Khi bắt đầu làm công việc nội trợ bán thời gian, tôi được gia đình Idol của trường để ý lúc nào không hay

Chương 84



MU vô địch

Glory glory

Enjoy!

-------------------------------

Tình yêu của Toujou Ayaka (9)

Ngay khi nghe những lời này từ Haruto-kun, tôi không thể nào rời mắt khỏi anh ấy.

Quên cả chớp mắt, chỉ biết nhìn chằm chằm vào anh.

Haruto-kun nhìn tôi bằng ánh mắt dịu dàng, mềm mại như muốn bao bọc lấy tôi.

"Thế nên từ bây giờ, em có thể cho phép anh làm những điều không tưởng và vô lý chỉ để thấy nụ cười của em được không?"

Lời nói đó đã khiến trái tim tôi bị đánh cắp.

Tôi cảm nhận được rằng mình đang được yêu thương và trân trọng.

Lời nói của Haruto-kun làm tôi nhận ra rằng được người mình yêu trân trọng nó hạnh phúc đến nhường nào. Lần đầu tiên tôi hiểu được điều đó.

Bây giờ tôi đã hoàn toàn say mê Haruto-kun rồi... Ánh mắt tôi bị cuốn hút, trái tim tôi bị cướp mất, tất cả của tôi đều như đang hướng về Haruto-kun.

Lúc đó, tôi nhớ lại lời mà Saki đã nói với mình.

"Từ giờ là thời gian để cậu nhìn nhận và đánh giá Otsuki-kun một cách kỹ lưỡng."

Saki nói rằng tình yêu thực sự bắt đầu từ khi bước vào một mối quan hệ. Là người yêu, phải dành thời gian cùng nhau và đánh giá xem liệu Haruto-kun có phải là người định mệnh của bản thân hay không.

Nhưng... có lẽ tôi đã nhận ra rồi... Bởi vì cảm xúc của tôi cứ liên tục kêu gào từ nãy đến giờ.

"Chính là người này! Chính anh ấy!" - Trái tim tôi như đang thét lên từ bên trong lồng ngực, đến mức tôi cảm thấy đau.

Haruto-kun là mối tình đầu của tôi, tôi chưa từng yêu ai khác ngoài anh ấy.

Phần lý trí trong tôi tự hỏi liệu bản thân có thể đánh giá được Haruto-kun có phải là người định mệnh hay không, trong khi còn chưa có ai khác để so sánh.

Đồng thời, tôi cũng tự hỏi liệu trong tương lai mình có thể gặp được người nào mà bản thân yêu thương nhiều đến như vậy không.

Hiện tại, tôi đã mê mẩn Otsuki Haruto đến mức không thể làm gì khác được.

Anh ấy là người tuyệt vời và cuốn hút như vậy, luôn trân trọng tôi và quan trọng nhất là tôi yêu anh rất nhiều.

Tôi nghĩ rằng trước đây hay thậm chí là sau này, chỉ có mỗi Haruto-kun là người duy nhất như vậy.

Khi Saki đến nhà tôi để nướng BBQ và ngủ lại, cả hai đã nói về việc liệu tôi có yêu ai khác nếu người đó đến làm việc nhà thay vì Haruto-kun.

Lúc đó, tôi nói với Saki rằng tôi sẽ không thích người đó, nhưng thực lòng tôi không chắc chắn.

Tôi không thể tưởng tượng được ai khác ngoài Haruto-kun đến làm việc nhà, nên tôi trả lời rằng mình sẽ không thích người đó... Nhưng nếu đó là người dịu dàng, chu đáo và giỏi việc nhà như Haruto-kun, tôi không thể hoàn toàn phủ nhận khả năng mình sẽ thích người đó.

Nhưng bây giờ, tôi đã có thể tự tin nói rằng.

Tôi yêu Haruto-kun vì anh ấy là Haruto-kun. Không thể là ai khác được.

Người tôi yêu trên thế giới này, chỉ có duy nhất một người. Chính là Haruto-kun.

Tôi muốn truyền đạt cảm xúc này, cảm xúc lớn lao đến mức như sắp nổ tung lồng ngực của mình cho Haruto-kun, tôi siết chặt vòng tay ôm anh ấy.

"Em cũng... rất yêu anh, Haruto-kun."

Thật ra, từ "yêu" không thể truyền tải hết cảm xúc trong lòng tôi. Nhưng tôi không biết cách nào diễn tả cảm xúc này một cách hoàn hảo, nên tôi cố gắng hết sức với những ngôn từ có thể, cùng với sức mạnh trong cái ôm này để truyền đạt cảm xúc đến với Haruto-kun.

"Ví thế, em cũng muốn anh luôn mỉm cười. Đừng làm điều gì quá sức hay vô lý nhé."

Việc Haruto-kun cố gắng vì mình làm tôi rất vui, hạnh phúc đến mức bản thân cảm thấy như muốn phát điên. Nhưng tôi không muốn anh ấy làm điều gì quá sức vì tôi. Ngược lại, tôi muốn làm Haruto-kun cười, muốn ở bên anh... mãi mãi.

Nghe những lời đó, Haruto-kun nhìn tôi với nụ cười hơi lúng túng.

"Ừm, điều đó thật khó đấy."

"Em yêu anh nhiều hơn anh nghĩ đó, Haruto-kun."

Nói xong, Haruto-kun đỏ mặt và cười ngượng. Chỉ cần nhìn thấy phản ứng đó, trái tim tôi như muốn bay lên chín tầng mây. Cảm xúc yêu thương dành cho anh ấy trào dâng.

Có lẽ đây là khoảnh khắc tôi rơi vào lưới tình?

Khi kỳ nghỉ hè bắt đầu, tôi đã gặp Haruto-kun. Qua việc làm nội trợ, tôi bị cuốn hút bởi anh ấy. Khi tâm sự với Saki và nhận ra cảm xúc của mình dành cho Haruto-kun, tôi đã không thể hiểu được khoảnh khắc mình rơi vào lưới tình. Nhưng Saki nói rằng tình yêu là vậy đó, tôi đã chấp nhận điều ấy.

Tình yêu thực sự không lãng mạn như trong truyện. Phần lớn khi nhận ra thì bạn đã yêu rồi.

Nhưng bây giờ, tôi cảm thấy như một nữ chính manga bị thu hút bởi Haruto-kun. Trái tim tôi đập thình thịch, tâm hồn tôi bị cuốn hút.

Đây là khoảnh khắc tôi rơi vào lưới tình.

Từ trước đến giờ, tôi nghĩ mình đã yêu Haruto-kun. Tôi tự tin nói rằng tôi yêu anh ấy và bị anh thu hút. Nhưng có lẽ, một phần trong tôi vẫn còn mơ mộng. Tôi có thể đã yêu cái ý tưởng về tình yêu hơn là chính con người Haruto-kun.

Nhưng bây giờ thì khác. Tôi yêu Haruto-kun bằng tình cảm chân thành. Tôi không quan tâm đến bản thân mình. Chỉ cần Haruto-kun hạnh phúc, tôi cũng sẽ hạnh phúc.

"Haruto-kun."

"Hử?"

"Em có thể nhờ anh một điều được không?"

"Em nói đi."

Nhìn cậu ấy gật đầu ngay lập tức, tôi cảm thấy hơi xấu hổ khi nói ra yêu cầu của mình.

"Anh ôm em thật chặt được hông?"

"Được thôi."

Haruto-kun trả lời với nụ cười, rồi anh ấy siết chặt vòng tay quanh lưng tôi, nhẹ nhàng nhưng mạnh mẽ. Tôi vùi mặt vào ngực anh, cảm nhận sự ấm áp và dịu dàng.

Từ khi trở thành người yêu thật của Haruto-kun, tôi đã được anh ấy ôm nhiều lần. Mỗi lần như vậy, tôi cảm thấy hạnh phúc tràn ngập, sự xấu hổ cùng với niềm vui làm cơ thể tôi nóng lên. Bây giờ, còn có thêm cảm giác yên bình. Ở trong vòng tay này, tôi cảm thấy được bảo vệ, trái tim tôi như được chữa lành.

Lúc đó, tôi nhận ra có một từ có thể diễn tả cảm xúc của tôi hiện tại. Dù từ đó vẫn chưa đủ, nhưng nó tốt hơn "yêu" (Suki) để truyền đạt cảm xúc của tôi đến Haruto-kun.

Tôi nhận ra rằng mình không còn chỉ "thích"(Suki) Haruto-kun nữa rồi...

Cảm xúc của tôi đã vượt quá tầm của cái chữ đó từ lâu rồi.

Tình yêu của tôi bắt đầu cùng với kỳ nghỉ hè.

Đó là tình yêu đầu đời, rất quý giá và quan trọng đối với tôi.

Nhưng có lẽ, nó không chỉ đơn thuần là mối tình đầu...

Trong vòng tay của anh ấy, tôi nhẹ nhàng ngẩng đầu lên và nhìn vào khuôn mặt người mình yêu thương.

Rồi, tôi thì thầm những lời có thể truyền tải nhiều nhất cảm xúc của mình lúc này.

"Haruto-kun... Em – yêu – anh." (Aishiteru)

Lần đầu tiên trong đời, tôi nói ra những lời này bằng tất cả cảm xúc trong trái tim mình.

Thật may mắn khi người đầu tiên tôi nói lời này chính là Haruto-kun...

             _________________________________________________________________________________

Tình cảm của Ayaka dành cho Haruto: Người định mệnh của em chỉ có thể là anh.

Đôi lời từ tác:

Khi viết chương này, tôi chợt nhớ đến bài hát "Ureshii! Tanoshii! Daisuki!" (Vui vẻ! Thích thú! Rất yêu!). Không biết tâm trạng của Ayaka có giống như lời bài hát đó không ta.