Enjoy!
-----------------------------------------
Những người chia sẻ bí mật
Khi Ayaka xuất hiện đột ngột từ phía sau Saki rồi nhìn thấy Haruto, em chạy ngay tới chỗ cậu với nụ cười rạng rỡ.
Hình ảnh ấy giống như chú chó con tìm thấy chủ nhân vậy.
Nếu cô nàng có đuôi, hẳn nó sẽ vẫy rất mạnh.
Nhưng Saki đã nắm lấy cổ áo sau của Ayaka để ngăn cô lao tới.
"Dừng lại Ayaka!"
Giọng nói của Saki như đang ra lệnh cho một chú chó dừng lại.
Ayaka bị nắm cổ, hơi ngả người ra sau và kêu lên một tiếng dễ thương "Fugyu!" rồi dừng lại.
Ayaka ngay lập tức quay lại và nhìn Saki với ánh mắt không hài lòng.
"Muu!"
"Không có 'Muu!' gì hết."
Saki gạt bỏ sự không hài lòng của cô nàng rồi nhanh chóng quan sát xung quanh.
Trên sân thượng, ngoài họ ra, còn có hai nhóm học sinh khác đang ăn trưa. Sau khi liếc nhìn từng nhóm một, Saki kéo tay Ayaka lại gần Haruto, sau khi hoàn toàn ẩn sau bóng của tháp nước, cô nhắc nhở Ayaka.
"Nếu người khác nhìn thấy thì sao? Cậu quên việc tuyên bố rằng cậu thích ai đó ngay ngày đầu tiên sau kỳ nghỉ hè và gặp rắc rối lớn rồi à?"
"X-xin lỗi..."
Bị Saki mắng, Ayaka xin lỗi với vẻ mặt buồn bã.
Hai nhóm học sinh đang ăn trưa dưới ánh nắng đều đang mải mê trò chuyện với bạn bè, không ai chú ý đến sự xuất hiện của idol trường học.
Tuy nhiên, nếu có ai đó nhìn thấy hành động vừa rồi của Ayaka, họ sẽ dễ dàng đoán ra người cô ấy thích là ai.
Ayaka sau khi xin lỗi Saki, quay sang nhìn Haruto.
"Xin lỗi nhé, Haruto-kun."
"Không, không sao mà, vẫn chưa ai nhận ra và anh cũng vui khi gặp Ayaka nữa."
Nghe những lời đó từ cậu, gương mặt có chút buồn của Ayaka bừng sáng ngay lập tức.
Thấy vậy, Saki khẽ thở dài và nhìn quanh một lần nữa để chắc chắn không có ai đang quan sát.
"Ayaka, được rồi đó!"
"Mo-mou, Saki! Mình có phải là chó đâu!"
Ayaka phồng mang trợn má phản đối cô bạn thân đang ra lệnh cho mình như chủ nhân.
"Lúc nãy cậu còn định lao vào Otsuki-kun như chó còn gì."
"Đ-đó là…bởi khi bất ngờ gặp Haruto-kun, cơ thể mình tự động di chuyển mà."
Ayaka ngượng ngùng biện minh.
Thấy vậy, Tomoya nheo mắt hỏi Haruto bên cạnh.
"Oi, Haru-san nè. Mày đã làm gì với Toujou-san thế? Cổ mê mệt mày luôn rồi."
"Tao chẳng làm gì cả. Chỉ đơn giản là tỏ tình và hẹn hò thôi."
"Mày có vẻ khá tự nhiên trong việc thu hút người khác nhở, Toujou-san chắc cũng bị thu hút bởi điều đó."
"Gì chứ. Đừng nói mấy cái khiến người khác hiểu lầm."
"Mày đó, không tự nhận thức mới tệ chứ."
Khi Tomoya và Haruto đang trò chuyện, Ayaka rụt rè chen vào.
"Akagi-kun. Mình có thể ngồi cạnh Haruto-kun không?"
"Đương nhiên rồi! Xin mời xin mời!"
"Cảm ơn."
Nghe câu trả lời từ Tomoya, Ayaka không đợi thêm và ngồi sát bên Haruto với nụ cười rạng rỡ.
Thấy nụ cười ấy, Tomoya nhắm mắt lại, đặt tay lên ngực rồi nhìn lên trời.
"Nữ thần giáng thế..."
"Mày nói nhảm gì vậy."
"Haru à. Làm ơn nổ tung giúp tao."
"Đết có đâu."
"Chết tiệt, ghen tị quá."
Tomoya nghiến răng, biểu lộ sự ghen tị.
Saki lên tiếng.
"Akagi-kun, mình ngồi cạnh được không?"
"Hả? Ừ, được mà." (Có mùi, có mùi)
Saki ngồi xuống cạnh Tomoya.
Nhìn cô nàng, Tomoya hơi ngạc nhiên. Nhận thấy ánh mắt đó, Saki cười gượng rồi nhìn Ayaka ngồi cạnh Haruto.
"Ngồi cạnh Ayaka khi cậu ấy đang ở chế độ yêu đương khiến mình thấy khó chịu."
"À, hiểu rồi."
Tomoya gật đầu trước lời nói của Saki.
Ngồi cạnh Haruto, Ayaka toát ra hào quang hạnh phúc, nụ cười luôn hiện hữu trên khuôn mặt cô.
"Thật vui khi có thể ở cạnh Haruto-kun ngay cả ở trường."
Nghe lời đó của Ayaka, Haruto cũng mỉm cười hạnh phúc.
Thấy cảnh đó, Tomoya nhăn mặt như thể bị nhét đầy sô cô la sữa vào miệng. Cậu giật lấy lon cà phê sữa từ tay Haruto.
"Mày! Cà phê sữa của tao!"
"Im đê!"
Haruto cố giật lại lon cà phê, nhưng Tomoya đẩy tay cậu ra và uống hết chỗ cà phê còn lại.
"Chết tiệt, cà phê này ngọt quá. Phải là cà phê đen mới được."
Tomoya phàn nàn khi uống hết lon cà phê của thằng bạn chí cốt.
"Aizawa-san, sau này cùng đi uống cà phê không đường nhé. Mình sẽ mời."
"Cảm ơn. Phiền cậu quá."
Nghe thấy lời mời của Tomoya, Saki cười gượng và gật đầu.
Haruto hỏi.
"Sao Ayaka với Aizawa-san lại ở đây? Lúc nãy hai cậu nói tìm chỗ ít người."
"À, mình hơi mệt chút ấy mà. Mỗi khi có thời gian là mọi người lại hỏi dồn về Ayaka."
Với vẻ mệt mỏi, Saki giải thích cho Haruto và Tomoya.
Sau khi Ayaka tuyên bố có người mình thích vào ngày đầu tiên sau kỳ nghỉ hè, mọi người cứ liên tục hỏi về người đó.
Ayaka và cả Saki đều bị hỏi rất nhiều vì cô là bạn thân của cô nàng.
"Mỗi lần nghỉ giải lao, bị hỏi đi hỏi lại cùng một câu đúng là địa ngục..."
"X-xin lỗi, Saki. Mình khiến cậu liên lụy rồi..."
"Thực ra mình cũng vui khi thấy Ayaka có bạn trai và hạnh phúc."
Ayaka xin lỗi, Saki cười nhưng vẫn có chút mệt mỏi.
"Hiểu rồi, vậy nên hai cậu tìm nơi ít người."
Tomoya gật đầu.
"Đúng vậy. Mình nghĩ tình trạng này sẽ không kéo dài đâu, chỉ cần chịu đựng thêm chút nữa là được."
Saki thở dài.
Tomoya đề nghị.
"Ở đây ít người này, hai cậu có thể làm chỗ trú trong giờ nghỉ trưa."
Rồi cậu nhìn Ayaka phía sau Haruto.
"Và Toujou-san cũng có thể ở bên Haru trong giờ nghỉ trưa nữa."
"T-Thật sao!?"
Ayaka vui mừng nhìn Haruto.
Nhưng Haruto có vẻ khó xử.
"Ừ, chỗ này đúng là ít người nhưng không phải là không có ai đến."
Dù kỳ nghỉ hè đã kết thúc, trời vẫn còn nóng. Người khác có thể tìm bóng râm và đến chỗ họ.
Có vẻ như Saki cũng đồng tình với suy nghĩ của Haruto, cô tiếp lời sau khi cậu nói xong.
"Ở đây mà bắt gặp cảnh Ayaka và Otsuki-kun tình tứ với nhau thì không có cách nào bào chữa đâu."
"T-Tình tứ gì chứ, ở trường thì không có chuyện đó đâu."
Ayaka đỏ bừng cả mặt phản bác lại lời Saki. Đáp lại, Saki chỉ nhìn Ayaka, người đang ngồi sát bên Haruto đến mức không có khoảng trống, và chỉ đáp lại: "Ừ, vậy à..."
"Thế thì để tớ, tớ sẽ giúp thằng bạn thân một tay."
Tomoya nói với vẻ mặt đắc ý.
"Mày có nơi nào trong đầu à?"
Haruto thắc mắc nhìn thằng bạn thân đang tràn đầy tự tin của mình.
"Chưa có! Nhưng mà, nếu tìm kỹ thì chắc sẽ có một chỗ nào đó, một nơi bí mật không ai đến."
"Phì, cảm ơn mày."
Dù không có manh mối nào, nhưng Haruto vẫn cảm thấy cảm kích và nói lời cảm ơn chân thành với Tomoya, dù trong lòng có chút ngạc nhiên về sự tự tin của cậu ta.
Sau đó, Ayaka cũng cúi đầu nhẹ nhàng cảm ơn Tomoya.
"Cảm ơn Akagi-kun. Tớ cũng sẽ thử tìm xem."
"Tớ cũng sẽ tìm nữa~, cần lắm một nơi không có người quá~."
Sau khi Ayaka nói xong, Saki cũng tiếp lời với giọng mệt mỏi rồi đột nhiên nhìn về phía Haruto.
"À nghe Ayaka kể, Otsuki-kun sẽ sống ở nhà Toujou hả?"
"À, ừm, sống thì cũng không hẳn, nhưng sẽ ở lại thường xuyên."
Haruto ấp úng vì vẫn chưa có kế hoạch cụ thể. Ayaka nở nụ cười rạng rỡ, mở lời đầy vui vẻ.
"Thứ bảy này bọn mình sẽ bàn bạc. Ryouta hiện tại đã rất phấn khích về việc có onii-chan ở lại rồi đó!"
"T-Thật á... có lẽ trong đầu Ryouta-kun thì việc anh ở lại đã được quyết định rồi nhỉ..."
"Haru-san nè, có vẻ lễ hội pháo hoa lần này mày sẽ ở nhà cùng gia đình rồi ha."
Tomoya vừa nói vừa cười nham nhở.
Như nhớ ra điều gì đó, Saki hỏi Haruto và Ayaka.
"Vậy hai người định đến lễ hội pháo hoa cùng nhau hả?"
"Ừ, bọn tớ định thế."
Ayaka gật đầu rồi nhìn về phía Haruto. Haruto cũng đáp lại bằng cái gật đầu.
Nghe câu trả lời của hai người, Saki tỏ vẻ lo lắng.
"Lễ hội pháo hoa rất đông người, khả năng thấp nhưng nếu bị bạn học thấy hai người đi cùng nhau từ đầu thì sẽ rất nguy hiểm đúng không?"
"À... Đúng thật."
"Nhất là Ayaka còn rất nổi bật."
"Đúng vậy..."
Haruto gật đầu đồng ý với Saki.
Ayaka với vẻ đẹp nổi bật sẽ thu hút mọi ánh nhìn khi đi trên đường. Nếu em mặc yukata thì chắc chắn sẽ không tránh khỏi sự chú ý.
Trong đầu Haruto hiện lên hình ảnh Ayaka trong bộ yukata xinh đẹp từ lần tổ chức lễ hội tại gia trước đó.
Bất chợt, Ayaka cất giọng buồn bã.
"Chẳng lẽ không nên đi lễ hội pháo hoa sao...?"
Nghe giọng yếu ớt của em, Haruto cảm thấy tội lỗi. Lúc đó, Tomoya lại đề xuất một lần nữa.
"Sao không giả vờ là bạn bè tình cờ gặp nhau tại lễ hội nhỉ?"
"Ý hay đó."
Saki cũng gật đầu đồng ý với đề xuất của Tomoya.
"Nếu bị bắt gặp sẽ rắc rối, nhưng như thế này thì vẫn còn có lý do biện minh."
"Vậy là, tớ sẽ đi lễ hội pháo hoa cùng Tomoya, Ayaka sẽ đi cùng Aizawa-san, rồi giả vờ tình cờ gặp nhau tại lễ hội."
Nếu cả hai đi cùng bạn bè từ đầu, rồi tình cờ gặp nhau ở lễ hội thì dù có bị bạn học bắt gặp cũng dễ biện minh hơn là chỉ có hai người họ.
Tomoya cười nhếch miệng, vỗ vai Haruto một cái.
"Đến lúc thích hợp, tớ sẽ giả vờ lạc rồi rút lui."
Nói rồi cậu ta giơ ngón tay cái lên với Ayaka.
"Cảm ơn Akagi-kun."
"Vậy tớ cũng sẽ rời đi để hai cậu có thời gian riêng."
Saki cười nhẹ nói theo Tomoya.
"Xin lỗi Aizawa-san. Làm phiền cậu rồi."
"Không sao đâu. Ayaka trước giờ không thể yêu đương, nên tớ muốn cậu ấy tận hưởng từ bây giờ."
"S-Saki~"
Nghe lời đó từ Saki, Ayaka không kìm được mà rời khỏi Haruto để ôm lấy cô bạn thân. Saki xoa đầu cô an ủi.
"Chà! Đúng là cảnh đẹp mà!"
Nhìn cảnh hai cô gái thân mật, Tomoya chắp tay trước ngực làm lễ một cách trang trọng.
"Đừng làm thế, thằng biến thái này."
Lời trách móc của Haruto vang vọng dười bầu trời xanh mùa hạ.