Khi Nữ Vương Yêu

Chương 12



Diệp Khả Thư vừa từ lối đi dành cho nhân viên bước ra đã thấy Tần Hạ Hạ đứng đợi sẳn. Cô quyết định không quan tâm nhưng vị tiểu thư kia lại đứng chắn phía trước không cho cô rời đi.

" Tần nhị tiểu thư có chuyện sao?"

Tần Hạ Hạ tiến lại gần Diệp Khả Thư nhìn vào mắt cô

" Chị không nhớ tôi sao?"

Diệp Khả Thư nhíu mày

" Chúng ta có quen sao?"

" Chị nhanh quên vậy sao? Chúng ta từng cùng nhau vui vẻ kia mà."

Đôi mày thanh tú của Diệp Khả Thư càng nhíu chặt hơn

" Tần nhị tiểu thư cô muốn sao?"

Tần Hạ Hạ áp Diệp Khả Thư vào tường, hai tay chặn hai bên cô

" Tôi muốn chị làm nữ nhân của tôi."

Diệp Khả Thư nhếch mép

" Tôi không muốn trở thành nữ nhân của người khác."

" Vậy để tôi làm nữ nhân của chị."

" Tôi không yêu cô."

" Bên nhau lâu ngày sẽ có tình cảm."

" Chúng ta đều là người qua đường trong cuộc đời của nhau cần gì miễn cưỡng ở lại."


Tần Hạ Hạ im lặng suy tư, lát sau lại lên tiếng

" Vậy làm bằng hữu được không?"

Diệp Khả Thư mỉm cười

" Đó là vinh hạnh của tôi."

Tần Hạ Hạ ngây ngốc nhìn nụ cười của Diệp Khả Thư, lại nghe cô lên tiếng

" Bây giờ để tôi đi được chưa?"

Lúc này nàng ta mới giật mình buông tay xuống. Diệp Khả Thư vội rời đi. Nhìn theo bóng lưng cô nàng ta vội lên tiếng

" Sau này cuộc vui chị nhất định phải đi cùng tôi a."

Diệp Khả Thư vẫn tiếp tục bước đi, không xoay người lại nhưng tay làm động tác ok.

Bước ra từ cửa sau, Diệp Khả Thư đảo mắt nhìn xung quanh rất nhanh đã thấy một chiếc xe hướng chổ cô đứng chạy đến. Cửa sổ xe được kéo xuống, Tống Thanh không xuống xe chỉ đơn giản ban xuống một đạo thánh chỉ

" Lên xe."

Diệp Khả Thư nhanh chóng mở cửa ngồi vào ghế phụ lái. Không khí rơi vào khoảng trầm mặt. Lát sau Tống Thanh lên tiếng trước


" Đây là cửa sau quán bar All?"

" Ân."

" Em làm gì trong đó?"

" Chị muốn biết sao?"

Tống Thanh im lặng không đáp. Diệp Khả Thư nhắm mắt dưỡng thần, cả hai im lặng suốt quảng đường trở về. Đến nơi Tống Thanh vào phòng ngủ lấy ra áo ngủ và bộ nội y mới vùi vào tay Diệp Khả Thư.

" Đi tắm đi. Người em toàn mùi rượu."

Diệp Khả Thư nhận lấy đồ bước vào phòng tắm, khi cánh cửa đóng lại cô mới thều thào

" Xin lỗi..."

Tống Thanh đã đổi đồ ngủ, ngồi tại đầu giường xem tài liệu, nghe tiếng mở cửa từ phòng tắm nàng vội đặt tài liệu lên chiếc tủ bên cạnh, lại lấy ra máy sấy tóc

" Đến đây chị sấy khô tóc cho."

Diệp Khả Thư bước đến ngồi lên giường để nàng sấy tóc giúp mình. Nàng bật máy sấy tóc, tay nhẹ nhàng đan vào những sợi tóc kia, động tác rất dịu dàng. Rất nhanh tóc Diệp Khả Thư đã khô, Tống Thanh cất đi máy sấy tóc. Khi nàng xoay lại đã thấy Diệp Khả Thư nằm trong chăn nhắm chặt mắt lại. Nàng xốc chăn lên, áp người lên người Diệp Khả Thư nhắm chính xác môi cô đặt xuống nụ hôn. Diệp Khả Thư mở to mắt đầy ngạc nhiên, nhưng rất nhanh nhắm mắt lại hòa vào nụ hôn kia. Nụ hôn của Tống Thanh rất nhút nhát chỉ vờn qua hai cánh môi mà không dám tiến lên, Tống Thanh lúc này cảm nhận được tim nàng đang đập rất nhanh như muốn nhảy ra khỏi lồng ngực vậy. Diệp Khả Thư trở người, áp Tống Thanh dưới thân. Chiếc lưỡi linh hoạt tách được hàm người dưới thân, lại đảo quanh trong khoang miệng như mời gọi người kia hòa cùng mình. Chẳng lâu sau Tống Thanh nhiệt tình đáp lại, tay Diệp Khả Thư ngày càng không an phận vuốt ve khắp cơ thể người kia, đến khi tay cô xoa nắn một bên mềm mại thì cơ thể Tống Thanh căng cứng. Diệp Khả Thư đình chỉ động tác, cũng chấm dứt nụ hôn sâu kia, cô biết Tống Thanh đang căng thẳng, cô cũng biết Tống Thanh yêu thích cô nên mới để cô làm càng như vậy nhưng cô không yêu nàng nên không thể ích kỷ chiếm hữu nàng được. Diệp Khả Thư nằm xuống bên cạnh thở dài


" Đừng cố gượng ép bản thân."

Tống Thanh im lặng rút người vào lòng Diệp Khả Thư, cô cao hơn nàng nên dể dàng ôm trọn nàng vào lòng.

" Chị rất muốn ở bên tôi sao?"

" Ân. Còn muốn được quan tâm chăm sóc em nữa."

" Tôi sẽ không yêu chị."

Tống Thanh lại im lặng không đáp, Diệp Khả Thư tiếp tục lên tiếng

" Hay chị chuyển từ yêu sang thương đi. Chúng ta không thể làm người yêu nhưng tôi có thể xem chị như chị gái."

" Nếu như vậy chị sẽ được ở bên chăm sóc em đúng không?"

" Ân."

" Vậy được em cứ xem chị như chị gái đi."

Người ta thường truyền nhau câu nói " Hãy cẩn thận với em gái ( chị gái ) nuôi của người yêu " đâu phải không có đạo lý. Cứ nhìn trường hợp của Tiểu Thư đại lão gia sẽ biết ngay.

---

Mọi người à. AT đang dự định đào thêm hố cổ đại. Có ai ủng hộ hông dạ?