bệnh viện Bạch Mai
- tình trạng bệnh nhân rất nguy kịch, đầu bị chấn thuơng nặng cần phải phẩu thuật ngay
- 2 người là gì của bệnh nhân, nếu là người nhà thì mau kí vào đây
....................
- cô ... làm ơn đứng yên được ko, cô cứ đi qua đi lại làm tôi chóng cả mặt
- cậu im đi, cậu ko lo cho Duy hay sao mà có thể ngồi im như thế hả
Thảo ko kìm đc cơn giận, con nhỏ quát thẳng vào mặt Sơn khiến cậu ta đang định mở miệng muốn nói thì liền im bặt
- ai bảo tôi ko lo cho Duy, bị nhận 1 chai vào đầu máu me be bét thế kia, bảo sao tôi ko lo đc, mà còn cô nữa cô cứ đi qua đi lại thế thì ích gì hả
- tôi ...
- Duy, Duy ơi ... trời ơi con tôi
tiếng kêu thảm thiết của người phụ nữ khiến nó và Sơn cùng quay mặt lại. Người phụ nữ lao thẳng về phía Thảo nhưng nó dường như ko trông thấy mắt nó mờ đi, nó có cảm giác đửng ko vững vì cái người đàn ông đang bước theo sau bà ta
- Sơn, cậu nói đi, thằng Duy nó sao rồi
- Cô Lệ, cô đừng quá xúc động, cậu ấy đang làm phẫu thuật
- trời ơi, tại sao lại xãy ra chuyện này chứ
Người phụ nữ gào lên, mặt bà ta nhòe nhoẹt nước mắt khiến lớp trang điểm trên guơng mặt đã hằn vết thời gian của bà ta vơi bớt đi
- Mình à, bình tĩnh lại đi, thằng Duy sẽ ko có chuyện gì đâu
Người đàn ông đến bên cạnh kéo bà ta vào lòng thái độ hết sức vỗ về
tất cả hình ảnh đó đập vào mắt Thảo khiến con nhỏ gần như muốn ngã quỵ
Đó là cha nó ư, cha nó đang ôm ấp 1 người phụ nữ khác ko phải là mẹ nó ....
- anh nói tôi làm sao có thể bình tĩnh đc, thằng Duy nó là đứa con tôi rứt ruột đẻ ra kia mà ... trời ơi
- anh biết anh biết, dù ko phải cha ruột nhưng anh cũng rất yêu thương nó kia mà, nhưng chúng ta ko nên quá xúc động chuyện đâu còn có đó kia mà
- Sơn, cậu nói cho tôi biết là ai ai đã gây ra chuyện này
Quá xúc động, bà lệ lao tới túm chặt áo Sơn, vẽ mặt phẫn nộ
- là tụi thằng Long, bọn chúng tấn công Duy trong quá Bar nhà cháu
- Bọn chết tiệt dám đụng đến thằng Duy, nhất định tao sẽ cho chúng nát xuơng
Quay ngoắt 180 độ,từ đau khổ bà ta nhanh chóng trở thành hận thù bà lệ quẹt nước mắt trên mặt rồi vô tình đưa mắt nhìn Thảo
- còn cô ta là ai, tại sao lại ở đây
- đó là Thảo, bạn của cháu
Sơn e ngại nhìn Thảo, cậu ko dám nói Thảo là bạn Duy vì dù sao chính cô ta cũng gián tiếp gây ra chuyện này
Đến lúc này sự hiện diện của Thảo mới đc biết đến, người đàn ông nhìn sửng vào nó, ánh mặt lộ vẽ ngạc nhiên tột đỉnh
- chú Kiên, lâu quá ko gặp chú, chú còn nhớ cháu chứ
Thảo cười gằn, nó cố dằn cơn đau lòng xuống, bước từng bước đến gần người đàn ông
- đã lâu ko gặp, trông chú thay đổi quá xém chút nữa cháu đã nhận ko ra chú đấy, có lẽ cuộc sống giàu sang khiến con người ta thay đổi ko ít nhỉ
- cô là ai, tại sao lại biết chồng tôi
Bà Lệ trừng mắt nhìn nó, rồi liếc cặp mắt sắc sảo về phía chồng, khuôn mặt bất động và tái xanh của ông khiến bà ta bất giác nghi ngờ
- à cháu chẳng là ai cả, chỉ là người quen trước kia của chú kiên thôi, lúc trước chú ấy đã giúp - đỡ - gia - đình cháu RẤT NHIỀU Ạ
Thảo cố ý nhấn mạnh những từ cuối, nó chiếu cái nhìn đầy căm hận về phía người đàn ông, sự căm tức và đau khổ ùa lên ngập tràn hồn nó khiến nó mất đi tự chủ, nó chỉ muốn cho cái con người đã phụ bạc ruồng rẫy mẹ con nó bấy lâu biết là nó hận ông ta đến nhường nào
- mẹ ... cháu dạo này vẫn khỏe chứ
- ồ cảm ơn chú đã quan tâm, mẹ cháu vẫn rất khỏe, dạo này bà ăn ngon ngũ yên nên rất rất khỏe
- hừ, 2 người có vẽ quá thân thiết đấy, còn ông nữa thằng con quý tử đang ko biết sống chết thế nào, ông ko lo lắng còn đứng đó mà nhận người quen à
Bà Lệ quát lên khi nhìn công mình cứ trơ ra như khúc gổ trước đứa con gái quá xinh đẹp kia ...
- kìa mình ....
- tôi nói cho ông biết, nếu thằng Duy có chuyện gì thì ông cũng sẽ phải cuốn xéo ra khỏi nhà tôi biết chưa hả
Ông kiên im bặt, sự nhẫn nhục hiện trên khuôn mặt
THảo nhìn vào 2 người đó cười khẩy 1 cái
ra là vậy, hóa ra chỉ là con chó ăn bám, thế mà nó cứ tưởng ông vinh quang lắm, phụ bạc mẹ con nó chạy theo giàu sang phú quý để cuối cùng trở thành kẻ ăn bám
Sự chua xót trào dâng, hận thù lẫn đau khổ ....
Người cha mà 1 thời nó kính yêu hóa ra là người như thế này sao
Quay người bỏ đi, nó cố giấu giọt nước mắt tràn mi, nó ko muốn để ông ta thấy sự yếu đuối của nó
Nó ko cần !!
.................
- Đi đâu giờ này mới về hả
Minh quát ầm lên khi thấy Thảo đến gần 11h mới chịu về nhà, điện thoại thì ko liên lạc đc, anh gần như phát điên lên khi ko biết con nhỏ đang ở đâu
- Chú ... chú ơi
Thảo nấc lên khi thấy Minh, sự đau khổ gần như đánh gục nó,cả người nó run rẫy tưởng chừng 1 cơn gió nhẹ cũng có thể khiến nó bay vèo đi, rốt cuộc nó cũng chỉ là 1 đứa con gái quá yếu đuối
Minh nhìn con nhỏ đăm đăm khuôn mặt đẫm nước mắt khiến cơn tức giận trong người anh biến mất, mọi ý nghĩ sẽ xữ con nhỏ khi nó về đều tan biến. Anh lao nhanh đến đở con nhỏ khi trông thấy nó sắp ngã xuống
- có chuyện gì thế hả, sao lại ra nông nỗi này
- chú ...
Thảo cố nói rồi ngất lịm đi trong tay Minh, tất cả mọi chuyện đổ dồn lên đầu nó trong 1 ngày khiến nó ko thể chịu đựng nỗi, chuyện Duy bị thương ... chuyện người cha bất ngờ xuất hiện, tất cả cứ như 1 nhát búa giáng mạnh khiến tinh thần nó đổ sụp