Đi ra khỏi phòng, Hoàng Phong gặp Hoàng Ngọc Bảo đứng ngay cửa, Hoàng Ngọc Bảo vỗ vai hắn và dẫn hắn xuống hầm để xe.
- Bộ quần áo này thì sao anh Bảo?
- Cho cậu làm kỷ niệm.
Sao? Không mấy người ngoài có được nó đâu.
Hoàng Phong mỉm cười theo lên xe, một chiếc xe biển dân dụng.
sau mấy phút kính đen trên xe hạ xuống hắn lại nhìn thấy khung cảnh bên ngoài, lúc này trời đã về chiều, ánh tà dương xuyên qua các cao ốc rọi bóng xuống con đường đầy nhộn nhịp, đông đúc mà ngăn nắp, hai bên đường từng hàng hoa tươi nở rộ như chào đón hắn bước vào cuộc sống mới.
Hoàng Ngọc Bảo dừng xe trong một siêu thị lớn.
- Đi thôi, mua cho cậu vài món cần thiết, trước tiên là quần áo đi.
Quần áo trong cửa hàng có khá nhiều kiểu dáng nhưng đa phần đều khá gọn gàng và thoải mái khi hoạt động.
Hoàng Phong chọn vài bộ quần áo, giầy dép, hắn còn muốn mua một số đồ dùng ở nhà nhưng anh Bảo nói ở trong căn hộ đều có rồi nên hắn bỏ qua.
Sau khi mua quần áo Hoàng Ngọc Bảo dẫn hắn đến một gian hàng đồ công nghệ, khi được nhân viên bán hàng giới thiệu về tính năng của một số món đồ ở đây hắn cũng khá bất ngờ, so với kiếp trước nơi hắn sống cùng một mốc thời gian thì thiết bị ở đây có thể nói là tiên tiến hơn khá là nhiều.
Cuối cùng Hoàng Phong mua một chiếc điện thoại thông minh với đầy đủ tính năng hơn nữa còn tích hợp mạng 5G vệ tinh phủ sóng toàn cầu, cảnh báo nguy hiểm khi tiến đến vùng năng lượng cao, pin có thể duy trì liên tục cả tháng, lại còn có thể tự động hấp thu linh khí từ từ bổ sung năng lượng, trên nguyên lý nếu ở chế độ chờ thì nó gần như vĩnh viễn không bao giờ tắt máy.
Hoàng Phong còn mua thêm một chiếc macbook, một đồng hồ siêu bền tích hợp đa chức năng, và một chiếc máy thu phát hình ảnh 3D gắn động cơ, có thể bay lơ lửng trên không và điều khiển bằng tinh thần nếu đạt đến Trúc cơ kỳ.
Cả hai còn mua thêm khá nhiều đồ linh tinh và thức ăn mới hài lòng lên đường trở về, mua khá nhiều nhưng Hoàng Phong chỉ cần thanh toán hết hơn 30.000 đồng liên bang, điều này làm hắn ý thức được 3 triệu liên bang tiền là một số tiền khá lớn, có thể cho hắn duy trì sinh hoạt rất lâu.
Trên đường đi Hoàng Phong cũng đưa cho anh Bảo xem địa chỉ căn hộ mới của hắn, anh chỉ liếc qua sau đó mỉm cười.
- Cứ theo tôi, cậu sẽ có một bất ngờ nho nhỏ.
Chiếc xe lái vào một khu chung cư rất đẹp, nơi đây các bồn hoa lại là những luống rau hoặc thảo dược xanh mượt, những cây xanh thì là các loại cây ăn quả, Hoàng Phong còn thấy vài cây đang ra trái cực kỳ xum xuê trĩu nặng.
Lên tầng 14, anh Bảo chỉ vào một căn phòng bên trái.
- Đây là phòng của cậu, vào xem có đẹp không?
Hoàng Phong quẹt thẻ, đẩy cửa vào trong phòng.
Cả căn hộ được sơn màu trắng, nền ốp gỗ, có một phòng khách, một phòng sinh hoạt chung cùng hai phòng ngủ, một phòng vệ sinh.
Đồ đạc cũng được chuẩn bị khá đầy đủ như tủ lạnh, ti vi, điều hòa, máy giặt...
Anh Bảo giúp Hoàng Phong mang đồ lên nhà, sắp xếp mọi thứ, khi hoàn tất Hoàng Phong đang muốn nấu cơm cho hai anh em thì anh Bảo gọi lại.
- Không phải nấu, cậu đi với tôi.
Anh Bảo dẫn Hoàng Phong sang căn hộ ngay đối diện.
- Bất ngờ không? Giới thiệu với cậu đây là vợ tôi, cô ấy tên Chi, cũng làm trong quân đội nhưng là bên quân y.
Đây là căn hộ của bọn tôi.
Hoàng Phong hơi ngỡ ngàng, hóa ra hắn được sắp xếp làm hàng xóm của anh Bảo.
Đây có phải là một kiểu giám sát hoặc bảo hộ nửa công khai không đây.
Mà thôi hắn mặc kệ, dù sao hắn mới đến, kiếm được một nơi như thế này đâu có dễ dàng, hắn cũng không ghét tính cách của anh Bảo, mà thực ra rất ít người có thể ghét anh ấy được.
Hoàng Phong và hai vợ chồng anh Bảo ăn một bữa cơm rất vui vẻ, ăn xong anh Bảo còn hướng dẫn Hoàng Phong sử dụng các loại đồ dùng, thiết bị trong nhà.
Đến lúc này hắn mới biết những thứ mà hắn tưởng chừng như quen thuộc thì lại rất khác xa nhưng gì hắn biết.
Cái điều hòa lắp trên tường thì không áp dụng cục nóng cục lạnh như hắn biết mà trực tiếp sử dụng năng lượng làm mát và lọc sạch không khí trong phòng, tiết kiệm và bảo vệ môi trường hơn nhiều lắm.
Máy giặt cũng không hề sử dụng bột giặt hay nước mà dùng công nghệ chia tách ion làm sạch, khô quần áo.
Ti vi cũng không có chương trình truyền hình mà đa phần càng giống smart tivi.
Ban ngày chủ yếu là các live stream trực tuyến của các võ giả và đội săn nơi dã ngoại, đến buổi tối chủ yếu là các chương trình live show về tu luyện, kiến thức vân vân, có rất ít chương trình giải trí được phát sóng.
Lam tinh linh khí thức tỉnh 30 năm, các loại thiên tài địa bảo nơi dã ngoại còn khá thưa thớt, hơn nữa cấp bậc đều không cao, thu nhập chủ yếu của các đội săn còn là hung thú thịt và các loại tài liệu trên thân của hung thú.
Tu luyện văn minh cũng mới bồng bột phát triển được hơn 10 năm, nhu cầu học hỏi và chia sẻ kinh nghiệm của mọi người về tu luyện cũng như chiến đấu là rất cao.
Cuối cùng là công nghệ 5g vệ tinh phát triển mạnh mẽ, mạng 5g phủ sóng toàn cầu.
Linh khí không chỉ không gây nhiễu loạn sóng vô tuyến mà còn tiến một bước cường hóa nó khiến cho các mạng vô tuyến trở lên mạnh hơn rất nhiều.
So sánh với mạng 5g kiếp trước thì Hoàng Phong thấy mạng 5g nơi đây nhanh hơn cả chục lần.
Tập hợp rất nhiều yếu tố dẫn đến ngành công nghiệp live stream phát triển cực kỳ nhanh chóng.
Bây giờ tại dã ngoại trừ khi có nhiệm vụ hoặc công việc cần bảo mật không thì đa phần mọi người đều phát live stream, một phần là là để chia sẻ, kiếm thêm thu nhập, một phần là không may có chuyện xảy ra thì có thể nhận được cứu hộ kịp thời.
Chiếc flycam thu phát mà Hoàng Phong mua buổi chiều chính là một công cụ chính phục vụ cho việc live stream này.
Nó có thể bay và làm việc liên tục nhiều giờ liền, hơn nữa còn tích hợp một bộ sạc dự phòng cực nhỏ gọn có thể sạc lại rất nhiều lần.
Không chỉ là chiếc camera bình thường, nó còn có thể thu và phát hình ảnh 3D cực kỳ chi tiết, chủ yếu phục vụ cho công việc tổng kết, thu thập các dữ liệu của các nhà khoa học.
Cuối cùng là chiếc giường ngủ, một chiếc giường bằng đệm không khí.
Cảm giác khi Hoàng Phong đổ người ngả lên giường là một cảm giác cực kỳ khó miêu tả, nó như là bạn đang ngã vào một đống bọt biển vậy thế nhưng làn da lại truyền đến xúc cảm ấm áp như khi bạn ngã vào lòng mẹ hay lòng người yêu.
Nằm trên giường thân thể của hắn hoàn toàn không tiếp xúc với bề mặt giường mà còn có một khoảng cách rất nhỏ, Hoàng Phong chưa bao giờ cảm giác thân thể mình được thả lỏng và thoải mái như bây giờ, thế rồi hắn ngủ thiếp đi lúc nào không hay.
Anh Bảo cười cười rồi nhẹ nhàng ra khỏi phòng và khép cửa lại, anh biết sau gần một tuần bôn ba Hoàng Phong cần thả lỏng cơ thể để nghỉ ngơi đàng hoàng.
Tính từ khi bắt đầu chạy trốn đến nay là 6 ngày 5 đêm, Hoàng Phong chưa bao giờ có một giấc ngủ trọn vẹn.
Mặc dù hắn có nguyên một ngày nằm trên xe từ Thẩm Tây về Thăng Long thành nhưng với việc đi lại trên tuyến đường hơn 10 năm chưa bao giờ sửa chữa, lại thi thoảng chịu sự tàn phá của các cuộc chiến đấu thì mọi người có thể tưởng tượng hắn bị dằn vặt ra sao, không bị sóc nảy đến mức nôn mửa đã phải quy công cho thể chất của tu luyện giả mạnh mẽ hơn thường nhân rất nhiều.
Ps: ta cũng muốn có một căn hộ như vầy quá.
Anh em có gạch cứ ném nhiệt tình nhé để ta còn xây nhà.
Cảm ơn mọi người đã theo dõi và ủng hộ.
Vô danh chúc mọi người vui vẻ và hạnh phúc..