Enjoy!
_____________________________________________________________________________________
Bữa tiệc BBQ của gia đình Toujou
Khi Haruto bước vào phòng khách, Ayaka, Saki và Ikue đang trò chuyện.
“Đã lâu không gặp con ~ Saki-chan”
“Đúng ạ! Ikue-mama thì vẫn xinh đẹp như mọi khi!”
“Ara! Đúng vậy Ayaka nhỉ.”
“Tốt rồi mẹ ha”
Haruto thoáng liếc qua biểu cảm của Ayaka, hiện tại cô có vẻ vẫn đang rất bình thường.
“A, chào con Otsuki-kun! Con đã đem theo pháo hoa đúng chứ? Cảm ơn con nhé!”
“Không có gì ạ”
Ikue nhận thấy Haruto đã bước vào phòng khách và mỉm cười với cậu.
“Shuichi-san hiện đang đốt lửa ngoài sân, con cứ nghỉ ngơi đi”
“À, nếu thế thì con sẽ giúp bác ấy nhóm lửa.”
“Ồ, không sao đâu. Otsuki-kun hôm nay là khách của nhà cô, con cứ ngồi đợi đi nhé.”
“Không, thực sự con thích nhóm lửa mà.”
“Ara, vậy ư? Otsuki-kun cũng là con trai mà ha. Thế con giúp cô một việc nhá”
Ikue cười rồi nói: “Ryota luôn ở gần bếp lửa.”
Khi nhìn ra ngoài sân từ phòng khách, cậu thấy Shuichi đang quạt lửa trên bếp nướng, còn Ryouta thì đang ở cạnh nhìn với vẻ hào hứng.
“Ồ! Mừng con Otsuki-kun!”
Mặt Shuichi hơi đỏ lên, có lẽ vì đã quạt gần đống than khá lâu nên ông chào cậu trong khi dùng một tay lau mồ hôi.
“Cảm bác rất nhiều vì đã mời con tới đây hôm nay.”
“Saki-chan cũng đến mà. Càng đông càng vui.”
Shuichi vui vẻ nói sau khi nhìn thấy Saki trong phòng khách.
“Cha ơi, phần màu đỏ trên than nhỏ đi rồi kìa, phải không?”
“Otto”
Nghe Ryouta nói, Shuichi nhanh chóng quạt lại, Haruto đề nghị để mình làm thay.
“Shuichi-san, để con làm cho ạ.”
Shuichi mỉm cười vẫy tay với Haruto.
“Otsuki-kun hôm nay là khách nhà bác nên con cứ ngồi đó và thư dãn cho đến khi khai tiệc đi nhé.”
“Không, thực sự con thích nhóm lửa mà.”
Shuichi nói y chang Ikue, nên Haruto cũng đáp lại bằng những lời tương tự trước đó.
“Oya? Vậy sao? Thế bác đành nhờ con một lúc vậy.”
Nói xong, Shuichi đưa cho Haruto chiếc quạt đang cầm rồi uống một hơi cốc đồ uống đặt trên chiếc bàn gấp cạnh bếp nướng.
Haruto trở nên cảnh giác với thứ chất lỏng màu nâu mà ông uống, trong thoáng chốc cậu đã nghĩ đó là bia.
Nhớ đến hôm nọ, khi Shuichi uống sake vào khiến tâm trạng trở nên vui vẻ và thản nhiên bàn chuyện hôn sự giữa cậu và Ayaka.
“Fuu~, uống trà lúa mạch lúc khát đúng là sảng khoái.”
Tuy nhiên, khi biết đó chỉ là trà, Haruto cảm thấy nhẹ nhõm.
Haruto dùng chiếc quạt Shuichi đưa để nhẹ nhàng thổi không khí vào những khoảng trống giữa các cục than.
Sau đó, ngọn lửa dần dần lan sang các cục than khác.
"A! Onii-chan! Than càng lúc càng đỏ hơn rồi kìa!"
“Yosshi, Ryouta-kun, em lui xa khỏi bếp một chút được không?”
Trước lời nói của Haruto, Ryota ngoan ngoãn gật đầu: "Vâng" và lùi lại vài bước để tránh xa bếp nướng.
Xác nhận Ryouta đã ở khoảng cách an toàn và xung quanh không có gì khiến ngọn lửa lan rộng, Haruto đột ngột tăng tốc độ quạt lên.
Ngay lập tức, một tiếng nổ vang lên từ mấy cục than đã chất thành đống! Ngọn lửa bốc lên, đồng thời tạo ra những tia lửa kêu lách tách và bay đi.
“Waa!! Giống pháo hoa quá!”
“Hmm, quả nhiên nhóm lửa đúng là sự lãng mạn của đàn ông ha.”
Bên cạnh Shuichi đang khoanh tay và gật đầu, Ryouta đang vui vẻ, đôi mắt lấp lánh và liên tục hét lên "Tuyệt vời quá lun!".
“Ryouta-kun, em lấy cho anh một ít than mới từ cái hộp đằng kia được chứ?”
“Vâng! E~to, nhỏ hay to ạ?”
“Anh muốn cục lớn ấy.”
Nghe Haruto nói, Ryouta kiểm tra mấy cục than bên trong hộp với vẻ nghiêm túc.
Cậu đoán là em ấy cũng rất muốn giúp nhóm lửa. Nhìn vẻ mặt nghiêm túc đó của Ryouta, làm Haruto cảm thấy nhẹ nhõm và cậu nở một nụ cười.
“Đây, onii-chan! Cái này được không?”
“Ừm, cảm ơn em”
Ryouta tỏ vẻ tự hào khi được Haruto cảm ơn.
Sau khi xác nhận than đã đủ sáng, Haruto phá vỡ đống than chất đống, và đặt những cục than đã trắng lên bếp ga.
Rồi cậu đặt những cục than mà Ryouta mới đưa lên.
“Có vẻ được rồi đấy. Đến lúc mang nguyên liệu ra rồi.”
Shuichi nhìn vào bếp nướng và nói vậy rồi đi vào phòng khách.
“Mẹ nó, lửa chuẩn bị xong rồi, em mang cho anh ít nguyên liệu nhé.”
“Em biết rồi. Ayaka với Saki-chan giúp mẹ nhé?”
“Vâ~ng! Đồ ăn ở trong tủ lạnh phải không ạ?”
Saki đáp lại yêu cầu của Ikue một cách hăng hái.
“Đúng vậy. Và còn một ít trong tủ đông nữa nhá.”
“Tuân lệnh”
Ngay lập tức, Saki tiến tới tủ lạnh, mở ra và thốt lên một tiếng trầm trồ.
“Ồ! Nhiều thịt quá!!”
“Biết Otsuki-kun với Saki-chan đến nên cô đã chuẩn bị nhiều hơn bình thường đó.”
Đôi mắt Saki lấp lánh khi cô lấy ra một khay đầy thịt.
“Thịt bò! Nhiều quá!”
Đúng như dự đoán, vì hai vợ chồng đều là chủ doanh nghiệp nên những nguyên liệu do gia đình Toujou chuẩn bị tỏa sáng như những viên ngọc quý trong mắt Saki, một người bình thường.
“Có vẻ như lần này họ đã bỏ rất nhiều công sức trong khâu nguyện liệu nhỉ”
Ayaka vừa cầm chiếc khay mà Saki lấy ra từ tủ lạnh bằng cả hai tay, vừa nói với người bạn thân đang gần như chảy nước dãi của mình.
“Biết Saki và Haruto-kun đến, nên bố chuẩn bị có hơi quá so với bình thường.”
“Shuichi-san là thần thánh sao?”
Ayaka mang nguyên liệu làm món nướng ra sân cùng với Saki, đang có vẻ mặt phấn khích.
Các nguyên liệu được sắp xếp lần lượt lên chiếc bàn gấp.
Thấy vậy, Haruto, đang cùng Ryouta nhóm ngọn lửa, mở to mắt ra.
“Tuyệt vời….nhiều thịt bò quá…”
Haruto có phản ứng y hệt Saki.
Nhìn phản ứng của cậu, Ayaka bật cười.
“Haruto-kun, còn rất nhiều nữa đấy, nên đừng ngại và ăn càng nhiều càng tốt nhé.”
“Ừ-Ừm….nhưng có ổn không khi dùng những nguyên liệu cao cấp này?”
Haruto nhìn miếng thịt có vân đẹp mắt trước mặt và cảm thấy hơi choáng ngợp.
Thấy cậu như vậy, Shuichi nói.
"Như Ayaka đã nói, không có gì phải kìm nén cả, đúng chứ? Tất cả chúng ta đều làm việc cùng nhau để vui vẻ."
“Yẹt sơ, Shuichi-san! Itadakimasu!”
Saki, người đã quen biết Shuichi lâu hơn Haruto, dường như biết rõ tính cách của ông và đáp lại trong tư thế chào.
Haruto cũng làm theo và cúi đầu nói “Thật sự cảm ơn bác rất nhiều.”
“Hãy ăn cả rau nữa nhé.”
Nói xong, Ikue ra ngoài sân với một khay đựng đủ các loại rau củ như bí ngô, hành tây, khoai tây và cà tím.
Khi mọi người đã tập trung đầy đủ ở trong sân, Shuichi lên tiếng bắt đầu bữa tiệc nướng.
“Yoshi, mọi người đông đủ cả rồi. Trước khi bắt đầu, Otsuki-kun, con có thể giúp bác một chút được không?”
“Vâng, tất nhiên ạ.”
Shuichi cùng Haruto di chuyển bếp nướng thịt ra giữa sân và đặt những chiếc bàn xung quanh.
“Em sẽ ngồi cạnh onii-chan.”
Ryouta kéo tay Haruto rồi ngồi xuống bàn ăn.
“Hế~ , Ryouta mến Otsuki-kun lắm nhỉ”
“Vâng!”
Saki ngồi xuống bàn, nhìn hai người với vẻ thích thú.
Ayaka cũng ngồi xuống cạnh cô.
“Ayaka, đứa em trai dễ thương của cậu bị bắt mất rồi kìa.”
“Chà, chịu thôi, Haruto-kun rất có sức hút mà.”
Ayaka đáp lại lời nói của cô bạn thân nhất với nụ cười cay đắng.
Rồi Saki cười toe toét và nhỏ giọng nói mà chỉ Ayaka mới có thể nghe thấy, cùng với một chút trêu chọc.
“Otsuki-kun quả là một kẻ tội đồ khi khiến chị em nhà Toujou mê như điêu đổ nhỉ.”
“Mê như điêu đổ gì chứ…”
“Ara? Không phải sao?”
“Đ-Đúng là không sai, nhưng…”
Mặt Ayaka đỏ bừng rồi cô lẩm bẩm đáp lại, còn Saki thì có vẻ như đang rất vui.
Sau khi xác nhận mọi người đã ngồi vào chỗ, Shuichi lên tiếng.
“Tất cả hãy chuẩn bị đồ uống và cùng nâng ly nào.”
“Đây, mọi người cứ chọn thứ mình thích nhé.”
Ikue đặt nhiều chai nước trái cây các loại lên bàn.
“Ryouta-kun muốn uống gì?”
“Nước cam ạ!”
Trong khi Haruto rót nước cam vào cốc cho Ryota, Saki lấy nước táo và đổ vào cốc của mình.
“Ayaka uống gì thế?”
Saki cầm ly nước táo trong tay và hỏi: “Cái này à?”
“E~to, Haruto-kun uống gì vậy?”
Sau một hồi do dự, Ayaka nhìn Haruto đang đưa cho Ryouta cốc nước cam và hỏi.
“Tớ nghĩ, mình sẽ uống soda gừng.”
“N, vậy tớ sẽ uống giống cậu.”
Nói rồi, Ayaka rót soda gừng vào cốc của mình, rồi rót tương tự vào cốc của Haruto.
“Cảm ơn cậu”
“Không có chi”
Thấy hai người trao đổi như vậy, Saki đưa tay lên cằm nói: "Hoho"
“Cuộc nói chuyện cứ như người vợ mời rượu chồng mình trong bữa tối vậy đó.”
“Đợi đã Saki, đừng nói chuyện kỳ lạ chứ”
“Xin lỗi, xin lỗi mà”
“Mọi người có đồ uống cả rồi chứ?”
Sau khi xác nhận đồ uống đã đầy đủ, Shuichi nâng ly bia của mình lên.
“Vậy thì, tối nay hãy ăn thật vui vẻ nhé! Cạn ly!!”
Nghe Shuichi nói, mọi người đều nâng ly và hô “Cạn ly!”. Bữa tiệc nướng tại gia đình Toujou chính thức bắt đầu.