất vài chục đời mới thay đổi căn bản. Bân biết trước kiến thức đồng thời các chiêu bài đồng hóa từ tương lai nên quá trình này giảm đi ít nhất ¼ nếu như thế hệ sau của hắn làm theo lộ trình như vậy. Tuy nhiên ko có 20-30 đời thì đừng hòng thay đổi căn bản văn hóa được, nhìn Trung quốc đồng hóa người Việt hay các dân tộc thiểu số vùng quảng đông, quảng tây, hay các dân tộc xa xa vùng trung nguyên vẫn thuộc trung quốc là hiểu, bao năm rồi, cả ngàn năm có đồng hóa căn bản nổi đâu.
Cuối cùng hắn ko chơi theo kiểu đánh nhanh thắng nhanh nữa mà lúc này bắt đầu giảm nhiệt trận chiến để các phương thế lực tụ hết về 1 chỗ, lúc này đánh 1 trận càn quét tất cả. Đơn giản vì cần hội tất cả đám đầu xỏ tại Nhật Nam cũng như người của Khâu Hòa, chỉ cần bọn chúng đánh tới là tiêu diệt 1 lần ko cho cOn nào thoát. Đồng thời sau hành động lần này tránh đêm dài lắm mộng khi đánh xong Cửu chân hắn sẽ cho tính ,mạng của Khâu Hòa kết thúc. Thằng này đang tập trung toàn bộ tinh thần cho con cái sau này, nên hiện giờ hắn mất cảnh giác với chính bản thân mình nhất. Bân biết nếu như để Khâu hòa sống lay lắt vài năm thì với tài trí của hắn thì hắn sẽ có hậu chiêu khiến công việc của Bân sau này mất ăn mất ngủ, thậm chí hắn còn có thể đâm 1 dao sau lưng Bân. Chính vì vậy khi thằng này trong chưa đầy 1 năm này mới tổng hợp lực lượngchưa thành hình nhiều thứ, hắn cho mọi công việc đứt đoạn luôn rồi bọn dưới quyền sẽ tự tan rã, tự chuyển hóa mà nội chiến với nhau. Các hào trưởng người Việt cũng thepo đó mà khởi nghĩa tự lập như loạn 12 sứ quân phân chia. Bân lúc này có thể cho người thúc đẩy quá trình này và cho nó diễn ra trong vài năm để các nghĩa quân thay hắn tiêu diệt bọn quan quân nhà Tùy, đồng thời co cụm hết đám theo nhà Tùy trong người Việt vào 1 chỗ. Lúc này hắn lại chơi chiến thuật tại Cửu Chân, đánh tàn vài nghĩa quân chiếm 1 vùng rộng lớn nhất Giao Châu, để cho tất cả những kẻ phản kháng cát cứ co cụm 1 chỗ. Như vậy sẽ phân ra thành 2 phe 1 phe lại các cuộc khởi nghĩa người Việt có tinh thần dân tộc co cụm 1 chỗ, 1 phe những kẻ ko kiên định chỉ nghĩa quyền lợi bản thân mà co cụm với đám nhà Tùy. Như vậy có thể 1 lần thu phục hoặc diệt sạch dám sâu mọt làm hại cơ đồ sau khi độc lập, đỡ rất nhiều xương máu và bớt sợ bị đâm sau lưng khi có chiến tranh với Nhà đường.
Bân biết làm như thế này có cả vài vạn người Việt chết và tàn phế sau cuộc chiến này, sau đó thêm vài vạn dân thường bị chết và bị thương liên lụy, nhiều gia đình tan cửa nát nhà. Tuy nhiên hắn bắt buộc phải làm, quan trọng là xem nó ở mức độ nào, người lãnh đạo có thể kìm hãm tới mức độ nào để vừa lập uy, vừa tiêu diệt kẻ thù ko gây hậu họa, vừa ko ảnh hưởng đến dân số, nguồn lực dân tộc cả về tài sản cũng như nhân lực. Thiệt hại nhân lực phải thấp nhất, có thể trong 3 năm phải hồi phục như lúc ban đầu, nặng nhất là 5 năm phải phục hồi như ban đầu. Nếu ko với dân số ít của xứ Giao Chỉ này thì người Hán hoặc những cường hào người Việt theo người Hán như Phùng Áng sẽ đánh xuống khu người Việt sống liên tục thì người Việt còn giũ hồn dân tộc chả mấy chốc bị mài hết. Lúc đấy để người việt có mạnh đất đủ rộng lớn để cắm dùi và khống chế cục diện và phát triển thì cực kì khó, sợ là Chăm pa sau này còn đánh diệt người Việt được. Chính vì vậy hắn cần giới hạn lại số lượng thiệt hại thấp nhất nhưng vẫn đạt mục tiêu đề ra, chính vì vậy mà mỗi bước đi hắn và hội đồng tay chân của mình cần tính toán cẩn thận.
Hắn chưa từng lãnh đạo, ko phải ông chủ cũng như làm lãnh đạo trong nhà nước, chính vì vậy mà hắn cần phải học hỏi liên tục , trong suốt hơn 10 năm qua hắn học hành áp dụng kiến thức. Hắn cần tôi luyện để trở thành người lãnh đạo hợp cách để quản lí và phát triển đất nước khi lãnh thổ ngày càng lớn. Ngoài ra, hắn có con rồi, sau bao năm cày bừa vất vả, hạt giống đấy đã nảy mầm rồi, hạt giống nảy mầm khi hắn có quyết định có con bây giờ để nó có thể đủ trưởng thành lèo lái đất nước nếu chẳng may hắn hẹo sớm như các vị vua ngày xưa ko ông nào thọ quá 60. Nếu như chẳng may hắn giống Lê Thánh tông chết lúc 55-56 tuổi thì con hắn hoặc những người lãnh đạo sau đó của đất nước cũng đã ít nhất 24-25 tuổi, nhiều thì 40-50 rồi, với sự trưởng thành sớm thời cổ đại thì nó hoàn toàn đủ khả năng và kinh nghiệm lãnh đạo đất nước. Cái quan trọng hơn là hắn muốn sớm giải quyết Khâu Hòa vì hắn ko muốn 1 con quái vật đầu óc có chỉ số IQ và QE cực kì cao dồn toàn bộ tinh lực cả cuộc đời vào mấy năm cuối cùng để bầy binh bố trận cho con cháu và sẵn sang đâm 1 dao vào lưng của hắn khi cần thiết.
Vì vậy hắn muốn nhanh chóng sử dụng cái bẫy này và tâm lí nôn nóng muốn thống nhất toàn bộ xứ Giao Chỉ 1 cách nhanh chóng nhất nhưng lại hợp tình, hợp lí thu hút được lòng người, tạo căn cơ cho con hắn, nó có thể đứng vững chân đất này sau khi hắn chết, nhất là khi hắn biết mình còn sống được vài năm. Chính vì vậy , càng để lâu thì càng càng nguy hiểm, càng để lâu hắn ta làm cái trò gì cũng ko biết, cho nên Bân muốn lợi dụng lần này Khâu hòa huy động lượng lớn quân đội tinh nhuệ nhất mà theo về nam thống nhất Giao Chỉ. Cho Lần này sau khi hắn xử lí đội quân tinh nhuệ nhất của Khâu hòa thì hắn quyết định cho thằng này đi bán muối luôn, đồng thời trong thời gian này hắn huy động lực lượng tình báo của mình hoạt động mức cao nhất để tìm hiểu Khâu hòa muốn làm gì. May mắn thời gian có 5-6 tháng nên hắn hoàn toàn chưa làm được gì nhiều nên hậu quả sau này có thể nhẹ nhất có thể, hoặc có thể dễ dàng điều tra ra được.
Chính vì thế ngay phút chót của cuộc họp trước diễn ra, Bân đã ra 1 kế hoạch lớn đó là thay vì giải phóng mỗi Cửu Chân đầu tiên, sau đó là Nhật Nam thì hắn và bộ sậu của mình phân tích tình hình binh lực và tình báo gần đây nhất của cơ quan tình báo báo về. Cả về kinh tế và chính trị Giao châu của Khâu Hòa, kế hoạch tổng thể là ko chỉ đánh sập, bắt gọn tầng lớp quan lại phục vụ nhà Tùy và đường dây của chúng, đồng thời cũng từ đây đánh khụy giới thế gia hào tộc người hán di cư xuống Giao Chỉ hay hào tộc người Việt bản địa. Hăn biết giới Hào môn thế gia thứ khiến chúng có thể cầm đầu thiên hạ là Tri thức, tuy nhiên đó là cái cột trụ chính của 1 ngôi nhà mà thôi, chúng ta còn phải nói tới các cột trụ phụ, mái, tường chịu lực , đồ gia cố, kèo.
Khi phá vỡ thế đọc tôn tri thức của các thế gia thì người dân học tri thức thoải mái nhưng thế gia cũng học thêm được, cộng với số tri thức cộng dồn bao năm thì khả năng cao họ vẫn hơn dân thường trong 1 khoảng thời gian. Tiếp theo những người dân thường còn cần nhiều thời gian đào tạo, tích lũy kinh nghiệm mới thay thế được. Những người thuộc thế gia có ruộng đồng, cả ngàn, cả vạn mẫu, nông nô cả vạn, tư quân cả ngàn, ít cũng có vài trăm, được huấn luyện bài bản, có tinh thần chiến đấu và kinh nghiệm chiến đấu phong phú, hiểu rõ địa bàn. Nhiều khi người nông dân và quân đội của họ mặc dù bóc lột nhưng so ra vẫn an toàn và no đủ hơn với người dân ngoài kia nên họ trung thành với hào tộc còn hơn đất nước. Chưa kể thằng nào cũng có đội tử sĩ đông đảo, trung thành nhiều thằng có học thức uyên thâm nguyện cả đời làm nô. Bây giờ mà đánh vào cho dù có vũ khí nóng hạng nhẹ và nặng đi nữa thì tổn thất chắc chắn sẽ cực kì nhiều, nó chả khác nào quân đội nhật lần đầu tiên đánh vào các dân tộc bản địa Đài Loan cả, trong rừng nguyên sinh chục mét ko nhìn thấy nhau thì súng hay nỏ, gươm giáo cũng như nhau mà thôi. Chỉ có ,mấy trăm người mà cho nguyên sư đoàn quân đội và cảnh sát ăn hành, nếu như ko phải người dân tộc đấy phải khởi nghĩa trước vụ thu hoạch và đổi đồ thì quân nhật còn ăn hành ít nhất cả năm nữa. Có thể Bân sẽ chơi trò người bản địa diệt người Bản địa, bao vây lấn dần như tằm ăn dâu để tiêu diệt dần như chiến lược quân đội nhật làm nhưng hắn ko đặng vì dù sao nó là đồng bào, là lực lượng chống ngoại xâm.
Tuy nhiên, đối với đội ngũ cường hào, thổ hào, quý tộc người Việt cũ thì hắn thề hắn ko ngại chu di tam tộc, cửu tộc đám này để triệt nọc đâu, hắn ko chỉ thông qua lịch sử biết được cái tai hại đám này, nhưng cũng biết chỗ tốt của nó, tuy nhiên nó hại nhiều hơn lợi. Chưa kể hắn được giáo dục dưới mái trường XHCN, dưới thời đại đã trải qua thời kì thực dân phong kiến nước mất nhà tan, nên hận ý của hắn với đám quyền gia thế tộc, với đám cường hào địa chủ, vì quyền lợi bản thân và gia tộc sẵn sang bán nước cầu vinh càng mãnh liệt. Hắn thề nếu như đời hắn ko diệt hết thì con cái hắn sẽ diệt, hắn sẽ truyền toàn bộ tinh túy của hắn cho nó để bọn chúng diệt trừ toàn bộ đám này, khiến cho các gia tộc chỉ như các dòng họ hiện đại chỉ là nơi để thờ.
Vì vậy hắn ngoài tiêu diệt số quân đông đảo của Khâu Hòa gửi xuống thì hắn phải chiếm 1 địa bàn vững chắc phía bắc , hắn phải khiến cho đám cường hào này tập trung hết bên cạnh Khâu Hòa để 1 đòn diệt hết ko cho chúng nó ngóc đầu đầu lên. Lực lượng tình báo của hắn hiện nay kết hợp nhiều người trong đó có nhiều thương nhân người Việt nhưng có đầy tinh thần dân tộc, họ khao khát, mong muốn dân tộc mình độc lập, nhờ họ mà Bân có thể thâm nhập sâu vào nhiều địa bàn cường hào.
Ngày hôm nay, Khâu hòa đã điều động quân đội với danh nghĩa giải cứu Cửu chân khỏi bọn phản loạn. Buổi sáng hôm đấy, Khâu hòa đứng lên đài cao tế trời đất, bày đặt đủ lễ lạt như cơm nếp, đầu trâu, gà luộc đứng trên đài cao mặc quan phục dành riêng cho ngày lễ hay dịp quan trọng , thắp hương khấn tế trời đất. Bên dưới là hang dài quân cũng mặc lễ phục để tham gia lễ xuất quân, mọi người xem phim cũng thấy rằng hôm làm lễ xuất quân hang dài binh lính làm lễ, hang dài binh lính kéo nhau đi, hôm đấy mới đi đánh trận. Thực chất là chém gió cả đấy, phim chỉ làm cho nó hoành tráng và đẹp hơn thôi, theo như thời này thì hành quân đánh trận thì lương thực đi trước, vì vậy tất nhiên là đội quân hậu cần lương thảo đã đi trước cả tháng rồi, sau đó là quân tiên phong đi để có gì giúp đội lương thảo và đánh mở đường. Đội quân làm lễ tại đây là trung quân, thành phần lính thường thì ở ngoài bảo vệ và hộ vệ, còn bên trong lễ đài làm lễ toàn là thân binh của các tướng lĩnh. Vì chỉ có đội đấy mới có thể hình cao to do ăn uống sướng hơn lính khác, có quần áo đẹp uy nghi, vũ khí tinh lương hơn lính thường, cực kì phù hợp làm lễ,đợi đến khi lễ tất là đội này dẫn đầu trung quân đi tới vùng chiến sự.
Trở lại cái đài tế này, sau khi cúng bái xong, Khâu hòa cho người lôi những zich mà người của Bân phát triển, khoảng 10 người, trong đó có 1 người là người chính Bân đào tạo, là nhân viên tình báo chính quy. Nếu như bất kì 1 ai nhìn thấy thời đại này nhìn thấy cảnh này, họ biết đây không phải là cuộc chém đầu thông thường ngoài chợ như mọi khi, mà đây ngoài là cuộc chém đầu răn đe tội phạm mà còn đặc biệt hơn là chém đầu tế cờ trước khi xuất quân. Thời hiện đại có thể nói đây là hành vi man rợ , nhưng thời chiến ngày xưa nó khác, người ta đánh nhau bằng vũ khí lạnh nên hành vi này cần có để cho binh sĩ quen với cảnh đầu rơi máu chảy càng hăng máu hơn vì ko hăng máu mà chiến thì chính mình là cái xác không đầu kia. Thường trong phim hay có kiểu hôm nay ta chém ngươi tế cờ xuất quân, thực sự là chém gió, thực ra ko có chuyện lần nào xuất quân cũng có người để chém, chủ yếu là chém những loài mãnh thú hay động vật to lớn như hổ , trâu rừng hay sói. Thứ 2 là chém đầu tế cờ ở đây là chém đầu quân địch, éo có chuyện tướng cho chém đầu quân mình tế cờ cả, dù tội có lớn thế nào đi chăng nữa cũng xử đằng sau quân doanh , chứ chém đầu tế cờ quân mình chỉ tổn sĩ khí quân ta giảm xuống.
Vì vậy mà khi hắn đứng trên đài cao nhìn xuống phía dưới nơi có khoảng 10 người đang nằm xuống trên cái bục để chuẩn bị chặt đầu lúc tế trời xong , bên dưới có 1 số người nhảy múa mặc áo quần quỷ dị nhảy múa để xua đuổi ta ma tà khí . Khâu hòa nói to :
-Đây là những nội gián cho đám phản loạn tại cửu chân, người của chúng ta mất rất nhiều công sức và nhiều anh em đã chết mới tóm được đám này. Bọn chúng là đám phản loạn muốn nổi dậy chống lại triều đình, bọn chúng muốn tạo phản lập lại tiền triều họ Lí . bọn này đags chết muốn dân chúng sống trong lầm than chiến tranh. Nay đã bắt được bọn này, dù đám này ko phải đám cuối cùng nhưng rồi 1 ngày sau khi chúng ta dẹp loạn cửu chân chúng ta sẽ đem đầu của tên thủ lĩnh đám này tế những huynh đệ và dân chúng đã chết vì sự ngu muội của lũ man di này.
-Hôm nay ta sẽ đem đám này tế cờ trước khi các huynh đệ xuất trận . Để cho bọn chúng tưới thẫm máu dưới chân chúng ta , dùng máu của chúng làm nên chiến thắng chúng ta.
-Người đâu !Trảm bọn chúng tế cờ!
Quân lính bên dưới:
-Giết ! Giết ! giết
Đao phủ tiến tới cầm cái rìu chặt chuyên làm vũ khí cho quân đội tiến tới , có khoảng 10 người ứng với 10 tội nhân. Tất cả đều mặt hằm hằm sát khí, cầm vò rượu tu ừng ực rồi phun vào thanh đao, mặt và tóc tên nào cũng bóng mượt do luật bất thành văn của đao phủ trươc khi hành hình phải bôi vào mặt và đầu mỡ gà trống, xua đuổi tà ma và sát khí. Đao phủ chém 1 phát đầu tiên vào 1 quả bí , quả bí chém làm đôi coi như thử đao đủ sắc bén chém đầu người. Sau mọi bước đã xong, Khâu Hòa nói:
-Trảm !
Đao phủ dơ rìu lên chạm nhẹ 1 phát vào cổ coi như lấy dấu, phát thứ 2 dùng mặt đao đập vào lưng gần cổ nạn nhân để nạn nhân choáng, chân tay cơ thể bị thương đột ngột lúc này thả lỏng phát thứ 3 mới là chém đầu. Nguyên nhân dẫn đến sự việc này, phát thứ nhất thử đao , phát thứ 2 xuất hồn, phát thứ 3 mới là chém thật, nó giúp người đao phủ đỡ áp lực tâm lí giết người, vì hồn đã lìa khỏi xác từ nhát chém thứ 2, phát thứ chém chỉ là chém vào da thịt ko hồn nên sau này địa phủ không trách tội giết người. Điều này hoàn toàn bình thường và được duy trì đến hết đời nhà thanh đầu dân quốc và tại việt nam thì sau năm 1962 mới hết. Nhưng tại việt nam thì sau khi máy chém ra đời và thực dân Pháp vào Việt nam được sủ dụng phổ biến, tuy nhiên 2 hình thức chém máy và chém tay vẫn sử dụng song song mãi đến khi hết khởi nghĩa yên thế và cuộc khởi nghĩa vua Duy tân, thành thái, vậy nên vẫn còn tục lệ này,sau thế chiến 1 thì máy chém mới sử dụng phổ biến thay thế hoàn toàn chém thủ công.
Quay trở lại sự việc chém đầu trên, Bân nhận tin tình báo từ trước, hắn nhận trước rồi và cố gắng cứu những người này. Tuy nhiên lúc này có nhiều ý kiến trái chiều khác nhau về vấn đề có cứu hay không cứu. Vì cứu tất nhiên là trách nhiệm của đồng bọn, đồng đội, ko cứu thì lúc này đã làm mất những tinh thần anh em đang ngày đêm hoạt động vì tương lai của dân tộc , tổ quốc, thằng nào bất mãn thì nó làm phản thì khổ. Làm phản cái gì chứ làm phản trong ngành tình báo thì nó thiệt hại kinh khủng còn hơn là mất thành trì, vì nó mà có thể mất cả đất nước cả đường dây. Vì vậy mà Bân chắc chắn cứu, làm cái tát thật lớn để cho Khâu hòa cảnh giác , để khâu hòa tập trung nguồn lực tập trung vào phản gián mà quên mất các đạo quân tiến gần thành hắn, quên đi những tiểu tiết mà bọn chúng có thể bị chết vì đó. Tuy nhiên những điều này cũng có thể khiến cho khâu hòa thu mình hơn, tập trung vào kế hoạch sâu xa cuối đời của hắn. Đây là 1 tình huống khó, cực kì khó, cứu cũng không được mà không cứu cũng không được, cứu thì hỏng hết kế hoạch, mà không cứu thì anh em lạnh lòng, cứu mà sử dụng vũ khí nhóng thì bại lộ thực lực Khâu hòa càng làm kế hoạch chúng hoàn hảo hơn, cứu mà dung vũ khí lạnh thì càng ko được vì biết bao nhiêu người mới vừa, cứu 10 người nhưng chết cả ngàn người thì ko đáng.