Nhiều ngày sau sự kiện bị quật ngã 1 cách ko thương tiếc, Duy cứ ra ngẫn vào ngơ thẩn thờ như 1 kẻ mắc bệnh tương tư, mà quả thật cậu đã bị con nhỏ đốn ngã từ trong ra ngoài, từ kẻ đi săn trở thành người bị săn
-Thảo ơi, thật ra cậu là ai, tại sao cứ làm tôi điêu đứng hết lần này đến lần khác vậy nè
Duy khổ sở ôm đầu 1 kẻ như Duy thiếu gì con gái, tại sao Duy lại bị con nhỏ đó thu hút, nó thì có gì hay chứ. Nhưng bây giờ Duy đang nhớ nhỏ đó quay quắt, chỉ muốn đc nhìn thấy mặt ngta ngay bây giờ
Nghĩ là làm, Duy tìm đến nhà con nhỏ
Một khu phố nghèo nàn, Duy ko thể tưởng tượng đc là Hà Nội vẫn còn những nơi như thế này
Dừng xe trước 1 căn nhà xây đã cũ, ko cần tìm kiếm nhiều cậu đã trông thấy con nhỏ cùng mấy đứa trẻ con đang hỳ hục nướng khoai
-Thảo !!
Thảo giật mình ngước lên, nó gần như trợn con mắt muốn rơi ra ngoài, rồi nhận ra bộ dạng ko hóa trang của mình con nhỏ chạy ù vào nhà, cái tên chết tiệt này đến đây làm gì ko biết
1 lúc sau nó quay ra với đúng bộ dạng đi học của nó, nó gắt khi nhìn vẽ mặt ngơ ngơ của Duy
-cậu làm cái gì ở đây vậy hả
-đến tìm cậu
-tìm tôi, cậu lại muốn đo đất nữa hả
Con nhỏ chống nạnh nhìn Duy đầy đe dọa, bỗng nhiên mấy đứa nhỏ reo lên
-Chị Thảo ơi, anh này đẹp trai quá à, bạn trai chị đó hả
Mặt con nhỏ chuyền từ ngạc nhiên sang đỏ lựng, trời ơi tụi nhóc nói lung tung gì vậy
-ừh, anh là bạn trai của chị Thảo đó – Duy dựng xe trong sân rồi bước tới, miệng nở nụ cười toe toét
-cậu muốn chết hả, ai là bạn gái của cậu
-đấy, mấy nhóc xem chị Thảo xấu hổ kìa
-a ha chị thảo đỏ mặt rồi kìa
Bọn nhỏ và Duy đc 1 phen chọc quê con nhỏ, nó tức xì khói mà không làm gì đc
-mà chị Thảo ơi, sao chị lại mang kính vây, nhìn chị xấu quá đi – Thằng cu Tuấn nhìn mặt con nhỏ đầy to mò, câu hỏi ngây ngô của thằng nhóc làm con nhỏ giật mình
-kệ chị, lo nướng khoai đi ko cháy hết bây giờ
Nó quay sang nhìn Duy
-cho cậu 2p để trình bày lý do cậu đến đây
-Thảo à, đừng giận Duy nữa nhé, Duy biết lỗi rồi
-Hứ, tin cậu chết liền
-Thật mà, Duy xin thề, tại Duy ngốc nên mới có những hành động thiếu suy nghĩ đó, thật sự Duy hối hận lắm rồi
-Ko – tin
-Trời ơi, làm sao Thảo mới tha thứ cho Duy đây
Duy thấy con nhỏ vẫn ko tha thứ ình thì cuống cả lên, thật sự Duy ko muốn bị con nhỏ giận, đối với Duy bây giờ mà nói con nhỏ thực sự đã chiếm mất trái tim cậu rồi
-Thảo ơi, cho Duy 1 cơ hội đi, chúng mình làm bạn nhé
Nhìn vẽ mặt thành khẩn của tên hotboy, bỗng dưng nó phì cười
-thôi đc rồi, đồng ý làm bạn với cậu, nhưng tôi có 1 điều kiện
-điều kiện gì – Duy hơn hở nói
-cậu ra sau vườn đào khoai cho tụi này nướng
-làm liền, Duy đây ko ngại gian khó
Lần đầu tiên, cậu chủ nhà họ Vũ nổi tiếng đất Hà thành xắn tay áo hỳ hục đào khoai, nhìn cậu không khác gì 1 nông dân chính hiệu, mặt mũi lấm lem bùn đất và mồ hôi, chiếc áo sơ mi đắt tiền màu trắng nhanh chóng chuyển sang màu đất
Thật ko ai ngờ, 1 thiếu gia ăn chơi có tiếng lại có ngày này chung quy cũng vì 1 chữ tình
2 đứa trẻ to xác và bầy nhóc tỳ tý hon nói chuyện vui vẽ khiến 1 kẻ đang nhốt mình trong ngôi nhà bên cạnh phải tò mò ra xem chuyện gì
Hắn nhíu mày nhìn đám trẻ con đang chơi đùa thỏa thích, đang ngũ ngon lành thì bị làm ồn khiến hắn nỗi cáu, tính ra cho bọn chúng 1 trận tơi bời thì hắn bắt gặp vẽ mặt tươi cười của con bé hàng xóm khiến hắn khựng lại
-làm quái gì mà phải đeo kính để nướng khoai ko biết, lại còn cười toe toét với thằng kia nữa chứ
Hắn làu bàu, cảm giác bực bội kéo đến, hắn cũng ko hiểu tại sao lại cảm thấy khó chịu khi thấy con bé hàng xóm cười đùa với thằng con trai khác
Ko biết từ bao giờ hắn lại trở nên như thế, đã 2 năm rồi hắn ko cười hay nói chuyện với bất kì ai, luôn cáu kĩnh với tất cả mọi thứ thế mà con bé kia lại đang khiến hắn thay đổi
chợt chuông điện thoại của hắn vang lên