Tranh thủ ngày cúi cùng up thuốc cho ae hít
Hết tết rùi bà con ưi.
Enjoy!
______________________________________________________________________________________
Thông báo cho bạn bè nơi võ đường
Một ngày sau khi hứa rằng sẽ cùng Ayaka đi xem lễ hội pháo hoa. Haruto cố gắng hết sức trong buổi đấu tập tại võ đường Karate mà cậu đang theo học.
Đối thủ của cậu là Ishikura.
Cả hai đều là những người có năng lực hàng đầu tại võ đường Dojima, họ đang đấu một cách nghiêm túc, chuyển đổi tấn công và phòng thủ với tốc độ kinh hoàng.
Haruto lùi nửa người về sau rồi trao đổi liên hoàn cước ở giữa và trên với Ishikura. Sử dụng một chân làm trụ, cậu tung cước về trước để giữ để Ishikura trong tầm đánh của mình.
Ishikura tạm thời tạo khoảng cách với Haruto để né cú đá trực diện.
Để thu hẹp khoảng cách, Haruto đạp mạnh về phía trước và lấy đà để tung một cú đá hình vòng cung. Dù cho Ishikura phản ứng hơi chậm nhưng anh đã suýt soát né được đòn cước ấy trong khi mất thăng bằng.
Không bỏ qua sơ hở, Haruto nhanh chón tung nắm đấm ra và đồng thời thu hẹp khoảng cách.
Ishikura dần bắt đầu hứng chịu combo liên tiếp của Haruto. Để thoát khỏi tình huống này, anh cố gắng tung ra một cú đá ở cự ly gần.
Đòn đá cao thứ 18 của Ishikura tung ra với khoảng cách gần như bằng 0 từ phía tầm nhìn bị khuất của cậu. Nhưng Haruto đã đoán trước được điều này từ những chuyển động trước đó của anh, hạ thấp trọng tâm rồi tung cú đá thấp vào chân trụ của Ishikura để phá đòn đá cao của anh.
Mặc dù thất thế trước Haruto, người với những động tác ngày càng sắc bén và tốt hơn trước, nhưng vẻ mặt của Ishikura dường như đang rất vui khiến tinh thần của anh càng thêm cao.
Mặt khác, Haruto nhếch lên khóe miệng đầy thích thú và nhìn Ishikura bằng ánh mắt sắc bén.
Haruto và Ishikura đã là đối thủ của nhau kể từ khi còn nhỏ.
Cả hai cố gắng đẩy trận đấu trở nên nóng hơn. Tuy nhiên, tiếng chuông đồng hồ vang lên báo hiệu trận đấu tập đã kết thúc.
Hai người ngoan ngoãn tách xa ra rồi cúi đầu thật sâu.
“Cảm ơn rất nhiều”
“Cảm ơn rất nhiều”
Bọn họ cúi chào để kết thúc buổi đấu tập.
“Ồ, hôm nay chú em khá đấy, Haruto.”
“Làm gì có. Cùng nhờ Kazu-senpai mà nhiều khuất mắc trong lòng em được tháo dỡ.”
Ishikura quàng khăn quanh cổ và gọi Haruto trong khi lau mồ hôi trên trán.
Mặt khác, Haruto nhìn anh với vẻ mặt sảng khoái và khẽ nhếch mép khi nói.
“Điều khuất mắc mà chú nói là lúc ở công viên hôm nọ à?”
“Cảm ơn anh. Nhờ Kazu-senpai khi đó….mà em đã có bạn gái.”
Haruto vừa nói vừa gãi má, mặt hơi đỏ lên vì xấu hổ.
Hôm qua, sau khi nói chuyện với Ayaka, họ đã quyết định rằng sẽ giữ kín việc đang hẹn hò ở trường. Tuy nhiên, cũng không chắc có thể che dấu hoàn toàn.
Vì thế, cả hai quyết định chỉ với chuyện này với những người mà mình thân thiết.
Nghe Haruto nói, Ishikura mỉm cười, “Vậy à.”
“Tốt quá rồi ha? Chúc mừng chú.”
“Đều là nhờ bài thuyết giáo của Kazu-senpai khi đó cả.”
“Anh mày chả nhớ đã thuyết giáo gì mày.”
Ishikura cười có chút ngượng ngùng.
Hai người họ trò chuyện một cách êm ả, khác hẳn so với bầu không khí căng thẳng và quyết liệt khi đấu tập.
Đúng lúc đó, Shizuku đột nhiên xuất hiện trước mặt Ishikura, với vẻ mặt vô cảm như thường lệ.
“Anh định làm gì khi nở nụ cười tà ác đó thế, Kazu-senpai? Định hủy diệt nhân loại à?”
“Đừng có lúc nào cũng xem người khác là chúa quỷ coi.”
Shizuku vẫn trêu ảnh như mọi khi, Ishikura đáp lại bằng cách tsukkomi như anh vẫn thường làm.
Ishikura, với vẻ mặt hơi mệt mỏi, càu nhàu, "Em, thiệt tình nhá…."
“Haruto đây mới có bạn gái, anh chỉ đang chúc mừng cho nó thôi. Chả liên quan gì tới vụ hủy diệt nhân loại hết.”
"Hả? Haru-senpai có bạn gái..."
Trước lời nói của Ishikura, đôi lông mày xinh đẹp của Shizuku co giật và cô hướng ánh mắt về phía Haruto.
“Không lẽ, người ấy là Toujou-senpai?”
"À, ừ. Đúng vậy."
“Em hiểu rồi…thế có nghĩa là em sẽ thành tình nhân của Haru-senpai nhỉ?”
“Không, em nói gì anh không hiểu”
Shizuku nhìn như thể đang nói thật khiến Haruto hoàn toàn không theo kịp suy nghĩ của cô nàng được. Cậu phủ nhận lời vừa rồi của cổ.
“Vậy….Vợ hai?”
“Nó thậm chí còn vô tri hơn nữa đó.”
“Hmn….Thế còn vợ lẽ?”
“Khác chi nhau”
“Thê thiếp thì sao?”
“Anh đâu phải lãnh chúa hay gì? Mà mấy cái đó khác quái gì nhau đâu!”
Shizuku liên tục trêu chọc hết người này đến người khác, và Haruto cũng không phải là ngoại lệ.
“Nếu Haruto mà là lãnh chúa thì chắc chắn cậu ta là một tên lãnh chúa ngốc nghếch. Hahaha.”
Haruto liếc nhẹ Ishikura, người đang cười vui vẻ một cách kỳ lạ.
“Nếu mà là lãnh chúa, em sẽ cho tống giam Kazu-senpai ngay lập tức.”
“Ồ, ngon thì thử xem. Anh sẽ cho chú đo ván.”
Shizuku nhanh chóng bồi thêm trong khi Ishikura đang nở nụ cười chiến thắng trên khuôn mặt.
“Kazu-senpai trông giống một tên ác nhân rồi đó. Anh trông hung dữ đến mức ngay cả Oda Nobunaga cũng phải ngạc nhiên.”
“Ai là ác nhân hả!!”
“Xin đừng đốt võ đường này, được chứ?”
“Muốn gây sự hả?”
Mặc dù khuôn mặt vô cảm, nhưng giọng của Shizuku nghe có vẻ như đang vui vẻ. Cô chắc hẳn đã hài lòng với việc trêu đùa Ishikura và một lần nữa quay lại nhìn Haruto.
“Nhưng Haru-senpai này, kể từ giờ anh nên tham gia võ đường nghiêm túc hơn nữa đi.”
"Hả, tại sao?"
“Thì bởi, nếu anh bắt đầu hẹn hò với Toujou-senpai, đám con trai trong trường sẽ thù ghét và tấn công anh đúng chứ? Mỗi ngày sau giờ học đều là những cuộc chiến như trên đường phố hoặc sàn đấu đóa.”
Shizuku học chung trường với Haruto nên cô nàng hiểu rõ mức độ nổi tiếng của người con gái mang tên Toujou Ayaka.
“Dù có chiến thắng bao nhiêu lần đi nữa, anh chắc chắn vẫn sẽ tiếp tục bị tấn công bởi mấy mấy tên mít ước vì tình thôi.”
“Trường chúng ta không phải nơi toàn mấy thành phần giang hồ như thế.”
Haruto có vẻ sững sờ khi nghe Shizuku nói, nhưng cậu không phủ nhận mà còn nói thêm, “Chà, điều tương tự cũng có thể xảy ra…”
“Gì thế? Bạn gái Haruto nổi đến mức đó luôn à?”
Ishikura nhìn Haruto với vẻ mặt kỳ lạ.
Vì anh ấy học khác trường với hai người họ nên không biết độ nổi tiếng của Ayaka ra sao.
“Chà, em đoán anh có thể gọi cô ấy là người nổi tiếng hay gì đó tương tự…”
“Toujou-senpai cũng đẹp như em vậy đó.”
Shizuku chống tay lên hông và giải thích với Ishikura với vẻ tự hào.
Trước lời giải thích của Shizuku, Ishikura lộ vẻ nghi ngờ, “….Đẹp như em ấy hả?”
Shizuku nheo mắt trước phản ứng đó.
“Gì vậy, Kazu-senpai? Vẻ mặt đó là ý gì?”
“Không, chắc là. Em nhìn sẽ dễ thương nếu im lặng. Đúng.”
“Hả? Em trông vẫn dễ thương dù có nói hay không mà, đúng chứ?”
Mặc dù Shizuku vô cảm nhưng cô lại nói điều đó với giọng điệu có chút gai góc và cố ý thở dài.
“Nhưng đành chịu thôi. Kazu-senpai là một con quỷ, có sở thích khác hẳn với con người mà. Chẳng còn cách nào khác cả.”
“Đó là những gì anh muốn nói đó!”
Shizuku lắc đầu, còn Ishikura thì tsukkomi với vẻ mặt đúng chuẩn một chúa quỷ.
Biểu hiện của Haruto dần dịu đi khi cậu nghe cuộc đối thoại giữa hai người họ.
“Chà, chúng em đang dự định là sẽ giữ kín việc hẹn hò ở trường một thời gian.”
“….Fu~n”
Shizuku, người đang lắng nghe câu tsukkomi của Ishikura, đáp lại lời nói của Haruto theo cách có vẻ không mấy thú vị.
“Vậy, Haru-senpai thấy ổn với điều đó hả?”
“Không, nếu nói là thấy ổn cũng không đúng lắm…”
“Hay là, anh sợ mấy tên con trai ghen tị à?”
Trong khi nói vậy, Shizuku hướng ánh mắt kiên định về phía cậu.
“Không có. Chà, anh không để tâm đến mấy thứ đó.”
Haruto lắc đầu đáp lại.
“Vấn đề là các mối quan hệ của Ayaka ở trường. Nếu cô ấy công khai hẹn hò với anh thì có khả năng tình bạn của cổ sẽ đổ bể và cô ấy rất sợ chuyện đó.”
“Hố~, hiểu rồi, ra vậy.”
Shizuku gật đầu như thể đã hiểu những gì Haruto muốn nói, rồi nhìn xuống trầm ngâm suy nghĩ.
Sau khi liếc nhìn Shizuku, người vẫn đang chìm đắm trong biển suy nghĩ, Haruto kiểm tra thời gian trên chiếc đồng hồ treo trên tường của võ đường.
“Ối, em phải về đây.”
Haruto đã hứa là hôm nay sẽ dẫn Ayaka xem pháo hoa.
Sau khi kết thúc việc luyện tập tại võ đường, cậu phải tranh thủ về nhà sửa soạn bằng cách tắm rửa và chải chuốt bản thân.
“Ồ, đi hẹn hò hả cu?”
Ishikura cười toe toét hỏi Haruto khi cậu đang vội vã chuẩn bị về nhà.
“Vâng. Hôm nay bọn em có hẹn cùng nhau đi xem bắn pháo hoa.”
“Hiểu. Nay là lễ hội pháo hoa nhỉ?”
“Haru-senpai, cho một kẹo táo nhá.”
Ishikura nói như thể vừa nhớ ra.
Rồi Shizuku sau khi thoát khỏi biển suy nghĩ, nhẹ nhàng giơ tay lên để truyền đạt yêu cầu của mình.
“….Được rồi. Một cây thôi nhá?”
Mặc dù nhìn chằm chằm vào Shizuku nhưng Haruto vẫn cố gắng làm theo yêu cầu của cô.
“Không, không. Em chỉ đùa thôi.”
“Em chọc anh nhiều đến mức giờ anh chả biết em đang đùa hay thật nữa rồi.”
Haruto nói với một nụ cười gượng, còn Shizuku nghiêng đầu với vẻ mặt vô cảm.
“Em không có đùa, em luôn nghiêm túc mờ.”
“Đó là những gì anh muốn nói đó!”
Haruto nói lại những gì Ishikura nói trước đó.
Đáp lại, Shizuku bĩu môi, "Mmm."
“Haru-senpai”
“Chi vậy?”
“Riajuu nổ tung đê.”
Shizuku phồng má và bĩu môi, làm bộ mặt không hài lòng dù bề ngoài cô không biểu lộ nhiều cảm xúc.
“Em cũng nổi tiếng nên nếu muốn thì có thể kiếm bạn trai rồi thành riajuu mà, đúng chứ?”
“Hế, senpai mà cũng nói được câu đó à.”
Nghe Haruto nói, môi Shizuku càng trở nên sắc bén hơn.
“Haru-senpai”
“N?”
“Chúc mừng anh đã có bạn gái.” (Nghe sót quá em ưi, thôi về vs anh)
“…Ngay cả khi em nói vậy với khuôn mặt đó…chà, cảm ơn em.”
Thật bất thường khi Shizuku, người thường vô cảm, phồng má lên như hamster và bĩu môi như con vẹt đuôi dài, khó thể nói rằng đó biểu cảm chúc mừng.
Haruto cảm ơn cô với vẻ bối rối, sau đó cậu kiểm tra thời gian và rời võ đường một cách vội vàng.
“Vậy gặp sau nhé, Kazu-senpai, Shizuku.”
“Ừa, hẹn hò vui vẻ.”
“Nếu lỡ ăn trưa quá nhiều dẫn tới đau bụng và kẹt trong nhà vệ sinh để rồi trễ hẹn khiến Toujou-senpai nổi giận, thì cứ gọi em. Em sẽ an ủi anh.”
“Điều đó bất khả thi như việc mặt trời mọc đằng tây vậy đó!”
Haruto rời võ đường Dojima để đi hẹn hò với Ayaka trong khi vừa tsukkomi lời nói đùa của Shizuku.