Bân trao cho mỗi người 1 thanh vũ khí theo sở thích từng người.
Mọi người cầm vũ khí mình thích lên, liền cảm thấy khác lạ, nó nhẹ hơn nhiều so với cái họ đang có, tiếng kêu nghe có vẻ rất khác so với vũ khí mới được phát vừa rồi.
bề mặt cũng bóng loáng không có dấu vết bào của búa đe hay mài.
Bân bảo lão Tùng chém vào thanh đao mà hắn phát cho đám lính.
Lão Tùng vâng mệnh chém thật mạnh
- KEENG
Một tiếng vang vọng trong phòng.
Chiêc đao phát cho quân lính gãy đôi, chiếc đao phát riêng thì chả hề hấn gì.
Toàn trường lại im lặng rồi.
Lão Tượng chạy lại xem xét chiếc đao, mắt sáng lên, chạy đến chỗ Bân nói: -Chúa công ! Đây là loại sắt gì mà cứng vậy, cách rèn thé nào, liệu đây có phải huyền thiết trong truyền thuyết không ?
Bân trả lời :
-À 1 đây không phải là sắt nguyên chất mà là sắt hợp kim.
Hợp kim tức là trộng những kim loại khác nhau vào với nhau để giảm chi phí cũng như nguyên vật liệu nhưng thứ sắt ta cần lại có được đặc tính của kim loại tốt hơn.
-Thứ kim loại được dùng kết hợp với sắt trong vũ khí này là Titan.
Nói về Titan thì Titani hay titanium là một nguyên tố hóa học, một kim loại, có ký hiệu là Ti và số thứ tự trong bảng tuần hoàn là 22.
Titani là một kim loại chuyển tiếp có màu trắng bạc, tỉ trọng thấp và độ bền cao.
Titani không bị ăn mòn trong nước biển, nước cường toan và chlor.
-À nhầm ngươi hãy quên phần đầu đi , ngươi chỉ cần nhớ là Titan Có khải năng chống chịu nhiệt tốt hơn sắt, nên titan có thể bất chấp mọi điều kiện khắc nhiệt của môi trường tác động vào mà vẫn không bị hư.
Thậm chi, ngươi đem nó ngâm vào nước biển, nước muối cả năm sau đó mang ra thì nó vẫn như mới.
Ở dạng hợp kim, titan bền và cứng ngang ngửa thép nhưng lại nhẹ hơn nên chất lượng đem đến sẽ tốt hơn.
-Ấy! Lão Tượng! Ta biết ông đang muốn hỏi ta nơi nào có và cách rèn như như thế nào.
Ta nói thật ông quên đi đừng nghĩ nữa.
Ta có nói cho ông chỗ có quặng thì ông cũng chẳng bao giờ luyện được.
Như ta nói ở trên, nó có nhiệt động nóng chảy cao hơn sắt rất nhiều.
Tức là ông cho cái lò của ông nóng gấp 2-3 lần thì ông có thể nấu chảy nó.
Chứ cái lò của ông hay của người Hán thì ta đảm bảo nung 10 năm cũng chẳng mềm đi tý nào đâu.
Lão Tượng mặt buồn thiu về chỗ.
Mọi người vui mừng khi nhận vũ khí mới.
Bân nói tiếp :
-Giờ cũng đã muộn rồi, các ngươi ở lại đây ăn cơm với ta.
Không phải nấu nướng gì đâu, ta có chuẩn bị rồi.
giờ cũng đã là trưa rồi.
Nói xong bân đi vào buồng lấy cái túi du lịch to đùng chứa 1 đống đồ hộp thức ăn tự sôi kiểu Việt Nam.
Vào năm 2023 khi thế giới bắt đầu hồi phục kinh tế sau đại dịch Covid, Một số hãng thực phẩm đóng hộp VN làm thêm sản phẩm cơm tự sôi khi thấy mặt hàng này ngày càng bán chạy do nhu cầu thị trường.
Họ mua công nghệ của quân đội cũng như các hãng nước nước ngoài để sản xuất.
Chúng có 2 loại , 1 loại là nấu cơm như bình thường với túi tự sôi, 1 loại thì chỉ cần trộn thêm nước ấm vào cơm để 10p là ăn được.
Hắn tìm được đống này khi suốt cả ngày hôm qua , người dưới thì say bí tỉ, còn hắn có thời gian thảnh thơi để ngồi đọc cuốn nhật ký của tay tàu khựa kia.
Đọc xong, hắn mới thấy độ chịu đựng của dòng họ này, từ đời này qua đời khác và ngay trong đời tay kia cũng lắm gian truân và chịu đựng.
Suốt 50 năm ngoài thời gian hắn tìm kho vàng dòng họ thì hắn chỉ có 2 việc đó là thu thập vật tư và học.
Hắn học khá nhiều chứng chỉ, bằng cấp một đống đủ các thể loại từ chính trị, đến sử học, khoa học tự nhiên, y học, hằng hải, kinh doanh, nông nghiệp…..
Hắn còn dược huấn luyện quân sử từ các tổ chức đánh thuê tại nga và mĩ.
Qua nhật ký hắn cũng biết được tên này ngoài những kho vàng mà hắn lấy được từ là đồ nhà thanh không phải chỉ từ thời Hậu Kim, mà là còn của các triều đại trước như nhà Nguyên tìm được di chỉ khảo cổ hoàng đế nhà Nguyên.
Thông quá cướp bóc đại minh, Nam Minh, Trịnh Thành Công, Cát Nhĩ Đan, Tam Phiên, Lý tự thành.
Con số thực sự cực kì khổng lồ.
mỗi 1 lần như thế lại vứt vào các kho 1 ít.
Mỗi lần như vậy là cả vạn người chết.
Nhưng các đời hoàng đế nhà thanh chưa bao giờ ngừng cho đến đời Đồng Trị thì dừng hẳn.
Tuy nhiên mặc dù tích góp như thế thì hắn cũng biết của có to đến mấy cũng không mua hết được thiên hạ, thậm chí không bao giờ đầy được số vien đá không gian trên người hắn.
Nhưng hắn cũng không thể mua quá nhiều sẽ dẫn đến khan hiếm hàng và giá ca tawg lên chóng mặt ảnh hưởng đến kế hoạch của hắn, nên hắn cũng lao đầu vào đầu tư kinh doanh.
Nhưng tất nhiên hắn có chiến lược đàng hoàng, bất kể làm ăn hợp pháp hay phi pháp.
Hắn biết làm ăn phi pháp kiếm đc nhiều tiền và nhanh.nhất, làm ăn họp pháp là để rửa tiền và thu vật tư công khai với số lượng lớn.Nhờ vậy mà hắn có nguồn tiền lớn và vật tư chảy vào túi hắn nhưng hắn lại có nguồn vật tư lớn mà không phải chạy nhảy nhiều nơi.
Các công ty mà hắn mua cổ phần như thực phẩm đóng hộp, chế biến, các trang trại, nhiều công ty khai thác quặng, chế biến kim loại…… Làm ăn đen thì vận chuyển ma túy, vũ khí,hàng lậu.
Tóm lại đa phần là các loại sản phẩm liên quan đến kế hoạch xuyên về quá khứ hiểu nhầm của hắn.
Hắn là khách hàng yêu thích của trùm buôn vũ khí vì hắn mua nhiều lần, mỗi lần số lượng rất lớn, thận chí sẵn sàng trả giá cao để có được hàng.
Thế nên đám này bảo vệ hắn rất kĩ, nhiều đối thủ hay những kẻ cùng ngành sẵn sàng vận chuyển bị đám này xử hộ hoặc báo trước nên hắn tránh đc rất nhiều nguy hiểm.
Mỗi lần như vậy là hắn sẽ tặng đám này châu báu, kim cương, cổ vật, thậm chí cả chục kg vàng hoặc mua vũ khí giá gấp đôi.
Vì vậy đám này càng bảo vệ hắn thêm kinh khủng.
2 năm cuối cùng ngoài những công ty không quan trọng như chứng khoán, địa ốc, xây dựng, tin học mua bán trực tuyến, dịch vụ hắn góp cổ phần đều được hắn bán hết đi.
Nhà cửa cũng vậy, hắn điên cuồng mua vật tư.
Các công ty hắn góp cổ phẩn hoặc hắn làm chủ thuê người khác quản lý, hắn yêu cầu chỉ trả 1/10 tiền , còn lại chuyển hết thành vật tư không nhãn mác cho hắn.
Sau 2 -3 năm hắn sẽ bán công ty cho người hắn thuê với giá rẻ trả bằng vật tư.
Những người được thuê làm quản lý mừng quýnh, họ điên cuồng đáp ứng hắn.
Đến thời gian chỉ định hắn giữ lời hứa.
làm lô vật tư cuối cùng, số vũ khí cuối cùng.
Vì hắn biết hắn đã tìm được lối vào kho cuối cùng rồi.
Về Việt Nam tìm thôi.
Hắn cũng biết thời gian sắp đến để xuyên về qua khứ rồi.
Chính là ngày Bân bị đâm xe, ngày mà 9 hành tinh trong hệ mặt trời kể cả sao diêm vương cùng 1 đường thẳng và chiếu tại hà nội Việt Nam tại Hồ gươm, như sách miêu tả ngày vali rơi xuống.
nó chỉ xuất hiện trong 20 giây mà thôi.
Hắn biết chiếc đai lưng là sản phẩm công nghệ cao, thời nhà Thanh không thể chế tạo được, là 1 fan isekai nên hắn nghĩ ngay đến xuyên về quá khứ.
Mặc dù cái đai lưng chỉ bảo xuyên không gian qua thực hiện bức nhảy không gian chứ đéo liên quan đến xuyên thời gia về quá khứ.
Lúc này Bân hiểu nôm na vì sao xuyên không sang thế giới khác vì dòng năng lượng cực mạnh xuất hiện trong 20 giây kia, Nhưng hắn cũng đã hiểu hắn xuyên không sang thế giới khác thông qua cái đai lưng.
Nó cảm nhận được Bân đang trong lúc nguy hiểm nên bật chế độ bảo vệ để cậu làm bước nhảy không gian cực ngắn vào vị trí khác nhưng khổ nỗi lại đúng vào dòng năng lượng cực mạnh mở cổng.
Vì đó nên hắn mới xuyên không thời gian lẫn không gian đến thế giới này ( chém tý cho dài đấy).
Trên nhật ký cũng ghi lại các cảm xúc tích cự cũng như tiêu cực của hắn.
Phải nói rằng hắn là pho từ điển sống và là 1 kẻ nguy hiểm nếu như xuyên không vì quá khứ.
Vì trí tuệ cũng như kinh nghiệm, khả năng ẩn nhẫn vượt bậc.
Chẳng có ai ẩn nhẫn, chịu nhục, nguy hiểm, trong 50 năm được.
Bân cũng tiếc thay cho nhân vật này.
Nhưng hắn không mong gặp phải kẻ như vậy.
Nếu phải gặp thì không cần thiết tha gì lễ nghĩa liêm sỉ,bắt buộc phải giết.
Đóng cuốn nhật ký này lại.
Gĩư nó để học tập kinh nghiệm, Bân thấy những thiếu sót và nóng vội của mình thông qua 1 người đi trước.
Hắn sẽ điều chỉnh kế hoạch để nền móng vững vàng chống đỡ Lý thế dân.
Không phải chỉ chống Lí thế Dân mà cả các triều đại sau của người Hán.
Hắn phải làm cho sau này người hán cũng không dám xâm lược hoặc chỉ người Việt đánh người Hán.
Chứ nếu không hắn chỉ có phong quang nhất thời, đến đời con cháu lại bị người Hán báo thù do lỗi tụi nó gây nên rồi mất nước, mất công nghệ, dân tộc bị hủy diệt thì mệt.
Quay lại cái túi du lịch to đùng đầy đồ ăn Việt Nam tự nấu chín.
Thằng cha kia theo như Bân biết qua quyển nhật kí thì hắn cũng me món này.
Hắn cũng tính cho đám Nam trung hoa nếm thử, nên thông qua các công ty của mình mà đặt số lượng cực lớn.
Nên hắn mới có đồ cho cấp dưới mình ăn hôm nay.
Bỗng nhiên hắn thấy cảm ơn nền ẩm thực Việt Nam thấy lạ, nhờ kẻ khác mà hắn có đồ ăn, không quên mất hương vị quê hương.
Mặc dù thằng ôn này nhập số hàng gốc TQ nhiều hơn rất nhiều vì hắn tính mua chuộc đám dân du mục này.
Hắn cũng hiểu dân dĩ thực vi tiên nên mới nhập nhiều đồ ăn như vậy.
Bân mang đồ ăn cho cấp dưới của mình, dạy học cách xé hộp , cách đổ nước, rồi đợi cho tự sôi.
Các Bô lão, chỉ huy quân đội trố mắt nhìn cái hộp nhựa thần kì, chỉ đổ nước vào , không cần củi lửa gì mà tự sôi sùng sục lên.
Mùi thức ăn bên trong ngào ngạt.
Cái mùi thơm đưa bọn hắn như bay lên trời.
Từ lúc cha sinh mẹ đẻ họ chưa ngửi mùi nào thơm thế này, đến cả mấy hộ vệ bên ngoài cũng chảy hét nước dãi hít lấy hít để, ca đám bụng sôi ùng ục rồi.
Khi cơm chín họ mở cái hộp đấy ra, bên trong có 1 bát cơm và 1 phần đồ ăn bên cạnh, có người thì cơm đồ ăn trộn chung.
Hạt gạo trắng , thơm chưa từng thấy, gạo họ ăn trước giờ ko có thơm bằng và có màu trắng đục.
Không ai dám ăn , họ đợi Bân ăn mới dám ăn.
Họ quay sang nhìn Bân thì vị chúa công của họ đang vắt chân lên mà ăn rồi.
Vừa xúc ăn vừa uống coca, phải nói nó đã.
Họ cũng không quan tâm nhiều nữa mà bê khay cơm mà chén, quên luôn uống coca .
Miếng đầu tiên tất cả đều lặng người, miếng thứ 2 rồi không còn sau đó nữa, Bân chưa ăn xong nửa hộp mà họ đã ăn xong hết rồi.
Tất nhiên cả lũ chưa no, sức ăn người xưa kinh lắm do thiếu dinh dưỡng cũng như kham khổ, miệng vừa nhìn Bân ăn vừa thòm thèm.
Bân.
Bân đang ăn thì có cảm giác ai đó nhìn mình, quay xuống thì tất cả cấp dưới ăn xong từ khi nào rồi và họ nhìn hắn với ánh mắt van xin:” Đại ca cho em thêm xuất nữa đi, có tý đồ này ăn không bõ dính răng”.
Bân nhọc lòng lại đi vào buồng lôi ra 1 túi du lịch nữa nhiều gấp đôi cho đám này ăn, gọi cả hộ vệ bên ngoài vào ăn.
Cơm hết 3 suất mỗi ông, họ còn muốn ăn thêm, Bân phải gàn vì chiều còn làm việc+ với việc ăn uống như họ bội thực mà chết.
Chiều phát giống và muối, đám bô lão lại ngồi xuống mà khóc tiếp.
Đời họ có bao giờ nhìn thấy nhiều muối thế đâu, trước kia cả làng chỉ có 2 bao muối đục ngầu, giờ mỗi người có hẳn 1 cân muối mà còn là muối trắng tinh nữa chứ.
Còn giống thì Bân cho họ giống Khang dân, Giống này tuy giá trị thấp vì hạt gạo khô nhưng bù lại sản lượng cực cao 12-13 tấn trên 1ha, lại dễ chăm sóc,gieo trồng, sức sống cao.
Hôm sau , sáng phát lưỡi cày, họ lại mặt dày đến nhà chính ăn trực cơm, Bân hào phóng bao tất, còn cho họ mang về cho gia đình.
Khi họ đang ngồi vui mà ăn uống hắn bắt dầu ra bìa rừng thả đống trâu ra.
Đây là trâu cày thực thụ, con nào cũng có xỏ mũi, giống tốt, giống khỏe cả, cả đực cả cái, trâu Tây bắc, trâu nam TQ.
Tay Tàu khựa kia rất biết ý, hắn biết thiếu trâu cày là bài toán nan giải mọi thời phong kiến trung quốc và trâu á.
Ngoài ra còn nhiều giống khác hắn không vội, cơm ăn từ từ không nên ăn quá.
Đồ hắn có nhưng tri thức con người không theo kịp thì chỉ phí phạm tài nguyên.
Có 1 chút đồ này là đủ cho đám này buốt đầu thời gian dài rồi.
Mấy con trâu vẫn còn ngơ ngác chưa hiểu truyện gì ngơ ngác đứng 1 chỗ.
Bân chạy về thật nhanh vì đám trâu này mất khống chế thì loạn hết, chưa kể bìa rừng thú dữ quanh quẩn vồ trâu, trâu sợ chạy thì mệt.
Hắn kêu người bảo các bô lão ra bìa rừng nhận trâu.
Người canh cổng chạy vội vào nhà chính báo các bô lão, cả đám đám người mừng quýnh vội dẫn đông người ra ngay bìa rừng, không trâu chạy vào rừng hoặc hổ vồ thì chết.
Bân về đến bìa rừng, may mắn là hắn đi có chục phút, đám trâu vẫn ngây ngốc không hiểu chuyện gì xảy ra.
Lúc sau cả trăm người kéo đến, 1 đám người ngồi xuống bật khóc, đời họ có bao giờ thấy nhiều trâu thế này đâu.
Toàn trâu khỏe, trâu tốt, cả trăm con.
Bân c buồn cười : đây mới là 700 con thôi, nếu như họ biết hắn còn 1300 con nữa sẽ thế nào nhỉ.
Bân không nói , vì sau này còn phải dùng trâu mở làng, lạp căn cứ nữa.
cứ cho 700 con này để lao động sinh đẻ và sản xuất thực phẩm đã.
Trâu được kéo vào làng chính, nhìn đàn trâu mà người làng trố mắt nhìn, vì đời họ cũng chưa bao giờ thấy nhiều trâu đến vậy.
Cuộc chia trâu diễn ra rất quyết liệt, có vài trận đánh nhau để tranh trâu đẹp, trâu tốt, ai cũng hiểu ý nghĩa con trâu nên không ai nhừng ai.
Cuộc chia trâu đến chiều tối mới xong.
Lại đám người đến ăn chực , nhưng Bân cũng có viecj bàn với họ thật.
Cơm nước xong xuôi, hắn nói: -Ta có chuyện quan trọng bàn với các vị.
Ông Tán, ta biết ông bất mãn nhưng ngươi có biết vì sao mà ta phân trâu làng ngươi ít nhất không.?
Lão Tán đứng lên nói:
-Tưa chúa công tôi không biết ạ.
Bân tiếp tục nói :
-Lang ngươi ở ngoài mặt đường, dễ tiếp súc với người Hán.
Nếu bây giờ ông mang đống trâu tốt về , chẳng may có thương nhân người hán nhìn qua thấy hỏi mua ông có bán không?
Lão Tán nói:
-Thưa chúa công, tôi thề chết không bán.
Con trâu là đầu cơ nghiệp, làng dễ gì có trâu, năm sau bội thu , làng ko ai bị đói nữa, sao tôi có thể bán được.
Bân nói:
-Nếu ta mà là thương nhân người Hán kia khi ông quyết chí không bán thì ta sẽ báo lên quân Tùy, lấy lý do nộp thuế hoặc trưng thu chuẩn bị chiến tranh hoặc bắt ông nộp lên.
Ông không nộp lên chúng kéo quân đồ sát cả làng cướp trâu, vì số lượng quá lớn, vì giá trị chúng quá cao.
Đám thương nhân kia ít nhất có thể mua lại từ quân đội 1 nửa số trâu với giá rẻ và bán lên phía bắc với giá cao, còn 1 nửa chúng sẽ dùng áp tải hàng gây chiến Lâm ấp.
Ngoài ra chúng sẽ bắt người còn sống làng ông làm nô lệ, làm kĩ nữ phục vụ quân đội.
-Những con trâu này giống rất tốt, giá trị cực cao, bọn chúng không ngại đồ sát để cướp đâu.
Mạng người Việt ta trước nay đối với người hán còn không đáng bằng 1 trâu đâu, trước đến nay chúng đều coi ta là súc vật chứ có phải là người đâu.
Lão Tán vẫn cãi chày cãi cối:
-Nhưng chúng tôi có thần binh của chúa công, nó tốt hơn nhiều so với người Hán.
Bọn chúng tới người nào tôi giết người đấy.
Bân vẫn tiếp tục khuyên bảo:
-Ông có bao nhiêu lính và bọn hắn có bao nhiêu quân và bao nhiêu lâu 3 làng 1 trại dưới này tiếp viện cho ông.
Được 100 không.
Tất cả 4 làng 1 trại chỉ có 500 quân thực chiến, huy động tất cả mọi người chiến đấu được có 1500.
Làng ông vì đẻ che mắt người ngoài mà chỉ có 70-80 lính chiến, huy động cả làng giỏi lắm 120.
Mà quân Tùy ở trấn có đến 1000.
Chúng chỉ cần huy động 500 thôi thì đủ làm cỏ các ông rồi, chưa kể đánh theo kiểu quy ước chúng ta không bằng người Hán.
Bọn chúng trang bị nhiều hơn chúng ta.
- Ông chống lại chúng bây giờ là lộ hết vị trí quân ta, tất cả các làng và trại sẽ bị lộ, chúng ta chưa chắc chống được.
Thắng 1 trận nhưng quân Tùy từ các nơi sẽ kéo về, chúng ta không đủ người chống lại, vừa mất người, vừa mất của, Vũ khí ta cho các ông chắc chắn cũng sẽ bị chúng thu lấy, Vũ khí tinh lương tốt hơn của chúng rất nhiều, lại còn số lượng lớn, chắc chắn chúng sẽ biết chúng ta đang tụ quân khởi nghĩa, chúng sẽ cố diệt chúng ta bằng được , chúng sẽ cố gắng mọi cách bắt người của ta đẻ moi ra bí quyết rèn thép tốt để rèn những cây vũ khí như thế này.
-Chúng quyết tiêu diệt chúng ta bằng được khi biết chúng ta nguy hiểm như thế nào.
Lúc đấy chúng ta không chỉ chống lại 500-1000 quân Tùy đâu mà là hàng vạn.
Chúng sẽ sàng dùng 1 nửa binh lực Giao châu này và thêm quân tiếp viện phía bắc nữa để quyết tiêu diệt chúng ta để lấy được bí quyết rèn những thanh vũ khí này.
-Vì vậy ta mới cho ông số trâu ít ỏi vài chục con,lại thêm mấy chục con trâu cũ của các làng cho ông mang về để nhanh chóng vỡ đất.
Cố gắng vỡ đất trước Tết, sau Tết chắc chắn chúng sẽ đi thu thuế , bắt thu chưng lương đánh Lâm ấp,trước đó ông phải dẫn hết trâu mới về làng chính.
Người làng chính phải cung cấp thêm 10-20 đầu trâu cũ lúc đó cho Làng ông Tán.
Khi quân Hán đến bắt phu chưng lương thì số trâu cũ kia cho chúng để làng yên bình vô sự không bị bắt phu nữa.
không để bọn Hán có được trâu tốt
-Các ngươi không phải lo thiếu trâu nữa, số trâu cũ mất sẽ được bù sau.
Làng Bồ là bình phong không được quá sung túc.
Nếu đó thiếu lương thì các làng dưới này mang lương hỗ trợ.
Lúc sắp đi phu có thể để nhiều trâu nhưng sau khi hết chiến tranh không được để trên đó nhieuf trâu tránh tai vách mạch rừng
-Các ngươi có hiểu không ?
Lão Tán lúc này mới quỳ xuống nói:
-Đa tạ chúa công đã chỉ cho tôi sáng cái đầu, tôi suy nghĩ nông cạn quá, suýt làm hỏng dại sự của chúa công, làm mọi người lâm vào thế nguy hiểm.
Mọi người lúc này mới vỡ lẽ.
Không ngờ chúa công lại có trí tuệ như vậy, tính toán sâu xa vậy, lại có nhiều đồ cõi trên nữa, sau này đi theo sự nghiệp chắc chắn có rồi, thậm chí lớn là đằng khác.
.