Làm Thế Nào Để Cuộc Sống Trở Nên Khó Khăn Hơn

Chương 24



Gáy Nguyễn An An bị anh cố định, tay cô nằm gọn trong lòng bàn tay anh, không thể cử động mà chỉ có thể trơ mắt nhìn gương mặt đẹp trai không tì vết của Cố Quyết càng ngày càng tới gần. Thời điểm đôi môi bị chặn lại, dường như có một luồng nhiệt chạy khắp cơ thể, truyền qua tứ chi.

Nụ hôn này tới một cách bất ngờ không kịp chuẩn bị.

Trong nháy mắt khi Nguyễn An An ngồi xuống, bàn tay còn lại không có chỗ đặt, tự nhiên choàng qua vai Cố Quyết trùng hợp tạo thành tư thế ôm lấy vai anh.

Rõ ràng một giây trước cô còn đang suy nghĩ chuyện khác ——

Nguyễn An An nghĩ, xác suất để Cố Quyết là vị đại thần xếp thứ nhất kia là 0,001%, tuy nhiên cô lại không dám tin tưởng một sinh viên bình thường như Cố Quyết còn lợi hại hơn cô.

Nhưng tại giờ khắc này, đại não chỉ còn lại trống rỗng.

Đối với phương diện này Nguyễn An An chưa từng có kinh nghiệm thực chiến, thậm chí cô cũng không thích xem các bộ phim về tình yêu, cô mới chỉ từng đọc các đoạn thân mật nhỏ trong tiểu thuyết.

Đôi khi tác giả viết quá mức thâm sâu, cô cảm thấy đọc không quen sẽ tự động bỏ qua. Có thể nói rằng ngay cả lý luận suông cô cũng không am hiểu.

Hôn được ba giây, cô nhắm mắt lại, chỗ trống trong đại não của cô hiện lên mấy chữ rất to.

—— nụ hôn đầu tiên.

Sau khi Cố Quyết dán môi lên anh mới nói một câu kia, Nguyễn An An miễn cưỡng tập trung lực chú ý mới nghe hiểu…… Đây là học phí mà cô phải giao nộp.

Muốn hôn môi thì cứ việc nói thẳng, còn bày đặt bịa lý do.

Hiện tại môi cô không tự do, cô chỉ có thể mắng thầm người này không thẳng thắn thành khẩn ở trong lòng.

Thời điểm Cố Quyết không nói lời nào, không trêu chọc cô, cũng không phát bệnh, ngũ quan trông có vẻ không tì vết. Nguyễn An An luôn nói giỡn cùng mấy người Khương Di rằng ʍôиɠ cong là mỹ nhân, thoạt nhìn vừa đẹp trai lại rắn chắc.

Nhưng từ lần trước bị anh hôn lên mu bàn tay, Nguyễn An An liền phát hiện, khác xa với vẻ bề ngoài, đôi môi người này vô cùng mềm mại.

Tư thế này của hai người giúp Nguyễn An An ngồi thật sự rất thoải mái, Cố Quyết chân dài, ghế dựa lại thấp, vì thế cô còn ngồi cao hơn anh một chút. Tuy rằng cái gáy bị người cố định, nhưng trêи thực tế cô đang giữ tư thế hơi hơi cúi đầu.

Nhưng vị trí cao hơn không đại biểu cho cái gì, toàn bộ quá trình đều là Cố Quyết giữ vai trò chủ đạo, ngay từ đầu Nguyễn An An còn có chút không quen, hơn mười giây sau cũng chỉ đọng lại một ý nghĩ.

Thì ra hôn môi cùng người có đôi môi mềm mại lại thoải mái như vậy.

Có lẽ vừa rồi nhân lúc cô không chú ý bạn trai cô đã ăn kẹo, khoảng cách này khiến toàn bộ hô hấp của hai người tràn ngập trong hương thơm ngọt ngào của kẹo bạc hà.

Cũng không biết nếm thử……

Cái ý niệm này vừa mới lóe ra trong đầu, Nguyễn An An liền lập tức cảm nhận được Cố Quyết có ý đồ cạy mở khớp hàm của cô. Trong nháy mắt khi cô phản ứng lại, cô gắt gao ngậm chặt miệng, cũng may cuối cùng Cố Quyết không tiếp tục, anh chỉ mỉm cười một chút rồi buông tha cho cô.

Nụ hôn này không kéo dài quá lâu, ngay khi đôi môi được tự do Nguyễn An An lập tức đứng dậy ngồi trở về chiếc ghế của mình và xoay người lại.

Hai người ai cũng không mở miệng nói chuyện, trong lúc nhất thời bầu không khí trở nên trầm mặc, giống như đang hồi tưởng lại dư vị vài phút trước.

Nguyễn An An không dám ngẩng đầu lên, cô cảm thấy trêи mặt mình nóng bỏng, đoán chừng không có cách nào che dấu.

“Haizz……”

Bên tai đột nhiên truyền đến một tiếng thở dài.

Phòng học quá yên tĩnh, tiếng thở dài trở nên đặc biệt rõ ràng.

? Hử?

Thở dài là có ý tứ gì?

Không phải ngay cả hôn cũng cho anh hôn rồi sao?

Hay là…… anh ghét bỏ kỹ năng hôn môi của cô???

Nội tâm Nguyễn An An nhanh chóng xẹt qua vài nghi vấn, chờ tới khi giả thiết cuối cùng xuất hiện trong đầu, cô giống như một con mèo bị dẫm vào đuôi ngẩng phắt đầu lên.

Cô nhìn Cố Quyết, nội tâm xấu hổ và giận dữ lại không thể biểu hiện ra ngoài, cô tận lực khiến biểu cảm gương mặt thật sự bình tĩnh: “…… Anh thở dài cái gì?”

Cố Quyết không lập tức trả lời. Anh thay đổi dáng ngồi, duỗi thẳng chân dài, nhẹ nhàng đụng tới chân ghế dựa của cô, dùng sức kéo lại, cả người và ghế của Nguyễn An An đều bị anh kéo tới trước mặt.

Khoảng cách cực gần.

Nguyễn An An không nghĩ tới anh sẽ làm ra hành động này, theo bản năng nắm chặt tay cầm, ngừng thở.

“Anh thở dài……” Cố Quyết duỗi tay nhặt một lọn tóc dài của cô kẹp giữa hai ngón tay, đôi mắt cười đến cong cong, giọng điệu vô cùng bất đắc dĩ “Là bởi vì, anh phát hiện ra hình như bạn gái anh có chút rụt rè .”

“……” Rụt rè! Rụt rè ——

Nguyễn An An hít vào một hơi thật sâu, giải thích nói: “Đây là nụ hôn đầu tiên của em……”, giọng nói của cô nhỏ dần “Rụt rè chút mới là chuyện bình thường.”

Đâu giống anh, cái gì cũng biết, cái gì cũng thuần thục như vậy.

Nguyễn An An tự nhận mình là người biết tự chủ, rốt cuộc từ nhỏ đến lớn cô đã nhận được không ít lời tỏ tình từ các soái ca. Nhưng cho dù có như vậy, khi đối mặt với Cố Quyết đa số thời gian cô đều bị anh trêu chọc tới mức một câu cũng nói không nên lời.

Cố Quyết nghe xong lời nói của cô, anh nhịn không được bật cười.

Anh không cười ra tiếng, một chút hơi thở phả vào bên tai cô, vừa ngứa vừa nóng, Nguyễn An An giống như bị kϊƈɦ thích mà rụt cổ lại, cô kéo lọn tóc trong tay anh trở về “Anh làm gì……”

Động tác của Cố Quyết hơi khựng lại.

Kỳ thật anh đã phải nhẫn nhịn trong một thời gian dài. Sau khi xác nhận quan hệ, nếu không phải bị băng keo cá nhân phân tán bớt lực chú ý, anh đã sớm tìm cơ hội nhấm nháp đôi môi đỏ mọng kia.

Nhưng sau đó nghĩ lại, tiến hành mọi chuyện một cách tuần tự cũng không phải không có chỗ tốt. Ngay cả trêи các diễn đàn cũng nói không thể nóng vội, từ từ mới có thể tạo cảm giác an toàn cho bạn gái. Dắt tay, ôm, hôn môi, sau đó……

“Cố Quyết.”

Suy nghĩ bị gián đoạn, Cố Quyết hoàn hồn nhìn về phía cô: “Ừm, làm sao vậy?”

Nguyễn An An hoài nghi nói: “Anh nói thật đi, em thật sự là mối tình đầu của anh sao?”

“Thật sự.” Cố Quyết không chút do dự đáp “Lúc trước anh nói đây là lần đầu tiên anh theo đuổi một người là sự thật, lần đầu tiên nói chuyện yêu đương cũng là sự thật.”

“......”

Cố Quyết lại nói: “Nụ hôn đầu tiên anh giữ gìn hơn hai mươi năm, hai phút trước mới dâng hiến cho em đó.”

“.........”

Nguyễn An An đối diện với anh, cô nhìn thấy hình ảnh của mình được phản chiếu trong ánh mắt anh. Gương mặt nghiêm túc, lời nói dứt khoát, biểu cảm cũng không giống như đang nói giỡn.

Cô nguyện ý tin tưởng Cố Quyết không nói dối, nhưng chuyện này con mẹ nó một chút cũng không khoa học......

Thật sự có người không cần thầy dạy cũng tự hiểu tới mức này??

Trong lòng vừa mới suy nghĩ như vậy, mà người trước mặt còn chưa đứng đắn được quá hai giây.

“Em xem ......” Cố Quyết lại biến trở về bộ dáng lười nhác, kéo dài âm điệu: “Mối tình đầu của anh là em, nụ hôn đầu tiên của anh cũng là em, nếu không có gì ngoài ý muốn...... tương lai”, anh kề sát vào bên tai Nguyễn An An “Lần đầu tiên......”

Một sợi dây thần kinh nào đó trong đầu Nguyễn An An bị anh nhẹ nhàng kϊƈɦ thích, giống như là một chiếc còi báo động, nó điên cuồng nhắc nhở cô người trước mặt lại bắt đầu lảm nhảm.

Cô đột nhiên bừng tỉnh, nhanh chóng giơ tay bịt kín miệng Cố Quyết, phát ra một tiếng “Bộp” rất nhẹ.

Xúc cảm trong lòng bàn tay rất mềm mại, còn có chút ướt át.

Nguyễn An An chỉ cần tưởng tượng đến lời nói dang dở lúc vừa rồi của anh...... Mặt cô liền muốn nổ tung.

“Đừng nói nữa.” Cô khẽ cắn môi, trừng mắt với tên đầu sỏ gây tội: “Anh...... Anh im miệng.”

“......”

Cố Quyết bị Nguyễn An An dùng tay gắt gao che miệng, muốn nói cũng nói không nổi, vì thế anh vô tội mà chớp chớp mắt.

Trong lòng lại có chút buồn cười.

Chậc. Tuy rằng bị cô ngăn cản chưa nói hết, nhưng......

Xem ra cô vẫn đoán được.

Hành động rà soát, tua ngược lại quá trình luyện tập của nhóm ánh sáng từ thị trấn nhỏ mọi người theo dõi, dần dần các nhóm khác cũng muốn dốc lòng học tập học thần loại hình thức này, vì thế mỗi khi kết thúc buổi học số người ở lại phòng máy tính càng ngày càng tăng thêm.

Tất cả mọi người đều rất vui vẻ, trừ bỏ thầy Cố là mang vẻ mặt lãnh đạm ngồi phân tích số liệu.

Nếu đã có nhiều bóng đèn như vậy, mấy người Thu Nghiên không còn sợ quấy rầy thế giới riêng của hai người nữa, vì thế bọn họ cũng ở lại một cách quang minh chính đại. Cho dù không giúp được gì, nhưng ngồi nhìn đại thần tìm lỗ hổng cũng rất thú vị.

Nhìn mấy nhóm năm người khác phải suy nghĩ nhiều tới mức hói đầu, Thu Nghiên cảm khái lần thứ 1 vạn rằng cô quá sáng suốt khi đã chủ động xuất kϊƈɦ mời Nguyễn An An về nhóm của mình.

Thu Nghiên vội vàng đăng bài lên diễn đàn.

Dạo gần đây cô đăng một số bài viết đều tập trung chủ yếu về cặp đôi trước mặt này, vừa nhìn vợ chồng nhà xương sụn vừa gõ chữ: 【 a a a a a a thật sự quá hâm mộ các thành viên cùng nhóm với vợ chồng xương sụn, có lẽ bọn họ chỉ cần nằm chờ là có thể tiến vào top một trăm cả nước! Hơn nữa mỗi ngày đều được ngắm nhìn nhan sắc tuyệt đẹp kia! Mỗi ngày đều là những người đầu tiên ăn đường! Tôi ghen tị tới mức muốn nổ tung!!! 】

Liên Hạo ngồi nhìn toàn bộ quá trình, cậu ta nhìn người bên cạnh, khóe miệng giật giật: “...... Cậu không cần mặt mũi nữa à?”

Thu Nghiên cười tủm tỉm không để ý đến cậu ta, tiếp tục lướt diễn đàn.

Bên kia Trần Tống đang đánh nhau với địa chủ, cậu ta bớt thời giờ nhìn thoáng qua Cố Quyết và Nguyễn An An, lại nhịn không dùng cánh tay huých Thu Nghiên một cái: “Này, cậu nói thật đi, rốt cuộc vì sao cậu lại muốn cùng nhóm với Nguyễn An An? Cậu biết lai lịch của cậu ấy? Còn có Cố Thần???”

Thu Nghiên nhanh chóng lắc đầu.

Liên Hạo cũng mang vẻ mặt không tin: “Đúng vậy, tôi đã định hỏi cậu từ lâu, rốt cuộc làm sao mà cậu biết được hai vị thần tiên này? Chuyện này không có khả năng là trùng hợp chứ?”

Thu Nghiên: “......”

Tôi cũng không ngờ lại trùng hợp như vậy!

Mẹ nó, không phải tôi cũng chỉ tới cắn đường sao? Ai biết được lại trúng giải thưởng lớn như thế?!

Thu Nghiên điên cuồng lắc đầu: “...... Tôi thật sự không biết! Nếu tôi biết thì tại sao tôi phải nói dối các cậu!!”

Hai người cảm thấy Thu Nghiên nói cũng đúng, khi còn nhỏ ngay cả ʍôиɠ bọn họ cũng từng nhìn của nhau, chuyện tốt bực này có gì phải che che dấu dấu.

“Bỏ đi, Lý lão đầu đã từng nói, nếu hai người này không lọt được vào top một trăm, ông ấy sẽ ăn chay một năm.” Liên Hạo vỗ vỗ bả vai Thu Nghiên “Khả năng trong tương lai cậu sẽ phải thay đổi nghề nghiệp.”

Nằm trong top 100 cuộc thi đánh cờ ly trêи toàn quốc có nghĩa là gì? Một con kiến sống tại rừng rậm tùy tiện đi tiểu lại phát triển thành rừng mưa nhiệt đới.

Thu Nghiên cười hai tiếng, xoay người ghé vào vách ngăn giữa các máy tính, hai vị đại thần đang thảo luận nhất trí dừng động tác ngẩng đầu lên nhìn cô.

Hai người dường như luôn cố ý ăn vận, một người mặc đồ đen, một người mặc đồ trắng, tuy rằng kiểu dáng khác nhau, nhưng vẫn mang lại cảm giác trang phục tình nhân.

Thu Nghiên theo thói quen tán thưởng một câu tướng phu thê ở trong lòng, rồi sau đó mới nói chính sự: “Cái kia, cán bộ thể thao nhờ tôi hỏi các cậu, cuối tuần này tổ chức liên hoan, hai người các cậu có tới không?”

Cán bộ thể thao là người bị hại trong sự kiện băng cá nhân lần trước.

Lúc ấy cán bộ thể thao quá ngây thơ, nhìn thấy Cố Thần bị phá tướng, không riêng ngày đầu tiên mở lời thăm hỏi, hơn nữa sau khi Cố Quyết thay đổi băng cá nhân cũng đuổi theo quan tâm không ít, thẳng đến khi nhìn thấy tất cả những nữ sinh trong lớp đều bàn tán chủ đề——[ Hôm nay ai là người bị Cố Thần khoe ân ái? Cán bộ thể thao, mẹ kiếp, sao lại là cán bộ thể thao, cậu ta trúng đạn ba ngày liên tục sao? Có chuyện gì với cậu ta vậy? ]

Lúc này cậu ta mới phản ứng lại những lời đó của Cố Quyết là có ý tứ gì, thì ra chỉ là một tuồng kịch.

Bản thân cán bộ thể thao cho biết, hiện tại đối với Cố Quyết cậu ta bị PTSD (rối loạn căng thẳng hậu chấn thương) rất nghiêm trọng, vì thế nhờ Thu Nghiên truyền đạt lại chuyện này.

Không đợi hai người trả lời, Thu Nghiên lại nói: “Kỳ thật chính là buổi tụ tập sau kỳ đại hội thể thao, vẫn luôn kéo dài tới hiện tại là bởi vì tiền thưởng dành cho lớp dành chiến thắng mới chỉ được phát xuống trong mấy ngày gần đây. Mọi người đều cảm thấy Cố Thần là đại công thần có đóng góp lớn nhất trong phần thưởng này, cho nên bảo tôi nhất định phải mời được hai người đi cùng!”

Cố Quyết cười nói: “Tôi nghe lời bạn gái tôi.”

Thu Nghiên: “......” Lại là đường!

“Tôi thì không thành vấn đề,” Nguyễn An An quay đầu nhìn Cố Quyết, nhỏ giọng nhắc nhở: “Nhưng mà cuối tuần anh không phải đi dạy thêm sao?”

“Thỉnh thoảng nghỉ 1 buổi cũng không sao……” Có vẻ như tâm tình của Cố Quyết đang rất tốt, cánh tay anh đặt trêи lưng ghế dựa của Nguyễn An An, lười biếng nói “So với việc dạy thêm, anh tương đối thích tham dự hoạt động tập thể cùng bạn gái mình hơn.”

Thu Nghiên: “……” Ô ô ô Cố Thần lúc nào cũng phát đường!

Nguyễn An An nghe vậy liền nheo mắt.

Thích tham dự hoạt động tập thể không phải dấu hiệu tốt…… Tuy rằng người này tương đối khó phòng bị, nhưng tóm lại, lần này ngàn vạn lần không thể khiến mặt anh bị thương nữa.

Cuối cùng buổi tụ tập được ấn định vào chiều chủ nhật, lịch trình do Thu Nghiên thay mặt chuyển phát lại đây. Rất đơn giản, đi KTV ca hát, sau đó đến nhà hàng đã được đặt trước để ăn cơm.

Nguyễn An An thấy thời gian không bị trùng, giữa trưa chủ nhật cô hẹn Khương Di và Ân Viện ra ngoài ăn cơm.

Hôm nay Nguyễn An An không mặc đẹp như mọi khi, cô vẫn ăn mặc trang điểm như một sinh viên giản dị. Khương Di một thân lóe sáng toàn hàng hiệu, mà Ân Viện…… Ngày thường luôn trang điểm xuất chúng nhất trong mấy người, thế nhưng hôm nay lại để mặt mộc mặc quần áo thể thao tới nơi này.

Khương Di kinh ngạc muốn rớt cằm: “Không phải chứ, có chuyện gì với cậu vậy, thất tình sao?”

Nguyễn An An cũng tỏ vẻ an ủi: “Đúng vậy kỹ sư máy tính, dạo gần đây hình như cậu rất bận nha? Tớ muốn hẹn cũng hẹn không được, thật vất vả mới hẹn ra được lại đầy mặt u sầu?”

“Nói đến chuyện này, nhân lúc còn sớm cậu ngậm miệng cho tớ.” Ân Viện ngồi xuống, cô gần như phát điên “Gần đây giáo sư hướng dẫn giao cho tớ một hệ thống, mỗi ngày đầu tớ đều muốn nổ tung……chỉ cần nghĩ tới thôi cũng tức giận, mỗi lần lập trình tớ đều phải mắng cậu mới có thể tiếp tục hoàn thành!”

Nguyễn An An: “……”

Nói đến chuyện này cô không có cách nào phản bác, bởi vì cô thật sự không có đường chối cãi.

Lúc trước thời điểm học cấp 3, Nguyễn An An và Ân Viện học lý, Khương Di học văn. Thi đại học xong, Nguyễn An An báo danh vào khoa máy tính Đại Học C, sau đó bất ngờ kéo Ân Viện đăng ký cùng.

Vốn dĩ Ân Viện còn đang do dự, rốt cuộc cô từng nghe nói những người học máy tính bất luận là nam hay nữ đều sẽ bị hói đầu, kết quả Nguyễn An An vỗ ngực cam đoan: Chị em tốt, nếu tớ có thể phụ đạo để cậu thi đại học được 609 điểm, thì tớ cũng có thể dẫn cậu hiên ngang đi hết mấy năm học ở Đại Học C.

Ân Viện nghe vây cảm thấy có lý, đầu óc nóng lên lập tức báo danh theo Nguyễn An An.

Sau đó nữa……

Tôn đại thần Nguyễn An An bỏ trốn sang Harvard, để lại một mình Ân Viện học hành vật vã tới mức hói đầu.

Tính tình Ân Viện hung bạo, mỗi lần tới các kỳ thi lớn nhỏ Ân Viện đều tag cô vào trong nhóm chat để nhắc lại hồi ức lời thề năm đó, hơn nữa còn gửi thêm các gói biểu tình thăm hỏi cô một lượt.

“Khoa máy tính quả thực không phải ngành học lý tưởng?” Ân Viện: “Nếu không phải vì chuyên ngành này, một năm bốn mùa vội hơn chó, bởi vậy bốn năm rồi tớ vẫn chưa thoát kiếp cô đơn!”

Nguyễn An An sợ nhất là Ân Viện tính toán nợ cũ, nên chỉ dám vừa dỗ ngọt vừa dỗ dành vừa châm trà, mặc dù bị Ân Viện xem thường nhưng cuối cùng cũng cho qua.

Bữa cơm trưa này không thể nghi ngờ lại trở thành đại hội khoe ân ái của Nguyễn An An.

Ăn no một bụng cẩu lương (*), Khương Di nhấc tay: “Tớ có một nghi vấn.”

(*) Cẩu lương: Thức ăn cho chó, ngồi nhìn hoặc ngồi nghe các cặp đôi khoe ân ái thì gọi là ăn cẩu lương.

Nguyễn An An: “Nói.”

“Cho nên dựa theo cách nói của cậu, hiện tại ʍôиɠ cong không hoài nghi cậu chút nào, anh ta chỉ nghĩ cậu là một nữ sinh viên đơn thuần?”

Nguyễn An An gật đầu: “Không chỉ không hoài nghi, tớ thành công xây dựng hình ảnh bông hoa sen trắng thanh thuần học tập tốt, quả thực vô cùng hoàn mỹ!”

Ân Viện ở bên cạnh “Phi” một tiếng.

“Ồ, hiểu rồi, hoa sen trắng.” Khương Di cười cười: “Vậy cậu không tính toán ngả bài với anh ta sao?”

“…… Tớ có nghĩ tới.” Nguyễn An An dừng một chút “Nhưng chủ yếu là, ngay từ đầu tớ đã cảm thấy lấy thân phận sinh viên khẳng định sẽ dễ tiếp cận hơn, rốt cuộc hai người cùng lứa tuổi, lại là bạn học, như vậy mới có đề tài chung để nói chuyện……”

“Sau đó?”

“Nhưng sau này tớ phát hiện, chắc hẳn ʍôиɠ cong rất nghèo.” Nguyễn An An nói xong, sợ hai người nói lời gì không tốt, cô lập tức bổ sung: “Tuy rằng có lẽ gia cảnh của anh ấy không tốt lắm, nhưng con người quả thật quá tuyệt, cả gương mặt và tính cách đều vô cùng phù hợp với gu thẩm mỹ của tớ.”

“……”

“Đã chính thức xác nhận mối quan hệ rồi, lúc này nếu tớ đột nhiên nói cho anh ấy kỳ thật tớ có gia sản trăm triệu, có chút……” Nguyễn An An vừa nói vừa nghĩ đến một chuyện “Hơn nữa tớ phát hiện có đôi khi diễn kịch quá sâu cũng sẽ lạc mất chính mình, ngày đó tớ ra khỏi cổng trường đã quên lái xe về nhà, tớ cảm thấy mình giống như một sinh viên vừa mới tan học, ngồi tàu điện ngầm 40 phút về nhà, các cậu có tin không?”

“……”

“Cho nên tớ tính toán tạm thời vẫn như vậy…… Ánh mắt này của hai người các cậu là ý gì! Nghèo thì làm sao! Các cậu đừng bởi vì anh ấy nghèo mà nói bậy ——” Nguyễn An An cường điệu: “Tuy rằng anh ấy nghèo, nhưng anh ấy vẫn kiên trì đi làm gia sư đấy!”

Vừa nhắc tới chuyện này cô liền hưng phấn “Các cậu nghĩ xem, tuy rằng ʍôиɠ cong không có tiền, nhưng đang học đại học lại có giác ngộ đi làm gia sư, có phải tốt hơn mấy cậu công tử bột cả ngày gặm nhấm tài sản gia đình hàng vạn lần không? Tớ hỏi các cậu có phải hay không!”

“……”

“Hơn nữa tiền lương gia sư một tháng 3000 tệ đấy!” Nguyễn An An nhấp ngụm trà, nói bậy bạ: “Tuy rằng tớ không hiểu giá cả thị trường, nhưng tớ lên mạng tìm kiếm rồi, mức giá này gần như là giá trêи trời trêи thị trường gia sư đấy.”

Khương Di và Ân Viện liếc mắt nhìn nhau.

Tỉnh tỉnh, giá trêи trời cái gì, 3000 tệ còn không đủ để trả tiền cho bữa cơm này đấy.

Nhưng dù sao tương lai người ta cũng tự mình làm tổng tài, thích yêu ai làm gì bọn họ cũng quản không được.

Khương Di bưng ly lên: “Thật sự không biết nói gì mới tốt, vậy đành phải kính Trình đại công tử si tình một ly trà.”

Ân Viện gật đầu phụ họa: “Trình đại công tử đi quá xa, đã nhìn không thấy ánh sáng nữa rồi.”

Nguyễn An An: “.........”

Uống hết ly trà, Khương Di đột nhiên nói: “Tuy nhiên tình huống này của cậu làm tớ nhớ tới một người.”

Nguyễn An An ngước mắt nhìn: “Hả?”

Khương Di: “Chị họ Khương Âm của tớ cậu vẫn nhớ rõ chứ? Lúc trước tớ từng nhắc với cậu rồi đó.”

Khương Âm có lẽ là đại diện tiêu biểu nhất trong nhóm đại tiểu thư có thể tổ chức các hoạt động giải trí. Mặc dù chơi đa dạng các thể loại, nhưng tuyệt đối tuân thủ pháp luật.

Nguyễn An An gật đầu: “Đương nhiên nhớ rõ. Không phải người chị này của cậu đã nói chuyện yêu đương cùng 4 người đàn ông trong một tháng, nổi tiếng thay người yêu như thay áo sao”

“Haizz, đó đều là chuyện trước đây.”

Nghe thấy lời này, Nguyễn An An lập tức cảm thấy hứng thú: “Sao thế, lại là kịch bản lãng tử quay đầu sao? Mau kể đi, tớ thích nghe.”

Khương Di bĩu môi: “Chị ấy và cậu có chút giống nhau, khoảng thời gian trước đi công tác tại thành phố khác, kết quả lại vừa ý một sinh viên.”

“Chị ấy ăn vạ ở trường học của người nọ, theo đuổi ròng rã một tháng, cả ngày gọi điện cho tớ nói cái gì mà lần này là sự thật, rốt cuộc cũng tìm được chân ái linh tinh. Sau đó vào rạng sáng một đầu tuần, chị ấy gọi cho tớ nói chị ấy đã thẳng thắn với người nọ về gia cảnh của Khương gia, hy vọng tương lai sau khi tốt nghiệp người nọ có thể tới Thanh Thành phát triển sự nghiệp……” Khương Di dừng một chút, Nguyễn An An đang tập trung tinh thần lắng nghe, lập tức hỏi: “Sau đó thì sao?”

Khương Di: “Sau đó, sinh viên kia liền 886……” (886 là tạm biệt. Tiếng trung đọc là bài bài lā (拜拜啦).

Nguyễn An An: “………”

Ân Viện cũng là lần đầu tiên nghe kể về loại chuyện xưa này, cô tỏ vẻ không hiểu: “Không phải chứ, vì sao? Thanh Thành không tốt bằng thành phố đó sao?”

Khương Di lại càng không hiểu, cô buông tay nói: “Không biết, tuy rằng Khương gia không có ông ngoại lợi hại như Nguyễn Nguyễn, nhưng…… Không, khẳng định không phải bởi vì Khương gia không đủ lợi hại, mà là bởi vì quá lợi hại. Tớ cảm thấy có lẽ nam sinh kia không muốn trộn lẫn vào giới danh môn vọng tộc?”

“……”

Khương Di thở dài: “Dù sao hiện tại chị họ tớ công ty không đến, party cũng không tổ chức, cả ngày ở nhà lấy rượu rửa mặt, mỗi ngày tớ nhận được hàng trăm tin nhắn WeChat của chị ấy, phiền chết tớ, tớ sắp cho chị ấy vào danh sách đen rồi.”

“May là tớ thông minh…… Bằng không không phải sẽ cùng kết cục với chị cậu hay sao?” Nguyễn An An lòng còn sợ hãi nói: “Tớ thật cơ trí, quá cơ trí……”

Khương Di nhìn cô, “Ừm…… Đối lập một chút với chị họ tớ, cậu tương đối hạnh phúc hơn một chút.”

Nguyễn An An uống ngụm trà, nói: “Kỳ thật, chuyện này chứng minh một chân lý ——”

“Nồi nào úp vung nấy.” Nói xong những lời này, cô úp chén trà “cạch” lên mặt bàn, nói một cách đương nhiên: “Yêu đương mà, đương nhiên phải xứng đôi mới được.”

Sau khi từ biệt Khương Di và Ân Viện, Nguyễn An An gọi taxi đi tới KTV.

Rất ít người hát KTV vào buổi chiều, hai giờ mới chính thức bắt đầu kinh doanh. Lớp tài chính 1 tài đại khí thô (!) mà chiếm phòng siêu vip lớn nhất KTV.

(!): giàu có hào sảng, phô trương sự giàu có

Cố Quyết gửi tin nhắn nói muốn đón cô, sau khi Nguyễn An An tới cửa thì nhắn tin cho anh, Cố Quyết nhanh chóng ra ngoài.

Hiện tại đã gần tới tháng 11, Nguyễn An An đã bắt đầu mặc áo len và áo khoác, nhưng Cố Quyết giống như không hề sợ lạnh, anh thường xuyên mặc áo ngắn tay bên trong áo khoác, hoặc trực tiếp mặc một chiếc áo hoodie đơn giản.

Mặc dù nhìn có vẻ ngầu, nhưng dáng người tốt là sự thật, nhìn anh đi tới quả thật sự là có đủ cảnh đẹp ý vui. Nguyễn An An mỉm cười nhìn anh, không đợi cô mở miệng chào hỏi, người này đột nhiên ôm lấy cô, cả người cô đều bị kéo vào trong lòng anh.

Nguyễn An An sửng sốt, mặt cô vẫn chôn trong lớp áo hoodie của anh, khoang mũi cảm nhận được một mùi hương giống mùi thơm của cây linh sam(1), không đợi cô phân biệt đã nghe thấy giọng nói Cố Quyết từ đỉnh đầu truyền đến: “Lần trước chúng ta gặp mặt là vào thứ sáu nhỉ.”

(1): Cây có hoa màu tím, mọc thành chùm ở đầu cành, bên ngoài hoa có một lớp bảo vệ, cuống hoa dài khoảng 1cm. Hoa của linh sam có mùi thơm đặc biệt, mùi rất đậm và ngọt ngào, không có mùi hắc như mai chiếu thủy hay nguyệt quế. Thân cây chắc khỏe, có nhiều sớ.

“…… Ừm.”

“Hai ngày không gặp,” Anh tạm dừng một chút “Có phải nhớ anh muốn chết rồi hay không?”

“……?”

Mệt cô còn tưởng rằng anh muốn nói lời thâm tình gì đó.

Sau khi Nguyễn An An phản ứng lại, cô lập tức duỗi tay đẩy anh ra: “Ai thèm nhớ anh muốn chết!” Cô quát lớn “Bạn học Cố, anh hơi bị quá tự luyến rồi đó!”

Cố Quyết vui vẻ ăn mắng, anh mỉm cười kéo tay cô “Đi vào thôi, bọn họ đang đợi.”

Nguyễn An An không giãy giụa mà đi cùng anh vào thang máy.

Ngón tay Cố Quyết vừa thon dài, vừa nhỏ gọn, làn da nhẵn nhụi, nếu không phải suy xét đến gia cảnh của anh, có lẽ cô sẽ nghĩ đây là bàn tay của một nghệ sĩ dương cầm.

Nắm tay anh rất thoải mái, nhưng nhiệt độ có chút thấp.

Cửa thang máy có một mặt là gương, Nguyễn An An đối diện với tầm mắt của Cố Quyết ở trong gương: “Anh mặc ít như vậy không lạnh sao?” Cô nhéo nhéo tay anh “Tay hơi lạnh……”

Cố Quyết sửng sốt, anh nghiêng đầu qua nhìn cô. Dường như Nguyễn An An cũng cảm nhận được tầm mắt của anh, cô quay đầu sang đối diện với anh.

Bàn tay nhỏ nằm gọn trong lòng bàn tay anh, mềm mại giống như không xương, còn phát ra nhiệt.

Cố Quyết cảm giác mỗi khi được ở cạnh bạn gái, kỳ thật có rất nhiều khoảnh khắc

—— đột nhiên muốn cảm khái “Bạn gái tôi mới đáng yêu làm sao”.

Ví dụ như hiện tại, cô mở to mắt nói tay anh hơi lạnh, sau đó lặng lẽ nắm chặt ngón tay anh.

Cố Quyết còn chưa kịp nói gì thang máy đã “Đinh” một tiếng.

Phòng vip của bọn họ nằm phía bên phải cửa thang máy. Thời điểm đẩy cửa đi vào, Nguyễn An An nhìn thấy trong phòng đã có khá nhiều người, nhưng khi hai người vừa bước vào, mọi người bên trong liền giống như bị ấn nút tạm dừng.

Thẳng đến khi Nguyễn An An đang chuẩn bị giơ tay chào hỏi mọi người một tiếng, Cố Quyết bên cạnh lại mở miệng trước cô một bước: “Thật ngại quá, để mọi người đợi lâu, người nhà tôi vừa bị lạc đường.” Anh choàng cánh tay qua bả vai cô, tư thế thân mật “Giới thiệu một chút, đây là người nhà của tôi, Nguyễn An An.”

Trong buổi tụ tập này cán bộ thể thao đặc biệt nhấn mạnh rằng có thể dẫn theo người nhà, cũng chính là bạn trai hoặc bạn gái.

Nhưng…… mẹ nó, làm gì có ai không biết người nhà Cố Thần cậu là ai?

Các bạn học chịu không nổi, trực tiếp bùng nổ.

“Cố Thần cậu đừng khoe ân ái nữa được không? Cần thiết sao!”

“Lớp chúng ta ngoại trừ năm sáu người còn lại tất cả đều là cẩu độc thân, cậu nói cậu ngược chúng tôi như vậy, cậu không thấy có lỗi sao?”

“Haizz, đừng nói nữa, tôi bị ngược tới mức tạo thành bóng ma tâm lý mất rồi, ngày nào cũng nằm mơ thấy Cố Thần dán băng keo cá nhân hình bông hoa nhỏ màu lam nói với tôi, vết thương trêи mặt cậu ta không có việc gì, đều do Nguyễn An An lo lắng cậu ta bị nhiễm trùng……”

“Ha ha ha ha ha ha nhiễm trùng, lo lắng cái rắm, cuối cùng rõ ràng là Nguyễn đại thần lột bông hoa đó xuống đấy!”

“……”

Nguyễn An An là người đến cuối cùng, mọi người bày đủ mọi trò trêu chọc Cố Quyết một trận, mãi tới thời điểm chọn bài hát mới dừng lại.

Cán bộ thể thao dẫn đầu, quyết định chọn một bài hát hâm nóng bầu không khí.

Không quá vài giây, mọi người liền nhìn thấy trêи màn hình xuất hiện bảy chữ to: 《Bị Tổn Thương Sâu Sắc》

Cán bộ thể thao nói một cách thâm tình chân thành: “Tôi muốn dành tặng bài hát này cho tất cả những con cẩu độc thân trong lớp chúng ta từng bị Cố Thần làm tổn thương.”

Phía dưới tất cả đều là tiếng cười to cùng tiếng trầm trồ khen ngợi. Vốn dĩ Nguyễn An An định phỉ nhổ vì bài hát quá trần tục, nhưng sau khi nghe được ngụ ý cũng cười nghiêng ngả tới mức không dừng lại được.

Người đầu sỏ gây tội bên cạnh lại không để ý lắm: “Nào có khoa trương như vậy?”

“……” Anh đã làm gì anh còn không biết sao?

Thể lực của cán bộ thể thao khá tốt, nhưng kỹ thuật ca hát thì không dám khen tặng, lượng không khí trong phổi khá ok, cho nên hợp âm cao thấp đều có thể hát đúng chỗ, chỉ ngẫu nhiên mới chạy lệch giai điệu. Kết thúc bài hát đầu tiên, nói tóm lại cũng không tệ lắm.

Màn hình trong phòng siêu vip rất lớn, lúc này không biết vì sao phong cách MV lại đột ngột thay đổi. Sau khi chia tay bạn gái, nam chính trong MV cắt tóc, còn bắt đầu tập thể hình trong phòng tập thể thao …… Để trần nửa thân trêи.

Có thể là do dáng người quá đẹp, tiếng thét chói tai của các bạn nữ trong lớp truyền ra hết đợt này đến đợt khác. Tuy nhiên Nguyễn An An mới chỉ nhìn thấy nam chính cởi áo, giây tiếp theo, mí mắt cô liền bị bao trùm bởi một bàn tay, lực rất nhẹ nhưng lại che kín mít.

Trước mắt Nguyễn An An là một mảnh đen nhánh, cô còn chưa kịp phản ứng lại chuyện gì đang xảy ra thì bên tai đã truyền đến giọng nói quen thuộc, ngữ khí cũng quen thuộc.

“Chỉ với cơ thể này có gì hay mà phải thét chói tai……”

“Nhìn như dán keo silicon vào cơ bắp……”

“Thứ trong tay anh ta căn bản không phải tạ tay, vừa nhìn liền biết là đạo cụ…… Chậc, quá giả.”

Nguyễn An An: “……”

Ngoài miệng Cố Quyết không ngừng chê bai, nhưng bàn tay đang che đôi mắt cô lại thập phần vững chắc.

Cuối cùng sau khi đã nói đủ những lời hạ thấp nam chính trong MV rồi, anh ghé sát vào bên tai cô, thời điểm nói chuyện phả ra hơi nóng khiến lỗ tai cô có chút ngứa.

“…… Đừng nhìn, không cần thiết.” Nói xong, dường như cảm thấy ngữ khí của mình quá cứng nhắc, Cố Quyết lại thấp giọng bổ sung “Nếu em thật sự muốn xem, bạn trai em có thể cởi cho em xem.”