Trans: Toffee
Trong mối quan hệ giữa người với người của tu sĩ bình thường rất dễ có nhân quả, cũng bởi vậy càng dễ dàng sinh tâm ma. Tu sĩ tu hành, chính là lấy việc chấm dứt nhân quả và diệt trừ tâm ma làm mục tiêu cuối cùng.
Bình thường giết chết một người, nhân quả với người này mặc dù có tản đi, nhưng vẫn còn dính một phần trên những người thân cận với người chết. Bởi vậy để chấm dứt nhân quả ma tu thường diệt sạch toàn tộc, miễn cho nhiều chuyện.
Cốc Tắc Minh chưa hề dính nhân quả với ai, xưa nay cũng chưa từng biết tâm ma là gì. Cho dù lấy tâm ma thề thêm mấy lần, cũng sẽ không có chuyện tâm ma phản phệ.
Có lẽ chính vì vậy, từ trước tới nay hắn chưa từng có được "bước ngoặt tiến cảnh" giống như tu sĩ khác, tu vi tăng trưởng cực kỳ chậm chạp.
Sau khi ngất đi đã xảy ra chuyện gì Cốc Tắc Minh hoàn toàn không rõ, nhưng nhìn vết thương đã được băng bó trên người mình, Ma Tôn hẳn đã tha cho hắn một mạng.
Cốc Tắc Minh thở dài một cái thật sâu.
Cầu hôn ma tu đã chém mình cái lỗ to như vậy, thật sự khiến người ta khổ sở mà.
Ai, được rồi. Dù sao tiết lộ quan hệ giữa Thần Toán Các và Diệu Cơ Tử vốn là lỗi do mình. Nếu có thể để bí mật dứt tại chỗ Ma Tôn này, thôi hắn nuôi một ma tu cũng không sao.
"Ngươi tỉnh rồi?" Nghe được động tĩnh, thị nữ vốn đang ngồi cạnh cửa mơ màng sắp ngủ nhìn về phía Cốc Tắc Minh, "Miệng vết thương còn đau không?"
Thị nữ này không phải thị nữ lần trước. Không biết cô gái kia thế nào rồi.
"Đau..." Cốc Tắc Minh trả lời.
"... A." Thị nữ dịch ghế qua, "Ta giúp ngươi thay thuốc. Có lẽ sẽ đau hơn, ngươi kiên nhẫn chút."
Lúc bàn tay nhẹ nhàng nhưng lạnh buốt sờ đến bên eo Cốc Tắc Minh, hắn nhịn không được rùng mình một cái.
Thân thể theo bản năng nhớ lại thống khổ lúc mạch máu cùng nội tạng bị kiếm cắt ngang, sau lưng Cốc Tắc Minh đẫm một tầng mồ hôi lạnh.
"Đừng lộn xộn," giọng thị nữ mềm nhẹ, "Ta sợ làm ngươi bị thương."
Nàng chậm rãi gỡ ra vải bông quấn quanh eo Cốc Tắc Minh.
"......" Cốc Tắc Minh không dám nhìn miệng vết thương máu chảy đầm đìa của mình, cũng không dám nhìn thị nữ, chỉ đành nhìn vô định lên không trung, cả người căng chặt.
"A." Lúc thị nữ đổ thuốc lên miệng vết thương, Cốc Tắc Minh giật mình nắm chặt chăn.
"Đây là tro Tẫn diệp đặc biệt của Cực Lạc cung." Thị nữ giải thích, "Hiệu quả rất tốt, thiên kim khó cầu đấy."
Lúc vừa đắp còn đỡ, tiếp đó Cốc Tắc Minh liền cảm thấy nóng rát đau đớn, giống như bên trong chỗ bị bỏng máu thịt đang tự sinh sôi ra vậy.
Mãi cho đến khi thị nữ đắp xong thuốc, băng vải mới cho hắn, Cốc Tắc Minh mới thoáng thả lỏng người.
Hắn cảm giác ánh mắt của thị nữ vẫn nấn ná dừng trên người hắn, chưa chịu rời đi.
"... Cảm ơn." Cốc Tắc Minh do dự nói.
Nhưng thị nữ vẫn chưa đi.
"Quay đầu lại."
Giọng thị nữ rất nhẹ, Cốc Tắc Minh lại không dám không nghe.
Hắn trơ mắt nhìn thị nữ duỗi tay không nhẹ không nặng ấn trên miệng vết thương của hắn, cả người căng thẳng thở hổn hển.
"Rất thông minh." Thị nữ dần dần biến thành bộ dáng của Ma Tôn Tinh Biến, "Còn giả vờ không phát hiện?"
"Ta, ta cho rằng......" Cốc Tắc Minh sợ Ma Tôn lại chọc cho mình thêm vài đao, "Ta không biết...... Phải nói sao......"
"Vậy ngươi cảm thấy......" Tinh Biến lại ấn ấn lên miệng vết thương của Cốc Tắc Minh, "Ta vừa bôi cho ngươi cái gì?"
"Không phải đâu!" Cốc Tắc Minh đột nhiên ngồi dậy, chạm tới vết thương, "A" một tiếng.
Ngay sau đó hắn hoàn hồn lại: "Nhưng ngươi muốn giết ta cũng đâu cần phiền toái như vậy?"
"Nhãi con," Tinh Biến thật sự là chọc cười, "Trên thế giới này có rất nhiều chuyện còn đáng sợ hơn cả chết."
"Ví dụ như, giữ cho vết thương của ngươi hư thối, để ruồi bọ từng chút từng chút cắn nuốt máu thịt ngươi, đẻ trứng bên trong thịt...... Ấu trùng sẽ di chuyển trong mạch máu của ngươi, bò dưới làn da của ngươi." Hắn thưởng thức vẻ mặt kinh sợ của Cốc Tắc Minh, "Đến lúc nào đó không chừng còn có thể hấp dẫn Sách Sách chạy ra. Máu thịt lẫn trứng trùng là đồ ăn nó yêu thích nhất."
"... Sách Sách?" Cốc Tắc Minh yếu ớt hỏi lại.
"Ngươi không biết à?" Tinh Biến cười nhạt, "Rết sủng vật của nhà ta đó."
"!" Cốc Tắc Minh từ trên giường nhảy dựng lên, vội vàng chui vào một góc xa Tinh Biến nhất, dùng chăn cuộn mình thành một quả cầu.
(Bản chuyển ngữ chỉ đăng trên wattpad Toffeeincoffee và trang hesmyjade.wordpress.com. Vui lòng truy cập trang chính chủ để xem)
Tinh Biến hưởng thụ nhìn bộ dáng Cốc Tắc Minh run bần bật, gọn gàng ung dung kết luận: "Sau khi thương thế lành đi với ta lấy một thứ. Không lấy được... thì cứ như lời ta vừa nói, chính là cách chết của ngươi."
"... Vậy" Giọng Cốc Tắc Minh còn đang run, "Chuyện gả cho ta..."
Tinh Biến: "..."
Y híp mắt đầy nguy hiểm: "Ngươi thích mặt ta như vậy?"
"Nếu một ngoại nhân biết bí mật của Thần Toán Các...... Sư phụ, sư tỷ, chưởng môn...... Bọn họ sẽ rất nhức đầu......" Cốc Tắc Minh lại thấp giọng lẩm bẩm, "Nhưng cũng nhất định phải nói, ngươi hẳn biết mình lớn lên rất đẹp nha......"
"......" Tinh Biến nhìn Cốc Tắc Minh một lát, nói, "Nếu lấy được đồ, muốn ta cưới ngươi, cũng không phải không thể."
"Vậy tốt quá!" Cốc Tắc Minh cuối cùng cũng yên lòng.
Hết chương 8.