Sau khi nghị quyết bơm doping cho nhà Tùy được thông qua, guồng máy vào guồng và vận hành trơn chu do có nhiều nhân sự bổ sung đã bắt đầu vận hành tăng lên. 1 cuộc buff máu cho các gia tộc như Độc cô thị, Đậu Thị, Thác bạt thị, Vũ văn thị, Lí Thị,Lương thị, Lưu thị, họ Phùng của Phùng Áng hắn cũng ko tha mà bơm. 1 số kẻ trùm đất phương Nam như vân nam, quân đông như Tiêu Tiến hay Lâm sĩ hoằng thuộc Lâm Thị và Tiêu thi cũng được hắn bơm cầm chừng vũ khí rẻ, Lương thực và muối.Bân đang điên cuồng Buff nhưng hắn thề ko buôn bán nhiều ở Việt Nam vì hắn biết làm như vậy chẳng khác đéo gì lấy đá đập chân mình, Lũ thái thú 3 quận ở đây mà được hắn buff thì sau này khởi nghĩa có mà bị bọn này đì chết. Chúng nó còn dám đối kháng với đám quần hùng cát cứ còn được huống chi mấy cuộc khởi nghĩa dân Việt, chưa kể đám đấy lúc đấy ko có hàng như nước chảy của hắn, nếu có thì rõ khổ.
Trong lúc Bân đang điên cuồng hoạt động thì tại Phía nam cũng bắt đầu các cuộc điều tra của Thái thú Cửu Chân là Lê Ngọc, Thái Thú Nhật Nam là Lý Giáo. 2 kẻ này cũng đang tra xem nguồn hàng mà các quý tộc, hào trưởng người Việt có tinh thần dân tộc này lấy dâu ra nhiều vũ khí và lương thực, muối như thế để có thể điều động quân đội. Lê Ngọc thì hắn có cảm tình với người Việt hơn vì hiện tại vợ của hắn là người Việt, vùng đất hắn quản lí cũng cũng ít xung đột hơn nhưng để 1 thế lực khác mạnh hơn thế lực phụ thuộc vào hắn thì triều đình cho hắn chết. Hăn tuy là 1 người có lòng tốt hơn các thái thú khác, hắn cũng đối xử tốt hơn với dân bản địa, mang tâm lí khai hóa văn minh được học hồi trong tộc tới cái xứ man di này. Nhưng hắn vẫn coi đây là dân man di khó giáo hóa, hiện tại thé lực của hắn ngoài nhà vợ ,nhà ngoại vợ và các thế lực phụ thuộc theo được hắn nâng đỡ đã rất mạnh. Tuy nhiên, hiện nay các thế lực ngoài mặt thuần phục trong chống đối hiện nay lại tăng trưởng rất mạnh, đã uy hiếp trực tiếp đến địa vị của hắn. Mặc dù trước đây các tộc người Việt đánh nhau nhưng phe của hắn nhờ nhiều ưu thế về trang bị, huấn luyện, lương thực, muối nên chủ yếu giành chiến thắng. Vậy mà giờ đây phe hắn thiệt hại nặng, các phe kia ko kiêng nể gì mà hành phe hắn ra bã, mấy năm trước thấy nhún nhường lắm mà, sao giờ chúng mạnh như vậy, trang bị ko kém lính Tùy.
Về phía Lí Giáo cũng vậy, hắn cũng đang đau đầu suy nghĩ, mặc dù hắn được phân cái mảnh dất ít người và nghèo nhất trong các thái Thú, lại còn vừa đánh nhau với Lâm Ấp tạm phục hồi nhưng nhờ có nối thông thương với Lâm Ấp mà hắn hiện nay tình hình dễ thở hơn. Nhưng vẫn ko thể tránh được câu nói chó ăn đá, gà ăn sỏi của dân bản địa nơi đây, nơi này là vùng ít dân nhất trong mấy vùng thuộc Vạn Xuân cũ, là nơi nghèo và khó canh tác nhất. Hắn thầm nghĩ mình đúng là đi đầy chứ ko phải đi làm quan. Hắn nhó quận Giao Chỉ có 9 huyện 30.056 hộ; quận Cửu Chân có 7 huyện 16.135 hộ; quận Nhật Nam có 8 huyện 9.915 hộ. Hiện tại có thêm 3 quận mới chiếm của Lâm Ấp là quận Tỷ Ảnh có 4 huyện 1.815 hộ, quận Hải Âm có 4 huyện 1.100 hộ, quận Tượng Lâm có 4 huyện 1.220 hộ. Mấy quận này tại ít dân quá nên nhập hết vào Quận Nhật Nam của hắn. Dù cho 4 quân làm 1 thì đấy là 1 vùng tan hoang mới xong chiến sự, cả 4 Quận nhập 1 không bằng 1 quận Cửu chân, làm hắn phải căng nhân viên của mình ra mà xử Lí. Giặc cướp như rươi, hắn ko quản lí nổi vì ko đủ người, tấu sớ viết lên xin thêm người, thêm quân chả thấy tăm hơi đâu, quân đội của hắn ngoài thủ thành còn đóng các đồn nên quân có thể huy động dẹp loạn chả có bao nhiêu. Hắn mặc kệ các quý tộc người Việt choảng nhau, hắn ko quản, hắn chỉ quản những vùng mà hắn có thể trấn áp được và vùng xung yếu mà thôi. Hiện tại, thực lực các phe quý tộc người Việt thân hắn có mạnh lên sau khi được hắn chiếu cố nhưng hiện tại thì phe quý tộc ko theo đã mạnh hơn rất nhiều, đánh cho phe hắn thiệt hại nặng
Lí Giaos đang túc điên đầu, đám người Lâm Ấp vùng mới chiếm được thỉnh thoảng vẫn tập kích các toán quân nhỏ lẻ đi tuần của Quân Tùy. Sau vài lần tiêu diệt và điều tra, hắn phát hiện dân chúng chỉ hỗ trợ còn lại đám đánh chúng là những tàn quân Lâm Ấp trốn trên rừng núi làm Sơn tặc. Đám quân này rõ rang là lính chính quy thì nói là tàn quân thì cũng có thể hiểu được do bọn chúng cũng từng được huấn luyện. Nhưng binh khí thì sao, đám này có binh khí và áo giáp là loại mới hoàn toàn theo kiểu Lâm Ấp, nếu như này bảo bọn chúng ko có liên hệ với Lâm Ấp thì có chết hắn cũng ko tin, chắc chắn Lâm Ấp đã liên hệ đám này làm nội ứng phá hoại để dễ bề sau này đánh chiếm. May dân vùng này quá iyts nên ko đáng lo, chứ mà dân vùng này đông như đám Cửu Chân thì hắn chỉ có đường chết, hắn thề hắn sẽ dồn quân giữ thành Nhật Na có phủ thái thú của hắn, còn chỗ khác mặc kệ. Tuy chỉ là các cuộc tập kích nhỏ nhưng hùn với nhau thành con số người chết khổng lồ khiến Thái thú như hắn ko thể không bị khiển trách bởi triều đình. Hắn đã viết bản tấu về triều xin quân tiếp viện nhưng hiện tại triều đình mà Dương Quảng đang tát bật xây các đại công trình đã căng hết túi tiền, lấy tiền đâu mà chuẩn bị quân lương cho cái vùng chó ăn đá, gà ăn sỏi, chỉ thấy hút tiền ko có thuế nộp lên. Thế nên Triều đình đành cho lệnh 2 quận còn lại của Vùng Phía Nam là Cửu Chân và Giao chỉ tiếp viện cho Nhật Nam, khỏi phải dùng bạc quốc khố triều đình. Tình hình tài chính cả triều đình hiện tại đang căng như dây đàn, thu gần vừa đủ chi, nếu thêm quả xuất quân tiếp viện này thì những khoản phát sinh làm sao đỡ nổi. Những đại lão trong triều tuy có chút tham ô nhưng họ biết cái nào nên ăn cái nào không,lúc này mà ăn hay đề suất quân lương với 1 nhúm nhỏ quân giặc cỏ có ngày bị Dương Quảng thịt. Thế nên lúc này tốt nhất klaf điều động quân đội vùng Giao Châu xuống là xong, nếu cần hơn thì có thể điều 1 ít quân vùng Lĩnh Nam xuống nữa. Tận dụng lính bản địa hoặc lính người Man xuống đánh dẹp bọn này, dù gì cũng là man di với nahu đánh nhau có khi còn tốt hơn là binh lính Đại Tùy đánh. Vì vậy mà Lê Giáo được nhận 1 cái trát công văn trên gửi xuống sẽ cho chiếu chỉ điều động lính từ Giao chỉ, Cửu chân xuống tiếp viện đánh dẹp. Trong trường hợp vẫn không đánh dẹp được hoặc phía nam có quân từ Lâm Ấp tràn sang thì cho bỏ 3 quận mới chiếm giữ lại đát cũ, nếu còn đánh hang nữa ko chống được thì triều đình cho phép cầu cứu quân tiếp viện từ Lĩnh Nam sang.
Lí Giáo đọc xong hắn ta cũng an tâm phần nào nhưng cũng thốn vãi, hắn ta biết 1 điều là khi nhờ 2 cái quận kia đưa quân vào tiếp viện thì hắn sẽ bị đám này bòn rút đến mất máu. Lê Ngọc thì còn đỡ vì hắn đi theo chủ trương chung sống hòa bình và lành tính nên sẽ bị mất ít thôi. Nhưng gặp phải Khâu Hòa thì thằng ôn này chắc chắn sẽ lột da của hắn, hung danh của Khâu Hòa hắn ko phải ko biết, nó nổi tiếng cả cõi Giao chỉ này. Khâu Hòa bóc lột nhân dân địa phương rất nặng, nhà cửa giàu có ngang với vương giả, hiện giờ hắn mà nhờ thì thằng cha này chắc chắn sẽ đòi hắn giá trên trời mới chịu xuất quân, đấy là còn chưa kể hắn phải nuôi thêm đội quân tiếp viện này nữa chứ. Khổ cái là quân hắn ít quá, lại còn nghèo nữa, giờ mà Lâm Ấp đánh lên thì 3 quận mới lấy vứt luôn cho nhẹ đầu, mà giờ tính vơ vét rồi vứt luôn đi.
Lí Giáo càng ngày càng cay cú, hắn chửi đổng tên nào xếp hắn làm quan ở đây, vơ vét có tý chút đã phải nôn hết ra rồi. Lê Ngọc lúc này cũng đau đầu, hắn đã nhận được chiếu chỉ triều đình gửi xuống, mặc dù việc này là đúng nhưng địa bàn của hắn hiện nay cũng sứt đầu mẻ trán, giờ hắn mà đi có khi bọn kia tiêu diệt hết thế lực của hắn và đổi màu cờ trên thành thái thú này luôn. Lê Ngọc biết vùng địa bàn của hắn và Lí Giáo mới bị phá, còn địa Bàn của Khâu hòa còn nguyên và yên bình. Hung danh Khâu Hòa hắn biết, dù là thái thú với nhau nhưng về sự ảnh hưởng và quyền lực thì Khâu hòa hơn hẳn hắn và Lí Giáo cộng lại vì Khâu hòa ở vùng rộng lớn, đông dân và giàu có nhất. Vì vậy cuộc tiếp viện này nếu mà thắng thì cả 3 đều phải hiểu ngầm là Khâu Hòa chiếm công đầu, hắn ta cũng là kẻ được ăn nhiều tiền nhất trong các Thái thú.
Lê Ngọc lúc này cũng đang đau đầu chẳng kém Lí Giáo, 3 quận đất Giao Chỉ có 2 quận có mầm mống phản loạn người bản địa, chỉ có 1 quận giàu có và đông người nhất vẫn bình yên vô sự. giờ hắn cũng ko có nhiều quân mà cho đi cứu viện. Hắn luôn có 1 suy nghĩ mơ hồ là cái mầm mống này từ chỗ Khâu Hòa mà ra, vì chỉ có địa bàn của hắn là yên bình, mặc dù Khâu hòa ko có dính lứu nhưng đị bàn chủ chốt đám phản loạn chắc chắn ở địa bàn Khâu hòa vì bọn chúng cần 1 nơi yên ổn phát triển.
Lúc này đã là cuối năm 609, chuẩn bị sang năm 610 theo dương lịch nếu như không có gì biến đổi thì sang năm Dương Quảng đi tuần du Giang đô và xây dựng nơi này như 1 kinh đô thứ 3. Đây có thể nói là 1 trong những tầm nhìn chiến lược vượt thời đại của Dương Quảng, khi mà các quốc gia hiện thời chỉ chăm chăm xây dựng kinh đô là độc nhất, là tòa thành vĩ đại nhất, giàu nhất. Lúc này Dương quảng đã phân chia kinh tế sang các thành phố khác, từ 1 trung tâm kinh tế là kinh đô, hắn đã biến các thành Khác thành các trung tâm kinh tế. Qua đó, biến Đại Tùy có nhiều hơn 1 trung tâm kinh tế, mà tạo thành 1 mạng lưới với nhiều trung tâm kinh tế của từng vùng trong đất nước, từ nó nâng kinh tế của Đại Tùy về mặt tổng thể vượt xa so với các quốc gia khác trên thế giới.
Cũng trong năm 610, Bân biết nếu ko có gì thay đổi thì Dương Quảng sẽ đánh Lưu Cầu, ko có hắn Buff thì Dương Quảng đã đánh Lưu cầu rồi. Giờ hắn đã Buff cho Dương quảng 1 đống muối và lương thực, vải, tiền thì Dương quảng sẽ đánh Lưu cầu ko nghĩ ngợi gì luôn :
-“ Tháng 2 năm 610, Tùy Dượng Đế sai Chu Khoan đến phủ dụ nước Lưu Cầu nhưng bị chúa Lưu Cầu cự tuyệt. Dượng Đế tức giận, sai Trần Lăng và Trấn Chu đem vạn quân quân thảo phạt Lưu Cầu, xuất phát từ Nghĩa An, Phiếm Hải, sang tháng sau đã tiến vào lãnh thổ Lưu Cầu. Quốc vương Lưu Cầu là Kiệt Thích đem quân cự chiến, bị quân Tùy đánh bại và giết chết. Trần Lăng tiến vào quốc đô Lưu Cầu, giết vương nước ấy là Hoan Tư Khác Tứ Đâu và bắt hơn vạn người đem về Trung Quốc. Trong thời gian Tùy tiến đánh, người Lưu Cầu vẫn đến chỗ quân Tùy tiến hành hoạt động mậu dịch. Sau trận này, Trần Lăng được Dượng Đế phong làm Hữu Quang lộc đại phu”.
Việc Lưu Cầu toi là ko còn gì để bàn cãi hay giúp đỡ nữa, Nhưng là 1 thằng thích đâm bị thóc, chọc bị gạo với nhà Tùy, hắn quyết định tăng cường hạm đội từ Cao Câu Ly cung cấp mậu dịch và buôn bán với Lưu Cầu nhất là về mặt vũ khí. Hắn cần quân Tùy có chiếm được Lưu Cầu nhưng cũng phải trả 1 cái giá đắt, để chúng suy yếu nhiều nhất có thể.
Hiện tại , việc các quý tộc người Việt đánh rát các quý tộc người Việt theo thái thú 2 quận phía nam hắn biết, âu cũng là do họ bị kìm nén quá lâu rồi, thù hận sinh ra nên ko kiểm soát được. Nhưng việc này cũng làm cho quá trình tăng binh, thủ vững thành trì của của Thái thú này tăng cường. Sau này, làm việc gì cũng phải ngó trước xét sau, vì hắn nhận được tin dám này đã cho người điều tra nguồn gốc vũ khí và chúng đã có kế hoạch tăng viện cho nhau.