" Trong khoảnh khắc tuyệt vọng nhất lại tìm được ấm áp nơi em . "
---------------------------------------------------------------------------------------------------
Kỳ nghỉ sắp hết , Harry , Hermione và Ron quay trở lại Hogwarts . Harry lúc này đang ngẩn người ngồi trong thư viện . Quyển sách trước mặt cũng chỉ đọc vài dòng liền không tiếp thu nổi những dòng sau . Cậu đang suy nghĩ về cái chết của ba mẹ mình . Đôi mắt xanh ngọc bị đôi mi dài cong vút che đi một nửa thoáng trở nên ảm đạm thấy rõ . Thư viện lúc này cũng chẳng có bao nhiêu người .
" Ry ~ sao lại ngồi ngẩn người ra thế "
Ron sải những bước dài đi tới , vốn dĩ đang tìm cậu " em trai nhỏ " của mình để đi chơi nhưng lại không tìm thấy cậu trong phòng ngủ . Ánh mắt mang vẻ thắc mắc nhìn người thiếu niên tóc đen . Bình thường tiểu Har sẽ đọc sách ở phòng kính riêng của họ . Con người bị mái tóc đen che khuất gần nửa khuôn mặt khẽ mỉm cười , âu phục trắng muốt , những đường thêu chỉ vàng tinh sảo ôm sát người thiếu niên lộ đường cong mê người .
" Chỉ là đang bận tâm vài chuyện "
" Là về ba mẹ cậu sao "
Ron khẽ xoa lên tóc Harry , mái tóc mềm mại se vào bàn tay tăng lên cảm giác thích thú . Anh để mặt cậu nhìn vào cơ bụng săn chắc được dấu sau lớp áo dày còn mình thì nhẹ nhàng ôm cậu . Mùi hương của Harry dịu dè hòa quyện cùng mùi sữa tắm như chất gây nghiện khiến tâm tình thoải mái hẳn .
" Các cậu mình có tin này hay lắm nè "
" Chuyện gì sao Mione "
Harry nhìn cô bạn mình đang ôm cuộn giấy giấy trong lòng , khuôn mặt mang vẻ nghiêm trọng nhìn vào cậu . Liền nhận ra là chuyện liên quan đến mình . Ron ngồi xuống bên cạnh Harry giương đôi mắt trông chờ thông tin từ cô bạn .
" Mình vừa có chút thông tin về cái chết của cha mẹ cậu , Har "
" Cha mẹ mình ? cậu tìm được những gì "
" Theo như những gì mình thám thính và truy tìm được thì cái chết của cha mẹ cậu có liên quan đến thành viên của một gia tộc lớn " - Hermione nhìn vào cuộn giấy dê dừng lại một lúc rồi lại tiếp tục - " Khi cha mẹ cậu chết thì ở còn có sự góp mặt của anh trai cậu - Lucas James Potter "
" Anh trai của Harry á , cậu nói thật chứ Mione , nếu là như vậy thì có thể anh ta .... " - Ron ngỡ ngàng trước thông tin này
" Đây chỉ là suy đoán của mình thôi , chúng ta chưa thể chắc chắn rằng Lucas có liên quan đến cái chết của cha mẹ Harry hay không " - Hermione nhìn thấy sắc mặt của người thiếu niên tóc đen tối đi nhưng vẫn tiếp tục - " Harry trong người của cậu có chưa một loại ma thuật rất hiếm , nó phong ấn kí ức của cậu lại "
" Kí ức của mình sao ? hay nói cách khác là ký ức của nguyên chủ "
Loại ma thuật này không phải là cậu không biết vì cậu ở kiếp trước đã từng nhìn thấy mộ trường hợp xảy ra . Thay vì dùng Obliviate ( bùa tẩy não ) để xóa kí ức hoàn toàn thì Memory seal chỉ phong ấn lại ký ức khiến người bị phong ấn không thể nhớ lại . Đương nhiên là người bị phong ấn có thể giải loại bùa chú này nhưng chỉ khi họ nghe được một chút chuyện từ ký ức bị phong ấn . Lúc đó đầu của người bị phong ấn sẽ đau dữ dội , những ký ức sẽ được trở về . Từ xưa rất ít người sử dụng nó vì tính năng của nó rất ít . Kẻ dùng loại bùa này trên cậu chắc chắn biết rất rõ rằng sẽ không ai biết chuyện này ngoài hắn hoặc đồng bọn về ký ức trước kia .
" Vậy thì rất có thể ký ức kia của tớ biết về cái chết của cha mẹ tớ " - Harry run lên từng đợt rất khó nhận ra . Đó chính là cách mà cậu rèn luyện khi còn làm ở bộ , dù có đau buồn , tức giận cũng không thể làm gì ngoài im lặng và suy nghĩ .
" Har à cậu ổn chứ , cậu đang run "
Mione ôm cậu vào lòng , để hương thơm từ cơ thể của mình cứ thế tỏa ra . Mùi hoa oải hương sộc thẳng vào mũi cậu . Đôi mắt đang tối sầm cũng trở nên trong hơn , hai bàn tay run run ôm lấy cô bạn như đang dần tịnh tâm lại . Ron nhẹ hôn lên khóe mắt cậu làm cậu đang mơ màng cũng dần tỉnh táo lại . Hai con người một tóc đỏ , một tóc nâu đều yêu chiều , nhẹ nhàng giúp cậu tâm tình tốt lên . Họ thoải mái cưng nựng thiếu niên tóc đen . Chỉ cần cậu muốn họ cũng sẵn lòng không ngại chết thực hiện . Harry là em trai nhỏ của họ , bất kỳ ai đụng vào - giết không tha .
" tớ ổn rồi , cảm ơn hai cậu "
" Chuyện nay đành phải coi hành động của Lucas , chúng ta phải làm gì đó khiến cậu ta nói ra " - Ron xoa nhẹ mái tóc của mình
" tớ có cách rồi chỉ là tớ không biết sau khi biết được sự thật thì làm như thể nào , Harry cậu nghĩ thế nào "
" Sau khi biết được sự thật hãy tính sau , trước mắt sắp đi học lại rồi , chị gái cậu dạo này có vẻ im lặng nhỉ "
" Cô ta còn đang mải quấn quýt bên dàn hậu cung của mình cơ mà "
" thôi tớ mệt rồi , tớ về ngủ một giấc đây "
Harry đóng cuốn sách lại mang nó theo bước ra khỏi thư viện . Ánh mắt thoáng mệt vì suy nghĩ nhiều , đôi chân theo lối cũ mà đi về phòng sinh hoạt của Slytherin . Khi rẽ vào một lối đi vắng thì đôi mày dài của cậu khẽ cau lại , trước mắt cậu chính là Tom Riddle - giáo sư DADA đang đi hương ngước lại cậu . Harry đi nhanh lướt qua người vị giáo sư . Tưởng sẽ không sao nhưng Tom lại nắm lấy cánh tay cậu , mạnh bạo áp cậu vào góc tường .
" Giáo sư Tom , em không nghĩ thầy lại có thú vui đi làm phiền người khác " - Harry nhắn mặt khó chiu nhìn thẳng vào đôi đồng tử đỏ như máu
" Lâu rồi không gặp em có vẻ tính cách đã thay đổi không ít , tử địch của tôi "
" Giáo sư Tom , thầy có vẻ đùa quá trớn "
Harry không nhận thức được rằng cậu đang run lên thoáng sợ hãi . Hai chữ " tử địch " là hai từ cậu nhạy cảm nhất nhưng cũng không khiến cậu sợ như bây giờ . Tom lúc này cũng chẳng nói lời nào , cư nhiên áp sát cậu không cho cậu phản kháng . Đôi tay thon dài lướt trên mặt cậu tràn đầy yêu thương .
" Tôi đã rất nhớ em , khi em giết tôi , tôi đã cảm thấy sợ hãi "
Bàn tay nâng cằm cậu lên nhìn vào đôi lục bảo thuần khiết
" Sợ rằng không thể nhìn thấy em lần nữa . Nhưng khi được qua thế giới này tôi rất vui . Lúc nãy em thế mà lại để cho tên Weasley đó hôn lên mắt mình "
Dứt lời hắn liền hôn nhẹ lên mắt cậu dần chuyển đến đôi môi hơi đỏ . Cậu lúc này phản kháng nhưng lại bị cầm chặt . Lối đi vắng này chẳng có ai cả . Nụ hôn dứt ra hắn thì thào bên cậu
" Không được để tên nào động vào em , điều đó làm tôi đố kỵ "
Harry tính gào lên , Voldemort hắn ta cũng được trọng sinh phải báo cho Ron và Hermione biết . Nhưng đó chỉ là suy nghĩ , cậu liền bị câu nói sau cùng làm cho cứng người .
" Vì tôi yêu em rất nhiều "
---------------------------------------------------------------------------------
" Thế giới của những người trưởng thành , không thể gào khóc một cách điên cuồng cũng không thể làm loạn với người bên cạnh . Ngay cả khi suy sụp cũng phải xếp hàng từ từ "