Kí Ức Lãng Quên

Chương 27: Trở về Magnolia





- Vậy tôi đi nhé. Khi nào cần thì tôi sẽ gọi mọi người.

Lucy vẫy tay chào các tinh linh đá quý. Cô quay đầu, giơ tay lên cao, miệng niệm thần chú:

- Nhân Giới môn, Starlight.

Lucy không muốn làm quá quắt mọi chuyện lên, nhưng đây là một trong những cách duy nhất để trở về thế giới con người. Lucy được ban cho sức mạnh tuyệt vời. Cô có thể dịch chuyên không gian giữa hai thế giới tuỳ ý, chỉ cần mặc trang phục Stardress là được. Số Tinh Linh pháp sư có thể đi đến thế giới Tinh Linh gần như chưa đến 10 người. Nhưng họ chỉ có thể đến đây và đêm trăng tròn và bầu trời phủ đầy sao.

Còn Lucy thì không cần. Bởi cô chính là vì tinh tú kết nối cả bầu trời.

Mảnh trời màu tìm kia chợt trở nên đẹp lạ kì. Những vì sao băng bay thật chậm rãi tựa hồ điểm sắc cho không gian. Lucy mỉm cười, đuổi theo một vì sao băng đi đến nơi ánh sáng cuối con đường trắng kia.

Thế nhưng, Lucy không nhận ra rằng, trên đùi trái của cô, chợt xuất hiện hai đoá hoa diễm lệ toả sáng rồi lấp ló mờ dần.

Mạn Châu Sa hoa - Hay là Hoa Bỉ Ngạn. Đoá hoa của cái chết.

~•~

Lucy trở về Nhân Giới, trong người có chút mệt mỏi. Cô vẫn đang ở Viện Xá của Sabertooth, trời vẫn là ban đêm. Cô nhìn sang tấm lịch, vậy là đã 3 tháng trôi qua. Cũng không có gì đáng ngạc nhiên. Trước khi đi cô có để lại lời nhắn, mặc dù thế nhưng Lucy nghĩ rằng tất cả đều rất lo cho cô.

Nghĩ một hồi. Lucy quyết định thay một bộ đồ dễ vận động, từ cửa sổ của Sabertooth nhảy ra, chạy thật nhanh đến bến tàu.

Lucy nhanh chóng mua vé, cô leo lên tàu một cách nhanh nhất để Amnesia Memory không phát hiện cô. Trong lòng Lucy chợt rấy lên một cảm xúc kì lạ. Việc lẩn trốn này của cô rất quen thuộc. Như thể cô đã làm trong quá khứ vậy.

Thời gian sẽ làm thay đổi rất nhiều điều.

Magnolia là một thành phố cảng, phải mất 2 tiếng để từ Crocus đến đó. Lucy tranh thủ chợp mắt một lúc, trong tay nắm chặt chiếc balo nhỏ của mình. Hộp quà của các tinh linh cô vẫn đang giữ gìn rất cẩn thận, nhưng cô vẫn tò mò tại sao họ lại yêu cầu cô làm như thế.

Chợt, trong đầu cô xuất hiện một giọng nói. Là Ma pháp truyền âm của Zeref.

" Lilia, em đang ở đâu thế? Bỏ vào Tinh Linh Giới, giờ em còn định đi đâu? "

Không quá khó khăn để Lucy nhận ra giọng điệu tức giận, lại có phần lo lắng của Zeref. Cô mím chặt môi, khẽ thì thầm.

- Zeref. Em muốn đi tìm lại bản thân. Em chắc chắn rồi. Em là Lucy Heartfilia. Không phải Lilia. Em muốn tự chứng kiến xem, bản thân của mình hai năm trước. Yên tâm đi. Em sẽ không làm gì dại dột đâu. Hẹn gặp mọi người ở Crocus 1 tháng sau vậy.

Nói rồi, Lucy lôi ra một chìa khoá, niệm:

- Vô Hiệu môn, Erase.

Tinh linh Erase thực chất là một nàng tiên bé xinh mặc chiếc váy hồng. Cô bé này có khả năng ngăn chặn một số luồng phép thuật.

- Erase-chan, em giúp chị ngăn chặn mấy ma pháp có thể khiến chị bị lộ vị trí nhé.

- Oke, thưa Lucy-sama.

Cô tiên bé nhỏ ấy bay lên đầu của Lucy, phủ lên cô một lớp bụi hồng, mỉm cười rồi chui về Tinh Linh Giới. Lucy cảm nhận được luồng ma thuật của Zeref đã biến mất, liền thở hắt một hơi.

" Thật là mệt mỏi. Chợp mắt chút vậy. "

Lucy vẫn không nhận ra, vết xăm hoa bỉ ngạn trên đùi mình ngày càng rõ rệt. Lucy lại càng không biết, đoá hoa này lại là nguyên nhân của cái chết hai năm trước...

~•~

Lúc Lucy cập bến cảng Magnolia, đã là ba giờ sáng. Tuy phải tìm ngôi nhà màu hồng mà nhóm tinh linh đá quý đề cập đến, nhưng bây giờ đi tìm cũng chả phải thời gian thích hợp. Lucy rẽ vào một ngã, chọn thuê tạm một phòng của khách sạn. Thả mình trên chiếc giường có phần cứng nhắc của khách sạn, Lucy cũng không mấy quan tâm. Cô nằm ngay ngắn, đặt tay lên ngực. Cô đã có hai viên đá kí ức. Còn lại năm viên.

"Thật là mệt..."

Trong lúc thiếp đi, Lucy không biết rằng đã có người nhìn thấy cô, với ánh mắt sợ hãi, nhưng đầy bối rối.

Khi cô bước vào khách sạn, trời tuy tối, nhưng vẫn có ánh điện lập lờ. Trong khoảng thời gian mong manh ấy, một người đã nhìn thấy mái tóc nhuốm sắc nắng của Lucy.

- Lucy?

~•~

Trả tiền phòng xong, Lucy lập tức đi tìm căn nhà màu hồng cạnh dòng sông. Cũng không quá khó để cô tìm ra căn nhà. Tuy nhiên, có một chút khó khăn. Căn nhà tuy treo biển "Cho Thuê" nhưng bà chủ lại không thoả hiệp cho cô thuê nhà.

- Bác à, làm ơn cho cháu thuê đi mà.

- Không là không! Căn nhà này ta chỉ cho duy nhất một người thuê thôi.

Lucy gãi má. Huhu. Bất quá cô phải làm sao đây? Lucy thở dài, cô mở cửa định rời đi. Chợt một cơn gió thổi mạnh đến, làm tuột chiếc mũ của Lucy, mái tóc vàng nắng lộ ra.

Bà chủ kia thấy hình bóng của cô thì mặt chợt khững lại. Trong lòng bà rối bời không biết vì điều gì. Sợ hãi? Hay vui mừng đây?

Lucy Heartfilia. Cô dẫu sao cũng đã mất, vậy thì tôi cho một cô gái giống cô thuê căn nhà này, cứ coi như là một ân duệ cuối cùng đi.

Bà chủ nhà đồng ý cho Lilia thuê - Hay thực chất là Lucy. Cô đã cảm thấy bà chủ có điều gì kì lạ, nhưng thôi, cô nên làm theo lời của các Tinh Linh Đá Quý càng sớm càng tốt.

Cô bước lên phòng ngủ, không biết vì lý do gì nhưng trong căn nhà có ít nhất 5 phòng ấy, chỉ cần nhìn sơ qua cô đã biết đâu là phòng ngủ.

Lucy thả mình trên giường. Một mùi hương Vanilla quen thuộc...

- Nào, để xem họ tặng gì cho mình.

Lucy hí hửng mở quà. Ánh sáng phản chiếu lại mắt cô làm cô khẽ nhíu mày. Dưới ánh hoàng hôn, viên đá màu đỏ toả sáng hơn bao giờ hết.

- Pha lê kí ức?