Đó là cách các đại gia tộc và Qúy tộc lách Luật.
Lão Lương thưa:
-Chúa công, lương sách này nếu như theo chúa công nói không đánh thuế ruộng, đầu người mà chuyển sang đánh thuế đất thì đúng là càng nhiều đất nộp thuế càng nhiều không phân chia đất phong hay không.
Chuyện này nếu như chỉ dừng ở đất đai sở hữu thì đám địa chủ nhỏ sẽ đánh chúng ta, còn đám quý tộc lớn cả người Việt lẫn Hán mặc kệ.
Nếu như cả đất phong thì quý tộc cả đất giao châu, cả Việt lẫn Hán, thậm chí cả vùng Lĩnh Nam sẵn sàng hùa nhau đập chúng ta trước khi quân Tùy vào, thậm chí sẵn tiếp sức cho quân Tùy mọi mặt để đập chúng ta.
Lão Lâm:
-Chúa công mặc dù chính sách hiện nay của Nhà Tùy đánh vào thuế ruộng đất nên nhiều người có tiền từ bỏ ruộng đất,chỉ giữ lại 1 phần để sản xuất đủ ăn.
Tuy nhiên, do chiến tranh nên địa chủ nhỏ cũng ko có nhiều, Bây giờ đang hồi phục , lúc này họ có tiền nên họ ko quan tâm lắm đến chỗ thuế ruộng kia.
Dù vậy, hiện tại Đại Tùy vẫn sống dựa vào gia tộc, dựa và đất phong, các gia tộc lớn nhỏ vẫn nắm triều đình.
Nếu như ngài thực hiện chính sách phân chia lại ruộng đất, phá hết đất phong thì ngài sẽ là kẻ địch của toàn thiên hạ.
Lão Phần:
-Thưa chúa công, tôi tiếp xúc với nhiều vùng đất người Việt lẫn Hán tại vùng Giao Châu này thì thấy tư tưởng cát cứ người Việt ta rất nặng, Người Hán cũng không bằng vì họ nhiều năm sống thời kì thống nhất hơn ta.
Quyền lực các đại gia tộc, quý tộc tới địa phương của bên Đại Tùy rất mạnh, nhưng vẫn thua so với sức ảnh hưởng của quý tộc, đại gia tộc người Việt ta vào địa phương.
Nếu xét tỉ lệ tư binh theo dân số thì người Việt ta nhiều hơn nhiều, chưa kể tiếng nói quý tộc địa Phương vùng Giao Châu này còn hơn quan Phủ.
Lão Điền :
-Chúa công, tôi vào lão Thảo chủ quản đất đai, nông nghiệp nên hiểu rõ rang việc này.
Tuy là đất đai đều nằm trong tay người dân, các làng, tộc người Việt vẫn làm chủ đất đai của mình nhưng về danh nghĩa nó thuộc đất phong nên các quý tộc người Việt có toàn quyền quyết định ở đây.
Người Việt ta chịu 1 cổ 2 tròng từ quân xâm lược và chính Qúy tộc người Việt.
Chúng ta có thể tuyên truyền phân chia lại đất đai, ruộng đất về tay nông dân nhưng những người quý tộc tầng thấp quản lí những vùng nhỏ của các quý tộc lớn sẽ chống chúng ta.
-Mà đám này sẽ cùng với đmá quý tộc lớn mà diệt ta, mà cho dù khẩu hiệu đấy quý tộc, địa chủ nhỏ ko diệt ta thì đám quý tộc, gia tộc lớn cũng sẽ mặc kệ ta, vì chúng ko có ích lợi gì cũng như đa phần chúng có mối quan hệ chặt chẽ với người Hán, quan phủ.
Chúng ko biết sức mạnh của ta nên sẽ ko ủng hộ ta, người yêu nước trong chúng có vẻ đã bị loại khỏi người đứng đầu khi mà quân Tùy xâm chiếm thành công nước ta.
-Chúng ta phải nghĩ lại khẩu hiệu để tập hợp sức mạnh toàn dân mọi tầng lớp chứ đa phần người dân bị đám quý tộc người Việt này dọa dẫm mà không theo.
Bân ngẫm nghĩ 1 lúc, hắn thấy mị người nói rất đúng, dân có đất ko phải phân chia thì khẩu hiệu phân chia ruộng đất ko có tác dụng, nhất là thời kì khó khan con người phải dựa vào nhau, dựa vào kẻ mạnh để sống thì khẩu hiệu hoàn toàn vô dụng.
Khẩu hiểu của Đảng cộng sản Việt Nam thời Pháp thuộc nó chỉ đúng khi con người nằm trên đỉnh chuỗi thức ăn, ko phải cát cứ dựa vào người mạnh để sống nữa.
Hắn bèn áp dụng chính sách hồi mới độc lập năm 45 và thời kháng chiến chống Pháp năm 51 đó là theo tôn chỉ Hội Liên hiệp Quốc dân Việt Nam - gọi tắt là Liên Việt với cương lĩnh :
-Mục đích đoàn kết tất cả các đảng phái yêu nước và đồng bào yêu nước vô đảng phái, không phân biệt giai cấp, tôn giáo, xu hướng chính trị, chủng tộc để làm cho nước Việt Nam: Độc lập - Thống nhất - Dân chủ - Phú cường.
-1 Giữ vững quyền tự chủ để đi đến hoàn toàn độc lập.
-2 Thống nhất Trung - Nam - Bắc làm cho lãnh thổ Việt Nam được trọn vẹn.
-3 Thực hiện và củng cố chế độ dân chủ cộng hòa trong toàn cõi Việt Nam.
-4 Bình đẳng, tương trợ và đoàn kết với tất cả các dân tộc thiểu số.
-Hội đề ra bốn nhiệm vụ khẩn cấp và nhấn mạnh: trong giờ phút lịch sử tồn vong của quốc gia, dân tộc, những mâu thuẫn giữa các xu thế chính trị, các tôn giáo, các giai cấp, những sự chia rẽ vô lý giữa các dân tộc đều phải được dàn xếp, xóa bỏ và nhường bước cho sự đại đoàn kết rộng rãi, thành thực, vững chắc.
Thông qua các mục tiêu đề ra này Bân có nhiều cái thay đổi hơn so với những mục tiêu của hội Liên Việt do dân số khác, tình hình chính trị, xã hội khác lúc hắn hô hào mọi người giành độc lập.
Bân nói:
-Các ngươi nói rất đúng, khẩu hiệu này chi khi nào chúng ta làm chủ đất nước, ổn định toàn bộ tình hình và các vùng chiếm của Lâm Ấp mới có thể áp dụng.
Hiện tại thì các vùng Giao Châu nên dùng các Khẩu hiệu khác cho phù hợp với tình hình thực tế.
-Ta cũng từng nghĩ sử dụng vũ lực như thời Lí Nam Đế để thành lập lại quốc gia.
Tuy nhiên cách này tuy nhanh chóng nhưng nền móng chưa vững hay bên Nhà Tùy phải loạn như hồi ngũ đại thập quốc thì chúng ta mới có sức mà chống.
Chứ nó cứ như Đại tùy thì cách này ko ổn.
Nói đâu xa khi Lí Nam đế giành độc lập mới có 3 năm mà chỉ với nhà Lowng thôi, nó còn ko bằng đại Tùy bây giờ rất nhiều mà Lí Nam Đế đã thất bại.
Nếu như bây giồ Đại Tùy còn chúng ta ko làm được như Lí Nam Đế.
Chúng ta phải có 1 vài cách tính toán khác.
-Ta hiện nay có vài khẩu hiệu, tuy nhiên nó chưa được hoàn chỉnh và nó ko phù hợp nên ta quyết định sửa đổi lại.
Chờ khi ta làm cho nó hoàn chỉnh ta sẽ đưa nó cho các ngươi, giờ vẫn phải huấn luyện đội tuyên truyền để đưa lên các căn cứ giáo dục các nhân viên và nhân viên tình báo ta tuyên truyền, thu nạp người trong lòng địch.
Thôi muộn rồi, ai cũng mệt, tan họp.
Mọi người lục tục kéo nhau về, Bân ko muốn cho mọi người biết trước về cuộc chiến với Cao Câu Ly của nhà Tùy, hắn muốn sự việc xảy ra rồi mới thông báo.
Trong quá trình đó hắn tự xây dựng kế hoạch và cơ sở cho mình, hắn muốn khi nhà Tùy sụp thì hắn còn thừa đầy thời gian để giải quyết nội bộ đất nước trước khi Nhà Đường đánh xuống.
Hắn ngại mỗi nhà Đường và hậu Lương của Tiêu Tiển vì 2 thằng này thực sự có binh lực mạnh và đông đảo còn các chư hầu cát cứ hắn chấp, thích thì chiến.
Với Hậu Lương thì hắn có nhiều cách để đối phó vì thằng này binh Tuy đông, nhiều đội mạnh nhưng địa bàn trải rộng cũng như binh so với dân số quá đông.
Thế nên chất lượng tổng thể binh sĩ ko đc cao, bảo sao nhà Đường mất có mấy tháng là Diệt được.
Hắn có thể vừa đánh vừa đàm với thằng này, đánh phế 1 phần bằng cũ khí nóng và đàm vì bảo hắn đất chỉ cần vùng giao Châu thôi, còn rộng hơn bao nhiêu tùy vào trận chiến hắn chiếm được bao nhiêu mà đàm.
Hắn sẽ nói với Tiêu Tiển rằng
- “ thằng bên trên trên mày là nhà Đường mới là thằng muốn diệt mày thống nhất đất đai Đại Tùy cũ, còn tao chỉ muốn vùng Giao Châu lập quốc cho người Việt mà thôi.
Chúng ta nước song ko phạm nước Giếng nên tao ko hề có ý định muốn diệt mày, thế nên tao ko phải kẻ thù của mày.
Kẻ thù lớn nhất của mày là cái thằng nó sẵn sàng dùng cả ngàn chiến hạm, cả vạn thiết kỵ từ Phương Bắc đánh mày bằng chết thì thôi.
Khôn hồn mà lui quân mà chuẩn bị binh lực mà đánh đi, tao hỗ trợ thêm vũ khí, lương thực, tiền bạc để mày đánh thắng nó.
-Tao thề có trời, thậm chí cắt máu ăn thề với mày luôn là nếu như tao mà đâm sau lưng mày khi mày đánh nhau với quân Đường thì tao bị Lí Uyên quật mồ mả cả dòng họ.
Nếu mày ko tin thì tao nói thẳng thật sự tao ko hề muốn mày thua quân Đường, vì nếu mày thua, tao sẽ đối mặt trực tiếp với quân Đường, so với mày quân đường đáng sợ ngang hoặc hơn mày 1 phần.
Nó đánh thắng mày, thu phục đất, người , binh lính thiện thủy chiến của mày thì bọn nó hành tao ra bã.
Thế nên về mặt lợi ích tao luôn mong muốn mày tồn tại, mày tồn tại thì tao mới yên.
-Ok thế thì chú đã tin chưa.
Nếu muốn đánh hữa thì cũng OK thôi nhưng mày sẽ thua thôi, có thắng thì cũng chỉ chiếm 1 phần đất tao.
Tao vẫn sống khỏe re, mày thắng thì cũng là thắng thảm, quân đường đánh xuống đéo có lực mà đỡ.
-Bây giờ chú thích 2 thằng thông nhau mà sướng à nhầm thương nhau mà sống hay chết chùm nào
Với số lí lẽ đó hắn đảm bảo Tiêu Tiển sẽ lui binh mà dồn lực chống Nhà Đường mà ko đánh hắn nữa, vì với hệ thống tình báo của Tiêu Tiển hắn thừa biết Quân Đường mạnh hay yếu như nào.
Nếu ko biết rõ lợi hại thì hắn ko bá chủ 1 phương với quân số 40 vạn.
Chưa kể nhờ cơ hội này hắn bán 1 đống vũ khí lạnh mà đám người của hắn và chỗ vũ khí của quân Tùy mà hắn thu giữ giải quyết hàng tồn kho rồi thu 1 đống tiên.
Bân cần tính chính danh cho đất nước của mình để cho Quân Đường ko có có đánh xuống , làm hắn có thêm thời gian ổn định nội bộ và chuẩn bị lực lượng.
Mới đầu hắn học theo Khúc thừa dụ, nhưng đến tình hình này thì hắn cần phải độc lập trước khi nhà Tùy sụp, thành lập được chính quyền mới huy động sức dân mà đánh, như cách mạng tháng 8 hay thời Đinh Bộ Lĩnh vậy, ko biên nước ta thành đất vô chủ để bọn cướp nước có cớ chiếm.
Nhà đường đéo ngại có chủ hay ko đâu nhưng bọn chúng lấy lí do đất Nhà Tùy mà đánh, tuy nhiên lúc này về mặt ngoại giao hay chửi nhau chiến trường thì bọn hắn có cớ mà nói ko mất uy thế mà làm mất tinh thần chống xâm lược của nhân dân.
Vì vậy hăn cần lập quốc trước Khi nhà Tùy sụp và phải được Tùy dạng đế đóng dấu chứng nhận và thiết lập quan hệ ngoại giao.
Lúc này Nhà đường mới chặt đứt cái cớ thu phục đất cũ nhà Tùy mà đánh hắn, đồng thời hắn sẽ cho Nhà đường chịu cảnh chiến tranh lâu dài xem thằng nào chịu được nhiệt cao hơn khi mà hắn có thể 10 năm ko thu thuế mà vẫn sống khỏe.
Nhà đường từ lúc thành lập đến khi Lí thế dân làm vua trong 5 năm đầu mà ko thu thuế thì có mà sống, năm Trinh quán thứu 2-4 cung điện từ thời Nhà Tùy ko được sửa sang, hỏng cũng ko có tiền mà sửa nữa mà.
Vậy là hắn có thời gian và tiền bạc cũng như nhân lực phục hồi đất nước trước khi đấm nhau với nhà đường
Vậy là khi Nhà Tùy bắt đầu tan rã thì hắn phải giành độc lập thực sự cho dân tộc.
Mặc dù đội ngũ tuyên truyền và chính trị đã đào tạo từ lâu rồi, tuy nhiên để bọn hắn có thể hiểu và phân tích, tuy nhiên khi đào sâu lịch sử thì hắn có rất nhiều bất cập.
Vấn đề ở đây là tính hợp pháp, chủ quyền và chính danh.
Lịch sử khi hắn ngẫm nghĩ vẫn đau đáu có nên công nhận nhà Triệu của Triệu Đà hay không.
Càng đọc, càng nghĩ thì hắn càng hiểu rõ lí do vì sao mà các nhà sử học Việt Nam ngày xưa chấp nhận nhà Triệu là 1 triều đại hợp pháp của người Việt và các chính quyền phong kiến Việt Nam chấp nhận nó.
Tất cả nguyên nhân của nó là tính chính danh, vì tay Triệu Đà lấy tên nước là Nam Việt và sử dụng nhiều chính sách sống hòa Bình người Việt và người Tần.
Lịch sử của chúng ta đứt gãy từ khúc này, nếu như công nhận hay không công nhận đều dở.
Nếu như công nhận thì có chỗ tốt hắn có tính chính danh trong đoạn lịch sử đứt gãy, sự ủng hộ các dân tộc Việt ở Lĩnh Nam vì trong lịch sử người Việt luôn dùng cớ này đẻ đánh chiếm Lĩnh Nam.
Nhưng bất lợi ở chỗ hắn phải chấp nhận kẻ xâm lược và là kẻ đầu têu trong đồng hóa người Việt về chữ viết, các tục ma chay, cưới hỏi, xung đột với những gì hắn được dạy dỗ thế giới trước.
Lúc này hắn hoàn toàn có thể coi việc Triệu Đà chiếm Âu Lạc chỉ là chiến tranh nội bộ người Việt như Tần Thủy Hoàng thống nhất Trung Hoa, các nhà nước sau như 2 Bà Trưng hay Vạn Xuân là kế tục của nó.
Nếu như không công nhận thì hắn sẽ bí về mặt ngoại giao vì từ khi Nước Âu Lạc bị Triệu Đà Xâm chiếm thì coi như vô chủ và người chủ chỉ là 1 thế lực cát cứ khi nhà Tần diệt vong, vẫn thuộc nội bộ Trung Hoa.
Đơn giản vì Triệu Đà vốn là 1 tướng của Nhà Tần được phái xuống Phương nam cai quản vùng Lĩnh Nam mới chiếm được và tách ra lập quốc khi Nhà Tần diệt vong
Bân cực kì đau đầu vấn đề này nhưng ko biết chia sẻ cùng ai, vì đơn giản khi hắn mới hỏi dò thì gần như toàn bộ người của hắn coi Nam Việt là 1 triều đại, đất nước hợp Pháp của người Việt và là 1 quá khứ huy hoàng.