Khi bắt đầu làm công việc nội trợ bán thời gian, tôi được gia đình Idol của trường để ý lúc nào không hay

Chương 61



Enjoy!

          ________________________________________________________________________________________

Nếu nghĩ một cách bình thường

Một ngày sau buổi hẹn với Ayaka và dành cả ngày cùng cô đi tìm hộp kem giới hạn. Haruto đến phòng thằng bạn thân của cậu, Tomoya.

“Thế? Haru bắt đầu hẹn hò với Toujou-san từ khi nào vậy?”

Haruto đáp lại bằng một tiếng thở dài khi thằng bạn thân nhất của cậu hỏi một cách hào hứng.

“Đã bảo là, như đã nói trước đó rồi, tao không có hẹn hò với Aya…Toujou-san.”

“Mày vừa định gọi Toujou-san là [Ayaka] kìa.”

“….Không có”

Haruto quay đi khi bị nhìn chằm chằm bởi Tomoya.

“Ha-ru-to-kun! Nói dối là không tốt đâu đó!”

Khi Haruto im lặng và ngoảnh mặt đi, Tomoya bắt chước cách nói của Ayaka.

Đáp lại, Haruto bộc lộ phản ứng của mình bằng cách giật giật thái dương.

“Đã nói là tao và Toujou-san không có quan hệ kiểu đấy mà. Bọn tao là nhân viên và khách hàng. Chỉ có thế thôi.” (Dell tin)

“Giờ nghĩ lại thì, không phải bữa trước mày bảo sẽ không bao giờ được gọi đến nhà Toujou-san nữa à? Vậy sao mà mày vẫn đến đó được?”

“Chuyện đó là….do cha mẹ Toujou-san thích đồ ăn tao nấu nên họ đã ký hợp đồng định kỳ với tao.”

Nghe Haruto giải thích, Tomoya cười toe toét và đặt tay lên cằm nói: “Haha~n”

“Nói cách khác, mối quan hệ giữa mày với Toujou-san đã được cha mẹ cổ chấp thuận rồi nhỉ.”

“Chấp thuận gì chứ, mày đấy nhá…”

Khi Haruto nhìn với vẻ mặt kinh ngạc, Tomoya thu lại vẻ mặt vui tươi và nhìn cậu với ánh mắt nghiêm túc.

“Này…hai người thật sự không hẹn hò sao? Nếu vậy thì, bầu không khí hôm qua của cả hai thật sự rất bất thường đó? Nếu không phải hẹn hò thì…”

“Bất thường chỗ quái nào chứ?”

“Ra vậy. Nếu không phải là hẹn hò, thì Haru là một thằng vô cảm đang can thiệp vào cuộc sống của cổ, hoặc là Toujou-san là một người chuyên quyến rũ và lợi dụng đàn ông. Hay cũng có thể là Toujou-san đang yêu Haru.”

Haruto gãi đầu trước lời nói của thằng bạn chí cốt.

Dù Tomoya có vẻ ngoài của một thằng dân chơi, nhưng cậu ta lại khá sâu sắc và luôn nói vào trọng tâm của vấn đề.

Haruto thở dài một hơi.

Sau khi mở và ngậm miệng vài lần trong khi tỏ ra lo lắng không biết phải nói gì, cậu nói với Tomoya về mối quan hệ hiện tại của cậu với Ayaka như thể đã nghĩ kỹ về nó.

Lời nói dối mà Haruto đã nói với bà của mình.

Ayaka đã hùa theo lời nói của cậu và trở thành bạn gái giả.

Rồi đến chuyện “Luyện tập làm người yêu” để tránh bị phát hiện nói dối.

Sau khi nghe những chuyện đó, Tomoya im lặng vài giây sau khi Haruto nói xong.

Rồi, cậu ta chậm rãi lên tiếng.

“Haru, mày…bị ngốc à?”

“Sao tự nhiên đột ngột thế?”

“Bạn gái giả? Luyện tập làm người yêu? Cổ sẽ không làm điều đó với người mà mình không thích đâu, đúng chứ?”

“….Chuyện đó, tao cũng không biết nữa.”

Mặc dù Haruto phủ nhận lời nói của Tomoya nhưng giọng nói cậu lại không hề có lấy sức nặng.

Haruto vừa mới nghe điều tương tự như Shizuku nói trước đây, nên lời nói của thằng bạn thân nhất khiến cậu rùng mình.

“Toujou-san rất tốt bụng…Có lẽ cô ấy chỉ hùa theo lời nói dối của tao và muốn giúp thôi, phải không?”

Haruto phản bác với cảm giác như một lời bào chữa, còn Tomoya khoanh tay lại và "Hmm."

“Tao không biết gì về Toujou-san cả, nên tao không thể nói bất cứ điều gì về cô ấy được. Nhưng nghĩ một cách bình thường thì, dù cổ có tốt bụng đến đâu thì cũng sẽ không đi xa đến thế, đúng chứ?”

“…..?”

Haruto im lặng khi nghe Tomoya nói.

“Trái lại, Haru nghĩ gì về Toujou-san?”

“Cái đó…”

“Mày có thích cổ không? Hay chỉ như nhân viên với khách hàng thôi.?”

Haruto cúi đầu xuống đất trước câu hỏi của Tomoya

Cậu đã nhận thức được cảm xúc của mình. Thứ tình cảm mà cậu dành cho Ayaka. Tuy nhiên, cậu lại không thể nói ra và diễn đạt thành lời.

Miệng Haruto không thể mở ra được, như thể nó đã bị khâu lại.

Thấy vậy, Tomoya gật đầu và nói, “Hiểu rồi.”

“Vậy Haru cũng thích Toujou-san à?”

“Tao chưa nói gì cả. Đừng có quả quyết thế chứ”

Haruto phản đối theo phản xạ, nhưng thằng bạn chí cốt của cậu chỉ lắc đầu nhẹ

“Tao biết điều đó vì mày không nói gì cả. Nói cách khác, mày yêu Toujou-san đến mức không thể dễ dàng nói [Tớ thích cậu] đúng không nào?”

“…”

“Chà, vì mày thực sự thích cổ nên mày mới rụt rè trong việc xúc tiến mối quan hệ giữa cả hai. Nếu đó là người mày không quan tâm, thì mày có thể thản nhiên nói ra suy nghĩ của mình, và trông đợi rằng nếu may mắn thì sẽ đến được với nhau nhỉ.”

“….Không phải là thế…”

Haruto, hoàn toàn sửng sốt trước thằng bạn thân nhất của mình, yếu ớt phủ nhận điều đó trong khi ngoảnh mặt đi.

Haruto chưa bao giờ có bạn gái. Vì vậy, khó có thể nói cậu có nhiều kinh nghiệm yêu đương.

Tuy nhiên, ngay cả vậy cậu cũng có cảm giác mơ hồ rằng Ayaka có thể đang yêu mình.

Cậu cảm nhận được nó, nhưng bản thân lại chưa thể chắc chắn.

Vì không chắc chắn và thiếu tự tin, cậu đã chạy trốn khỏi cảm xúc của chính mình vì nghĩ tình cảm của Ayaka chỉ là ảo tưởng của bản thân.

Nhưng, mỗi khi tiếp xúc với Ayaka, nụ cười, bầu không khí vui vẻ và bàn tay ấm áp của cô ấy khiến Haruto tràn đầy hy vọng.

Cậu tự hỏi liệu cô có trở thành bạn gái thật sự của mình không?

Haruto một lần nữa thở dài.

“Đó là Toujou-san đó, Idol của trường ta, đúng không? Dù cho tên con trai nào tỏ tình đi nữa thì cổ cũng sẽ lắc đầu, làm sao cô ấy có thể thích tao được chứ?”

“Chả biết. Nhưng tao nghĩ từ trước đến nay chưa có thằng nào bước được vào nhà Toujou-san đâu, phải không?”

“Đúng là thế nhưng…”

Nghe những lời của Tomoya, Haruto thở dài ba lần và nhìn xuống.

Cậu cảm thấy như mình đã trở thành một kẻ vô cảm với cảm xúc của người khác vậy, y như những tên nhân vật chính trong mấy bộ phim hài lãng mạn, nếu không thì cậu đã không phải lo lắng nhiều như này.

Haruto ngẫm nghĩ lại những gì Tomoya đã nói trước đó trong đầu.

“Chà, vì mày thực sự thích cổ nên mày mới rụt rè trong việc xúc tiến mối quan hệ giữa cả hai.”

Đúng như cậu ta nói.

Haruto mong muốn thứ gì đó ở Ayaka hơn là mối quan hệ giữa khách hàng và nhân viên dọn nhà.

Cậu cũng không muốn chỉ là bạn cùng lớp.

Và cảm giác đó đang càng trở nên mạnh mẽ hơn, khiến cậu không dám tưởng tượng ra viễn cảnh đó nếu nó thành sự thật.

“Hà, ghen tị với mấy tên nhân vật chính vô cảm quá.”

“Không, Haru. Tao nghĩ mày khá vô cảm đó.”

“….Hả?”

“Đến điều này mà mày cũng không nhận ra, thì đúng là hết cứu rồi.”

Tomoya cho Haruto một cái nhìn đầy sững sờ.

Rồi, cửa phòng bị mở toang ra.

“Haru-nii!”

Haruka, em gái của Tomoya, bước vào và gọi to tên Haruto.

“Oi, Haruka. Anh đã bảo em là hãy gõ cửa trước khi vào mà.”

“Nếu bây giờ em mà gõ, thì cửa phòng onii sẽ nát mất.”

Haruka đáp lại lời anh trai mình bằng cách nắm chặt nấm đấm.

“Em….thô thiển đến mức nào thế hả?”

“Thô thiển gì chứ!! Haru-nii! Chị gái xinh đẹp ngày hôm qua là ai vậy!? Bạn gái anh sao!?”

Haruka khịt mũi và tiếp cận Haruto rồi hỏi cậu những câu hỏi về Ayaka.

“Không, Haruka-chan. Toujou-san không phải là bạn gái anh...”

“Nói dối! Chắc chắn cả hai người đang hẹn hò!”

“Có vẻ không phải nói dối đâu. Haru không có hẹn hò với Toujou-san.”

Haruka ngắt lời Haruto giữa chừng, nên Tomoya nói với cô, như thể cậu cũng rất sốc.

“Ể Ể! Đó không phải hẹn hò sao? Haru-nii có tỉnh táo không vậy?”

Đôi mắt Haruka mở to vì sốc, còn Haruto thì lúng túng ngoảnh mặt đi.

“Anh vẫn tỉnh mà, nhưng không hiểu sao bây giờ lại mất tự tin rồi…”

“Nè nè Haru-nii, e-to Toujou-san ấy? Giới thiệu em nhé!”

“Hả? Vì sao?”

Haruka đột nhiên nhờ cậu giới thiệu em ấy với Ayaka.

"Bởi vì Toujou-san thích Haru-ni phải không? Nếu anh bị một cô gái xinh đẹp như vậy quyến rũ, Haru-nii chắc chắn sẽ yêu cổ phải không? Ấy không, có khi anh đã đổ rồi?"

“Không, thế thì sao chứ? Điều đó không có nghĩa là Toujou-san thích anh, đúng không?”

Khi Haruka đáp lại, cậu trả lời bằng sắc thái giống như đã trả lời Tomoya trước đó, Haruka lắc đầu mạnh rồi phủ nhận ý kiến của Haruto.

“Khô-ng! Chắc chắn Toujou-san yêu Haru-nii! 100% là chị ấy thích anh.”

“….Sao em lại biết?”

“Trực giác con gái.”

Khi Haruto hỏi tại sao, Haruka tự tin khẳng định, như thể đó là điều đương nhiên.

“Trực giác con gái….. Vậy sao Haruka-chan lại muốn anh giới thiệu với Toujou-san chứ?”

“Tất nhiên là để xem Toujou-san có phù hợp làm bạn gái Haru-nii không rồi!”

Hàaa, Haruto thở ra một hơi mạnh, rồi nở nụ cười gượng.

“E-to, vậy nếu có cơ hội, anh sẽ giới thiệu cho em.”

"À, đó không phải là cách em muốn anh giới thiệu! Là em gái của Haru-ni, em có nhiệm vụ đánh giá các ứng viên bạn gái cho Haru-ni!"

“Không, Haruka-chan là em gái Tomoya chứ không phải của anh mà.”

Haruto thật thà tsukkomi.

Nghe những lời đó của cậu, Haruka nhìn Haruto với ánh mắt nghiêm túc và nói.

"Em coi Haru-ni như anh trai ruột của mình. Haru-ni đã là một thành viên quan trọng trong gia đình em từ lâu rồi. Nè? Onii cũng coi Haru-ni là gia đình, đúng không?"

“Tất nhiên! Haru vừa là bạn thân vừa là gia đình.”

Tomoya nói với vẻ tự hào, còn Haruto thì gãi má để giấu đi sự xấu hổ của mình.

Cách đây rất lâu, khi ông Haruto qua đời, Tomoya và Haruka cũng đã nói những điều tương tự và vẫn ở bên cạnh cậu.

Về điều đó, Haruto thực sự rất biết ơn hai người bạn thuở nhỏ và là anh chị em của mình.

“Nói thế thì, mày cũng giới thiệu tao với Toujou-san nhá.”

"Hmm, tao sẽ nghĩ về nó một cách tích cực."

“Giới thiệu tao với đi mà.”

Tuy nhiên, điều đó và Ayaka lại là chuyện khác.

Nếu Ayaka và Haruka gặp nhau, điều gì đó khủng khiếp sẽ xảy ra. Trực giác Haruto mách bảo điều này nên cậu tiếp tục né tránh yêu cầu của em ấy.