Enjoy!
_______________________________________________________________________________________
Đi tìm hương vị giới hạn
Haruto đứng cạnh bà trong bếp, thái hành lá thành từng miếng nhỏ.
Tiếng gõ nhẹ và mùi thơm xanh đặc trưng của hành lá tràn ngập căn bếp vào mỗi sáng sớm.
“Bà ơi, hôm nay con có việc ra ngoài. Bà hãy cẩn thận để không bị sốc nhiệt như lúc trước nhé?”
“Rồi, rồi. Bà biết rồi mà.”
Trong khi nướng cá hồi, bà gật đầu liên tục trước lời nói của Haruto.
“Haruto hôm nay đi chơi với Ayaka-san đúng không?”
“Vâng, đúng ạ”
Haruto trả lời trong khi cho hành lá xắt nhỏ vào súp miso.
“Hiểu rồi, hiểu rồi.”
Khuôn mặt bà khi hạnh phúc càng để lộ ra thêm những vết nhăn.
Thấy phản ứng của bà như thế, cảm giác tội lỗi trào dâng trong lồng ngực cậu.
“Mối quan hệ giữa con và Ayaka-san vẫn tốt chứ?”
“Ổn mà bà, bọn con rất hợp nhau.”
Haruto trả lời trong khi mang bữa sáng đã hoàn thành vào phòng khách với một nụ cười để che giấu cảm giác tội lỗi trong lòng.
Cậu muốn thấy niềm vui trên mặt bà khi cậu giới thiệu bạn gái.
Và để đáp ứng mong muốn của Haruto, Ayaka đã đóng vai bạn gái giả của cậu.
Nhưng tất cả điều là vì bà cậu thôi sao?
Haruto cố gắng bình tĩnh để thể hiện rằng cậu với Ayaka vẫn bình thường. Tuy nhiên, mặt khác, đúng là cậu có cảm thấy thoải mái khi Ayaka trở thành “bạn gái” của mình, tuy chỉ là giả.
“Hãy chăm sóc Ayaka-san thật tốt nhé.”
Khi đang ngồi ăn sáng trên bàn, bà nói vậy với Haruto.
“Tất nhiên ạ, cô ấy rất quan trọng với con.”
Khi Haruto trả lời câu hỏi đó, những cảm xúc phức tạp về Ayaka xoáy sâu trong tim cậu.
Cậu cảm thấy hối hận vì đã nói dối. Thêm vào đó là cảm giác tội lỗi.
Là một nhân viên việc nhà, cậu muốn thật trung thực.
Cậu hoài nghi những gì cô nghĩ về cậu.
Và đôi khi, những cảm xúc đó bị cuốn đi như một cơn lũ và được làm mới lại, bằng tình yêu.
Trong tâm trí Haruto, những nụ cười vui vẻ, hạnh phúc của Ayaka cứ nối tiếp nhau xuất hiện. Mỗi lần như vậy, cậu đều cảm thấy đau ở ngực và khó kiểm soát được cảm xúc của mình.
Tim cậu tự nó đập nhanh hơn, và bất kể ý định là gì, nét mặt cậu luôn tự giãn ra và khóe miệng lại nhếch lên. Cho dù đó là cơ thể của Haruto, nó lại không nghe lời cậu chút nào.
Khi Haruto thầm thở dài trong tình huống như vậy, bà cậu ngồi đối diện, đặt bát xuống và hỏi.
“Đúng là một ngày nóng nực nhỉ. Ayaka-san giỏi chịu nóng không con?”
“Vâng, ổn ạ. Cô ấy vẫn rất khỏe mạnh.”
Haruto gật đầu trước câu hỏi của bà và đang định uống súp miso thì đột ngột dừng lại.
Bà cậu thường nói về Ayaka vào mỗi buổi sáng.
Haruto nhận ra nội tâm của bà mình và mở miệng.
“Àa….eto, con sẽ thử hỏi cô ấy lại xem, nhưng con đang nghĩ đến việc mời cổ đến nhà chơi lần nữa.”
“Thật vậy sao. Bà rất mong đó.”
Khi bà nghe Haruto nói, khuôn mặt bà đột nhiên sáng lên và bà mỉm cười thật tươi.
Nhìn thấy nụ cười đó khiến trái tim Haruto càng phức tạp hơn, nhưng cậu lại đánh lạc hướng mình bằng cách tập trung vào bữa sáng.
________________________________________
Sau khi ăn sáng với bà, Haruto đi đến ga để gặp Ayaka.
Haruto nói rằng cậu sẽ đón cô tại nhà, nhưng Ayaka đã đáp, “Tớ muốn một cuộc gặp mặt hẹn hò.”
“Ayaka đã đến chưa nhỉ?”
Haruto bước nhanh trên đường tới ga trong khi kiểm tra màn hình điện thoại của mình.
Lần cuối họ gặp nhau trước ga để đi xem phim, cô nàng đã đến sớm hơn nhiều so với giờ hẹn.
Vì thế nên lần này Haruto quyết định rời khỏi nhà và đến sớm hơn nữa.
Haruto đến nhà ga trước giờ hẹn 40 phút và nhìn quanh quảng trường nhà ga.
“Chắc là cô ấy chưa đến…”
Haruto lẩm bẩm một mình khi nhìn vào đám đông đang hối hả.
Khi cậu đang định đi về phía quảng trường, rồi ngồi lên một chiếc ghế dài và đợi Ayaka đến, cậu nghe thấy một giọng nói quen thuộc từ phía sau.
“Haruto-kun!”
Khi Haruto nghe thấy tên mình được gọi, cậu thấy Ayaka đang đứng đó với nụ cười hạnh phúc trên môi.
“Xin lỗi. Để cậu đợi rồi.”
“Không, tớ cũng chỉ vừa mới tới à.”
Haruto cũng mỉm cười chào Ayaka khi cô chạy về phía cậu với nụ cười rạng rỡ.
Hôm nay cô mặc một chiếc váy trắng giản dị, toát lên vẻ gọn gàng và dễ thương.
“Chiếc váy hôm nay rất đẹp và hợp với cậu.”
“Fufu. Cảm ơn cậu, tớ vui lắm.”
Má Ayaka đỏ bừng trước lời nói của Haruto, cô cho cậu thấy vẻ mặt vui vẻ cùng với nụ cười ngượng ngùng của mình.
“Haruto-kun cũng rất tuyệt nữa.”
Hôm nay, là một buổi hẹn hò “Luyện tập làm người yêu”.
Vì thế nên Haruto cũng đã rất chăm chút vẻ ngoài của mình và sử dụng các sản phẩm để tạo kiểu tóc cho phù hợp.
Haruto thường không dùng đến những thứ này. Nhưng, chỉ cần nghe Ayaka khen “Tuyệt” thôi thì quả là đáng bỏ công.
“Cảm ơn cậu. Vậy chúng cùng đi tìm hộp kem phiên bản giới hạn đó nào.”
“Ừm! Nếu tìm được nó thì tốt quá”
“Đúng ha”
Giữa cái nắng của mùa hè, Haruto vừa đi vừa nghĩ hôm nay sẽ là một ngày rất tuyệt nếu được ăn kem.
Tuy nhiên, cậu dừng lại vì Ayaka vẫn chưa có dấu hiệu di chuyển.
“Ayaka?”
Khi Haruto nghiêng đầu, Ayaka có vẻ hơi xấu hổ khi ngước lên nhìn cậu.
“…Hôm nay chúng ta sẽ….luyện tập hẹn hò, đúng không?”
“Đúng”
“Vậy thì…ta phải hành động như một cặp đúng chứ?”
“Cũng, đúng”
“Lúc di chuyển cũng vậy, nên đi cạnh nhau như người yêu thì tốt hơn nhỉ?”
“….Ừm, đúng vậy.”
Haruto đoán được cô muốn gì và đưa tay trái mình cho Ayaka.
“Vậy, đi thôi nào.”
“Vâng!”
Ayaka đáp lại một cách hào hứng và đan tay phải cô vào tay trái của cậu.
Trong giây lát, Haruto liếc nhìn tay phải của Ayaka, rồi bắt đầu bước đi chậm rãi, để phù hợp với tốc độ của cô.
“Đầu tiên, nên đến cửa hàng tiện lợi trước ga đã nhỉ?”
“Ừ đúng, không biết ở đó còn không?”
“Chẳng rõ nữa. Chỗ đó có rất nhiều thứ xa xỉ, nên cũng không ngạc nhiên lắm nếu tìm thấy.”
Trong khi trò chuyện như vậy, cả hai nắm tay như người yêu rồi cùng nhau hướng tới nơi cần đến.
Rất nhiều loại thực phẩm được bày bán ở cửa hàng tiện lợi trước ga.
Từ đồ ăn vặt hay bánh. Cho đến quà lưu niệm như đồ ngọt Nhật Bản cho khách du lịch.
Haruto và Ayaka tay trong tay khi xem xét các sản phẩm xếp thành hàng với mức giá tương đối cao.
"A, Haruto-kun, nhìn này! Cái bánh này trông ngon quá nhỉ!"
“Wa! Mấy loại kẹo này đẹp thật.”
"Tớ có thể ngửi thấy mùi bánh mì nướng...thơm quá, Haruto-kun ha."
Bên cạnh cậu là Ayaka với vẻ mặt rạng rỡ khi nhìn khắp nơi.
Nụ cười của cô vốn đã rất hấp dẫn rồi, nhưng hôm nay nó thật xinh đẹp và dễ thương.
“Ayaka, đừng đi một mình kẻo bị lạc đó.”
Haruto nói với một nụ cười gượng khi mắt Ayaka dán chặt vào tủ trưng bày đồ ngọt Nhật Bản.
“Vậy Haruto-kun giữ tay tớ thật chặt để mình không bị lạc nhé.”
Nghe Haruto nói, Ayaka rời mắt khỏi tủ trưng bày và nhìn chằm chằm vào cậu.
Cùng lúc đó, tay trái của Haruto bị siết chặt hơn một chút.
“…..Tớ sẽ nắm nó cẩn thận.”
Haruto tránh ánh mắt khỏi đi và nhỏ giọng nói, để cô nàng không nhận ra rằng mặt cậu đang đỏ bừng.
Cậu có thể nghe thấy tiềng cười của Ayaka từ bên cạnh, nhưng Haruto không muốn cô nhìn mặt cậu lúc này.
“Nếu là kem thì đằng kia phải không ta? Chúng ta đi nào!”
“Ừm, được.”
Haruto né mặt Ayaka, nhưng tay trái cậu vẫn nắm chặt trong khi cùng cô đi qua những quầy hàng nhộn nhịp.
Như mọi khi, vẻ đẹp của Ayaka thật hào nhoáng, nên Haruto đang nắm tay cô nàng, đôi khi nhận được những ánh mắt đố kỵ.
Tuy nhiên, nếu có thể cảm nhận được đôi bàn tay nhỏ nhắn, mềm mại của Ayaka cũng như hơi ấm nơi ấy, Haruto bắt đầu mở mắt và nhận ra rằng những ánh mắt như vậy chỉ là một cái giá hợp lý, hoặc thậm chí còn quá rẻ.
Hai người đến chỗ bán kem và nhìn quanh quầy hàng.
Sản phẩm nơi đây rất đa dạng, bao gồm những loại thường thấy đến loại bán theo hộp.
“Không có…”
“Ừm.”
Nhưng ở đây lại chả có thứ mà cả hai đang tìm kiếm.
Haruto thầm vui mừng vì điều đó.
Nếu tìm được hộp kem đó, mục đích của ngày này sẽ đạt được. Nhưng nếu không thì đó vẫn là cái cớ để tiếp tục hẹn hò. Cậu có thể ở bên Ayaka lâu hơn.
Như để che giấu suy nghĩ của bản thân, Haruto thốt ra những lời đầy tiếc nuối.
“Tớ đoán rột cuộc thì nó cũng không dễ tìm đến vậy hử.”
“Ừm, nhưng….thế này khiến tớ có chút vui.”
“Ể?”
Nghe Ayaka lẩm bẩm, Haruto vô tình thốt lên và nhìn vào cô.
"Bởi vì nếu như vậy...tớ có thể ở bên Haruto-kun lâu hơn nữa."
“…V-Vậy à”
“Ừ-Ừa”
Ayaka đỏ mặt khi cô vừa nói ra chính xác cảm xúc mà Haruto đang giấu kín trong lòng.
Quả nhiên, hiện tại đang tập làm người yêu nhỉ.
Nếu là vậy, cũng đúng nếu có cảm giác muốn ở cạnh người mình yêu càng lâu càng tốt.
Ayaka thực sự thực hiện việc luyện tập này một cách nghiêm túc.
Với vẻ xấu hổ, Ayaka đã đưa ra một tuyên bố hùng hồn.
Nghe những lời đó từ cô, Haruto dường như đơ ra trong giây lát, những cậu đã suy nghĩ logic và lấy lại bình tĩnh của mình. (logic cái qq)
“Thế ta đến địa điểm tiếp theo thôi.”
“Đồng ý”
Mặc dù Haruto cảm thấy tai mình dần nóng lên nhưng cậu vẫn nắm lấy tay Ayaka và bắt đầu bước đi.
Hai người rời khỏi khu đồ ăn ra khỏi cửa hàng tiện lợi.
Trên đường đi, Ayaka để thấy điều gì đó và dừng bước.
Haruto dừng lại cùng và nhìn về hướng cô đang chú ý, nơi đó cậu nhìn thấy một số lượng lớn yukata được trưng bày cùng với biểu ngữ có nội dung “Hội chợ Lễ hội Mùa hè.”
Haruto mỉm cười với Ayaka, người đang nhìn chằm chằm vào bộ yukata một cách thích thú.
“Vào xem chút chứ?”
“Được sao?”
“Tất nhiên”
Sau khi nghe Haruto đáp, cô tiến về góc trưng bày yukata.
“Wa, bộ yukata này đẹp quá!”
Ayaka ngay lập tức để ý đến một bộ yukata được trưng bày.
Vẻ mặt Ayaka rực sáng trong khi nhìn bộ yukata sáng màu. Nhìn cô nàng như thế, Haruto nhẹ nhàng cười.
Khi Haruto đang đi theo Ayaka với nụ cười trên môi, cô đột nhiên quay lại.
“Haruto-kun, muốn bạn gái mình mặc bộ yukata như nào vậy?”
“Hả? E-to….đúng rồi ha…”
Đáp lại câu hỏi bất ngờ của Ayaka, Haruto nhanh chóng liếc qua những bộ yukata ở đây.
“Tớ nghĩ mình thích màu chàm hoặc xanh nhạt hơn, vì chúng đem lại bầu không khí mát mẻ và dịu êm hơn là đỏ hoặc hồng.”
“Tớ hiểu rồi. Một bầu không khí mát mẻ và dịu êm hử…”
“Chà, nếu đó là Ayaka thì tớ nghĩ cậu mặc gì cũng đẹp cả thôi.”
Ayaka lắng nghe lời của Haruto với vẻ mặt cực kỳ nghiêm túc, khiến cậu cảm thấy hơi khó xử và xấu hổ nên đã nói thêm để đánh lạc hướng cô.
Nếu Ayaka là bạn gái thực sự và mặc yuakata theo ý thích của cậu, Haruto sẽ cực kỳ hạnh phúc.
Trong khi suy nghĩ như vậy, cậu nhìn vào lưng Ayaka trong khi cô nàng bắt đầu kiểm tra lại những bộ yukata với vẻ nghiêm túc hơn bao giờ hết.
Rồi đột nhiên có giọng quen thuộc gọi Haruto.
“Ui chà? Không phải Haru đây sao? Và….Toujou-san?”
Haruto chuyển sự chú ý sang giọng nói đó.
Ở đó là thằng bạn chí cốt của cậu – Tomoya, đang nhìn chằm chằm vào Haruto và Ayaka với vẻ mặt ngạc nhiên.