Tạ Thanh Nghiên giữ tư thế nửa quỳ, nhìn cô bạn gái mới ra lò của mình. Bạn gái đang nghịch ngợm đăng bài đăng chỉ hươu bảo ngựa lên trên bảng tin, chỉ cảm thấy cứ nhìn cô như vậy, ngũ tạng lục phủ đều có thể bị manh đến nhũn ra, sao lại có thể đáng yêu như vậy chứ?
Trong lòng anh ngứa khó nhịn, nhịn không được lại muốn trêu chọc cô, vì thế duỗi tay ôm cô vào trong lòng ngực, “Bảo bối, chúng ta vừa mới tỏ tình nhau thành công, sao em lại nhẫn tâm bỏ mặc anh chơi di động như vậy? Muốn được an ủi muốn được vuốt lông.”
Lăng Vi bị anh ôm, trong lòng vô cùng vui vẻ, nghĩ thầm từ nay về sau, mặc kệ hai người lại làm động tác thân mật gì đi nữa, cũng không cần cố kỵ, quang minh chính đại mà làm, cảm giác này thật sự rất tuyệt, nhưng cô chỉ lén lút vui vẻ ở trong lòng, ngoài miệng vẫn nhịn không được muốn giận dỗi anh, “Anh là Husky sao? Còn muốn vuốt lông?”
Tạ Thanh Nghiên vùi đầu vào vai cô, cọ cọ, “Anh chính là Husky của riêng em, *nước mắt lưng tròng* ~”
Lăng Vi:……
Sao người này có thể không biết xấu hổ như vậy chứ!!
Tạ Thanh Nghiên cọ cọ cổ cô, phát hiện cô hoàn toàn không chống cự, vì thế nhịn không được vừa ngửi ngửi, vừa vươn đầu lưỡi nhẹ nhàng liếm bên tai cô một cái.
Bên tai là chỗ mẫn cảm của Lăng Vi, bị anh liếm một cái, thân thể phản xạ có điều kiện run lên một chút, lập tức di động trên tay không giữ được, không nhịn được cười mắng: “Nói anh là Husky anh còn muốn liếm!”
Tạ Thanh Nghiên cười nhẹ, hơi thở ấm áp phả ra sau tai cô, lại nghe anh vô lại nói: “Anh liếm bạn gái của mình, em có ý kiến gì không?”
Lăng Vi nhướng mày, bày ra bộ dáng kiêu ngạo, “Bạn gái anh không đồng ý cho anh liếm.”
“Anh mặc kệ, bây giờ đều là của anh, anh thích liếm chỗ nào thì liếm chỗ đó!” Nói xong lại dùng một tay đè cô lên trên sô pha, duỗi tay ra bắt đầu gãi gãi da thịt của cô.
Lăng Vi cười đến thiếu chút nữa không thở nổi, vừa cười còn vừa dỗi anh, “Gọi anh là Tạ ba tuổi quả nhiên không sai, ha ha…… Có ai yêu đương như anh không?…… Ha ha, y như bạn nhỏ học mẫu giáo vậy…… Ha ha ha ha, không được, em sắp cười chết rồi, anh ơi, anh ơi…… Ba ba…… Ha ha ha, tha cho em đi……”
Thẳng đến khi cô cười đến mặt đỏ bừng, lúc này Tạ Thanh Nghiên mới lưu luyến buông cô ra, Lăng Vi bình ổn hơi thở, tức giận nói: “Anh cứ khi dễ em đi, một chút cảm giác yêu đương cũng không có.”
Tạ Thanh Nghiên lại sáp lại gần hỏi: “Em nói cái gì?”
“Em nói, một chút cảm giác… Ngô!” Lăng Vi còn chưa nói xong, giây tiếp theo đã bị Tạ Thanh Nghiên hôn.
Mặc dù hai người không phải lần đầu tiên hôn môi, nhưng lần này tuyệt đối là lần thân mật nhất, Tạ Thanh Nghiên quỳ gối ở trên sô pha, đè nửa người lên người cô, Lăng Vi duỗi tay ôm cổ anh, thân thể hai người dính sát vào nhau, môi lưỡi giao triền, hơi thở giao hòa, hận không thể hòa linh hồn và thể xác của cả hai làm một.
Đều là người trưởng thành, một khi động tình thì có lau súng cướp cò cũng rất bình thường, hai người dán sát như vậy, Lăng Vi dễ dàng nhận ra thân thể của anh có biến hóa, nhịn không được lén lút xê dịch thân thể, hành động nho nhỏ này lại bị cái lão lưu manh Tạ Thanh Nghiên chộp tới đùa giỡn cô.
“Sao hả, không cho cọ sao?”
Lăng Vi:……
“Vậy em nên sớm làm quen một chút mới được, một ngày nào đó có thể sẽ không phải cọ nhẹ nhàng như vậy đâu.”
Lăng Vi nghiến răng nghiến lợi: “Anh mau câm miệng đi!”
Tạ Thanh Nghiên sảng khoái cười ra tiếng, “Làm sao bây giờ, em đáng yêu như vậy, anh có thể ngồi ở chỗ này đùa giỡn với em cả ngày đó.”
“Có quỷ mới đùa giỡn cả ngày với anh!”
“Anh đùa giỡn với em, không đùa giỡn với quỷ.”
Lăng Vi:……
Thật sự hết cách với anh rồi, Lăng Vi liếc mắt nhìn sang chiếc di động bị ném xuống thảm, nói sang chuyện khác: “Ngồi dậy, em muốn xem bảng tin có ai bình luận hay không.”
“Không dậy nổi.” Anh chơi xấu.
“Mau dậy!”
“Nói câu dễ nghe hơn đi.”
“Anh ơi, ba ba, mau dậy đi.”
“Còn chưa đủ dễ nghe.”
“Bảo bối ba ba yêu dấu, mau đứng lên.”
“Thân thể đều bị giọng của em làm mềm rồi, dậy không nổi.”
Lăng Vi:……
Người này lại lẳng lơ thành như vậy, cô cũng phục luôn rồi!
Náo loạn một hồi, Tạ Thanh Nghiên cuối cùng cũng có lương tâm thả cho cô một con ngựa, Lăng Vi giãy giụa ngồi dậy, Tạ Thanh Nghiên lại như không có xương cốt ôm cô không chịu buông tay, Lăng Vi nhặt di động ở trên mặt đất lên chơi, anh vừa ôm cô, vừa lấy di động từ trong túi ra chơi cùng, động tác còn trôi chảy hơn cả Lăng Vi.
Làm người mới trên bảng tin, Lăng Vi mới vừa đăng trạng thái mới nhất lên trên bảng tin, lập tức có không ít người tới xem, lượt tim lượt khen cũng nhiều, may mắn số này là số riêng, bạn bè của mình cũng không nhiều, lại thêm không ít bạn bè của Tạ Thanh Nghiên, cho nên lượt tim hầu như đều là từ bọn họ.
Buổi tiệc sinh nhật vẫn đang tiếp tục, những người bạn thân quen đó cũng có mặt ở đây, cũng không biết tại sao bọn họ có thể xem được bài đăng của cô mà thả tim nữa.
Mới vừa đổi mới giao diện một chút đã phát hiện Tạ Thanh Nghiên cũng đã đăng bài lên bảng tin, cô đọc xong mặt lập tức đen thui.
Bảng tin của ba Tạ:
“Bảo bảo nhà tôi lại nghịch ngợm, thật đáng yêu.”
Hình minh hoạ: Đúng là ảnh chụp màn hình trạng thái vừa rồi của Lăng Vi .
Lăng Vi:……
Rất nhanh, những người nhàm chán ngủ đông dài hạn ở trên bảng tin đã bắt đầu bình luận, lần này bọn họ thống nhất chạy đến bình luận ở bảng tin của Lăng Vi.
“Chị dâu, chị không thể học theo Tạ tổng tài bá đạo được, chị phải săn sóc dân chúng chứ!”
“Quả nhiên gần mực thì đen, chị dâu chỉ cũng xấu rồi, chị không còn là chị dâu đáng yêu trong sáng của chúng tôi nữa!”
“Chị dâu sao chị cũng khoe rồi!!!”
“Trước kia chỉ có ba Tạ chơi đánh đơn, bây giờ ba Tạ mang theo bà xã phối hợp đánh kép, cẩu độc thân không còn đường sống nữa!”
“Không thể lăn lộn trên bảng tin nổi nữa, các anh em, chúng ta chết lặng theo gió ~”
“Chị dâu, mấy người chúng tôi ở dưới lầu chúc mừng sinh nhật Đại vương, vậy mà cô lại ở trên lầu chơi bảng tin với Đại vương sao??”
“Khoe ân ái đều phải chết!!!”
……
Lăng Vi bị bình luận của đám người này chọc cười, sau đó quay đầu lại nhìn bảng tin của ba Tạ.
“Khinh bỉ”
“Khinh bỉ”
“Khinh bỉ”
“Khinh bỉ”
……
Xem xong cô rất không phúc hậu cười thành tiếng, lắc đầu nói với anh: “Xem ra anh cũng không được lòng người nha.”
Ba Tạ cười lạnh, gõ chữ phản hồi: “Ai nói khinh bỉ đều đứng ở tại chỗ chờ ba ba, bây giờ ba ba sẽ đi xuống dạy các người làm người!”
Lăng Vi:……
Mặc dù Tạ Thanh Nghiên uy hiếp đe dọa như vậy, nhưng vẫn ôm cô không nhúc nhích, ngược lại ném điện thoại sang một bên không để ý tới nữa. “Chúng ta đi xuống đi, tiệc sinh nhật của anh lại không thấy bóng dáng đâu.”
“Không sao, mẹ anh đối phó được, đó là sở trường của bà, bà chính là một cao thủ trong việc diễn vai xã giao.”
“Sở trường của bà không phải diễn vai mẹ chồng ác độc sao?”
“Đó là nhân vật mà bà muốn hướng tới, em thấy có khi nào bà diễn đạt vai mẹ chồng ác độc không?”
Lăng Vi:……
Suy nghĩ một lát, Lăng Vi lại nói: “Nhưng vẫn nên đi xuống chứ, không phải còn có màn mời nhảy sao, em nghe nói cô Cố kia đã muốn nhảy với anh một điệu từ một năm trước rồi nha.”
Tạ Thanh Nghiên nhướng mày: “Có chuyện này sao? Sao anh không có ấn tượng gì hết vậy? Em ghen tị sao?”
Lăng Vi cong khóe môi lên, “Anh thích cô ta sao?”
Tạ Thanh Nghiên nhíu mày, “Anh còn không nhớ rõ tên đầy đủ của cô ta nữa.”
“Nếu đã như vậy thì em ăn giấm làm gì chứ, em không giống người nào đó, thấy em ở gần anh trai bán trà sữa một chút đã hấp tấp vượt ngàn dặm chạy tới.”
Tạ Thanh Nghiên:……
Cảm giác bị lộ tẩy thật sự không được tốt, nhưng ba Tạ da mặt dày, còn thuận thế trêu đùa, “Biết thì tốt, về sau nhìn thấy đàn ông đều phải tránh xa một chút, bằng không mỗi ngày anh đều vượt ngàn dặm chạy tới.”
Lăng Vi đưa mắt nhìn anh, suy nghĩ rồi nói: “Anh giữ em như vậy, có phải đã sớm coi trọng em rồi hay không?”
Tạ Thanh Nghiên đưa mắt nhìn lên trần nhà, làm bộ không nghe thấy.
Lăng Vi lại không chịu bỏ qua, ngồi lên trên người anh, “Mau nói, có phải trước khi chúng ta ký hiệp nghị trước, anh đã coi trọng em rồi hay không?”