Editor: Hạ Tần
Reup: Mèo Tai Cụp
Chương trình thực tế mà Lý Ý nhận cho Lăng Vi tên là 《 Mẹ cố lên!! 》, ý nghĩa như tên, chính là mẹ mang theo bảo bối của mình hoàn thành các nhiệm vụ, từ đó mang lại sự vui vẻ cho bạn nhỏ.
Mấy năm nay chương trình thực tế thể loại cha mẹ và con xuất hiện không dứt, nội dung cơ bản đều hao hao giống nhau, giống như đổi thang mà không đổi thuốc (*), nhưng cho dù là lấy cơm qua đêm chiên lại đi nữa thì vẫn có thị trường, vẫn có người xem, cho nên các truyền hình lớn vẫn cho tổ chức liên tục không mệt mỏi.
[(*) Đổi thang mà không đổi thuốc: thay đổi bên ngoài mà không thay đổi bên trong]
Lúc này, đạo diễn của nhóm chương trình đang ba hoa trên sân khấu, tự hào về chương trình của chính mình. "Hiện tại, tất cả các nhà tài trợ đã sẵn sàng. Không cần phải lo lắng về các khoản chi phí, mặc dù chương trình của chúng tôi cũng là một chương trình thực tế dành cho phụ huynh, nhưng chúng tôi có những đặc điểm và lợi thế riêng, chủ yếu chính là các nhân vật có giá trị nhan sắc cao! Tin rằng các vị đang ngồi ở đây đều rõ như ban ngày, các bà mẹ ở đây đều là mỹ nhân số một số hai trong giới giải trí, đi đến đâu cũng đều sẽ đảm đương vai trò duy trì giá trị nhan sắc cho chương trình đó, các bảo bảo thì càng không cần phải nói, vừa xinh đẹp lại đáng yêu, chúng tôi có lý do tin tưởng, một khi tiết mục được phát sóng, chắc chắn có thể hấp dẫn được một rừng fans đam mê nhan sắc……”
Lại nhớ tới bé trai này tên là Tạ Tử Du, ba tên là Tạ Thanh Nghiên, Lăng Vi lập tức hết buồn ngủ, nghiêng đầu nhỏ giọng xác nhận lại lần nữa, “Con nói ba con là ai?”
Tạ Tử Du cũng học theo bộ dáng của cô, giả bộ thần bí dựa vào người cô, nhỏ giọng nói: “Ba con là ông chủ lớn siêu bất khả chiến bại vô địch vũ trụ của tập đoàn Tạ thị, Tạ Thanh Nghiên.”
Bảo bảo, một chuỗi danh hiệu ở phía trước có thể không cần phải nói ra! Chẳng lẽ thấy ai cũng phải nói như vậy sao? Không sợ bị bắt cóc à?
Lăng Vi phát hiện, tưởng tượng đến chuyện Tạ Thanh Nghiên có một đứa con lớn như vậy, trong lòng cô liền nghẹn muốn chết, cảm thấy nặng trĩu, không thể vui vẻ được. Nhưng có liên quan gì tới cô đâu? Cô chỉ là một tình nhân giả bạn gái giả mà thôi!
Nhìn trái nhìn phải, cô lén lấy di động ra giấu ở phía dưới bàn, dùng cái bàn làm vật che chắn, ngón tay bay nhanh gửi tin nhắn cho Tạ Thanh Nghiên.
“Có phải anh có một đứa con trai hay không?!”
Chờ thêm vài phút, Tạ Thanh Nghiên trả lời lại: “Ai dám tạo tin vịt cho ba ba?!”
Lăng Vi nhíu mày, đưa máy ảnh lên, sau đó ra hiệu cho bé trai bên cạnh nhìn xuống camera, bé trai cực kỳ phối hợp cúi đầu xuống, đưa gương mặt bánh bao đến trước camera, sau đó nhe răng cười cười, ngay sau đó Lăng Vi chụp một tấm hình, trên màn hình liền xuất hiện một gương mặt bánh bao lớn, cô lập tức gửi tấm hình có gương mặt bánh bao của cậu bé qua cho Tạ Thanh Nghiên, “Chính nó nói.”
Lăng Vi:……
Coi như? Đúng không? Vậy rốt cuộc là “Phải” hay là “Không phải”???
Lăng Vi cảm thấy cô có thể bị điên khi nói chuyện với anh! Không nhịn được dùng sức chọc màn hình: “Nói tiếng người cho tôi!”
Tạ Thanh Nghiên phát hiện mình đã chọc giận cô, lúc này mới đứng đắn nói: “Việc này nói ra thì rất dài, chúng ta gặp mặt rồi hãy nói đi, bây giờ em đang ở Bắc Kinh à?”
“Ừ, trở về dự họp, chuẩn bị hợp tác với con trai của anh, đóng vai mẹ của nó.”
“Còn cần phải diễn sao? Vốn dĩ chính là như vậy mà.”
Lăng Vi:……
Trên hiệp nghị chỉ nói phải làm bạn gái của anh, cũng không hề nói còn phải thuận tiện làm mẹ của con anh mà!
Vụ mua bán này cô thật sự mất máu rồi!
Tạ Thanh Nghiên ở bên kia vẫn đang phân tích cho cô nghe: “Em là bạn gái của tôi, chẳng khác nào là vợ của tôi, em là vợ của tôi, vậy con trai của tôi chính là con trai của em, em chính là mẹ nó, hoàn toàn không có vấn đề gì cả!”
Nghe anh nói như vậy, hình như cũng có lý.
Nhưng mà……
“Anh à, có phải anh đã quên mất, quan hệ của chúng ta là giả rồi hay không! Xin hãy nhìn khẩu hình của tôi, g_i_a hỏi giả, giả!”
“Bạn gái giả và vợ giả có khác biệt sao?”
Hình như không có gì khác biệt.
“Vợ giả và mẹ giả có khác biệt sao?”
Hình như cũng không có gì khác biệt.
“Vậy việc này cứ vui vẻ quyết định như vậy đi.”
Cái gì là cái gì, rốt cuộc vui vẻ quyết định là cái quái cái gì?! Làm mẹ kế của con anh sao? Việc này không khiến ai vui vẻ nổi đâu!
“Ba ba, anh lừa dối người ta như vậy, lương tâm của anh sẽ không cắn rứt sao?”
“Lương tâm của tôi không phải đang ở trên tay em sao? Em sờ thử xem nó đau hay không.”
Lăng Vi quyết đoán khóa màn hình di động, sau đó nhét điện thoại di động vào túi quần. Loại người này không để ý tới anh còn nhẹ đó, cô nên trực tiếp bôi đen anh mới đúng!
Lăng Vi căm giận nghĩ, vừa ngẩng đầu lên đã bị bánh bao nhỏ ở bên cạnh dọa nhảy dựng, vừa rồi quá tập trung gửi tin nhắn, căn bản không phát hiện bánh bao nhỏ vẫn luôn ghé sát bên người cô xem cô chơi di động.
Nhìn gần thế này, vẻ ngoài của bé trai thật đáng yêu, trắng trắng mịn mịn, mái tóc màu nâu hơi xoăn, mặt mũi thật tinh xảo, lông mi cực kỳ dài, còn cong cong lên trên, đôi môi hồng hồng giống như thạch trái cây vậy.
Thấy cô gửi tin nhắn xong, cậu nhóc lập tức chớp chớp đôi mắt đen bóng, ngây thơ hồn nhiên nhỏ giọng hỏi cô: “Mẹ, Tạ nhà giàu là ai?”
Lăng Vi lập tức chấn kinh, hơn nữa còn rất khiếp sợ, thứ nhất, nó lại có thể tự nhiên, không hề áp lực mà gọi cô là mẹ! Thứ hai, nó chỉ là một đứa nhỏ mới năm tuổi, lại có thể biết được mấy cái từ đó! Phải biết rằng, lúc cô học lớp ba, khi viết văn hầu như đều sử dụng bính âm thay vì từ ngữ! Bây giờ con nít đều thông minh như vậy sao?
“Ách…… Con đoán là ai?”
“Là ba con phải không?” Bé trai ngây thơ tiếp tục truy hỏi.
Lăng Vi chớp chớp mắt: “Sao con biết?”
Cậu nhóc nũng nịu nói: “Con thường xuyên nghe chú Chu Kiến gọi ba như vậy.”
Lăng Vi thấu hiểu gật gật đầu, rất nhanh lại nghe thấy bé hỏi: “Vậy tại sao mẹ cũng gọi ba ba là ba vậy?”
Rốt cuộc nó hiểu được bao nhiêu trong nội dung nói chuyện phiếm vậy?
Lăng Vi buồn rầu suy nghĩ, làm sao để nói cho bé biết đây chỉ là trò đùa không thú vị của người lớn đây?
Cuối cùng cô trả lời rất thông minh: “Rất bình thường mà, dì gọi ba con là ba, ba con gọi dì là mẹ, con là bảo bảo, chúng ta là người một nhà mà!”
Được rồi, vừa rồi vẫn còn đang rối rắm chuyện phải làm mẹ bất đắc dĩ mà? Thật ra tự mình thừa nhận cũng rất nhanh!
Sau khi hội nghị kết thúc thì chính là thời gian tự do hoạt động, người tham gia diễn xuất có thể nhân cơ hội này làm quen với nhau, nhưng Lăng Vi không đi tìm người khác, cô cảm thấy mình hẳn nên nói chuyện với Tạ Tử Du.
“Bảo bảo, lúc trước có phải con đã quen biết dì rồi hay không?”
“Con thấy ảnh chụp của mẹ, bà nội cho con xem.”
“Bà nội?” Bà nội của Tạ Tử Du, chắc là mẹ của Tạ Thanh Nghiên, Hoàng Thái Hậu của Tạ thị! Chỉ nghĩ tới thôi đã cảm thấy rất lợi hại rồi.
Nhưng mà, sao Hoàng Thái Hậu lại có ảnh chụp của cô chứ? Tạ Thanh Nghiên đưa? Hay là sai người đi chụp lén cô? Trong TV đều diễn như vậy, phu nhân nhà giàu nghe nói con trai của mình yêu một cô gái có thân phận bình thường thì sẽ sai người đi điều tra, sau đó tìm thời gian, cầm chi phiếu tới cửa nhục nhã cô gái kia.
Lăng Vi nghĩ thầm: Có khi nào Tạ Thái Hậu cũng dựa theo kịch bản, lấy chi phiếu tới “Nhục nhã” cô hay không, nếu đúng là như vậy, cô có nên nhận lấy hay không?
Hình như cô suy nghĩ hơi xa rồi.
Cô tiếp tục nói chuyện phiếm cùng cậu nhóc, “Bởi vì con quen biết dì, cho nên mới thích gọi dì là mẹ sao?” Bằng không sao tiết mục còn chưa bắt đầu đâu, nó đã gọi mẹ đến thuận miệng như vậy chứ.
“Bà nội nói, mẹ là bạn gái của ba ba, chính là vợ của ba ba, cũng chính là mẹ của con.”
Lăng Vi:……
Lời này sao nghe quen quá vậy? Vừa rồi Tạ Thanh Nghiên cũng nói như thế! Thật không hổ là cha con, ngay cả khẩu khí nói chuyện cũng giống y như nhau!
“Vậy tại sao bảo bảo lại tới tham gia tiết mục này vậy?”
“Con thích nha, bà nội cũng nói chơi rất vui!”
Lăng Vi:……
“Nhưng cũng sẽ rất mệt.” Lăng Vi nói.
Cậu nhóc rất dũng cảm vỗ vỗ thịt trên cánh tay, “Con không sợ nha! Con cũng biết diễn nữa!”
Tiếp theo nhóc liền biểu diễn cho Lăng Vi xem mười biểu cảm chụp hình liên tiếp.
Thật đáng yêu!
Lăng Vi cảm thấy, chuyến này có lẽ sẽ là một hành trình rất thú vị đây.
Sau khi tan họp, lập tức có nhân viên công tác đưa Tạ Tử Du đến cổng lớn của đài truyền hình, Lăng Vi cũng theo Lý Ý đi ra, hai người đang nhỏ giọng nói chuyện thì nhìn thấy một chiếc Rolls-Royce đang chậm rãi chạy tới cổng lớn.
Tài xế cao lớn nhanh chóng xuống xe bế cậu nhóc ngồi vào trong, sau khi đóng cửa xe lại cũng không quay về ghế điều khiển, trái lại nhanh nhẹn đi tới chỗ của cô, “Cô Lăng, phu nhân nhà tôi mời cô ngày mai đến nhà dùng bữa tối, làm ơn vui lòng nhận lời.”
Lăng Vi:……
Đây là tình tiết muốn ném chi phiếu sao?
Ngay sau đó Lăng Vi nghĩ đến hạng mục đầu tiên trên thư hiệp nghị có nói sẽ phải đi cùng đối phương tham dự các loại trường hợp, bao gồm cả trường hợp tụ hội với người bạn bè người thân……
“Được, tôi nhất định sẽ đến đúng giờ, xin thay tôi gửi lời cám ơn tới phu nhân.”
Tài xế truyền lời xong lập tức trở vào xe, lúc chiếc xe được khởi động, cửa sổ xe phía bỗng nhiên từ từ hạ xuống, Lăng Vi thản nhiên nhìn vào bên trong, sau đó liền nhìn thấy một người phụ nữ có vẻ ngoài tinh xảo, đang mặt không cảm xúc nhìn cô, mà Tạ Tử Du cũng vui vẻ vẫy vẫy tay với cô.
Lăng Vi:……
Vậy mà phu nhân Tạ lại đang ở trong xe!!
Không đợi cô hoàn hồn, chiếc xe đã nhanh chóng rời khỏi cổng đài truyền hình.
Lý Ý vẫn luôn đứng ở bên cạnh quan sát bỗng nhiên mở miệng nói: “Đó chính là phu nhân Tạ hả, thoạt nhìn rất lợi hại!”
Nào chỉ có lợi hại, rõ ràng là tiêu chuẩn của hình tượng mẹ chồng nhà giàu ác độc !! Lăng Vi rùng mình một cái, vừa rồi cô còn không biết chết sống thản nhiên đồng ý nhận lời mời của phu nhân!
Nghĩ đến đây, cô vội vàng gọi điện thoại cho Tạ Thanh Nghiên.
Điện thoại được tiếp, sau đó cô nghe thấy Tạ Thanh Nghiên dịu dàng nói: “Bảo bối, làm sao vậy? Tôi đang trên đường đến đài truyền hình, em chờ thêm một chút đi.”
Lăng Vi không rảnh để ý tới xưng hô buồn nôn muốn chết kia của anh, nói: “Vừa rồi tôi mới nhìn thấy mẹ của anh, bà còn mời tôi ngày mai đến nhà các người ăn cơm chiều, có phải chính là Hồng Môn Yến có đi mà không có về hay không?!”
Tạ Thanh Nghiên ở đầu bên kia cười nhẹ thành tiếng, “Đừng khẩn trương, không phải chỉ ăn một bữa cơm thôi sao, đến lúc đó chúng ta đi cùng nhau.”
Nghĩ đến ngày mai có Tạ Thanh Nghiên đi cùng, lúc này Lăng Vi mới tìm được một chút cảm giác an toàn, thở phào nhẹ nhõm nói: “Mẹ anh trông thật hung dữ!”
Tạ Thanh Nghiên thở dài, nói: “Đại khái hôm nay bà diễn theo kịch bản mẹ chồng nhà giàu ác độc, sở thích của mẹ tôi tương đối đặc biệt……”
Nghe qua giống như có chuyện xưa muốn nói vậy, Lăng Vi nghĩ: Tạ Thanh Nghiên là một tên thích diễn, Tạ Tử Du là một nhóc thích diễn, vậy phu nhân Tạ…… Chắc không phải là một bà già thích diễn đó chứ!!
Tạ Thanh Nghiên vẫn chưa tới, Lý Ý có việc đi trước, Lăng Vi buồn chán dựa vào cây cột chơi di động, lướt bảng tin đã trở thành thói quen mới của cô.
Sau đó cô lại nhìn thấy Tạ Thanh Nghiên vừa cập nhật bảng tin.
“Đổi một cái giường mới, rất phù hợp bảo bảo nhà tôi, ngày mai về nhà thử xem.”
Kèm theo là một cái giường đôi siêu lớn,đồ đạc trên giường đều theo kiểu dáng xa hoa của Châu Âu.
Lăng Vi:……
Ba Tạ chính là người không đi con đường tầm thường như thế đó, ở bên này cô vẫn còn đang lo lắng mẹ anh thiết kế tiệc Hồng Môn Yến, ở bên kia anh đã bắt đầu nghĩ tới phương pháp sử dụng giường lớn của nhà anh rồi sao?!
Có quỷ mới thử với anh đó!!!