Kỳ Thiên Lộ

Chương 41: ẩn tu



Tần Tiểu Thiên không nghĩ tới lão hòa thượng lại chịu trốn tránh, hắn kinh ngạc nhưng cũng không phản đối, nói: " Được, ngươi dẫn ta!"

" Vậy ngươi dẫn đường!"

Đức Hoằng đại sư đã sớm phát hiện Tần Tiểu Thiên có phương pháp đặc thù có thể rất nhanh tìm được khe hở của trận pháp.

Đức Hoằng đại sư mang theo Tần Tiểu Thiên hướng xa xa bay đi, kim mang của Già Lam Châu không ngừng lóe ra. Tần Tiểu Thiên kháp Biện Chân Quyết, chỉ dẫn phương hướng, hai người phối hợp ngày càng ăn ý.

Cáp Dương vẫn đuổi theo không thôi cơ hồ muốn điên cuồng, hắn bắn ra mười viên Kiền Dương Lôi, đánh vào trước sau trái phải hai người, tru lên: " Nếu không giúp ta...vậy cùng nhau xong đời đi! Ha ha!"

Hắn thật là tà ác, lại dùng biện pháp hại người chẳng có lợi gì cho mình.

May là Cáp Dương không hoàn toàn nổi điên, Kiền Dương Lôi phát ra chẳng qua chỉ dẫn động trận pháp phản kích, không có chân thật chính thức công kích đến Đức Hoằng đại sư và Tần Tiểu Thiên. Cho dù như vậy, hai người cũng cảm thấy ăn không tiêu, sau khi Kiền Dương Lôi bộc phát, từ dưới đáy biển mọc lên đại lượng khí lưu, ở lúc bay lên trên liền chuyển hóa thành âm lôi.

Đại lượng âm lôi liên tiếp nổ vang, cấm chế bắt đầu nhanh chóng rung động.

Trong lòng Tần Tiểu Thiên kinh hãi, lực lượng cấm chế mặc dù có thể ngăn cản âm công, nhưng cần phải tiêu hao tiên linh khí, đã biết chỉ có một chút tiên linh khí thì không cách nào ngăn cản, chỉ cần chốc lát thời gian, thì cấm chế sẽ tiêu tán.

Tần Tiểu Thiên nhịn không được tức giận nói: " Kháo, tên này là người điên."

Nhìn Cáp Dương đang xông tới, trong lòng Tần Tiểu Thiên một trận cười lạnh, hắn thu lại phòng ngự âm công đồng thời phát ra một thủ ấn cấm chế khác, đó là cấm chế có thể phản xạ âm công.

Âm lôi công kích lẫn nhau, nhất thời ngoài khơi một mảnh đại loạn.

Cáp Dương kiệt lực chống đỡ, tiếp tục ném loạn Kiền Dương Lôi trong tay. Nhưng thật ra hắn đã bị thương không nhẹ, bằng vào tu vi, cố gắng chống đỡ âm lôi vô cùng vô tận.

Dù sao thì tu vi của Tần Tiểu Thiên quá yếu, kiên trì không được nửa phút đồng hồ, hắn cũng không khống chế được nữa, một ngụm máu tươi phun ra, người cũng rơi xuống trong biển.

Đức Hoằng đại sư tự bảo vệ mình không bị rớt xuống, dưới sự hộ trì của Già Lam Châu, hắn khoanh chân mà ngồi, vỗ mạnh vào ót mình, sau ót bay lên một kim mang hình nửa vòng tròn vo tròn, cao giọng tuyên phật hiệu: " A Di Đà Phật!" Một pho tượng phật bằng vàng hiển hiện ra, rồi đột nhiên phóng lớn hơn trăm trượng, trong phút chốc đem âm lôi áp chế xuống thật mạnh mẽ.

Nhưng kim phật cũng đồng dạng xúc động trận pháp trên không trung, lần này thật sự là rối loạn.

Trận pháp bao phủ bầu trời chính là một loại trận pháp khác, mục đích là vì khắc chế hành động của người xông trận, cho nên uy lực thật lớn, người tu chân hoàn toàn không cách nào chống cự. Bất quá công kích mục tiêu giới hạn cho việc xúc động trận pháp, chỉ cần không tiếp tục động, thì trận pháp trên không trung sẽ rất nhanh dừng lại vận chuyển.

Kim phật dù cường thịnh cũng không thể ngăn nổi lôi hỏa đánh xuống từ không trung, không tới một phút đồng hồ, ảo ảnh của kim phật đã hóa thành kim tinh đầy trời tiêu tán không còn. Đức Hoằng đại sư phun ra máu tươi nhiễm đỏ cả vòng bảo hộ của Già Lam Châu hình thành.

Cáp Dương thảm hại hơn, một hồ lô Kiền Dương Lôi cơ hồ ném sạch, cũng chỉ thoáng áp chế sự bộc phát của âm lôi. Bởi vì Kiền Dương Lôi nổ loạn khiến cho Đức Hoằng đại sư phải ra tay, tiện đà lại dẫn phát thiên lôi công kích, hắn bị tạc nổ đến chật vật không chịu nổi, cũng may tu vi cao thâm, thương thế cũng không đến nỗi nào, toàn là dựa vào Kiền Dương Lôi miễn cưỡng chống đỡ.

Cuối cùng, hai người không thể làm gì khác hơn là liên thủ ngăn cản âm lôi, nếu tự mình làm, kết quả không cần nói cũng biết. Bởi vậy khi Cáp Dương đề nghị liên thủ thì Đức Hoằng đại sư trong lòng tuy không tình nguyện, nhưng cũng không thể không đáp ứng.

Hai người đánh ra tất cả khả năng, cạn kiệt đem toàn lực chu toàn. Dưới sự nhắc nhở của Đức Hoằng đại sư, từ từ tránh ra khỏi sự tập kích của âm lôi, chậm rãi làm yếu đi lực độ chống cự, ngoài khơi lúc này mới bình phục xuống tới.

Nhưng hai người không cách nào tìm được tới trận nhãn, đừng nói là có được pháp bảo trong trận nhãn.

Cổ Phong và Tất Vũ Không lại thành công phá đi Kim Vụ Trận, chiếm được đoàn kim sắc cầu của trận nhãn.

Cũng do hai người này có tu vi cao, vận khí tốt, đánh bậy đánh bạ lại trúng được lúc Cổ Phong khám phá ra trận nhãn, Cổ Phong nhanh tay, đã đoạt được trước tiên khí trong trận nhãn, vì thế hai người liền đánh nhau.

Tất Vũ Không hai lần mất đi cơ hội được tiên khí, tức giận đến nàng hét vang như sấm.

Tu vi hai người tám lạng nửa cân, Tất Vũ Không trơ mắt nhìn thấy tiên khí bị lấy đi, trong lòng hận vô cùng lại không thể tránh được, đành quát: " Ngươi...ttheo ta đi trận kế tiếp! Ô ngao..."

Trong lòng Cổ Phong thập phần đắc ý, nói: " Được, nhưng...nếu ngươi làm loạn, cũng đừng trách ta không giúp ngươi." Hắn đang thu bảo thì nhận thấy bảo vật của trận nhãn chính là tiên khí, tự mình đã tu đến Hợp Thể kỳ, vật này đối với chuyện độ kiếp thì tác dụng rất lớn, cũng khó trách Tất Vũ Không tức giận đến nổi điên.

Hai người lại tiến vào trận kế tiếp, nhưng làm sao cũng tìm không được trận nhãn, ở bên trong hao phí hơn mười ngày.

Tất Vũ Không không ngừng xúc động trận pháp, cố gắng mạnh mẽ tìm được trận nhãn. Nhưng Cổ Phong lại không có ý định tiếp tục dây dưa với hắn, lúc trận thế kéo tới thì hắn cố ý buông tha chống cự, lập tức bị văng ra khỏi đại trận, cũng không dừng lại chút nào, ngự kiếm bay đi.

Tất Vũ Không không thu hoạch được gì, không khỏi nhớ tới Tần Tiểu Thiên, tên tiểu tử thực lực yếu kém kia, cũng thu được một kiện tiên khí. Nếu phá trận vô vọng, nàng cũng không muốn tiếp tục, chỉ cần tìm được Tần Tiểu Thiên, thì ý nghĩa tự mình cũng có thể có được một kiện tiên khí.

Tần Tiểu Thiên rơi vào trong biển, lập tức bị cuốn vào một đạo nước xoáy. Hắn biết giãy dụa vô dụng, liền phát ra một Tị Thủy linh quyết, hình thành một vòng bảo hộ, thân thể tùy ý trong đạo suối chảy xoay tròn trôi đi.

Chợt thấy hoa mắt, Tần Tiểu Thiên rơi vào trong rừng cây bên ngoài trận, hắn bay đến trên một cây đại thụ, cẩn thận quan sát đại trận. Phía trước ngoại trừ mơ hồ có tiếng sấm truyền đến, thì chỉ là một mảnh sương mù, phạm vi bao phủ ước chừng vài bình phương công lý.

Hắn suy tư chốc lát, quyết định rời đi nơi này.

Trong đại trận cao thủ tụ tập, mới vừa rồi gặp ba người đều là cao thủ hiếm thấy, chỉ cần một người trong đó bất lợi đối với hắn, hắn cũng không nắm chắc đối phó, trong lòng thầm than: " Thực lực quá kém, cũng nên đi thôi, pháp bảo tuy tốt, nhưng mạng sống quan trọng hơn."

Tất Vũ Không biết Tần Tiểu Thiên có được một tiên khí, trong lòng tính toán, tiếp tục ở lại chỗ này cũng phí công vô ích, nàng ngự kiếm hướng phương xa bay đi, cũng chưa trở về phái Thanh Thành, cũng không đến thành thị tập trấn, mà là tìm một sơn cốc bày ra phòng ngự trận, tạm thời ẩn cư.

Tần Tiểu Thiên từ sau khi được Xích Minh đưa khỏi địa cầu, kiến thức qua rất nhiều người tu chân, tâm tính cũng từ từ xảy ra thay đổi, nhất là sau khi tiến vào tiên giới, gặp được Thanh Đế, lại nghĩ không ra sẽ tiến vào Thiên Diễn thế giới, đối với hắn mà nói đây đã không còn là thế giới mà hắn có thể lý giải được, chỉ có cố gắng đi thích ứng, mới có thể sinh tồn tốt hơn.

Cho nên, một khi nhận thấy có nguy hiểm, chuyện đầu tiên hắn muốn làm chính là ẩn nấp lại, tăng thực lực của mình trước tiên.

Địa vực phía sau núi Thanh Thành rộng lớn, sơn cốc cây cối rậm rạp, muốn tìm một địa phương bí ẩn thì rất dễ dàng, Tần Tiểu Thiên lựa chọn một chỗ linh khí mười phần lại rất u tĩnh trong một sơn cốc nhỏ.

Một đầm nước, một đám bụi rậm, chung quanh cổ thụ vờn quanh, thân cây cành lá dày đặc che kín, rất nhiều cây khô nằm ngang trong rừng, bên trên còn rũ đầy các loại dây leo rong rêu cỏ dại mọc đan xen, gió nhẹ lướt qua, trận trận hương thơm hoa lan thấm tận lòng người, mấy con chim nhỏ đủ màu sắc đang hoan khoái hót ríu rít, ở trong những tán lá toát ra, tựa như những con tiểu tinh linh, thỉnh thoảng lộ ra vẻ mặt mỉm cười.

Hắn dùng cấm chế bố trí một phục hợp trận, cũng chính là mê trận hòa lẫn ẩn trận, không có bao nhiêu lực công kích, nhưng có thể chống đỡ khí tức phát ra khi tu luyện, chủ yếu có công năng ẩn núp.

Phạm vi cấm chế bao phủ không lớn lắm, chỉ có cỡ phương viên năm dặm, có thể che dấu đầm nước cùng bụi rậm, còn có những cây rừng quanh thân.

Tần Tiểu Thiên ở trong nước đầm tìm được một khối mặt đất tương đối bằng phẳng. Thác nước từ trên cao chảy xuống, bên cạnh có một khối đá lớn, khối đá lớn màu xanh đen do thời gian gian dài bị hơi nước ăn mòn, mặt ngoài không bằng phẳng, nhìn qua chất đá cũng không tệ lắm.

Tâm niệm quyết không thể chậm trễ, Dạ Bức kiếm hóa thành một đạo hắc tuyến nhập vào trong khối đá lớn, tựa như một thanh sắt nung đỏ nhập vào trong, rất nhanh, khối đá lớn đã bị cắt thành một khối vuông vức rộng rãi. Dạ Bức kiếm so với công cụ cắt đá thời hiện đại còn hoàn mỹ hơn nhiều.

Tần Tiểu Thiên mừng rỡ nhìn tảng đá vuông: " Nguyên lai là một khối ngọc thạch, a a, vận khí thật không tệ, tùy tiện là một khối đá mà cũng có thể đụng tới được ngọc thạch."

Đây là một khối ngọc thạch màu xanh, chất ngọc giống như không tốt lắm, nhưng chỉ cần có Vô Diễm Chi Hỏa luyện chế một chút, ngọc chất sẽ biến đổi thành tốt hơn, hiển nhiên Tần Tiểu Thiên chẳng qua chỉ muốn tìm một chỗ ngồi, mà không phải tìm ngọc thạch luyện chế phù chú.

Hắn hài lòng đem ngọc thạch đặt bên cạnh đầm nước, rồi bắt đầu tu luyện. Ba ngày sau, khôi phục lại tiên linh khí đã hao tổn, hắn lấy ra khối hoàng bài cẩn thận nghiên cứu.

Hoàng bài màu vàng trong suốt, dài một thước, rộng ba tấc, dày chừng nửa tấc, nhìn kỹ thì thấy cát vàng cuồn cuộn, các loại các dạng dã thú lúc hiện lúc tán.

Trên hoàng bài tản ra linh lực cường đại, Tần Tiểu Thiên thử đưa vào một đạo tiên linh khí, hoàng bài nhất thời chấn chiến lên. Hắn nhắm mắt lại, tinh tế thể sát sự biến hóa trong hoàng bài.

Khiếp sợ, mừng như điên, trong lòng Tần Tiểu Thiên nhịn không được kinh hoàng, trong hoàng bài ẩn chứa sự biến hóa làm cho người khác khó thể tưởng tượng. Hắn thầm nghĩ: " Cuối cùng có thể tìm được một kiện pháp bảo dùng được, ai, bây giờ mới biết được một kiện pháp bảo, đối với người tu hành thì trọng yếu tới cỡ nào."

Bất luận là tu chân giới, tiên giới, thần giới, nguyên giới hay là hắc ma giới cùng linh quỷ giới, đều cũng có đủ các loại các dạng pháp bảo, trong đó pháp bảo của tu chân giới là nhiều nhất, uy lực cũng nhỏ, hắc ma giới và linh quỷ giới cơ hồ không giao tiếp với tu chân giới, cho nên bảo vật của hai giới rất ít cơ hội nhập vào tu chân giới, nhưng cũng không phải hoàn toàn không có, ở tu chân giới, cũng có người tu ma.

Còn về phần tiên khí, tu chân giới thật ra cũng có một chút, trong đó tuyệt đại bộ phận là người tu chân Đại Thừa kỳ, trước khi phi thăng thì chế luyện ra tiên khí cấp thấp, còn có số rất ít là từ tiên giới truyền lưu mà đến. Thần khí cũng có, số lượng càng thêm thưa thớt, người tu chân cho dù có thể bắt được, cũng không pháp tu luyện.

Cho nên tu chân giới xuất hiện tiên khí, đối với cao thủ tiến vào Hợp Thể kỳ, có lực hấp dẫn trí mạng, một khi có tiên khí, luyện hóa thành pháp bảo của chính mình, độ kiếp thành công sẽ thật to gia tăng phần đảm bảo.

Người tu chân thu được pháp bảo chỉ có hai cách, một là do mình tu luyện, hai là có được pháp bảo của người khác rồi lại tu luyện. Pháp bảo do tự mình tu luyện thì sử dụng tốt nhất, nhưng cực hạn ở trình độ luyện khí và tài liệu xấu tốt, rất khó có được pháp bảo siêu việt do chính mình biểu hiện.

Pháp bảo do người khác tu luyện thì khác hẳn, nhất là pháp bảo do luyện khí tông sư luyện chế, trải qua tu luyện thành pháp bảo của chính mình, thì tự thân trình độ cũng có thể tăng lên rất lớn, bởi vậy có được pháp bảo tốt là giấc mộng của người tu chân.

Tần Tiểu Thiên cố gắng hồi tưởng làm sao tu luyện xong pháp bảo. Trong Cổ ngọc giản có không ít phương pháp, nhưng hắn chỉ có công pháp của tầng thứ nhất Yên Lan Tung cảnh giới, phải sau khi hoàn toàn đạt tới Yên Lan Tung cảnh giới thì mới có thể tu luyện khối hoàng bài tiên khí thần bí kia, giờ này hắn vẫn còn kém một cảnh giới.

Phải nhớ nếu muốn đột phá Yên Lan Tung cảnh giới, đầu tiên phải tìm được linh mạch. Nhưng thật ra hắn đã tiến cảnh rất nhanh, nếu đang ở tiên giới linh khí sung túc thì chỉ cần dùng không đến một tháng là có thể tu đến Yên Lan Tung cảnh giới, bất đắc dĩ nơi này là Thiên Diễn thế giới, phải tìm một chỗ linh mạch mới được.

Tần Tiểu Thiên đánh ra một thủ ấn linh quyết, nhắm mắt lâm vào trầm tư, dần dần, hết thảy chung quanh đều khắc vào trong lòng. Hắn kinh ngạc phát hiện, tự mình đang ở một nhánh của linh mạch thuộc núi Thanh Thành, linh mạch và đầm nước lại có sự tương liên.

Cổ tiên nhân tu hành nặng nhất là linh mạch, có đủ các loại các dạng thủ pháp tìm kiếm linh mạch, cũng có vài loại mạnh mẽ tụ tập linh mạch cấm chế trận pháp, cảnh giới Yên Lan Tung trở xuống chỉ có thể sử dụng Tụ Linh cấm chế, nếu như đến được Kính Ngưng cảnh giới, thì càng có một loại cấm chế càng cao hơn, rồi đến cảnh giới tối cao, thậm chí có thể cấm chế linh khí của cả một tinh cầu.

Trước kia ở Lục gia trang tu luyện thì thân thể Tần Tiểu Thiên thật sự quá yếu, không cách nào sử dụng Tụ Linh cấm chế, bây giờ ở vào núi Thanh Thành, tu vi đạt tới Lan Cảnh, thì chỉ kém một bước đã tới Tung Cảnh, hơn nữa nơi này lại là một nhánh của linh mạch, vừa lúc có thể sử dụng Tụ Linh cấm chế. Hắn hơi thoáng tính toán tài liệu trong tay, phải chế luyeenjj hơn mười ngọc phù chuyên dùng để tụ linh.

Tần Tiểu Thiên chỉ có vài khối ngọc thạch không lớn lắm, linh ngọc thì hoàn toàn không có.

Hắn ngẩng đầu nhìn lướt qua thác nước, nơi đó là mỏ ngọc thạch, người tu chân cần tài liệu phần lớn là dựa vào chính mình thu tập.

Đầu tiên xem xét mỏ ngọc thạch, bằng Cổ cấm chế linh quyết, Tần Tiểu Thiên phát hiện mỏ ngọc thạch không lớn lắm, hơn nữa đều là thanh ngọc bình thường, bất quá hắn cũng không cần, có Cấm Chế Lô thì dù là ngọc thạch kém cỏi hơn cũng có thể tu luyện thành thượng phẩm hảo ngọc.

Hắn bắt đầu đào móc ngọc thạch, theo ngọc mạch đào xuống, rất nhanh đã đào ra trên vách một đại động, kéo dài hơn mười thước, sau đó cắt thành hình vuông chừng năm mươi ly.

Thu hết ngọc thạch vào trong chiếc nhẫn trữ vật, tổng cộng thu hơn một ngàn miếng, hắn còn không cam tâm, đào móc hơn mười ngày, cũng không tìm được một khối linh ngọc nào, vì vậy vẫn cứ tiếp tục đào móc sâu xuống dưới.

Lại đào móc thêm mười ngày, hắn mới dừng lại, tự mình cũng cảm thấy buồn cười, vì một khối linh ngọc, không ngờ lại đào một lỗ sâu hơn trăm thước. Nhưng thật ra, sau khi tinh luyện ngọc thạch, cho dù không được thành linh ngọc, cũng tuyệt đối là ngọc thượng phẩm, trải qua thời gian dài uẩn dưỡng, cũng có thể trở thành linh ngọc.

Chín thủ ấn linh quyết phát ra, hình thành một lò cấm chế đề thuần vật chất.

Đây là lần đầu tiên Tần Tiểu Thiên luyện chế ngọc thạch. Phương thức luyện ngọc trong Cổ ngọc giản ghi chép chỉ có một loại, còn có một loại là thu tập luyện chế đề thuần tiên thạch, đáng tiếc sau khi tiến vào Thiên Diễn thế giới, hắn không có tìm thấy qua mỏ tiên thạch.

Ngọc thạch trong lò cấm chế nhanh chóng dung hóa, từ từ thu nhỏ lại, ngọc thạch vuông vức chừng năm mươi li, đang ở trong một phút đã súc thành nắm tay, biến thành ngọc dịch màu xanh đậm. Trước khi ngưng kết, Tần Tiểu Thiên truyền linh chú đánh vào trong ngọc dịch.

Theo âm thanh lãnh ngưng phách phách ba ba vỡ vụn, một khối thanh ngọc cỡ trứng chim rơi vào lòng bàn tay.

Đó là viên hình tròn, màu xanh đậm phảng phất như một đầm nước, linh chú hình thành cỡ hạt gạo chợt ẩn chợt hiện, ở trong thanh ngọc trầm phù phiêu động.

Đem một khối ngọc thạch cỡ năm mươi li, luyện thành đường kính hai li thượng phẩm ngọc, chỉ có cấm chế lô mới có công năng cường hãn như vậy.

Phẩm chất của mỏ ngọc thạch này do sinh tại phụ cận linh mạch, thân mình đã hấp thu không ít linh khí, bởi vậy mới có thể lưu lại rất nhỏ thượng phẩm ngọc.

Quá trình luyện ngọc rất thô táo, không ngừng gia nhập ngọc thạch, thu lấy đề thuần thượng phẩm ngọc, rồi lại đánh vào linh chú.

Phải luyện chế tới mấy ngàn khối ngọc thạch, nhưng vì có cấm chế lô, tốc độ luyện chế cực nhanh, cũng phải tốn hao hơn mười ngày thời gian. Ngoài ra, hắn còn phải ngồi xuống tĩnh tu, phản tư tu hành những vấn đề khác.

Tụ linh cấm chế do chín mươi chín trận pháp tổ hợp mà thành, mỗi một vi hình trận pháp cần phải có chín khối thượng phẩm ngọc, đương nhiên cũng có trận pháp giản dịch, chỉ cần chín mươi chín khối thượng phẩm ngọc là được.

Tuy nhiên vì cam đoan linh khí có thể sung phân tụ tập, Tần Tiểu Thiên một hơi dùng tám trăm chín mươi mốt khối thượng phẩm ngọc, nghiêm khắc dựa theo Cổ ngọc giản ghi lại mà bày trận.

Dùng tiên linh khí khởi động trận pháp, trận nhãn chính là khối ngọc thạch lớn lúc vừa vào sơn cốc thì nhìn thấy, chừng bốn thước vuông. Vì cho linh khí chuẩn xác tụ tập tại trận nhãn, Tần Tiểu Thiên khắc trên khối ngọc thạch một tụ linh trận giản đơn, có thể rất nhanh thu tập tụ linh cấm chế linh khí.

Tụ linh cấm chế khởi động trong phút chốc, linh khí giống như nước suối từ dưới đất bị kéo ra, đầm nước bốc lên đại lượng khí phao, phảng phất như đang nấu nước sôi.

Tần Tiểu Thiên ngồi xếp bằng tại trận nhãn, linh khí nhanh chóng ngưng tụ quanh thân, cả người giống như ngâm mình ở trong nước chảy do linh khí hình thành. Hắn hít sâu một hơi, lập tức chìm vào tu luyện.

Tụ linh cấm chế phi thường lợi hại, cơ hồ đem hết linh khí của núi Thanh Thành hấp dẫn tới.

Cấm chế như thế, đúng là phương thức chuẩn bị của Cổ tiên nhân khi ra ngoài tu luyện, Cổ tiên nhân cần linh khí, tinh cầu như thế này không dễ thỏa mãn.

Yên Lan Tung mặc dù chỉ là cảnh giới tầng thứ nhất, cũng cần đại lượng linh khí, đợi khi đến cảnh giới tầng thứ hai, thì cần phải có linh khí càng nhiều hơn.

Tần Tiểu Thiên tạm thời vẫn không thể đạt tới cảnh giới tầng thứ hai, với tu vi của hắn, cho dù công lực có đủ cũng không pháp tăng lên cảnh giới, bởi vì Cổ ngọc giản của hắn vẫn còn ở lại tiên giới.

Chỉ một lần ngồi xuống là cả một năm thời gian, bằng linh khí dư thừa, Tần Tiểu Thiên rốt cuộc nhảy vào cảnh giới tầng thứ nhất, tu vi đạt tới Yên Lan Tung cảnh giới trước kia từng trải qua.

Tựa như tránh thoát một tầng trói buộc sâu dày, hắn cảm thấy so sánh với nguyên thân cũng còn thật là hoàn hảo.

Nguyên thân có sự hạn chế của thần dịch lực, còn có hắc ma lực mang đến sự hấp dẫn nặng nề, mà trong cơ thể bây giờ chỉ có tiên linh khí thuần túy, bởi vậy lúc này thực lực của hắn so sánh với nguyên thân còn mạnh hơn.

Vạn sự khởi đầu nan, tu luyện khó khăn nhất của Cổ tiên nhân chính là Yên Lan Tung cảnh giới, Tần Tiểu Thiên trước sau hai lần đều dễ dàng đạt tới, một lần do thần dịch lực trong cơ thể trợ giúp, một lần là do nhờ vào kinh nghiệm từng có trước kia mà trôi qua.

Nếu như còn phải trở lại một lần, hắn khẳng định, chỉ cần có linh khí sung túc, không cần mấy tháng thời gian là có thể trở lại Yên Lan Tung cảnh giới, đây là uy lực của linh hồn tích lũy kinh nghiệm.

Tần Tiểu Thiên lại tu luyện Dạ Bức kiếm thêm một lần, đây là vũ khí trước mắt hắn có thể sử dụng, còn về phần hoàng bài kia, còn không biết có thể thu dụng hay không. Tu luyện pháp bảo của người khác, nếu không có phương pháp tu luyện chính xác, rất khó đạt được tùy tâm ứng thủ.

Hắn nhảy xuống tảng ngọc thạch, đột nhiên phát hiện ngọc thạch biến thành nhũ trắng, hơn nữa còn ẩn chứa linh lực rất mạnh.

Suy tư chỉ chốc lát, trong lòng hắn không khỏi mừng rỡ, nguyên lai là trải qua được linh khí uẩn dưỡng thời gian dài, khối ngọc thạch kia đã biến thành linh ngọc.

Linh ngọc như thế cùng luyện chế đi ra khác hẳn, trong ngọc thạch ẩn chứa linh khí hình thành mạch lạc, tựa như gân mạch của lá cây, cũng hơi thoáng luyện chế một chút là có thể chế thành ngọc phù. Bạn đang đọc chuyện tại TruyenFull.vn

Tần Tiểu Thiên không có thu thủ lấy khối linh ngọc lớn kia, mà là để cho nó tiếp tục hấp thu linh khí, hắn bỏ thêm vào trong linh ngọc vài thủ ấn linh chú, để hấp thu linh khí càng tốt hơn.

Hắn lấy ra hoàng bài, kiệt lực áp chế tâm tình kích động của mình, từ khi tu hành tới này chưa từng có hứng thú với một kiện pháp bảo đến như vậy, kiến thức qua sự lợi hại của trận pháp sa mạc, hắn biết tiên khí này không giống bình thường.

Hai mươi tám thủ ấn linh quyết hình thành cấm chế lô là chuyên môn dùng để thu nhiếp tiên khí luyện chế, chỉ khi đạt tới Yên Lan Tung cảnh giới, mới đủ tiên linh khí hình thành cấm chế lô này. Đây cũng là nguyên nhân trước khi hắn đạt tới Yên Lan Tung cảnh giới mà không thể nào hạ thủ đối với hoàng bài tiên khí kia.

Tâm thần nhanh chóng chìm vào trong hoàng bài, có cấm chế lô, không sợ tầm thần bị mê thất trong tiên khí.

Tần Tiểu Thiên mở rộng tầm mắt, trong hoàng bài tầng tầng lớp lớp trận pháp, sắp xếp nhỏ nhưng nhiều vô cùng, trong đó năm mươi phần trăm cũng không nhận thức, đối với tài liệu luyện chế tiên khí cũng không quen thuộc. Trong lòng hắn duy nhất hiểu rõ chính là, người luyện khí chẳng những tu vi siêu tuyệt, đối với kiến thức về trận pháp thì người thường không cách nào so sánh được.

Tần Tiểu Thiên cũng không nóng lòng luyện hóa hoàng bài, khó được một cơ hội học tập như vậy, hắn muốn cẩn thận suy nghĩ huyền bí trong đó.

Một trận pháp, rồi lại một trận pháp lật xem học tập, cẩn thận phân tích cách sử dụng trận pháp, thật sự không cách nào lý giải thì đặt sang một bên, tiếp tục nghiên cứu trận pháp kế tiếp, sau đó đem những trận pháp liên lạc vào nhau, lại tiếp tục phân tích cách sử dụng, từ từ thể hội.

Có khi, hắn còn có thể khởi động trận pháp, xem trận pháp đến tột cùng là làm sao vận chuyển.

Đoạn kinh nghiệm học tập này đối với Tần Tiểu Thiên ý nghĩa không thôi, được hệ thống học tập một lần cách vận dụng trận pháp, đồng thời còn ghi nhớ làm theo các loại trận pháp vào trong trí não.

Lúc Tần Tiểu Thiên hoàn toàn lý giải trận pháp cuối cùng, cả hoàng bài lóe kim mang ẩn nhập vào trong cơ thể hắn, trong bất tri bất giác mà luyện hóa xong hoàng bài, điều này làm cho hắn không nghĩ đến.

Đáng tiếc hoàng bài tiên khí này cũng không thích hợp với thể chất của hắn, cho nên chỉ có thể phát huy ra một bộ phận công năng, nhưng nếu ỷ lại vào uy lực của tiên linh khí, và nếu như đây là một kiện tiên khí hỏa tính, hắn có thể phát huy ra tuyệt đại bộ phận lực lượng.

Sau khi tiến vào Yên Lan Tung cảnh giới, Tần Tiểu Thiên bắt đầu nghĩ đến công pháp tầng thứ hai cảnh giới, hắn bất đắc dĩ nhìn lên trời, làm sao mới có thể trở lại tiên giới, đây là vấn đề khó khăn bày ra trước mắt.

Hắn thầm than, nói: " Ngao, ngao đến khi Thanh Đế nhớ tới ta thì, ai, mới có thể hướng ông ấy hỏi công pháp tiếp theo."

Tần Tiểu Thiên cũng không biết Thanh Đế đang một mực chú ý hắn, Lý Cường cũng chú ý tới việc hắn thu lấy hoàng bài, kiện tiên khí nọ là do Lý Cường luyện chế, bởi vậy khi Tần Tiểu Thiên đang luyện khí thì Lý Cường đối với từng hành động của hắn đều chú ý, thỉnh thoảng còn khen ngợi tiểu tử kia rất biết cách nắm chắc cơ hội để học tập.

Thanh Đế lấy ra Cổ ngọc giản, hơi thoáng xem một chút, không khỏi cười nói: " Thiên Chân cho hắn một công pháp không hoàn chỉnh, a a, ta sẽ bổ toàn cho hắn thôi."

Thanh quang chợt lóe lên, Cổ ngọc giản đi ra rất nhiều nội dung.

Thanh Đế kháp một linh quyết, một đạo thanh khí bắn vào trong Thiên Diễn. Hắn để Cổ ngọc giản xuống, nói: " Tầng công pháp kế tiếp mặc dù khó khăn tu luyện, nhưng so với tầng thứ nhất thì dễ dàng hơn nhiều."

Biến hóa của Thiên Diễn từ từ tăng nhiều, Thanh Đế toàn lực ứng phó tính toán thôi diễn.

Lý Cường cũng thể ngộ biến hóa trong đó, nói: " Nếu có thể động đến biến ảo của Thiên Diễn, biến ảo của thế gian này cũng sẽ nằm trong lòng."

Thanh Đế phủi tay cười nói: " A a, không hổ là người nắm Nguyên Giới trong tay, bất quá, ta không hoàn toàn thôi động được biến ảo của Thiên Diễn, ngươi tiếp tục thể hội đi, có lẽ có được thu hoạch không nghĩ tới."

Tần Tiểu Thiên đang khi ngửa mặt lên trời sững sờ, trong đầu hốt nhiên hiện ra vô số thể ngộ và công pháp tu luyện, hắn kinh ngạc cực kỳ, đó là công pháp tầng thứ hai, Kính Ngưng cảnh giới, tùy tiện mà đến, đúng là các loại linh quyết cấm chế càng sâu thêm một tầng, các loại trận pháp, phương pháp luyện chế linh đan....

Hắn sờ loạn trên người, trong lòng kỳ quái: " Cổ ngọc giản không có ở trên người, trong đầu tại sao lại xuất hiện nhiều thứ như vậy?"

Hốt nhiên, trên không trung bay vút qua mấy đạo kiếm quang, Tần Tiểu Thiên vội vàng thu hồi trận pháp của Tụ Linh cấm chế, thuận tay thu ngọc thạch đã ngồi vào trong chiếc nhẫn trữ vật.

Một đạo ngân quang hiện lên, một người huyền treo giữa không trung, lớn tiếng nói: " Có thể ở phụ cận!"

Tiếp theo lại có vài đạo kiếm quang bay tới, trong đó có một người nói: " Sao ta lại cảm giác không được?"