Enjoy!
-------------------------------------------------------
Nỗi phiền muộn của Toujou Ayaka ① - Phần cuối
Haruto-kun và Kiyoko-san lên xe cha tôi và trở về nhà Otsuki.
“Onee-chan! Onii-chan ở lại vui quá lun! Chúng ta sẽ chơi thật nhiều trò nhé!”
“Ừ, nhưng không được thức khuya quá đâu đó?”
“Vâng!!”
Trong lúc đợi Haruto-kun quay lại với hành lý, Ryouta tỏ ra rất háo hức nhìn tôi. Thực ra tôi cũng háo hức không kém Ryouta, nhưng để giữ sự uy nghiêm của một người chị gái, tôi cố tỏ ra bình thường và nhắc nhở em mình.
Tôi chờ cha và Haruto-kun quay lại trong khi chơi với Ryouta. Còn mẹ thì nói, "Hôm nay có Otsuki-kun ở đây, mẹ sẽ làm một bữa thịnh soạn," rồi bắt đầu chuẩn bị bữa tối.
Không lâu sau đó, cha và Haruto về đến nhà.
Ngay khi nghe thấy tiếng xe của cha từ bên ngoài, Ryouta hét lên, "Họ về rồi!!" và phóng ra cửa.
“Onii-chan!!”
Ngay khi Haruto-kun bước vào, Ryouta lao tới chào đón anh ấy.
“Haha. Ryouta-kun năng động thật nhỉ.”
“Vâng!! Mừng onii-chan về nhà!!”
“Ừ, ừm. Anh về rồi đây.”
Khoảnh khắc Haruto-kun đáp lại lời chào của Ryouta, anh ấy trông có vẻ hơi ngượng ngùng, dễ thương quá đi mất!
“Onii-chan, chơi với em đi!!”
“Không được đâu Ryouta. Trước tiên, Haruto-kun phải sắp xếp hành lý đã. Chơi phải để sau nhé.”
Tôi ngăn Ryouta, người vừa nắm lấy cánh tay Haruto-kun và đòi chơi ngay lập tức. Nhìn thấy sự hồn nhiên của Ryouta, cha cười mỉm nói với Haruto-kun
“Haruto-kun, con để hành lý tạm ở phòng của Ryouta nhé.”
“Vâng, con hiểu rồi.”
Haruto-kun gật đầu trước lời của cha rồi lên tầng hai để đặt hành lý. Trong lúc đó, tôi kéo Ryouta trở về phòng khách và cố gắng làm dịu đứa em trai đang phấn khích của mình.
Khi Haruto-kun đã xếp hành lý xong và quay lại phòng khách, Ryouta lại chạy về phía anh ấy.
“Onii-chan, chơi với em đi!!!!!”
“Được rồi, Ryouta-kun. Chúng ta sẽ chơi gì đây nào?”
“E-to ne, e-to ne.”
Ryouta, với tinh thần cao độ, bắt đầu suy nghĩ xem sẽ chơi gì cùng Haruto-kun. Có vẻ như em ấy muốn chơi với Haruto-kun đến mức chưa nghĩ ra sẽ chơi gì.
Trong lúc Ryouta đang cố gắng suy nghĩ, giọng mẹ từ bếp vọng ra.
“Ryouta, trước khi ăn cơm, hay con vào tắm cùng Otsuki-kun đi.”
Nghe đề nghị của mẹ, mắt Ryouta sáng rực lên.
“Con muốn tắm cùng onii-chan!!”
“Otsuki-kun, con giúp cô nhé?”
“Vâng, không vấn đề gì. Ryouta-kun, chúng ta cùng tắm chung nhé.”
Nghe Haruto-kun nói vậy, Ryouta gật đầu mạnh đến mức tưởng chừng như đầu em ấy sẽ rơi ra.
Ừ~m, từ lúc Haruto-kun quay lại, Ryouta đã chiếm lấy anh ấy rồi. Nhưng mà, là chị gái, tôi phải kiên nhẫn. Việc Haruto-kun được gia đình mình yêu mến là điều tốt. Và nếu Ryouta cứ như thế này, thằng bé sẽ mệt mỏi và đi ngủ sớm hơn bình thường. Khi đó, mình sẽ có thể thân mật với Haruto-kun nhiều hơn... ấy không phải, là mình có thể trò chuyện với Haruto-kun nhiều hơn.
Ừ, chốt thế đi.
Tôi cố gắng kiềm chế sự bất mãn của mình. Nhưng có vẻ tôi không thể kiềm chế hoàn toàn, vì Ryouta, người đang vui vẻ nói chuyện với Haruto-kun lại đột nhiên nhìn về phía tôi.
“...Onee-chan, đang giận ạ?”
“Hả? Không, chị có giận đâu? Sao em lại nghĩ vậy?”
“Vì má chị đang phồng lên kìa.”
“K-Không, làm gì có? Chị không giận mà.”
“Fu~n?”
Ryouta nhìn tôi với ánh mắt nghi ngờ. Tôi cố gắng mỉm cười và không để em ấy biết về sự bất mãn trong lòng.
“Nào Ryouta, em chuẩn bị đi tắm với Haruto-kun đi.”
“Ừm... A! Em biết rồi!!”
Ryouta đột nhiên hét lên.
“Ể? E-Em biết gì cơ?”
“Chị cũng muốn tắm cùng onii-chan chứ gì!!”
“Làm gì có chuyện đó!!”
Tôi lớn tiếng đáp lại theo phản xạ. Mình không thể tắm cùng Haruto-kun được!! Dù hai đứa là người yêu, nhưng tắm chung thì... có thể không?
Không, không, không! Không thể!
Dù có là người yêu, thì việc tắm chung là điều chỉ dành cho những cặp yêu nhau sâu đậm. Bọn mình vẫn còn là cặp đôi mới yêu nhau mà!
Và, tinh thần mình chưa sẵn sàng, còn phải chăm sóc da nè, giảm cân nữa. Gần đây mình còn sợ không dám đứng lên cân...
Nhưng, một ngày nào đó, mình sẽ tắm cùng Haruto-kun...
Nhưng không phải bây giờ! Cả hai còn chưa đến mức độ đó!
Và cái gọi là "mức độ yêu đương" là gì nhỉ!? Làm sao để tăng nó lên chứ!?
Lời nói của Ryouta khiến suy nghĩ của tôi bị rối loạn. Thấy tôi như vậy, Ryouta nhìn về phía Haruto-kun với vẻ mặt ngạc nhiên.
“Onii-chan muốn tắm chung với onee-chan hông?”
“Ể!? À, không, anh muốn, nhưng... không thể...”
“Onee-chan, onii-chan cũng muốn tắm chung với chị nè!”
“Không, không phải vậy! Ayaka, anh...”
“À! Ừ-Ừm, em hiểu mà! Không sao đâu. Ừ, không sao hết!”
Tôi gật đầu mạnh để đáp lại lời Haruto-kun, người đang cố gắng giải thích điều gì đó. Còn Ryouta với vẻ mặt hứng khởi, thì không ngừng tấn công.
“Onee-chan cũng vào tắm đi! Cả ba người cùng tắm sẽ vui hơn mà, đúng chứ!”
“Không-không được!! Chị không thể tắm cùng Haruto-kun được!!”
“Vì sao? Vì sao không được chứ? Onee-chan và onii-chan là người yêu cơ mà? Hai anh chị yêu nhau đúng chứ?”
Với sự trong sáng, Ryouta liên tục đặt câu hỏi cho tôi.
“Dù có yêu nhau thì cũng không tắm chung đâu!”
“Không đúng! Cha và mẹ thỉnh thoảng vẫn tắm cùng mà! Vì họ yêu nhau nên họ mới tắm chung!”
“Đ-Đó là...etto…chuyện không phải vậy!”
Aaa, cha mẹ có quan hệ tốt là điều tốt cho con cái, dù là tốt…. nhưng mà!! Mou!!
"Cha à!! Đừng có đứng đó mà ngại ngùng nữa, ngăn Ryouta lại đi!"
Con gái tắm chung với bạn trai là tình huống mà một người cha nhất định phải ngăn chặn chứ! Cha thích Haruto-kun đến mức nào vậy hả!
Nhưng mà... việc Haruto-kun được cha mẹ chấp nhận khiến con rất vui, nhưng... đây không phải là lúc để vui mừng đâu!
"Có gì khác ạ? Em không hiểu! Onee-chan ghét onii-chan sao?"
"Không, tất nhiên là không ghét."
"Vậy, chị có yêu anh ấy không?"
"Tất nhiên là yêu!"
Tuyên bố tình yêu của mình cho Haruto-kun trước mặt cả gia đình... xấu hổ quá đi mất...
"Onii-chan cũng yêu onee-chan đúng không?"
"Đ-Đúng vậy, anh yêu cô ấy."
"Từ tận đáy lòng sao?"
"Đúng vậy, từ tận đáy lòng."
Stop, stop đi! Ryouta, dừng lại ngay! Miệng chị không thể ngừng cười được nữa rồi!
"Vậy thì, cùng nhau tắm nhé! Cùng chơi nào!"
"Đã bảo là... Mẹ! Ngăn Ryouta lại đi!"
Cuối cùng, tôi phải cầu cứu mẹ. Cha từ nãy giờ chỉ đứng nhìn vui vẻ mà không làm gì cả.
"Ara ara, Ryouta muốn tắm chung với mọi người sao?"
Mẹ đã đáp lại lời cầu cứu của tôi, dừng việc chuẩn bị bữa tối lại và cười tươi bước vào phòng khách.
"Vâng! Bởi vì chơi với mọi người vui hơn mà!"
"Đúng ha, nhiều người thì vui hơn. Nhưng không được đâu."
"Thấy chưa! Mẹ cũng nói là không được."
Tôi liền tiếp sức cho mẹ. Ryouta mặt đầy bất mãn, tung ra chiêu cuối: "Tại sao?"
"Tại sao lại không được?"
"Bởi vì, nhà tắm không phải là nơi để chơi đùa. Nhưng hôm nay là đặc biệt, nếu mặc đồ bơi thì có thể tắm chung và chơi đùa được."
"Đúng đó! Mẹ nói đúng, mặc đồ bơi thì... Ơ, mẹ!"
Tôi tưởng mẹ sẽ ngăn cản việc tắm chung, ai ngờ mẹ lại cho phép nếu mặc đồ bơi.
"Thật sao!? Con sẽ mặc đồ bơi để tắm!"
Ryouta vui mừng nhảy cẫng lên khi được mẹ cho phép.
"Mẹ ơi! Đưa con đồ bơi đi!"
"Được rồi, mẹ lấy ngay đây."
Mẹ cười tươi đi lấy đồ bơi cho Ryouta. Haruto-kun lo lắng lên tiếng.
"A-Ano, hôm nay con chỉ mang theo quần áo để thay, nên không có đồ bơi..."
"Đúng rồi! Haruto-kun không có đồ bơi nên không thể tắm chung được!"
"Nếu vậy, cha sẽ cho cậu ấy mượn đồ của cha."
Cha à! Cha đang nói cái gì vậy!?
"Ể!? Đ-Được không ạ?"
"Được mà, để bác đi lấy."
"Cảm ơn bác."
Haruto-kun cúi đầu cảm ơn cha.
LLLLLLLLLL-Làm sao giờ! Nếu cứ thế này, tôi sẽ phải tắm chung với Haruto-kun!
Trong lúc tôi đang lo lắng, Haruto-kun nhẹ nhàng đến gần hỏi.
"Làm sao đây Ayaka? Nếu em thực sự không thích, anh và Ryouta-kun sẽ tắm riêng."
"A, Ưm, em... không ghét đâu."
Tôi đỏ mặt, khẽ nói ra lòng mình cho Haruto-kun nghe, đủ để không ai khác nghe thấy.
"Mặc dù... rất ngại... nhưng em cũng muốn tắm chung với Haruto-kun..."
"T-Thật sao? Thế thì..."
"Ừ-Ừm... em đi thay đồ đây."
Sau cuộc trò chuyện khá ngượng ngùng, tôi chạy vào phòng mình để trốn tránh sự xấu hổ.
"A! Phải làm sao đây! Nếu biết thế này thì mình đã mua đồ bơi mới rồi!"
Vừa vào phòng, tôi vừa lục lọi tủ quần áo và than thở. Năm ngoái, tôi mua đồ bơi để đi biển với Saki và vài người bạn, nhưng năm nay thì chưa mua mới.
Một năm trước, tôi đi biển và bị nhiều người đàn ông tiếp cận, khiến bản thân không thể tận hưởng được biển. Từ đó, tôi không muốn đi biển nữa và cũng không mua đồ bơi năm nay.
Nhưng từ khi quen Haruto-kun, tôi nghĩ sẽ có lúc cần đồ bơi, nhưng không ngờ lại ở chính nhà mình!
Tôi lấy ra bộ đồ bơi từ đáy tủ.
"Bộ này được không nhỉ? Haruto-kun có thích không ta?"
Bộ đồ bơi tôi đang cầm là một bộ bikini màu trắng, kèm theo một chiếc váy che.
Tôi không thích để lộ da quá nhiều nên lần trước đi biển tôi mặc váy này.
Nhưng nếu tắm thì nó sẽ vướng...
"Mà không có nó, Haruto-kun sẽ vui hơn ha..."
Haruto-kun cũng là con trai mà... Thôi mặc thử xem sao.
Tôi đặt váy che vào tủ và mặc bikini, đứng trước gương.
"Hơi chật... nhưng không sao, phải không?"
Bộ đồ bơi mua năm ngoái có vẻ hơi chật.
... Có phải mình tăng cân không ta!?
Nhưng bây giờ chỉ có mỗi bộ này, phải dũng cảm lên!
Tôi nén nhịp tim đập thình thịch, quấn khăn tắm và đi về phía nhà tắm.
------------------------------------------------------
Nỗi phiền muộn của Ayaka: Chỗ ngực hơi chật chút... Phải giảm cân thôi!