Bân bắt đầu chọn nô lệ mua để cho đám thuyền mới tới chở về.
Ngoài nô lệ thì thủy ngân , diêm tiêu, lưu huỳnh cũng được mang về thêm.
Bân lên tàu trở về căn cứ, tất nhiên tàu đi lắt léo vãi đái khi vẫn có thằm bám đuôi theo, Bân dừng nó cũng dừng, Bân đi nó cũng đi, cuộc rượt đuổi kéo dài đến hơn 1 tuần, đến khi hắn đi đến vùng Bà rịa vungc tàu thì cho tàu dừng tạm nghỉ lấy nước ngọt.
Khi hắn cho đi chậm và rồi đám kia không chờ được nữa thì ngay trong đêm vũ trang đầu đủ và cả cung tên bọn chúng cho tàu nhỏ đi sang để cướp với vài chục lính.
Mấy con tàu to cũng bắt đầu đi tới để phối hợp với đám tàu bé , Bân cho tàu neo gần bờ nhưng cũng cách bờ 4-5km, hắn cho các tàu đèn đuốc sang choang.
Các tàu quay ngang thành hàng dọc, trên sàn tàu hắn còn cho lính của mình lấy cái chảo đồng to đến hơn 1 m dưới có chân chống và cát ướt, Hắn cho than đốt âm ỉ và bắt đầu cho những cây gỗ vớt trôi trên biển cả tuần nay vào đốt sang cả 1 vùng, mấy con tàu định cướp kia cũng thông qua ánh sang của đống lửa mà nhận ra phương hướng mà đi tới.
Khi hoa tiêu trên đỉnh cột buồm thông qua kính nhìn đêm và tầm nhiệt phát hiện mấy con tàu to lẫn bé bắt đầu đi đến chỗ hắn.
Khi cách tàu 3km thì Bân Hoa tiêu báo xuống là bọn này có vẻ đi chậm lại thì bân vẫn bảo:
-Cứ tiếp tục giữ lửa, chúng sẽ dừng để xem động tĩnh, khi chúng chắc chắn chungsta ngủ hết là lúc lửa bé đi thì chúng sẽ tấn công.
Quả đúng như vậy, khi các tàu còn đốt lửa sang choang thì bọn này thấy lính trên tàu còn nhiều , không dám đánh, vẫn ở ngoài biển chờ đợi.
Bân theo kinh nghiệm của những người nhiều năm đi biển và theo những gì hắn biết thì bão khá ít đổ bộ vùng Bà rịa vũng tàu nhưng không phải không có.
Hắn thấy hôm nay biển oi nóng, mặt biển êm không gio khó mà đi tàu, đây cũng là nguyên nhân hắn đi tàu chậm.
Bân biết sắp có bão rồi, mà bão lớn đằng khác, vì sự oi nóng này đến chính những người đi biển nhiều năm còn không chịu được, gió vùng này ko có, kiểu này khả năng cao là bão đổ bộ vùng Bà Rịa vũng tàu này rồi.
Bân tính đánh xong trận này thì chạy lẹ xuỗng mạn cà mau, kiên giang hoặc gần nhất Thành phố Hồ Chí Minh, dù thời này vùng này có khi còn là đầm lầy ngập mặn.
Đất liền chưa bồi được xa như ngày hiện đại nhưng tránh bão là tốt rồi.
cố gắng mò vậy, có mắc cạn cũng không sao, mai thủy triều dâng là đi đc hết.
Bân ngổn ngan suy nghĩ trong lòng, lính của hắn nửa cho ngủ từ trước, nửa cho canh, đến lúc hắn mới nhớ là mình còn mấy trăm con manocanh thì hán mới ngớ người ra, tội gì cần phải dung người rơm hoặc người sống thí mạng để dụ địch.
Bân lệnh cho các tàu truyền manocanh cho nhau và đứng dàn hàng cầm vũ khí như thật, đám lính thì cho ngồi nghỉ ngơi, ngủ cũng được, mấy thằng ở trên canh động tĩnh.
Đến tầm 10 giờ tối, Lính Vẫn còn thức khỏe mạnh ăn no ngủ kĩ,mặc dù mỗi thằng 2 tiếng, sau đó Bân cho những thằng thức mỗi thằng 1 gói cà phê hòa tan Trung nguyên , giờ là 10h30 , thằng nào cũng thức thao láo, dân không uống cà phê bao giờ, lần đầu uống vào đảm bảo thức cả đêm.
Lúc 10 giờ khi hắn cho lính mình thức dậy và cho giảm lửa và giảm số lượng manocanh, tất cả chỉ để đánh động đám có ý hội dồng cướp của hắn.
Đám cướp thì ngồi trên tàu chờ đợi ngáp ngắn ngáp dài, có thằng chờ không được mà nằm gáy khò khò rồi.
Khi lửa tắt, thấy người ít đi thì chúng bắt đầu hành động chúc chuẩn bị lại đồ đạc và vung nước biển lạnh ngắt cho tỉnh ngủ.
Khi được 30 p thì chúng bawyts đầu hành động.
tàu bé đi trước, tàu to lững thững theo sau.
Chúng luôn cướp theo chiến thuạt, tàu nhỏ trèo vào đánh bất ngờ sau đó tàu to xô vào mạn và cho người nhảy sang cướp là xong.
Tàu do lúc này buồm đã mở hết, tuy trời gío nhẹ nhưng tất cả cánh buồm cũng làm con tàu đi nhanh hơn mấy tay chèo tàu bé.
Bọn chúng lên kế hoạch này để ngoài việc cướp hàng và người, khiến cho gia tộc Bân ép phải buôn ban muối độc quyền cho chúng, chũng đã chuẩn bị sẵn 5 con tàu to để lên kế hoạch cho hành động lần này.
Bọn chúng thành thục đi gần sát thuyền nhưng ko chạm mạn sợ gây tiếng động với những người trong boong tàu.
Cung thủ thành thục bắn tên vào mấy cái hình manocanh , manocanh đổ ngã, mà ko có đổ thì người đứng sau nó kéo nó đổ.
Đám này bắt đầu dung móc sắt kéo lên thành tàu , bắt đầu trèo người lên, 5 tàu của Bân đều có 3-4 con thuyền nhỏ 2 bên mạn có người đang đu kéo.
Bọn chúng đang trèo trên dây, mỗi dây 2 người và có 2 dây, mỗi con thuyền nhỏ có thẻ chở được 7-8 người.
Khi đang leo thì Bên ra lệnh qua bộ đàm :
-Động
Lập tức đèn pha trên chỗ hoa tiêu đứng ở cột buồm sáng choang với chiếc đèn 500w mỗi 1 chiếc dèn chiếu vào 1 con tàu bọn cướp, tàu bọn cướp lúc này chỉ còn cách tàu của Bân 500m.
Trên nóc mái mỗi chiếc tàu đều có 1 người lính đang nhám vào bọn chúng qua ống nhòm, bên cạnh còn 1 người lính đang cầm 1 quả tên lửa đã lắp sẵn để chờ quả đầu không chúng còn bắn luôn quả sau.
Đúng vậy, đây chính là Tổ hợp tên lửa chống tăng mang vác 9M14 Malyutka hay còn có tên khác là 9K11 (tên ký hiệu của NATO là AT-3 Sagger, tên gọi ở Việt Nam là B-72 hay Pháo lủi).
Là loại tên lửa chống tăng, điều khiển thủ công bằng dây (MCLOS) của Liên Xô.
Nó là loại tên lửa chống tăng vác vai có điều khiển được sử dụng rộng rãi nhất.
Trong thời gian từ 1962 - 1970, số tên lửa được sản xuất đã đạt đến đỉnh cao nhất là khoảng 25.000 quả mỗi năm.
Bọn cướp chỉ phát hoảng khi thấy thứ ánh sáng chói mắt đang chiếu về chúng, chúng sợ là pháp thuật hay yêu thuật hay tiên giáng mới có ánh sáng mãnh liệt như thế.
Có kẻ không nhịn nổi mà quỳ xuống vái lạy.
Tên thuyền trưởng có tâm lí vững nhất nhưng chân cũng run run vì hắn từng thấy sét hòn cũng chói lòa như vậy nhưng đánh vào người vẫn gây chết, người ta gọi đó là trời phạt.
Tuy nhiên hắn biết dù sét hình tròn đánh xuống cũng chỉ chết 1 thằng nên hắn mặc dù chân run nhưng vẫn xốc tinh thần bọn Lính dưới trướng.
-Đứng lên, cầm đao lên, đó chỉ là yêu thuật, nếu như nó nguy hiểm thì chúng ta đã chết khi nó chiếu vào rồi.
Đứng lên cầm đao lên mà chiến đấu, đao chúng ta liếm qua nhiều máu tươi như vậy, sát khí của nó đánh bại yêu thuật.
Đứng lên , đứng lên cho ta.
Thân binh ta đâu! Hô lớn lên để át yêu thuật
Đam thân binh lúc này cũng vừa kêu vừa đập vũ khí vào khiên.
-Hô hô! Bụp ! hô ! bụp
Tiếng hô làm đám cướp biển cũng vững dạ hơn và tiếp tục dong thuyền qua đố cướp.
Lúc này tại vị trí những chiếc thuyền nhỏ, bọn chúng bị 2 cái đèn pha công nghiệp chiếu rộng cả 1 khu, bao nhiêu tahwngf, bao nhiêu thuyền bị nhìn thấy hết.
Lính của Bân cầm AK 74, AKM cải tiến, AK 103 , RPK cải tiến của lực lượng đặc nhiệm, UZI, M4 chĩa thẳng vào đám hải tặc dưới mấy cái tàu nhỏ nói.
-Hàng thì sống mà chống thì chết , thằng nào tấn công bố mày bắn cho nát đầu.
-Đứng im! Thằng nào đầu hàng thì bỏ vũ khi xuống 2 tay giơ lên trời.
Đjt mẹ thằng nào động đậy bố mày xiên chết
Trên người mỗi tên cướp có 2 cái chấm đỏ từ mấy cái đèn laze chĩa vào.
Chúng không biết đấy là gì, chỉ biết 1 số cái gậy gắn lưỡi dao , chắc là gaiso nhưng ngắn quá.
1 tên hô lớn
-Huynh đệ xông lên chém chết mẹ chúng nó đi, chúng nó chỉ có mấy cái ngọn giáo ngắn củn và mấy cái gậy ngắn thôi, cung thủ đâu bắn chết mẹ chúng nó.
Mấy tahwngf dưới thuyền cũng vững dạ càm đao hò hét chuẩn bị quăng dây mà trèo lên, cung thủ phái sau định giương cung chĩa lên trên bắn thì tên tiểu đội trưởng hạ lệnh :
-Bắn
-Đoàng! Đoàng! Đoàng! Đoàng! Đoàng! Đoàng! Đoàng! Đoàng! Đoàng!
-TẠCH! TẠCH! TẠCH! TẠCH! TẠCH!
Chưa đến 1 giây, toàn bộ súng dạn theo ánh đèn pha công nghiệp và laze cứ thế phát sáng bán ra từng tia lửa , 2 người 1 tên cứ thế mà xả đến nửa băng đạn.
Đám cướp chết như ngả rạ mà ngã xuống biển hay sàn thuyền, thằng này ngã thì sung chĩa sang thằng khác, bọn chúng cũng không có khái niệm tránh đạn vì nó quá nhanh, nhiều viên đục thủng thuyền, nước bắt đầu tràn vào.
Có tên nhanh trí dung khiên để che nhưng vô dụng vì tấm khiên này quá mỏng và mềm để che được đạn 7,62 hay đạn 5,51.
Thằng nào trúng là ngã, mỗi thằng dính vài viên vào người, thằng chết ngay, thằng thoi thóp, thằng nằm xuống kêu la nhưng trất nhanh bị những viên đạn klhacs kết thúc sinh mạng.
có thằng dính đạn ngã xuống nước nhưng vẫn trong phạm vi sát thương của đạn nên xuống nc cũng chết.
1 số thằng lanh hơn nhảy xuống nước nhưng vẫn bị dạn bắn trúng người , cố gắng lặn xuống nhưng vẫn bị những viên đạn xuyên qua nước gây sát thương và lại chìm dần xuống biển.
Toàn bộ đám cướp bị diệt trên thuyền nhỏ không thằng nào sống.
Còn dám thuyền to khi đang cố chạy thật nhanh vào để đâm húc vì đầu thuyền chúng có bọc sắt, 1 cái cây gỗ bọc sắt nhọn trước thuyền toan đâm thủng thuyền để rồi nhảy lên đánh giết.
Bỗng chúng thấy 2 bên mạn các tàu con mồi kia có mấy tiếng nổ giống tiếng sấm,rồi lại có nhiều tia lửa bắn xuống.
Biết đám cướp tập kí ko xong hắn hô to.
-Nhanh lên húc thủng thuyền chúng, nhanh lên đê còn cứu các huynh đệ đang bị bọn chúng tấn công
-Anh em nhanh húc thuyền chúng rồi trèo lên thuyền chúng thật nhanh và đại khai sát giới, có chuyến hàng này anh em chúng ta cả năm tới ăn tiêu thả cửa.
Đám cướp cũng đồng thanh hô:
-Giết! Giết! Giết! Giết!
Bọn chúng vừa hô xong thì bên tàu Bân nói với lính mình qua bộ đàm:
-Tàu 5 nhằm chiếc đi sau cùng! Phóng!
-PhỤT! Xèo
Quả tên lửa đầu tiên phóng đi, các trắc thủ đã được tập luyện bằng mô hình rồi nên lần này làm rất chính xác, quả tên lửa bay theo đúng quỹ đạo mà trắc thủ muốn.
Hắn hơi áp lực tâm lý do đây là lần đàu tiên dung đạn với mục tiêu thật, ngoài ra do lần đầu nên hồi hộp, cũng như là hắn biets sức mạnh quả đạn này vì bọn hắn từng chúng kiến nó phát nổ ra sao, tuy nhiên do ở xa nen ko có gánh nặng tâm lí lớn lắm.
Qủa tên lửa bay vào đúng mạn tàu, xuyên thủng mạn tàu nhưng không nổ do đầu đạn có vấn đề.
Trắc thủ báo cáo cho Bân.
-Báo cáo, đạn trúng mục tiêu nhưng không nổ, đầu đạn chắc có vấn đề.
Bân hét:
-ĐM ! ko nổ thì nhanh bắn quả khác mau lên, không nó song vào gần thì chết cả lũ.
Mấy tàu còn lại phóng hết đi vào tàu theo thứ tự
Bọn cướp trên thuyền nghe tiếng uỳnh 1 cái rồi chạy ra mạn tàu xem, thấy 1 lỗ khá to, người trong khoang báo cáo lại là
-có 1 cái mũi tên thô to gắn hoàn toàn làm bằng sắt, sau đuôi có lửa , hình dáng kì lạ vừa đục thủng thuyền, nó rất nặng, 1 người bị chết .
Tên thuyền trưởng nhìn và nói với thuộc hạ.
-Cẩn thận thuyền đối phương có nỏ lớn bắn mũi tên bằng sắt to.
Bắn xa đến vài trăm bước, tất cả cẩn thận đi thuyền nhanh hết cỡ mới có thể tránh được tên lửa ở đuôi bọn chúng
-Loại tên thuần sắt to nặng này chắc chắn bắn lâu mới được 1 mũi, sắt rất dắt, chúng chắc không có nhièu và không bắn được quá gần, tất cả hết tốc lực phi về phía chúng.
Huynh đệ xông lên giết chết chúng nó
-Giết! Giết! Giết! Giết!
Bọn chúng không biết rằng đề phòng bất chắc, bân còn cho cả 2 khẩu RPG-7 loại nổ mạnh chờ sẵn trong trường hợp bọn chúng quá gần.
khi bọn địch tiến dến 300m thì trắc thủ tàu số 5 dã lắp xong quả tên lửa B-72 và lấy đường ngắm xong.
Hắn ấn phụt 1 cái, quả tên lửa phóng đi , bọn trên tàu cướp có thấy cảnh này chỉ kịp hét lên:
-Tụi nó lại bắn rồi, nấp cạnh vách tàu, đi nhanh không nó bắn trúng bây….
Chưa kịp nói hết câu thì quả tên lửa phóng đúng sàn tàu và phát nổ.
vụ nổ mạnh cũng kích nổ luôn đầu đạn còn lại trong khoang làm con tàu nổ tan tành mất hơn nửa tàu.
Toàn bộ người ở sàn tàu, thằng thì chết , thàng thì bay đi đâu khôn biết, thằng thì nửa người hoặc chân tay vài thằng bay sang tàu khác.
Cả lũ cướp các tàu khác chết lặng nhìn con tàu nổ rồi chìm xuống biển, chúng không để ý còn mấy quả nữa cũng hướng đến chúng.
Và lại ầm thêm 1 vài lần nữa, khung cảnh thảm liệt, không ai nghĩ hải chiến còn có thể loại này.
Mấy thằng cầm RPG nhìn trân trân vì không đc thể hiện tàu năng, chúng cũng choáng khi thấy khung cảnh như vậy.
Bân gọi bộ đàm nói:
-Mấy thằng cầm RPG bắn đi giải quyết nốt, chúng còn nửa tàu chưa chìm kìa.
Mây tay cầm RPG- 7 hứng chí cũng mỗi thằng phóng 1 phát vào nửa cái thuyền còn lênh đênh trên biển chưa kịp chìm.
Mấy thằng cướp biển còn lại nằm trên tàu lại thổi bay lên 1 lần nữa, nhiều thằng chết ngay lập tức do áp lực nổ cũng như mảnh gỗ bắn vào người.
khi yên tĩnh trở lại Bân nói:
-Chiếu tất cả đèn vào chỗ tàu chìm, tìm cứu vớt người còn sống, thằng nào ko sứt mẻ gì thì cứ kéo lên tàu, thằng nào lên tàu mà xá định chết thì cho chúng nó viên đạn vao đầu rồi ném xuống biển.
Thằng nào cứu đc thì cố cứu chăm sóc cho kĩ càng rồi còn thẩm ván lấy thông tin.
Tất cả nghe rõ chưa.
Mọi người đồng thanh hô:
-Rõ
Bân vào phòng nằm ngủ kệ mẹ đám lính của mình đi vớt những cái xác ngừi đang nổi lập lờ trên biển.
Sáng hôm sau nghe người dưới báo:
-Thưa chúa công, hôm qua vớt dược 140 thằng không sứt xẹo gì hoặc chỉ bị thương nhẹ , một số xác trôi bị đâm gỗ ở bụng, nếu như thấy nhỏ quá an hem cũng vớt, không thì cầm lao xiên thêm 1 phát cho chết hẳn.
Trong đó 100 thằng chết hẳn, anh em nghe theo chúa công cho nó 1 phát vào trán, 1 số anh em tiếc đạn quá bèn dung dao xiên cho nó 1 phát vào cổ cho đỡ phí đạn.
còn 40 thằng còn sống, an hem cố cứ thêm được 16 thằng, còn 24 thằng thoi thóp sau đó chết, an hem cũng xiên phát vào cổ cho đi luôn.
-Tất cả xác được vứt xuống biển, đàn cá mập có đến đây và vây suốt từ hôm qua đến giờ,mấy đàn, còn nào lần này cũng no bụng cả đám.
-16 thằng đang được cứu chữa, , có 3 thằng tỉnh rồi nhưng vì còn yếu nên an hem chưa hỏi gì.
Bân nói:
-Được rồi, tất cả nhổ neo đi xuống phương nam tránh bão.
Ta thấy sáng nay oi nóng hơn hôm qua nhiều lắm, đi nhanh ko bão sắp về.
Bân và người mình nhổ neo lúc 9h sáng đi về phương nam, đến 14h chiều trời đột ngột giảm nhiệt độ và dịu mát hơn, 3 tiếng sau trời bắt đầu có gió lớn.
đến 6h tối, trời nhá nhem hắn đã vào được cửa biển vùng Vàm cỏ đông , Tàu đi vào vùng ngập mặn vùng này tránh bão, hắn đã đi sâu được vùng ngập Mặn Vàm cỏ.
6H hắn cho người bật dèn pha chỉ trước mũi tàu đi cho nhanh.
7h thì neo tàu.
7h5P Trời nổi cơn mưa to như trút nước, hắn biết bão về rồi.