Khi bắt đầu làm công việc nội trợ bán thời gian, tôi được gia đình Idol của trường để ý lúc nào không hay

Chương 22



Enjoy!

                            __________________________________________________________________

Đó là một buổi hẹn đấy

Hôm đó, sau khi hoàn thành công việc của mình tại tư gia Toujou. Haruto trở về nhà, mở sách tham khảo trên bàn ra và bắt tay vào học.

“Haruto này, con vẫn còn đang học đấy à?”

Bà cậu đang mặc đồ ngủ, hỏi trong khi đặt tách trà xuống bàn cho Haruto.

“Cảm ơn bà nhé. Con cũng sẽ đi ngủ sớm thôi. Mai còn có việc ra ngoài nữa mà.”

“Ara? Thế à?”

Bà cậu có chút hạnh phúc khi nghe về cuộc hẹn hiếm hoi của đứa cháu mình.

“Vâng, con sẽ đi xem phim”

“Hiếm khi thấy con đi xem phim nhỉ? Con đi với Tomoya-kun à?”

Akagi Tomoya vừa là bạn thân kiêm bạn thuở nhỏ của Haruto nên bà biết rất rõ về cậu ta.

“Không, không phải với Tomoya. E~to, con đi với một người bạn cùng lớp ạ.”

“Oya oya, người đó là con gái ư?.”

“À~, Ừm. Vâng”

Haruto có chút xấu hổ khi nói, cậu đặt tách trà lên miệng như để che giấu sự bối rối của mình.

“Hiểu rồi, hiểu rồi. Thế mai là một buổi hẹn hò nhỉ?”

“Bufu! …..H-hẹn hò?”

Haruto vô tình phun hết trà trong miệng ra khi nghe bà nói như vậy.

“Không phải. Không phải hẹn hò đâu bà, cô ấy chỉ hẹn con ra bàn tý việc rồi nhân tiện đi xem phim luôn thôi...”

“Haruto”

“V-vâng”

Người bà ngắt lời cháu mình bằng cách gọi tên cậu. Do thói quen từ nhỏ, Haruto theo phản xạ thẳng lưng và trả lời.

“Con nghe rõ đây Haruto. Khi một cô gái muốn hẹn gặp chàng trai chỉ hai người ở bên ngoài, thì đó là một buổi hẹn hò! Mà dù cho cô gái ấy không nghĩ như vậy đi chăng nữa, thì con cũng phải nghĩ đó là một buổi hẹn và phải hộ tống người ta đàng hoàng nhất có thể. Đó mới là một quý ông. Con hiểu chứ?”

“Dạ”

Khi Haruto ngoan ngoãn trả lời, bà cậu gật đầu hài lòng.

“Những cô gái chỉ muốn đứng cạnh người con trai mà họ yêu quý. Không quan trọng chàng trai đó có là ai. Họ chỉ muốn gửi gắm sự quan tâm của họ cho người mà mình muốn dành trọn đời ở bên. Thế nên nhé Haruto. Hãy nghĩ theo cách đó và trao cho họ sự quan tâm mà họ xứng đáng có được. Và hãy làm điều đó một cách bình tĩnh, không khoe khoang, không phô trương. Và...”

“Luôn tử tế và ân cần. Con biết mà bà.”

Cậu nói thay những lời cuối của bà.

“Ngày mai, con sẽ cố hết sức để không khiến cổ thất vọng, ừm…con sẽ đi hẹn hò.”

“Un un, cố gắng lên nhé.”

Với một nụ cười dịu dàng trên khuôn mặt, bà nói "chúc ngủ ngon" và rời khỏi phòng khách.

Bị bỏ lại một mình, Haruto suy nghĩ về những lời mà bà cậu vừa nói.

“Quả thật, để thể hiện sự lịch thiệp của mình, thì việc đàn ông hộ tống một cô gái là điều hiển nhiên.”

Tuy cách suy nghĩ của bà cậu có thể hơi lỗi thời trong thời đại ngày nay, nhưng Haruto, người đã được dạy phải rằng "tử tế với phụ nữ" từ khi còn nhỏ, dừng việc học là và xem xét cẩn thận về kế hoạch của mình vào ngày mai.

“Nhắc mới nhớ, tụi mình vẫn chưa quyết định xem phim gì nhỉ?”

Thường thì khi cậu đi xem phim với Tomoya, cả hai tới rạp mà chưa quyết định gì và chỉ xem những gì hai thằng muốn mà thôi.

Tuy nhiên, lần này đối phương là con gái nên tốt hơn hết là phải quyết định trước.

Haruto lấy điện thoại ra và quyết định liên lạc với Ayaka.

Ngay lúc đó, một thông báo từ ứng dụng liên lạc xuất hiện trên màn hình chính.

“Ồ, là từ Ayaka-san”

Haruto mở ứng dụng và kiểm tra cuộc trò chuyện.

---Cậu còn thức không?

Tin nhắn đi kèm với một nhãn dán chú thỏ lò đầu ra khỏi tường và liếc nhìn cậu.

Giờ mới chỉ 21:00.

Bà cậu đã yên giấc trong futon, nhưng Haruto vẫn còn trẻ và cậu chưa muốn đi ngủ sớm.

---Ừm, vẫn còn.

Cùng với lời đáp, Haruto gửi một nhãn dán hình một con gấu đang hừng hực tinh thần chiến đấu.

---Tốt quá. Thế thì, về bộ phim ngay mai, có phim nào cậu muốn xem không Otsuki-kun?

Haruto rên rỉ "Huh," và lo lắng về tin nhắn của Ayaka.

Thành thật mà nói, hiện không bộ nào cậu muốn xem cả.

Nhưng, vì không thể nói như thế được, nên cậu quyết định hỏi ý kiến của Ayaka.

---Tớ hơi lo lắng về mấy xuất chiếu. Có phim nào cậu muốn xem không?

---Nè, cậu có hơi lo nhỉ! Nhưng mà có một bộ mà tớ thích.

Sau khi cô gửi tin, một URL khác cũng được gửi đến.

Sau khi ấn vào liên kết, nó chuyển đến trang web giới thiệu của một bộ phim.

“….Bầu trời tình yêu và mùa hè”

Đây là bộ phim có sự tham gia của một nam diễn viên trẻ tuổi đẹp trai và đang là hiện tượng mới nổi, nó còn được biết đến với cái tên “Bộ phim về thanh xuân sẽ khiến tim bạn đập thình thịch”.

 Đây là bộ phim nổi tiếng với phái nữ, gọi tắt là “Natsukoi” và được xếp hạng cao trong bảng xếp hạng các bộ phim Nhật Bản được chiếu vào mùa hè.

“Hể, Toujou-san cũng thích thể loại này à”

Haruto, người đã thấy những hành động của Ayaka ở trường, nghĩ rằng cô rất ghét chuyện tình cảm.

“Nó khá lãng mạn nhỉ? Chà, nếu cậu là nữ sinh trung học, thì liệu việc xem như bộ phim như này có bình thường không?”

Khi đi xem phim với Tomoya, đây thường là thể loại bị gạch tên đầu tiên, nhưng lần này sẽ hợp hơn nếu đi xem loại này với cổ.

Cậu nghĩ vậy và gửi tin nhắn trả lời, thì nhận được một tin nhắn trước từ Ayaka.

---Cậu nghĩ thế nào về điều đó? Cậu có thích thể loại này không? Tớ không phiền xem phim khác đâu!

Sau tin nhắn đánh dấu đã đọc, nếu để cô ấy đợi lâu có thể sẽ khiến cổ thấy khó chịu.

Đáp lại tin nhắn nghĩ về cảm xúc của cậu, Haruto vội vàng trả lời tin nhắn với câu xin lỗi.

---Không không, tớ cũng muốn xem phim này. Mai hai ta xem Natsukoi nhé.

---Un! Tớ rất mong chờ đó!

Ở đầu dây bên kia, cậu cảm giác Ayaka đang nở một nụ cười rạng rỡ trên khuôn mặt, Haruto cũng bất giác mỉm cười.

---Vậy thì, mai chúng ta gặp nhau ở nhà ga lúc 10 giờ được chứ?

---Un un! Ô kê!

Ayaka gửi nhãn con thỏ giơ ngón cái.

---Vậy thì, đi ngủ sớm để chuẩn bị cho ngày mai nào.

---Ừm, đúng đó. …..Chúc cậu ngủ ngon.

---Chúc ngủ ngon

Sau khi nói chuyện với Ayaka xong, Haruto tắt ứng dụng liên lạc. Rạp chiếu phim bọn họ đến xem ngày mai nằm trên tầng cao nhất của nhà ga.

Ngoài ra, trong đó còn có nhiều cửa hàng khác nhau, và một vài quán cà phê nữa.

Sau khi tìm kiếm thông tin về nơi đó một lúc, Haruto đi ngủ sớm hơn bình thường một chút để chuẩn bị cho ngày mai.

“….Toujou-san và phim à…..Nếu tụi con trai ở trường mà biết thì chắc mình tiêu mất.”

Sau khi nghĩ như thế, Haruto chui vào đệm.

―…―…―……―…―…―…―…―

Hôm sau, khi kết thúc việc học vào sáng sớm. Haruto đi tắm, thay quần áo và tạo kiểu bằng sản phẩm làm tóc mà cậu ít khi dùng.

Cuối cùng, cậu kiểm tra kĩ cả người trước gương.

“Ừm, không có chỗ chê.”

Haruto kiểm tra ngoại hình của mình và gật đầu.

Với tư cách là người hộ tống cho một thiếu nữ, vẻ ngoài sạch sẽ là phép xã giao tối thiểu.

Haruto, người luôn tuân theo lời dạy của bà mình, hoàn tất việc chuẩn bị và đi ra cửa.

“Bà ơi, con đi đây~”

“Ừm ừm, đi cẩn thận nhé.”

“Vâng”

Sau khi được bà tiễn, cậu đến nhà ga nơi hẹn Ayaka. Mất tầm 20 phút đi tàu từ thành phố nơi cậu sống để đến điểm hẹn.

Mấy ngày qua trời nắng nóng như thể ông trời quên mất đi thời tiết đẹp vậy. Chịu đựng cái nóng ấy, Haruto rời tàu có điều hòa và tới chỗ hẹn.

“Hmm, mình lỡ tới sớm hơn 20 phút rồi.”

Cậu rời khỏi nhà với dư thời gian, nhưng dường như là quá dư luôn rồi.

Trong khi nghĩ vậy, Haruto đi đến quảng trường phía trước nhà ga. Đó là nơi thường được sử dụng làm nơi hội họp, nên có đặt những chiếc ghế dài và những đồ vật lớn.

Hiện cũng có nhiều người đang ngồi trên ghế hoặc dựa vào một thứ gì đó để đợi bạn hẹn của mình.

Một góc của quảng trường đang tràn ngập tiếng xì xào.

“Hửm? Có chuyện gì xảy ra à?”

Thỉnh thoảng cũng có những nghệ nhân đường phố biểu diễn các thủ thuật của họ tại nơi đây.

Vì đến hơi sớm nên Haruto quyết định giết thời gian bằng cách xem những nghệ nhân ấy biểu diễn.

Cậu có thể nghe thấy giọng từ những người xung quanh, đặc biệt là của cánh đàn ông.

“Oi, đó có phải là người nổi tiếng không nhỉ?”

“Đang chờ bạn trai sao? Này, tiếp cận thử không?”

“Không thể nào là người bình thường được? Là người mẫu? Hay là Idol ta?”

“Nhưng mà nhìn cổ phong cách thật?”

Haruto nghiêng đầu trước nội dung cuộc trò chuyện mà cậu mới nghe được.

Rõ ràng đó không phải là nghệ nhân đường phố. Mà hình như là mọi người tụ tập lại vì một người mẫu hay Idol gì đấy.

Nghĩ rằng dù sao cũng nên ngó qua một chút, Haruto thể hiện những kĩ năng mà cậu có bằng cách lách nhẹ qua đám đông để xem thần tượng hay người mẫu mà mọi người đang chú ý trông như nào.

Và người đang là tâm điểm của sự chú ý cũng hiện ra trước mắt cậu.

Nhanh chóng, cái nóng mùa hè mà cậu đang cảm thấy lập tức bị thổi bay.

(Đó là Toujou-san mà!!!!)

Haruto vô tình hét lên trong lòng.

Có lẽ do ý thức được mọi ánh mắt đang đổ dồn về mình, cô nàng bất động và cúi gầm mặt với vẻ khó chịu.

Trang phục của Ayaka là một chiếc váy loe có màu đen. Phía trên là chiếc áo hở vai màu trắng, và khoác bên ngoài chiếc áo đan len mỏng.

Chiếc áo hở vai không quá hở hang, chỉ ở mức vừa phải. Khoác ngoài thêm chiếc áo đan len mỏng khiến cho vẻ ngoài của cô trông thật thanh lịch.

Tuy nhiên, phong cách của cô vẫn rất thu hút cánh mày râu, bất cứ thằng con trai nào đi qua cũng liếc nhìn cô một đến hai lần.

Một lần nữa, Haruto nhận thức rõ sâu sắc về sự quyến rũ đáng sợ của Toujou Ayaka, "Idol của trường".

(Chuyện này….nếu giờ gọi cổ, thì đám đàn ông xung quanh có thể sẽ ăn tươi nuốt sống mình mất.)

Nhưng, hiện tại không có cách nào để gọi cổ cả. Haruto có hơi lo lắng về phản ứng của mọi người nếu cậu gọi cô.

Khi đang do dự không biết phải làm gì, cậu bắt gặp ánh mắt của Ayaka, người đột nhiên ngẩng đầu lên.

Ngay lúc đó, vẻ mặt không thoải mái và khó chịu của cô nàng đã chuyển thành một nụ cười tỏa nắng ngay lập tức.

“Otsuki-kun!”

Sự quyến rũ từ nụ cười rạng rỡ ấy của Ayaka khiến nhiều người đàn ông thở dài,  một vài trong số họ há mồm chết lặng. Và rất nhiều người nhìn chằm chằm vào Haruto, người khiến mĩ nhân ấy nở nụ cười.

Chịu đứng những ánh nhìn xăm soi kia, Haruto mỉm cười với Ayaka khi cô tiến tới chỗ cậu.

“Xin lỗi nhé Toujou-san. Để cậu phải đợi rồi.”

“Không đâu. Tớ cũng vừa mới đến à!”

Xét về đám đông bao quanh cổ thì lời “Vừa mới tới” có lẽ là nói dối, nhưng cậu sẽ không dại gì mà chọc vào nó.

Haruto nói với một nụ cười.

"Vậy, chúng ta đi chứ?"

“Vâng!”

Ayaka vui vẻ đáp lại. Haruto đi bên cạnh cô nàng trong khi nhận được vô số những ánh mắt ganh ghét và đố kỵ.

(Không hiểu sao, cảm giác như hôm nay sẽ rất dài đây…)

Tuy ngay cả khi đang nghĩ như thế, nhưng trái tim cậu vẫn đập liên hồi.