Căn cứ Dạ Trạch đã thành công xây dựng, nhiều cơ sở nghiên cứu đã lập cơ sở 2 ở đấy, tại đấy có nhiều lính chơn căn cứ chính, mặc dù chỉ là vũ khí lạnh, với cung tên, gươm giáo,áo giáp lưới, nỏ liên châu và các máy bắn tên liên thanh.
Tuy nhiên Bân trong suốt 1 năm qua đã cho nhiều lượt sĩ quan đến để huấn luyện cho dân làng 1 đội quân riêng chuyên sử dụng vũ khí nóng.
Có tổng cộng 5 tiểu đội mỗi đội 20 người, đứng đầu mỗi đội là 1 người thuộc căn cứ chính, thêm 1 đại đội trưởng và phó , 1 chính trị viên, tổng cộng 103 người.
Với 2 đội canh 2 hướng chính thông ra ngoài, 2 đội còn lại là tuần tra, thay phiiên nhau canh và tuần tra hỗ trợ các đội dùng binh khí lạnh.
1 đội có nhiệm vụ là cơ động hỗ trợ mỗi khi có biến, chỗ nào cần chi viện thì họ sẽ tới hỗ trợ, 5 đội thay phiên nhau làm các công tác này, đến tối có ít nhất 2 đội sẽ trực.
Chưa kể Bân cho mỗi tiểu đội có thêm hạn nhân viên mỗi tiểu mười người phòng trường hợp có chiến tranh, tập kích.
Vì vậy mà các đội dân quân có binh khí lạnh được tuyển chọn thêm 1 lần nữa đủ 50 người.
50 người này bình thường vẫn làm nhiệm vụ và sử dụng vũ khí lạnh, tuy nhiên 1 tháng họ có 2 tuần với nửa ngày được đưa vào chỗ lính chính quy tập luyện lăn lê bò trườn và sử dụng vũ khí nóng.
Khi họ tập luyện thuần thục súng đạn, thì có 1 đợt mất 1 tháng họ được chuyển về khu căn cứ chính huấn luyện ném lựu đạn và bộc phá bằng các gói thuốc nổ đen.
Tại Dạ Trạch có 1 tiểu đội cối 60 kiểu Mỹ và 82 của Liên Xô, 20 người trong tiểu đội đều dùng vũ khí này thành thạo.
Khi có biến 19 người này sẽ điều khiển các khẩu cối yểm trợ hỏa lực cho các cổng trong trường hợp quân địch quá đông.
1 người còn lại sẽ ở tại kho đạn để huy động chỉ huy người dân vác đúng loại đạn cho từng vị trí bố trí các kiểu súng cối.
Tiểu đội này đang sở hữu 8 khẩu cối, có 5 khẩu thường trực sử dụng, mỗi khẩu có 3 người vận hành, còn lại 3 khẩu phòng hờ chẳng may có khẩu hỏng còn có cái mà dùng.
Bân phải làm vậy vì hắn biết là đám lính này chưa thực chiến bao giờ nên khi có chiến tranh dễ dẫn đến sự kích động không cần thiết, thao tác sai gây nổ và thương vong.
Chính vì thế mà dại đội trưởng, 2 phó và chính trị viên đều biết sử dụng 2 loại này để đề phòng rường hợp 1 khẩu nổ thì có người mà thay.
Loại này chưa phổ biến, chỉ dùng cho đám cục 2, mới đây mới bổ sung sử dụng cho Lính lão Tùng 3 tiểu đội, Trong đó 1 tiểu đội điều đến đây, còn 2 tiểu đội ở căn cứ chính, còn căn cứ bọn cướp và nạn dân cũ thì không cần do họ chiến đấu trong mối trường quá gần nên pháo cối ko hiệu quả.
Còn về lí do vì sao mà Bân chọn 2 loại cối này vì đơn giản là nó nhẹ nhất, phù hợp với thể hình người Việt thời kì này.
Ngoài ra nó được sản xuất thời chiến tranh lạnh nên nó cực kì nhiều, trong kho tại cái đai này nó cực kì nhiều, nó còn nhiều hơn số lượng súng cối của nhiều quốc gia hiện đại.
Mĩ và Liên xô sản xuất cực kì nhiều cung cấp cho các nước đồng minh và chính mình sử dụng.
Cả 2 phe có quân số cực kì nhiều và còn tính tổng động viên trong trường hợp thế chiến 3 nên số lượng báo cáo thì cứ nhân 3-4 lần là ra số lượng thực tế, vì 1 đống niêm cất trong kho.
Khi Mĩ ban phát dân chủ, xâm chiếm và gây nội chiến 1 đống nước Thằng khựa này lợi dụng để mua 1 đống với giá rẻ rồi.
Khi Liên Xô tan rã và Đông âu đổi màu cờ thì Hắn lại mua 1 đống với số lượng nhiều hơn và rẻ hơn nhiều so với hàng của Mĩ.
Hôm nay là ngày nghỉ, không phải tuần nào hắn cũng nghỉ mà là 1 tuần nghỉ, 1 tuần trực, nhiều thông tin quan trọng sẽ diễn ra ngày cuối tuần, nhất là thời đại không có ngày nghỉ cuối tuần như hiện nay.
Hiện đại người ta cuối tuần ngày nghỉ có thể dùng để dọn dẹp nhà cửa, ngày đi chơi, ngủ nướng, ngày của gia đình.
Bân vẫn nhớ như in ông chủ công ty cũ của con bé làm gái chém gió về câu nói cuả Phan Quân khi mấy ông đi nhậu đàm đạo nhân sinh :
-Gia đình là thứ tồn tại duy nhất, những thứ khác có hay không không quan trọng!
Khổ nỗi sau này thằng con ông ý lại chém với hắn câu giải nghĩa câu đấy vì bố hắn vẫn hay làm ngày chủ nhật, bỏ gia đình để ký những hợp đồng quan trọng gấp nhiều lần những hợp đồng hàng ngày.
Thằng cha đấy mỉa mai nói:
-Gia đình là thứ tồn tại duy nhất, những thứ khác có hay không không quan trọng.
Mà quan trọng là nó đáng giá bao nhiêu tienf để bỏ lại vế đầu!
Bân ngồi trên mái hiên mà ngẫm nghĩ, hồi lâu vè chuyện quá khứ.
Ngày hôm nay là 1 ngày nhẹ nhàng không có việc gì lớn, hắn chơi từ sáng đến tối, cũng ko tham gia thê thao.
Tối hắn ngồi ghế tựa đung đưa tắm ánh trăng và uống trà sữa đá, bên cạnh có thị nữ là Lí Băng Băng phe phẩy quạt, tối mùa hè miền Bắc vẫn oi nóng.
Muỗi vẫn có, May mắn là hắn có phun thuốc muỗi khắp làng, xung quanh làng loại bỏ bụi rậm hay các chỗ nước tù đọng, đường làng làm lại bằng phẳng xung quanh đường thông hè thoáng.
Xung quanh lại có 1 số loại cây có tác dụng chống muỗi, người hắn cũng được thoa kem chống muỗi nên hắn mới mặc quần đùi áo cộc mà ngắm trăng.
Nhà sàn của hắn được hắn cải tạo lại, có 1 mái hiên trên tầng 2 trồi ra như các căn nhà hiện đại, hắn vừa nằm vừa bấu quả nho mà mà ăn.
Người khác mà nhìn thấy chắc điên với thằng này vì nho mà còn tươi bảo quản theo cách dân Afganixtan có thể giữ tươi 6 tháng.
Nho thời này chỉ châu Âu có, vận chuyển đến châu á, nhất là trung quốc hay xa hơn thì giá nho nó đắt ngang vàng, nhà giàu chỉ dám mua từng quả mà ăn.
Thế nên mới có chuyện nước Tây vực tiến cống Vua của Trung quốc mấy quả nho này.
Đại gia tộc giàu nứt vách hoặc hoàng tộc mới dám mua 1-2 chùm đãi khách quý.
Giờ đây hắn có mấy chum cho vào mồm như cắn hướng dương, bên cạnh thị nữ ngồi lên tay vịn mặc bikini ren mà quạt cho hắn.
Đầu hắn vừa nắm trăng vừa dịu đầu vào ngực thiếu nữ mà hít hà, tay lúc mân mê ngực lúc vuốt ve cái đùi mà hưởng thụ, thỉnh thoảng cái tay lại luồn qua bờ mông mà vỗ, mà xoa nắn.
Thiếu nữ đỏ mặt nhưng hạnh phúc khi hắn có có những hành động thân mật nhất với mình như vậy, tay vẫn quạt đều, thỉnh thoảng rên nhè nhẹ.
Con bé mới 15-16 tuổi đầu nhờ mới dậy thì vậy mà nhờ được bổ sung dinh dưỡng đúng cách sđã bắt đầu trổ mã phốp pháp gớm, vừa hưởng thụ hắn vừa nghĩ : “ cuộc đời hưởng thủ chỉ đến thế là cùng”.
Hôm nay đầu tuần, hắn có việc làm đầu tiên trong tuần là đi chào cờ đầu tuần ở trường học với các học sinh ở đây, lá cờ được kéo lên là lá cờ đỏ sao vàng.
Nói đến lá cờ đại diện cho nước Việt sau này,Bân từng hỏi ý kiến những bô lão tại căn cứ chính, vì hắn thấy cờ thời Phong kiến có thể phải khác với cờ hiện đại vì nó còn phải tua tua như ngọn lửa, nhiều màu sắc.
Vì như thế mới dễ nhận biết và lúc gió tung bay mới đẹp, mới bắt mắt, đó cũng là ý nghĩ của những người làm lên ngọn cờ thời đấy.
Tuy nhiên hắn ảnh hưởng sâu sâu sắc cờ hiện đại nên hắn ko chấp nhận kiểu tua tua với nguyên do hắn nói với mọi người rằng:
-Vải vóc trong dân gian thiếu thốn, làm cờ hình chữ nhật 1-2 màu thì nó vừa đỡ tốn vải, vừa dễ chế tạo, vừa tạo điểm nhấn, người dân không cần mất đống tiền may cờ mà có thể chế tạo cờ nhanh chóng, lại cực kì rẻ.
- Chúng ta đi đến đâu là có cờ xí rợp trời với tốc độ nhanh nhất, người dân cũng dễ nhớ hình dáng cờ ta mà không nhầm lẫn với cờ của nghĩa quân khác.
-Chưa kể vì rẻ mà dân nghèo cũng lo được dù lá cò có nhỏ bằng 1 bàn tay
-Các ngươi thử nghĩ xem, nếu 1 ngày các cánh quân của nhiều nghĩa quân đi vào Long Biên hay hội quân chống giặc thì họ sẽ may 1 lá cờ rẻ, màu sắc dễ nhớ hay chi đống tiền may lá cờ cầu kì khó nhớ và đắt kia
-Chưa kể lúc này các ngươi sẽ thấy 1 rừng cờ của chúng ta, người người, nhà nhà mang cờ chúng ta vì cờ chúng ta dân nghèo cũng làm được, lại còn cực kì dễ nhớ.
Những lá cờ khác thì vì quá cầu kì và đắt nên ít người sử dụng, nó chỉ đứng lẻ loi vài cái trong cả rừng cờ chúng ta thì coi như đại thế về tay ta, bọn khác nhìn thấy ta cũng không dám vọng động.
Tất cả mọi người ồ lên, lúc này mọi người trầm trồ và cho là phải, khen hắn nhìn xa trông rộng.
Về màu chủ đạo thì Bân biết màu tượng trưng của Người Việt là màu vàng.
Cái này thực tế trong lịch sử, màu các loại cờ của Việt nam theo từng triều dại, từng phe phái nội chiến, tuy nhiên màu vàng là màu ko bao giờ biến mất.
Có thể lá cờ ko có màu vàng nhưng chữ viết đại diện vương triều lên lá cờ là màu vàng, có thể thấy rõ nhất trong các lá cờ Lĩnh Nam thời 2 Bà Trưng, cờ nhà Lê, cờ Tây Sơn, Cờ Nhà Nguyễn.
Vì vậy lúc Bân đề xuất làm lá cờ mới và cho bô lão thời gian suy nghĩ.
Hôm chốt thì người thì cho rằng nên lấy lá cờ của nhà Triệu Quang Phục, người thì bảo nên lấy lá cờ của Lí Nam Đế, người thì Bảo Lấy cờ 2 Bà Trưng nếu muốn lấy cả Lĩnh Nam.
Mấy bô lão gia tộc thuộc cái trại nận dân Bân cứu kia vì ảnh hưởng của Văn hóa nho học Trung Hoa nên bày tỏ ý kiến:
-Thưa chúa công , người xưa nói vạn vật tuân theo ngũ hành, ngũ đức, Kim tức kim loại, biểu tượng bằng màu Trắng.
Mộc là gỗ, mang màu Xanh.Thủy là nước, biểu tượng màu Ðen.Hoả là Lửa, mang màu Ðỏ.Thổ là Ðất, mang màu Vàng
-các triều đại như nhà Hạ, Thương, Chu, Tần, Hán, Ngụy,Thục Ngô, Tấn, Tùy đều tuân theo mà làm.
Nhà Tần, có thủy đức nên cờ xí họ màu đen.
Nhà Hán là Hỏa đức nên cờ họ màu đỏ, nhà Tấn là Kim đức nên họ lấy màu vàng.
Nhà Tùy cũng lấy màu vàng mà làm cờ.
- Người Việt ta có học theo thuyết ngũ hành tương sinh tương khắc của người Hán nhưng có sự biến đổi.
Đất Việt Phương Nam, hành Thổ Đức vượng nhất nên thổ vượng màu vàng, không lấy màu nâu như người Hán mà lấy màu vàng tượng trưng cho thổ, dù các triều đại người Việt vua thuộc hành khác Thổ nhưng cờ xí vẫn có màu vàng bao bọc bên ngoài.
Vì thế mà các thời nhà Triệu ( Triệu Đà) nước Nam Việt lấy màu vàng làm chủ, thời 2 bà Trưng cũng vậy, thời Vạn Xuân cũng thế.
-Vậy theo ngu ý của tôi thì chúng ta nên lấy màu vàng làm màu cờ chính.
Lại thêm quẻ ly trong bát quái mang ý nghĩa sau này hanh thông.
Màu đỏ lại dễ nhận biết, dùng quẻ ly màu đỏ, tượng trưng cho lửa, tượng trưng cho mặt trời có nghĩa hanh thông phát vượng cho con cháu sau này.
Bân giật mình, đầu óc của hắn hơi loạn.
sau đó có 1 người trong nhóm này phản bác
-Thưa chúa công thần đồng ý với việc cờ của chúng ta màu vàng, đỏ nhưng phản đối việc dùng que ly thêm vào cờ.
Vì ly tuy có nghĩa hanh thông sau này nhưng không phải quẻ tốt, nó có ý nghĩa chậm rãi, có ý mềm nhu nhược.
nếu như sau này lấy quẻ ly thì con cháu chúng ta phải nhu nhược mềm yếu quỳ gối với giặc phương bắc hay những loại giặc khác.
Chưa kể Ly đọc theo tiếng người Việt có nghĩa là ly tán, chia rẽ.
Chúa công từng nói chúng ta phải đoàn kết mới có sức mạnh đối đầu với người Hán mà bây giờ lại dùng lá cờ có ý nghĩa ly tán thì mang điềm không may, chưa dánh giặc đã li tán lòng người thế này.
Dùng quẻ ly không ổn.
-Theo ngu ý của thần nên dùng cờ nền vàng với quẻ càn ở giữa.
Quẻ Càn tượng trưng cho Trời, nhà Vua và quyền lực, ứng với quốc gia thì sẽ lập quốc phát triển mạnh.
Cờ vẽ quẻ càn của chúng ta thì quẻ càn phải to hết chiều dài lá cờ với màu đỏ, lúc đấy mới tượng trưng cho đất nước nhiều vượng khí.
Bân ngáo đợt 2, mắt hắn mở to, tay siết thành nắm đấm, Lòng hắn chửi thề : “WHAT THE FUCK”, hắn muốn giết người.
À không, hắn muốn sút tung mõm 2 cái thằng cha này ra khi bọn này lại nhắc đến 2 cái giẻ đấy, lại còn muốn làm quốc kì nữa chứ.
Hắn là người đã sống thời kì hòa bình và hắn hiểu 2 cái lá cờ khốn nạn kia tượng trưng cho điều gì.
Từ trong tiềm thức hắn với 2 cái lá cờ này có 1 sự bài xích ko hề nhẹ, Bân dảm bảo chỉ cần có thằng dám cầm cái cờ đấy vẫy vẫy trước mặt hắn là hắn sẽ chạy vào sút tung mõm thằng đấy.
Cho nó về với ông bà trước khi công an đến rước và đảm bảo rằng ở Việt Nam thằng nào dám cầm cờ này vẫy giữa đường thì công an chạy vào bảo vệ nó tránh nó bị người dân cho ăn đập mà chết.
Bân nói:
-2 vị, 2 vị có biết 30.04.1975 ko, có biết Nguyễn Ái Quốc, Hồ Chí Minh, Võ Nguyên Giáp, Bảo Đại, có biết Nguyễn Văn Thiệu, Ngô Đình Diệm, có biết Hoa Kì, Pháp Ko? Biết T54, M48, MiG.
BiẾT liên xô, Trung Quốc, Đức quốc xã ko?
2 người mặt đầy khó hiểu nói:
-Thưa chúa công, đó là những cái gì ạ, thần không hieur và ko biết, cũng chư nghe thấy bao giờ
Bân nói:
-Thôi 2 người quên những gì ta vừa nói đi.
Bân thở phào 1 hơi, đầu óc giãn ra như được mát xa vậy.
Hắn không cần phải giết người rồi, nhất là thân tín của mình.
Nói thật nếu như có 1 tay nào đó đứng dưới mấy cái giẻ vàng kia mà xuyên ko về với hắn thì hắn đảm bảo thề có chúa, hắn cho thằng này bay màu ngay và luôn, không cho nó đẻ trứng.
Bân nói tiếp:
-Ta cần ý nghĩa cái cờ nó dễ hiểu, bắt mắt, đến đứa trẻ nít cũng có thể giải thích được.
Những cái như kinh dịch, ngũ hành bát quái nó cao thâm, thâm ảo quá, người dân khó hiểu mà chỉ những người như các ông, học cao hiểu rộng mới hiểu.
Trong khi 10 người Việt thì có đến 9,5 người mù chữ, họ làm sao hiểu được, mà trong 0,5 người còn lại thì có khi chỉ có 1 nửa hiểu được mấy cái quẻ kinh dịch các ông nói.
Chưa kể màu vàng là màu Hoàng tộc nhà Tùy, bọn quan quân quản màu vàng rất chặt vì đó là màu cấm, nên không 1 ai dám in lượng vải màu vàng số lượng quá nhiều cả,dễ bị lộ, các cơ sở chúng ta mà làm mà phát cho dân thì bị chúng lần ran gay mất hết cơ sở, lại khó trong việc chuẩn bị.
Không được, đổi cái khác.
-Ta tính thế này đi chúng ta nên thay bằng màu đỏ đi, nó là màu dễ kiếm nhất, lại đại trà dân dùng trong nhiều dịp đặc biệt, mừng thọ, đám cưới, mừng cất nhà mới, dạm ngõ, ăn hỏi, thậm chí trang trí bình thường cũng có thể dùng nó.
Loại này có sản xuất số lượng lớn cũng chả ai hỏi, lại là màu dễ nhận biết cũng như dễ tìm nhất, vì cờ chúng ta ko có cái kiểu tua tua như ngọn lửa để cho đẹp mắt nên dung màu đỏ là hợp nhất.
-Còn nếu dùng mỗi màu đỏ thì cây cờ trống vắng ko có điểm nhấn thì ta kiến nghị lấy hình ảnh ngôi sao trên mặt trống đồng truyền thống nước Việt.
Sao trên trống có 14 cánh bằng nhau, ta thấy nó quá phức tạp nên rút gọn nó xuống còn ngôi sao 5 cánh cho người dân thấy nhớ ngôi sao trên mặt trống đồng, đồng thời cho người dân dễ vẽ, cắt may cờ.
2 vị nói rất đúng khi màu thổ của người Việt chúng ta là màu vàng và màu của đất nước chúng ta nên ta sẽ ngôi sao màu vàng.
- Chúng ta gọi nó cờ đỏ sao vàng.
Màu đỏ của ờ tượng trưng cho máu đỏ người Việt , màu vàng của sao là màu truyền thống người Việt, ngôi sao 5 cánh là học theo đạo Khổng 5 tâng lớp người dân là sĩ , nông, công, thương, binh.
Tuy nhiên ta không học theo nó khi sắp xếp nó theo thứ bậc như đạo khổng mà 5 cánh sao sẽ đại diện cho 5 tàng lớp này, nó thể hiện sự đoàn keets chứ ko phải sự phân Bậc.
Hình dạng ngôi sao 5 cánh này khiến xoay chiều nào cũng được, không có sự cao thấp, phân bậc như đạo khổng.
1 người cũng thuộc đạo khổng trong các bô lão cũng đứng dậy nói:
-Thưa chúa công , thần chấp nhận lá cờ này nhưng không thể chấp nhận ý nghĩa xếp ngang hàng với các tầng lớp, nhất là với đám thương nhân hay công tượng, nông dân.
Nhất là thương nhân là những kẻ buôn bán lươn lẹo ăn máu người khác mà giàu.
Lão vừa nói xong thì lúc này ngay cả trong nhóm người trước kia thuộc cái trại nạn dân, căn cứ chính có những người chủ quản kinh doanh, nông nghiệp, kĩ sư, công tượng của 2 cái trại này đứng ra chửi xối xả vào mặt vị nho sĩ kia.
-Mẹ ông Hùng, ông có tin ngày mai nhà ông không có 1 hạt gạo nào mua được không
-Ông Hùng, ông có tin nhà ông hỏng hay sửa chữa đồ không thằng nào đến sửa ko
-Ông hung này, tụi tui coi trọng ông là người đọc sách thánh hiền mà ông coi thường bọn tôi như thế.
Ông có tin tui nói 1 câu nhà ông khỏi mua bán gì không, người bán hàng mọi căn cứ không bao giờ mua bán với nhà ông để xem nhà ông ngoài đống sách vở và chữ nghĩa lấy gì mà ăn, lấy gì mà sinh hoạt hàng ngày.
-Từ ngày sau nhá, giấy bút ông tự mà làm, giấy tuyên thành ông tự chạy sang Trung Nguyên mà mua, chênh lệch kia là tiền công, tiền nguy hiểm bọn tôi mạo hiểm mới có được, ông đòi mua bao nhiêu bán bấy nhiêu à.
Mơ à
-Mẹ nó , ông chê đồ à, lần sau dùng tay mà cầm cơm, dùng tay mà bốc ăn khỏi dùng đũa.
Người nho sĩ tên Hùng này bị chửi té tát ko kịp đáp, hắn cũng không thể phản bác được vì ngoài chữ nghĩa đạo khổng hắn học nhưng ko có được nhiều thì hắn chả làm được cái gì cả.
Những người này nói đúng chỗ đau của hắn, hắn ko có gì, chữa nghĩa là thứ vô hình còn họ là cái hữu hình, ko có hắn,, họ vẫn sống bình thường, ko có họ hắn chết.
Bân nói:
-Ta từng nghe thầy ta nói 1 câu khi thầy ta hỏi 1 nho sĩ người Hán ở Trung Nguyên rằng : “ thời bình nhất sĩ nhì nông, đến khi đói kém nhất nông nhì sĩ.
Hay là thời bình nhất sĩ nhà nông, có giặc sĩ tử chạy rông chạy dài “.
-Ta không coi thường nho sĩ nhưng thời bình cần những người có học quản lí đất nước, nhưng ko phải họ là nhất, tất cả ngành nghề, tầng lớp đều bổ trợ cho nhau, đều tương sinh như ngũ hành vậy.
Ngũ hành hợp lự đoàn kết mới ra thế giới, chả có cái nào quan trọng hơn cái nào cả, các tầng lớp nhân dân cũng vậy, họ là đại diện cho ngành nghề mà họ lao động cống hiến cho đất nước, mỗi người cống hiến 1 cách khác nhau nên ko được khinh khi cái nào.
Phải đoàn kết các tầng lớp mới giải phóng dân tộc hay giữu vững bờ cõi được.
Lí Phật tử ko giữ được nước như 2 vị vua trước đó là vì vậy, hắn ta nhờ phúc Lí Nam Đế mà có cái vỏ đẹp nhưng bên trong rỗng tuechs, bị quân Tùy đạp cái là đổ.
-Thôi cuộc họp kết thúc tại đây, từ bây giờ la cờ của chúng ta là cờ đỏ sao vàng, ta sẽ cho người vẽ mẫu như hôm nay những gì mọi người họp bàn.
Quay trở lại với thời gian hiện tại của hắn.
Nghi thức, lễ chào cứ thì cứ lấy đám học sinh chào cờ đầu tuần là xong, khác mỗi việc là hắn bắt các học sinh chào kiểu quân đội mỗi lần diễu hành đi qua kì đài mà thôi.
Hôm nay hắn có tiết dự giờ khai tuần học mới như 1 thói quen, kiến thức đám học sinh này được học hiện đang được giáo viên mới ra trường của hắn dạy.
Hôm nay học về hình học, hình chữ nhật và cách tính diện tích, chu vi giáo viên lấy hình lá cờ làm ví dụ.
Giáo viên dạy rất cuốn hút, dạy rất nhanh và chưa hết tiết học đã hết kiến thức, lúc nghỉ giáo viên tiếp lời đẻ ko cho lớp học im lặng, cô láy hình ảnh lá cờ ra làm đề tài, 1 học sinh giơ tay hỏi:
-Thưa cô lá cờ đỏ sao vàng có ý nghĩa gì ạ ?
Cả lớp cười nhưng cô giáo ra hiệu im lặng, cô giáo đứng lên nói:
-Các em ko được có hành vi như vậy vì đó là hành vi xấu.
Bạn không hiểu thì hỏi không có cái gì sai.
Hôm nay cô ko giải thích mà nhường lời giải thích này cho người đứng đầu làng chúng ta đnag dự giờ lớp học, cũng là người nghĩ và thiết kế ra lá cờ này.
- Mời lãnh đạo làng lên giảng giải cho các em học sinh ạ.
Cả lớp vỗ tay
Cả lớp vỗ tay rần rần, bân ngơ ngác , đầu suy nghĩ: “ What.
Thế éo nào mình dính phốt thế này.
Giáo viên mà dám chơi lãnh đạo thế à, con này được”.
Bân đứng dậy và đi lên bục nói :
-E hèm! Chào các em nói về ý nghĩa của lá cờ 1 cách dễ hiểu thì là : “Màu đỏ của ờ tượng trưng cho máu đỏ người Việt , màu vàng của sao là màu truyền thống người Việt, ngôi sao 5 cánh là 5 tâng lớp trong xã hội là sĩ , nông, công, thương, binh”.
-Còn nói 1 cách linh thiêng hơn hơn thì nó là: cờ đỏ sao vàng là quyết tâm giữ vững chủ quyền dân tộc, đất nước.Cờ thiêng mang hồn dân tộc mà bao thế hệ người Việt giữ gìn.
Qua những thăng trầm lịch sử, tổ tiên ta đã đứng lên chống lại ách đô hộ của dân tộc khác, của những kẻ ngoại bang,ngoại tộc.
Các cuộc khởi nghĩa bị dập tắt vì chưa có sức mạnh đoàn kết, toàn dân, mọi tầng lớp.
Trong đêm dài nô lệ khát vọng độc lập, tự do của người Việt đã luôn âm ỉ trực chờ bùng cháy chỉ cần 1 lời hiệu triệu là bùng nổ.
Nước mắt và máu bao đồng bào đổ xuống đã thôi thúc ta khắc họa quốc kì.
Cờ đỏ sao vàng là khát vọng giành độc lập hòa bình cho dân tộc, đủ sức hiệu triệu mọi thế hệ người Việt.
Lá cờ sẽ đánh thức niềm tin trong mỗi trái tim người việt, truyền ngọn lửa đại đoàn kết và dung khí cho nhân dân phá bỏ gong xiềng nô lệ.
dưới ngọn cờ chính nghĩa người dân sẽ bừng bừng khí thế , dũng khí , quyết tâm giành lại tự do, độc lập dân tộc.
Cờ này là quốc kì cho cả đất nước, dân tộc, nó ở đâu thì lãnh thổ nước ta ở đấy, người dân việt chúng ta ở đấy.
Chúng ta phải bảo vệ lá cò này để khỏi bị ngoại bang phá hoại, chúng phá hoại chúng tỏ chúng ta mất nước và dân tộc ta phải chịu cảnh nô lệ khinh thường 1 lần nữa.
Các em phải nhớ rằng mất nước là mất tất cả mọi quyền, kể cả quyền được sống.
Bân không biết lời nói hôm nay của hắn được giáo viên ghi chép ko sót 1 chữ, học sinh cũng nhớ và về kể cho bố mẹ, chả mấy chốc truyền đi khắp các căn cứ của hắn.