Khi Tôi Không Còn Là Cứu Thế Chủ

Chương 14: C14




Tại Sân ga chín – ba – phần – tư, những toa xe đầu đã đầy các học sinh, có mấy đứa vẫn thò đầu ra cửa sổ nói chuyện với gia đình, mấy đứa nữa đang cự cãi nhau giành ghế.
Ở một chỗ không xa tàu tốc hành, Harry kéo nhẹ tay áo Lucius, cậu hỏi nhỏ: "Thưa cha, nếu con vào Gryffindor thì sẽ thế nào ạ?"

Lucius nhướng mày, anh cố dịu giọng nói: "Ta nghĩ việc chuyển trường là vô cùng dễ dàng."

"Vậy nếu con vào Hufflepuff thì sao ạ?" Harry lại hỏi tiếp
Narcissa đứng kế bên xoa đầu cậu, cô nhẹ giọng khích lệ: "Con đừng quá lo lắng, mẹ tin con sẽ vào Slytherin."

Nghe vậy, Harry thầm thở dài trong lòng, cậu cũng không phải là đang bồn chồn mà chỉ đơn giản muốn biết cha mẹ sẽ làm gì nếu cậu rơi vào hai nhà kia thôi. Nói đến người thực sự lo lắng thì chính là người anh trai song sinh của cậu, Harry thật không hiểu nỗi, nhìn từ trên xuống dưới Draco đều cho thấy nó là một Slytherin nguyên tông, thế mà đêm qua có người thức khuya chỉ để xem lại mấy câu thần chú và bài học mà nó đã thuộc làu làu trước đó.

Thời gian không còn sớm, Harry và Draco vẫy tay chào tạm biệt cha mẹ, cả hai bước lên toa xe nhà Malfoy, Draco vừa vào không lâu thì đi ra ngoài còn Harry ngồi ngay ngắn trên ghế, cậu chống cằm nhìn ra ngoài cửa sổ. Một gia đình tóc đỏ xuất hiện trong tầm mắt, trong đó có một cậu bé tóc đen dài với mắt kính dày cui trông rất khác biệt, Harry nhếch môi cười, tay giơ lên định chỉnh mắt kính nhưng lại nhớ ra cậu đã không còn cận nữa. Khẽ sửng sốt nhìn gia đình đang nói nói cười cười ngoài kia, hóa ra từ một góc nhìn khác là như vậy.


Ở sau lưng vang lên tiếng kéo cửa, Harry thu hồi lại tầm mắt, người đến là Crabbe và Goyle, cậu cười hỏi: "Các cậu định xử hết đống đó ư?" Crabbe trịnh trọng gật đầu, nó thả một đống bánh kẹo lên bàn, ở bên cạnh Goyle cũng tương tự, Goyle đưa cho cậu một hộp kẹo, cậu vui vẻ cảm ơn.

Đột nhiên một bàn tay che khuất mắt Harry, người phía sau đè giọng hỏi: "Ai đây?"

Harry mỉm cười gỡ tay người kia ra, "Còn ai ngoài Blaise."

Blaise vui vẻ vỗ vai Harry, nó nói: "Người đẹp, nhận ra mình sao."

"Tất nhiên mình sẽ không thể nào kiếm được người thứ hai gọi mình bằng cái từ sến súa đó." Harry liếc Blaise một cái, hành động này chọc cho nó cười không ngớt. Draco cũng đã trở về, nó cùng Blaise nhắc về Quidditch nên tâm trạng lo âu gì đó cũng bị cuốn bay, Harry cũng nhập cuộc nhưng vẫn không có sự say mê như Draco, năm đó đồng ý tham gia Quidditch vì cậu thích được bay lượn còn về trận đấu thì mỗi lần đều bị thương liền khiến hứng thú của cậu bị bào mòn mất.


Tàu thông báo khởi hành, suốt chặn đường không hề có phát sinh chuyện gì, Harry mừng thầm trong lòng, nếu chiếu theo quyển đồng nhân của "Chúng tôi yêu em, bà xã đại nhân" thì hai anh em Malfoy sẽ có màn phun nước miếng vào mặt Cứu thế chủ và bị nó phản kích cho quê một cục. Tuy tác giả chỉ tập trung miêu tả năm hai trở lên nhưng lâu lâu cũng nhắc đến năm đầu của các nhân vật, cho nên Harry quyết tâm không gây hấn hay tạo thù oán với các nam chính và nữ chính. Còn về Draco, Harry cũng không muốn gọi nữ chính là chị dâu đâu vì vậy cậu quyết tâm kéo anh trai rời khỏi vòng tròn luỵ tình.

Đang vui vẻ thì thấy em trai bỗng tỏ ra nghiêm túc, Draco buồn cười bóp hai má Harry, ánh mắt toát lên sự dịu dàng khiến Blaise ngồi kế bên liền cảm thấy không thích hợp. Mà không thích hợp ở chỗ nào nó tạm thời cũng không rõ.

Trời chuyển tối, đoàn tàu lửa dường như đang chạy chậm lại. Một giọng nói vang lên khắp đoàn tàu: "Chúng ta sắp đến Hogwarts trong vòng năm phút nữa. Hành lý cứ để lại trên tàu, sẽ có người mang về trường sau."

Đoàn xe lửa giảm tốc độ rồi cuối cùng dừng hẳn lại. Người ta xô đẩy nhau, ùn ra cửa, đổ xuống một sân ga nhỏ xíu, tối tăm. Harry rùng mình trong trời đêm lạnh buốt. Draco đau lòng nắm lấy tay Harry, nó hỏi: "Có lạnh lắm không?"

"Em ổn mà." Harry cười khích lệ, cậu kéo lấy nó cùng đến chỗ tập trung của năm nhất. Mò mẫm, loạng choạng, bọn trẻ đi theo Hagrid xuống một lối đi có vẻ dốc và hẹp. Hagrid ngoái đầu ra sau, nói: "Chút xíu nữa là cháu sẽ nhìn thấy Hogwarts lần đầu tiên đây! Qua khúc quanh này là thấy ngay." Một tiếng Ô rất to đồng thanh vang lên.


Con đường hẹp bất ngờ mở ra một bờ hồ đen bao la. Bên kia bờ hồ, nằm trên đỉnh núi cao là một toà lâu đài nguy nga đồ sộ với vô số tháp lớn nhỏ, và vô vàn ô cửa sổ sáng đèn điểm xuyến bầu trời rực rỡ đầy sao.

Hagrid chỉ một đoàn thuyền nhỏ chờ sẵn bên bờ hồ, kêu to: "Lên thuyền. Mỗi thuyền không chở quá bốn người!"

Crabbe và Goyle đến ngồi sang thuyền khác, còn Blaise và hai anh em Malfoy ngồi cùng một thuyền, thấy thuyền còn trống một chỗ, Harry liền phất tay với cậu bạn trông hơi ẻo lả đứng ôm tay trên bờ, nó có hơi ngạc nhiên đến gần, Harry kêu: "Ngồi cùng bọn tôi chứ?"

"Ờ ừm... được thôi." Nó nhanh chóng bước xuống thuyền, Draco hơi hếch cằm xem như chào hỏi, Blaise thân thiện hơn liền kéo cậu bạn xuống kế bên mình. Nó ngước mắt đánh giá Harry, nó được nghe nói cậu chính là đứa nhỏ duy nhất trong gia tộc Malfoy có mái tóc đen và đôi mắt xanh lá, ai cũng nói Harry là một đứa trẻ xinh đẹp, vẻ đẹp của cậu hoàn toàn thừa hưởng từ Narcissa khác hoàn toàn với vẻ điển trai của người anh trai Draco Malfoy.

Blaise chú ý thấy nó thất thần nên lên tiếng trêu: "Đừng có mê cậu ấy nha, người đẹp mà cậu đang ngắm có nhiều gai lắm." Nó đỏ mặt nói lấp: "Nào có..."

"Blaise. Mình nghe đó nha." Harry tặng cho Blaise một cái nhìn không hài lòng, cậu bé da màu cười cười phất tay.

Cập bến, bọn trẻ bèn lục tục trèo lên bãi đầy sỏi đá. Còn Hagrid đi kiểm tra lại những chiếc thuyền xem còn sót thứ gì không. Ông kêu lên: "À, ra mày! Có phải con cóc của cháu đây không?" Neville mừng rỡ giơ tay ra: "Trevor!"


Cả đám lại tiếp tục trèo lên một lối đi trong núi đá, nhắm theo ánh đèn của Hagrid mà đi tới một con đường bằng phẳng hơn, dẫn tới bãi cỏ mịn màng đẫm sương nằm ngay dưới bóng toà lâu đài.
Bọn trẻ hớn hở bước lên những bậc thềm đá và đứng túm tụm trước cánh cổng khổng lồ bằng gỗ sồi.

"Mọi người đông đủ cả rồi hả? Cả con cóc của cháu vẫn còn đó chứ?" Nói xong, Hagrid giơ nắm tay khổng lồ lên, đấm mạnh vào cánh cửa toà lâu đài ba lần.

Cánh cửa lâu đài tức thì mở ra. Một bà phù thủy cao lêu nghêu, tóc đen mướt, mặc áo dài màu xanh ngọc bích đứng sẵn ngay cửa. Giống như trong trí nhớ của Harry, McGonagall đưa cả bọn vào trong một căn phòng nhỏ trống rỗng ở cuối hành lang.

Bà cất giọng: "Chào mừng các con đến Hogwarts. Tiệc khai giảng sắp bắt đầu, nhưng trước khi nhận chỗ ngồi trong đại sảnh đường, các con sẽ được phân loại để xếp vào các ký túc xá. Phân loại là một lễ rất quan trọng, bởi vì trong thời gian các con học ở đây, ký túc xá của con cũng giống như gia đình của con trong trường Hogwarts. Các con sẽ cùng học, cùng ngủ, cùng chơi... với các bạn chung một ký túc xá. Có bốn ký túc xá, ở đây gọi là nhà, nhà Gryffindor, nhà Hufflepuff, nhà Ravenclaw và nhà Slytherin. Mỗi nhà đều có một lịch sử cao quý riêng và nhà nào cũng từng tao nên những nam phù thủy và nữ phù thủy xuất sắc. Trong thời gian các con học ở Hogwarts thì thành tích các con đạt được sẽ được cộng vào điểm chung cho nhà mình ở. Cuối năm, nhà nào có được nhiều điểm nhất sẽ được nhận cúp nhà – một vinh dự cao cả. Ta hy vọng mỗi người trong các con là một thành viên xứng đáng với nhà mình sống, cho dù các con được chọn vào nhà nào đi nữa. Lễ phân loại sẽ diễn ra trong vài phút tới, trước mặt toàn thể giáo viên và học sinh trong trường. Ta đề nghị các con sửa soạn cho chỉnh tề trong khi chờ đợi làm lễ."

Nói rồi bà rời đi, cả bọn bắt đầu nhao nhao bàn tán, ở ngay góc phòng, mấy đứa trẻ thuộc các gia tộc đều đứng thành một vòng xoay quanh Draco và Harry, khác với Blaise đã quen thân từ lâu thì mấy cô cậu trước mắt Harry vẫn giữ thái độ không mặn không nhạt đáp lời, còn Draco chính thức bày ra vẻ mặt con ông cháu cha với tất cả. Ở đối diện, Ron cười xì một tiếng, nó bĩu môi nói với đứa trẻ bên cạnh: "Đấy là Malfoy, mình chắc cú với cậu cả bọn đó sẽ vào Slytherin."