Thời điểm An An ôm máy tính tới tìm Ân Viện là vừa qua bữa tối, cô download trò chơi tốn hơn một giờ, hiện tại có rất ít người lui tới trêи đường, xung quanh vô cùng an tĩnh.
Một giây trước Nguyễn An An còn ngượng ngùng xấu hổ và giận dữ bởi vì bị bạn trai cắn tai, giây tiếp theo khi nghe được lời anh nói, cô hoàn toàn sửng sốt.
Quá…… Thật quá đáng?
Môi Cố Quyết dán bên tai cô, mỗi một từ cô đều nghe được rành mạch, cho nên hoàn toàn không tồn tại khả năng nghe lầm.
Hơn nữa…… tuy rằng Nguyễn An An không dám nói mình hiểu Cố Quyết thấu triệt cỡ nào, nhưng anh có rất nhiều thói quen cô vẫn tự nhận là mình khá hiểu biết. Ví dụ như anh nói chuyện cà lơ phất phơ, thích trêu chọc cô, có đôi khi còn cố ý chần chứ, có lúc lại mang lại cho người ta cảm giác không đứng đắn.
Nhưng ——
Từ trước tới nay Cố Quyết vô chưa bao giờ dùng giọng điệu này nói chuyện với cô.
Giống như một đứa trẻ bị bắt nạt đang cáo trạng cùng người lớn trong nhà.
Biểu cảm đáng thương như vậy kết hợp với loại lời nói này khiến cô cảm thấy mình giống một tra nữ bắt nạt cậu sinh viên ngây thơ ……
Nguyễn An An đột nhiên cảm thấy có phải mình mất trí nhớ hay không.
Rốt cuộc cô đã làm gì có lỗi với anh?
Hay có thể nói, tửu lượng tốt là giả, người này vừa uống rượu vào liền biến thành…… Chó con?
Hiện tại Nguyễn An An đã hoàn toàn vứt bỏ suy nghĩ “Không phải anh đi dạy thêm sao, tại sao lại uống thành như vậy” ra sau đầu.
Cô ôm chặt anh thêm một chút, bàn tay nắm một góc áo len của anh.
“Em……” Nguyễn An An nhỏ giọng hỏi “Vì sao em lại quá đáng?”
Cố Quyết trả lời rất mau.
“A” anh hừ lạnh một tiếng “Tự em biết.”
“?”
Con mẹ nó quả nhiên là uống say rồi đúng không?
“Ban ngày vẫn bình thường, buổi tối đột nhiên như vậy……” Nguyễn An An chọc chọc phía sau lưng anh “Trong khoảng thời gian giữa này chúng ta cũng không gặp mặt, anh không nói ra em làm sao biết được?”
Cố Quyết không lập tức trả lời.
Anh trầm mặc hơn mười giây đồng hồ, sau đó mới rầu rĩ nói: “…… Không muốn nói.”
“……”
Nguyễn An An thật lòng cảm thấy mỗi một câu nói của anh đều có thể đặt dấu chấm hỏi trêи đỉnh đầu, cuối cùng là anh có uống say hay không.
Cô đang chuẩn bị vuốt ve dỗ dành anh “Vậy anh ——” vừa mới nói được hai chữ đã bị Cố Quyết ngắt lời.
Trong giọng nói của anh đã không còn thể hiện cảm xúc rõ ràng như vừa rồi, “Em nói em thích anh.”
“…… A?”
“Em nói em thích anh, anh sẽ tha thứ cho em.”
Nguyễn An An: “……???”
Rốt cuộc em đã sai ở chỗ nào mà phải nhận sự tha thứ?
Cố Quyết ngẩng đầu từ trêи vai cô, buông cô ra, đối diện với cô.
Hình dáng anh bị ánh đèn đường có chút tối tăm phân cách thành hai bộ phận, mũi thẳng, mặt mày tuấn tú, cặp mắt có vẻ ngăm đen và thâm thúy vào ban đêm, đuôi mắt hẹp dài.
Ánh mắt anh quá mức chuyên chú, còn có một chút ủy khuất, hoàn toàn giống với ngữ khí lúc vừa rồi …… quả thực y hệt như đang làm nũng.
Nguyễn An An bị anh nhìn tới mức mặt đỏ tim đập, rồi sau đó cô mới đột nhiên nhớ tới, thời gian bọn họ ở bên nhau dài như vậy, đúng là cô chưa từng nói với anh bất cứ lời âu yếm nào.
Có thể …… Là do anh khuyết thiếu cảm giác an toàn hay không?
Cho nên uống rượu vào thì giải phóng thiên tính, chạy tới ký túc xá của cô làm nũng một hồi chỉ vì muốn nghe một câu em thích anh?
…… Đứa trẻ này thật không dễ dàng nha.
Nói thật ra cô cũng không có gì phải đấu tranh tâm lý, Nguyễn An An cắn cắn môi dưới, nhỏ giọng nói: “Em thích anh……”
Một trận gió bỗng chốc thổi qua.
Giọng điệu của cô có chút khác biệt với ngữ khí nói chuyện khi nãy, thong thả, cách nhả chữ không quá rõ ràng, mang theo sự ngượng ngùng khó có thể mở miệng, đi cùng gió đêm tiến vào trong tai anh.
Cố Quyết nghe vậy hơi sửng sốt.
Vốn dĩ anh cảm thấy Nguyễn An An sẽ vô cùng thẹn thùng, rồi sau đó nói gần nói xa mà bỏ qua cái đề tài này.
Không nghĩ tới cô sẽ trực tiếp nói ra như vậy.
“Vẫn luôn chưa có dịp nói với anh, em cảm thấy chúng ta rất giống kịch bản nhất kiến chung tình …… Không biết anh thì sao, dù sao em chính là loại kịch bản này.” Nguyễn An An ngượng ngùng tới cực điểm, nhưng cô vẫn muốn nói cho anh biết những cảm thụ chân thật trong lòng, đành phải ra vẻ ngửa đầu nhìn sao trêи trời “Chính là……”
Cô hít sâu một hơi.
“Cố Quyết, lần đầu tiên nhìn thấy anh, em đã thích anh.”
“Có lẽ anh sẽ cảm thấy nông cạn, có lẽ anh sẽ cảm thấy chuyện nhất kiến chung tình rất không thực tế, hoặc nghĩ rằng em chỉ thích mặt mũi gì đó……”
Nguyễn An An dừng một chút.
Quá ngượng ngùng.
Lúc trước thời điểm Cố Quyết tỏ tình với cô làm thế nào mà nói chuyện mặt không đổi sắc vậy!!!
Nguyễn An An quá ngượng ngùng, nhưng lời muốn nói mới chỉ nói ra một nửa, cô đành phải căng da đầu tiếp tục nói: “…… Nhưng kỳ thật, em rất nghiêm túc, đặc biệt đặc biệt nghiêm túc.”
Một nhan cẩu khẳng định sẽ coi trọng gương mặt trước, lúc ban đầu cô cũng luôn nghĩ rằng mình thích gương mặt của Cố Quyết nên mới bị luân hãm, nghĩa vô phản cố(*) nhảy vào hố lửa tình yêu.
(*):Nghĩa vô phản cố – 义无反顾 – yì wú fǎn gù (đại loại là vì chính nghĩa, đạo nghĩa, ko do dự, ko quay đầu nhìn lại
Nhưng sau này ngẫm lại, lần đầu tiên gặp mặt, cô rõ ràng là bị thứ gì đó trêи người anh hấp dẫn.
Giống như bị hạ cổ, hoàn toàn bị anh mê hoặc.
Gương mặt cô ửng hồng nhàn nhạt, Cố Quyết nhìn chằm chằm mỗi một nét thay đổi biểu cảm trêи mặt cô, thẳng đến khi người trước mặt đột nhiên hít sâu một hơi.
“Em chỉ không am hiểu cách nói những lời này mà thôi, em rất thích anh.” Cô gái nhỏ ngửa đầu, bên môi mang theo ý cười quen thuộc, trong ánh mắt phản chiếu hình ảnh các ngôi sao trêи trời “Hơn nữa…… Về sau sẽ càng ngày càng thích.”
“……”
Con mẹ nó…… thế này mà gọi là không am hiểu?
Lượng rượu vừa uống phảng phất như muốn sôi trào trong cơ thể anh.
Hầu kết Cố Quyết lăn lộn.
Đối diện với cô năm giây, anh nhịn không được, trực tiếp duỗi tay ôm chầm lấy cô.
“Ôii ——”
Cả người Nguyễn An An bị kéo lên phía trước một bước, trước mắt tối sầm, chưa kịp nói gì, môi đã bị người nọ lấp kín.
Nụ hôn này hoàn toàn bất đồng với những nụ hôn vụn vặt thường ngày.
Từ sau nụ hôn đầu tiên, mỗi lần Cố Quyết đều rất chiếu cố đến cảm thụ của cô, anh thường hôn như chuồn chuồn lướt nước, dán môi cọ xát một chút chứ chưa từng tiến hành thêm bước kế tiếp.
Tuy rằng Nguyễn An An cảm thấy như vậy rất tốt, nhưng ngẫu nhiên —— thật sự chỉ là ngẫu nhiên.
Cô cũng sẽ tò mò…… cảm giác dùng đầu lưỡi điên cuồng nuốt chửng đối phương trong mấy cuốn tiểu thuyết là như thế nào……
Cách nhiều ngày như vậy, cuối cùng cô cũng xem như tự mình thử nghiệm rồi.
Chẳng qua khác với các từ ngữ béo ngậy trong tiểu thuyết, nụ hôn này mang theo hương rượu say đắm lòng người, hương vị bạc hà giữa môi răng cũng không hề bị che dấu, nó quyện cùng hương rượu tạo ra cảm giác mát lạnh dễ ngửi.
Khác hoàn toàn với nụ hôn chuồn chuồn lướt nước lúc trước, anh giống như phải chịu áp lực thật lâu, cuối cùng cũng tìm được chỗ hổng để phóng thích, sau khi cạy ra khớp hàm một cách thông thuận không bị cản trở, cảm giác kịch liệt theo đó mà đến.
…… Thậm chí còn…… kết hợp với âm thanh.
Trước kia Nguyễn An An và anh chỉ chạm nhẹ vô cùng thuần khiết, trước nay cô chưa từng cảm thấy hô hấp không quá thông thuận…… Lúc này nếu không phải Cố Quyết ôm cô chặt như vậy, khả năng cô sẽ không thể đứng vững.
Không biết qua bao lâu, cuối cùng Nguyễn An An cũng được buông tha, oxy không được cung cấp đủ cho đại não, cô thở hổn hển dựa vào anh. Mất một hồi lâu mới bình phục, đột nhiên cảm thấy tóc mình được vuốt ve.
Đỉnh đầu truyền đến giọng nói của anh, không có sự thay đổi thất thường như mấy phút trước mà có vẻ đặc biệt thoả mãn.
“Đi lên đi, ngày mai gặp.”
……
Nguyễn An An mang theo tinh thần hoảng hốt lên lầu.
Vào cửa đổi xong giày, Ân Viện dựa vào bên cửa sổ “Chậc” một tiếng “Tình hình chiến đấu rất kịch liệt nha.”
Hai người chơi trò hôn môi ở nơi công cộng, vừa rồi Ân Viện đứng bên cạnh cửa sổ nhìn xuống dưới, nhìn rất rõ ràng,.
Vị ʍôиɠ cong trong truyền thuyết kia, vì cách quá xa nên cô không thấy rõ mặt, nhưng dáng người thì quả thật không còn lời gì để nói, nghĩ tới người có thể khiến Nguyễn An An mê mệt tới mức thần hồn điên đảo, vậy tất nhiên gương mặt kia cũng thuộc hàng cực phẩm.
“Kịch liệt……”
Nguyễn An An suy nghĩ một chút, cô đưa tay lên chạm môi, sau đó nghĩ tới cái gì, cô lại giơ tay sờ sờ lỗ tai.
Hai nơi này nhiệt độ vẫn chưa hề thuyên giảm.
Ân Viện nhìn cô vài phút, cong môi cười lạnh: “Ây, tớ biết rồi, cậu bị hôn miệng và tai, chớ có sờ.”
Nguyễn An An lấy lại tinh thần, bỏ tay xuống: “…………”
Ha hả, không so đo với cẩu độc thân.
Hai người đều tắm rửa xong từ sớm, Ân Viện đã trang bị tốt cho trò chơi của cô, Nguyễn An An uống ngụm nước để bình ổn tâm tình đang kϊƈɦ động “Tớ muốn chọn nhân vật nam, mấy trò chơi trước đều là nhân vật nữ, quá nhàm chán, lần này tớ muốn trở thành đại thần vạn người kính ngưỡng《 Lục giới 》.”
Ân Viện trợn trắng mắt: “Cậu lải nhải không biết bao nhiêu lần rồi, tự cậu lại đây chọn.”
Nguyễn An An buông ly nước, lúc này mới ngồi song song cùng Ân Viện trêи sô pha.
Chờ nhìn thấy màn hình, cô liền sửng sốt, “Đây là……”
“Nặn gương mặt.” Ân Viện nói “Cậu không cần nặn, lên mạng tìm kiếm số liệu có sẵn là được, có rất nhiều hình đẹp, chính mình nặn quá tốn thời gian……”
“Tìm kiếm cái gì! Loại chuyện này đương nhiên phải tự mình làm!” Nguyễn An An lập tức tới hứng thú “Bảo bối cậu cứ từ từ đợi tớ nha.”
Không gì vui vẻ hơn khi nhan cẩu có thể nặn ra một gương mặt hoàn mĩ mà mình yêu thích nhất!
Không nghĩ tới, quá trình này kéo dài tới hai giờ.
Vốn dĩ Ân Viện còn đang thúc giục cô, sau đó thấy tiến độ của người này không cách nào cứu chữa, cô dứt khoát cùng đại thần Chiêu Chiêu Mộ Mộ đi đánh phó bản.
Nguyễn An An nặn tỉ mỉ tới mức đôi mắt muốn chảy nước mắt, cuối cùng cũng thành công, cô hưng phấn vỗ vỗ người bên cạnh: “Ai ai ai cậu mau đến xem! Tớ nặn xong rồi!”
Ân Viện bớt thời giờ ghé mắt nhìn màn hình “Mẹ kiếp, thật lợi hại, không hổ là nhan cẩu thâm niên nha.”
Nguyễn An An phóng đại lại thu nhỏ nhân vật, liên tục điều chỉnh rất nhiều chi tiết nhỏ, lúc này rốt cuộc mới hài lòng.
Cô chống cằm xoay qua xoay lại nhân vật mà thưởng thức, nhưng càng nhìn cô lại càng cảm thấy quen mắt.
Chờ ý thức được điều gì, trong não cô ong một tiếng, cô ngây ngẩn cả người trước màn hình máy tính.
Người thật khác với hình 3D, nhưng hệ thống nặn gương mặt có phạm vi rất rộng, đa số các chi tiết nhỏ đều có thể điều chỉnh được. Cô chỉ dựa vào trực giác nặn một gương mặt phù hợp nhất với thẩm mỹ của mình, tạo ra nhân vật đẹp trai nhất.
Nhưng gương mặt mày, đường cong xương hàm, khóe môi……
Những người quen biết liếc mắt một cái là có thể nhìn ra tạo hình nhân vật này giống ai.
Trước kia đối với thẩm mỹ của mình Nguyễn An An chưa từng hình tượng cụ thể.
Nhiều năm như vậy cô không thích minh tinh, cũng không có cách nào nói “Tôi thích người xxx như vậy”, cho nên mỗi lần Khương Di và Ân Viện nghe thấy cô nói không thích ai bọn họ đều rất khinh thường, cảm thấy cô căn bản không biết mình thích kiểu người gì.
Mà hiện tại, rốt cuộc “xxx” cũng đã rõ ràng.
…… Là Cố Quyết.
Cố Quyết không uống quá nhiều rượu, nhưng ngày hôm sau tỉnh rượu vẫn có chút đau đầu, phản ứng đầu tiên khi nghe được chuông báo là muốn quăng luôn di động xuống đất.
Nhưng nghĩ làm như vậy màn hình lại vỡ thêm một chút, nếu vỡ quá nghiêm trọng, vậy không thể không thay màn hình, mà như thế lại không phù hợp với tính cách cần kiệm thanh bần hiện tại. Cho nên anh nhịn xuống, xoa xoa tóc ngồi dậy trả lời tin nhắn WeChat.
Tất cả đều là chuyện liên quan đến công việc , hôm nay có lớp học buổi chiều, buổi sáng anh đến công ty.
Thư ký gửi tin nhắn WeChat nhiều nhất, Cố Quyết lưu xuống xem tới mức mơ màng sắp ngủ, thẳng đến khi Trần Tống nhắn tin cho anh, anh mới hoàn toàn tỉnh táo.
Là link một bài viết, tiêu đề đặc biệt hấp dẫn, anh lập ấn vào xem.
[ chủ đề] # Báo!!! Mẹ kiếp tối hôm qua dưới ký túc xá nghiên cứu sinh, một cặp đôi nổi tiếng đã hôn nhau trong nửa giờ!!! #
Lầu 1[ chủ thớt ]: Đại khái khoảng 8 9 giờ tối, ảnh là một đàn chị ở ký túc xá bên kia gửi cho tôi, có hơi mờ, nhưng nhân vật chính đang hôn môi này tôi không bao giờ nhận nhầm, hơn nữa đàn chị lại ở tầng hai! Các bạn nhìn hình dáng của người đối diện với máy ảnh này! Sườn mặt đẹp như vậy rõ ràng là Cố Thần nha!!!
Kỳ thật không tới nửa giờ, nhưng các bạn cứ coi như tôi vì muốn thu hút sự chú ý là được rồi.
Ps: Áo ngủ của bạn học Nguyễn An An cũng quá dễ thương gì, tai thỏ lông xù đúng gu của tôi nha.
Đàn chị gửi tin nhắn WeChat cho tôi nói nguyên văn như sau:
- a a a a thân ái, lần trước ăn cơm em nói với chị về cặp đôi trao đổi sinh kia, hình như chị nhìn thấy bọn họ dưới cửa ký túc xá nghiên cứu sinh???
- Không phải, bản nhân nam sinh này đẹp trai hơn ảnh chụp nhiều! Đàn em này vô cùng tuyệt vời aaaaaa!!!
- Hình như hai người đang nói chuyện …… A a a a a ôm nhau ôm ôm!
- a a a a a a a a a từ góc độ này cậu ta đang kề tai nói nhỏ sao???
- a a a a a con mẹ nó hôn hôn rồi, trình độ này không phải hôn lưỡi thì cứ chặt đầu chị xuống mà ăn!
- Mẹ kiếp vẫn hôn! Vẫn còn hôn!!
- a a a a a a Em gái nhỏ suýt nữa thì đứng không vững lại được học đệ vớt lên! Mẹ kiếp!!!
- Nữ sinh quay đầu trở về ký túc xá, khuôn mặt nhỏ đỏ bừng, nữ sinh này đúng là con mẹ nó tuyệt đẹp!
- Cắn cắn ta cắn!!!!!!!
Tôi theo dõi toàn bộ quá trình nhập hố của đàn chị, rõ ràng lần trước mời chị ấy còn cự tuyệt tôi đấy, xem ra tình yêu tuyệt mỹ của hai người rõ như ban ngày rồi [/ xoay vòng vòng ].
[ hình ảnh ][ hình ảnh ][ hình ảnh ]
————
Lầu 2: A a a a a a a a a a a a a Ta kính thần tình yêu một ly!!
Lầu 3: Hôm nay cũng là một ngày thét chói tai vì Cố Thần! Nói xem rốt cuộc vì sao trước kia tôi lại cảm thấy Cố Thần là người lạnh lùng! Không ngờ khi yêu cậu ấy lại cuồng nhiệt như vậy.
Lầu 4: Lầu trêи tỉnh lại đi, nhiệt tình thế nào cũng là với Nguyễn An An, đối với bạn cậu ta vẫn là một nam thần lạnh lùng!!!
……
Lầu 23: Được rồi, chúng ta tới phân tích một chút, đầu tiên thời gian này cũng không phải thời gian ăn tối xong sau đó đưa người về ký túc xá, có hơi muộn.
Tiếp theo trêи người Nguyễn An An mặc áo ngủ, bởi vậy có thể kết luận rằng Cố Thần đến đó trước, cô ấy từ ký túc xá vội vàng xuống lầu.
Hành động kế tiếp, theo kinh nghiệm của tôi về tình yêu của vô số cặp đôi yêu nhau, chắc hẳn đó là hành động sau khi say rượu.
Phân tích xong, nhìn cảnh này tôi cảm thấy người chị em viết truyện ở cách vách đã có sẵn tư liệu sống, có thể mở rộng chủ đề.
Laaud 24:??? Mẹ kiếp, viết truyện??? Lầu trên! Người viết truyện ở nơi nào? Trường chúng ta có người viết???
Lầu 25: Đúng vậy, tuy nhiên đều là truyện ngắn, người chị em kia nói mình vết rất nhanh, tốc độ 3000 chữ một giờ (nghe nói cô ấy học khoa tiếng Trung).
Cô ấy dựa trêи mối quan hệ của hai người, trước khi viết về quá khứ của bọn họ, trước mắt cô ấy viết ba phiên bản chuyện xưa, nhất kiến chung tình, cửu biệt gặp lại, gương vỡ lại lành . Mấy ngàn chữ cũng rất đẹp, không biết chỉ đường [Link trang web - chia sẻ ].
(cá nhân tôi thích nhất phiên bản cuối cùng ô ô ô, ngược nhưng mang lại cảm giác rất tốt qwq)
(Cảnh tượng kề tai nói nhỏ tối hôm qua nhất định có thể tạo cảm hứng cho cô ấy!! Tình huống uống rượu xong đi xuống dưới lầu tìm người rất thích hợp với phiên bản gương vỡ lại lành!!!)
……
Bài đăng này được Trần Tống chia sẻ với anh vào sáng sớm, kèm theo mấy từ: 【 Cố Thần, chậc chậc chậc. 】
Phía trước còn tốt, Cố Quyết nhìn đến lầu 25, rất thong thả mà nhướng mày.
Anh có biết đến diễn đàn, cũng biết mỗi ngày Nguyễn An An đều lên diễn đàn, nhưng anh không cảm thấy hứng thú với mấy đề tài tám chuyện, cho nên rất ít khi nhìn đến.
Cố Quyết có chút hứng thú với người viết truyện này, nhưng thời gian không kịp, anh nhanh chóng rửa mặt thay quần áo rồi tới công ty, đợi trợ lý mỉm cười tủm tỉm báo cáo với Cố Khải Trung “Hôm nay 8 giờ sáng Nhị thiếu đã tới công ty, ngài yên tâm”, sau đó lại xử lý mấy văn kiện, cuối cùng mới có thời gian mở bài viết đó ra.
Anh nhấp vào đường link dẫn tới bài viết của người viết truyện kia, trước tiên đọc phiên bản nhất kiến chung tình.
Phiên bản không khác lắm với trình tự quen biết và phát triển tình cảm của hai người, xem ra dưới cái nhìn của Nguyễn An An, tình yêu của bọn họ chắc hẳn là câu chuyện này.
Gương vỡ lại lành có chút cẩu huyết, cái gì nữ phụ bạch liên hoa cũng xuất hiện, Cố Quyết lướt qua rất nhanh, không đọc kỹ.
Mãi cho đến phiên bản cửu biệt gặp lại.
Ở phiên bản này, Cố Quyết là giáo bá cấp 3, Nguyễn An An là nữ thần học đường ngoan ngoãn học giỏi.
Giáo bá học đường thích nữ thần nhưng không nói, yên lặng học tập vì muốn xứng đôi với cô, nữ thần thích giáo bá nhưng ngượng ngùng không dám mở miệng, cũng không rõ vì sao giáo bá không tỏ tình với nữ thần.
Đoạn này là “Cửu biệt”.
Hai người đều yêu thầm đối phương mãi cho đến khi lên đại học, tu thành chính quả, bách niên hảo hợp.
Đoạn này là “Gặp lại”.
Cố Quyết: “…………”
Anh quả thực vô cùng kinh ngạc.
Người này chui vào trong đầu anh xem tình tiết sao?
Tuy rằng một số địa phương nào đó có chút bất đồng, nhưng mặc kệ nói như thế nào, đây thật sự là trạng thái lý tưởng tốt nhất mà anh tưởng tượng vào tối hôm qua—— đổi đối tượng Nguyễn An An thầm mến thành anh.
Nhưng cái quái gì thế này?
Diễn đàn vòng tròn mơ ước???
Cửu biệt gặp lại có số lượng từ nhiều nhất. Cố Quyết tiếp tục kéo xuống dưới, anh phát hiện người này rất có linh tính, đã viết đến đoạn hai người dọn ra khỏi trường học chuẩn bị ở chung.
Thật trùng hợp, tối hôm qua thời điểm uống rượu, Tiết Chiêu còn kiến nghị với anh, nếu anh đã lo được lo mất như vậy, không bằng ở cùng một chỗ với cô, dù sao đợi cảm tình phát triển đến một giai đoạn nhất định, sống chung là chuyện tất nhiên.
Không phải Cố Quyết không nghĩ tới.
Anh chỉ đang đợi.
Giống như lúc tỏ tình ấy, anh cảm thấy thời gian quá ngắn có thể khiến cô cảm giác rằng anh không nghiêm túc hay không, hiện tại cũng thế.
Tuy nhiên……
Cố Quyết gọi điện thoại cho Chu Thần Sơ.
WeChat của anh bị kéo vào danh sách đen vẫn chưa được bỏ ra, anh trực tiếp gọi vào điện thoại cá nhân của cậu ta.
Sau khi bên kia nhận điện thoại liền tức giận “Lại làm sao vậy Cố nhị thiếu? Tôi biết ngài đang yêu đương rồi, thì sao?”
“Cậu bình tĩnh, lần này tôi tìm cậu vì chính sự.” Cố Quyết nói “Gần đại học C có…… loại tiểu khu chung cư không? Nhiều năm không trở về, tôi cũng không quá hiểu biết thị trường nhà ở……”
Mà Chu gia là trùm địa ốc, Chu Thần Sơ là con trai độc nhất của Chu gia, tất nhiên cậu ta rất quen thuộc với mỗi một tấc đất ở Thanh Thành, cho nên anh trực tiếp gọi điện thoại cho cậu ta.
“Cậu muốn mua nhà? Tại sao lại chọn mua căn hộ chung cư?” Chu Thần Sơ dừng một chút, âm dương quái khí nói: “Xung quanh đại học C không có mấy loại chung cư xa hoa đâu, trêи cơ bản đều là loại cậu chướng mắt.”
“…… Chậc, sao cậu lại nói chuyện kiểu này? Từ khi nào mà cậu lại hay mang thù như vậy.” Cố Quyết bất mãn “Bạn gái tôi cho rằng tôi là sinh viên vừa học vừa làm, chuyện này nói ra thì rất dài, tóm lại hiện tại tôi muốn thuê nhà, cậu đề cử một chút đi.”
“Phòng ở thì có rất nhiều, trước tiên cậu muốn chung cư có bao nhiêu căn hộ.”
“Đại khái……” Cố Quyết nghĩ nghĩ, tính tính, “Một trăm căn?”
Chắc hẳn không thể nghèo hơn nữa đâu nhỉ?
Hôm nay có lớp buổi chiều, tối hôm qua Nguyễn An An chơi game cả đêm, mãi đến giờ cơm trưa mới tỉnh ngủ. Sau khi ăn cơm cùng Ân Viện xong, cô mang tâm tình khá tốt tới lớp học.
Cố Quyết lại đến trước cô.
Nguyễn An An phát hiện hôm nay anh có chút không bình thường.
Ngày thường không phải buồn ngủ thì chính là mặt không biểu cảm, nhưng lúc này anh lại đang nhìn vào di động, khóe miệng cong lên. Sau khi nhìn thấy cô thì ý cười lại càng thêm rõ ràng.
Nguyễn An An có chút tò mò: “Sao hôm nay anh vui vẻ thế?”
Cố Quyết thầm nghĩ, đương nhiên là bởi vì tìm được một phòng ở tốt.
Nhưng hiện tại vẫn chưa phải thời điểm thích hợp, đương nhiên không thể nói nguyên nhân chân chính cho cô.
Anh cong môi cười một cái “Anh vui vẻ cái gì chẳng lẽ em không biết?”
Em nên biết sao???
Nguyễn An An chớp chớp mắt: “…… A?”
Tay cô đột nhiên bị giữ chặt, Cố Quyết kề sát vào nàng, hạ giọng: “Tối hôm qua anh hôn em như thế nào, còn nhớ rõ chứ?”
“……”
Trong nháy mắt Nguyễn An An ngừng thở.
Anh vừa nhắc lại chuyện tối hôm qua vừa mới trải qua, ký ức mới mẻ kéo nhau ùa về.
“Anh rất vui ……” Anh tươi cười, khóe mắt cong cong thành một độ cong cực kì tuyệt đẹp, “Về sau, có phải mỗi lần anh đều có thể duỗi đầu lưỡi hay không?”
“……”
“!!!” Nguyễn An An cắn chặt răng, “Không thể.”
Cô không muốn mỗi lần hôn xong đều dồn dập giống như vừa vận động kịch liệt, tối hôm qua là ngoài ý muốn! Ngoài ý muốn!!
Cố Quyết nhéo nhéo ngón tay cô, ý ám chỉ vô cùng rõ ràng.
“Vậy phải xem…… em có thể cản được hay không.”
Cản cái gì, đương nhiên không cần nói tỉ mỉ.
Vẫn đang ở phòng học đó, sao anh có thể bắt đầu nói loại đề tài này!
Nguyễn An An hơi nóng, cũng may Cố Quyết không làm ra hành động khác người gì nữa, sau khi cuộc đối thoại kết thúc không bao lâu, ba người Thu Nghiên vừa nói vừa cười tiến vào từ cửa sau phòng học.
Thời điểm đi học, thỉnh thoảng Cố Quyết lại quay sang nhìn bạn cùng bàn với mình.
Dường như Nguyễn An An nhận thấy được tầm mắt của anh, cô cũng không quay đầu sang, nhưng rất rõ ràng, nhìn càng lâu tai cô gái nhỏ sẽ phiếm hồng.
Cố Quyết càng xem càng cảm thấy tâm tình rất tốt, những hậm hực mấy ngày trước tựa như đều tiêu tán theo lời nói tối hôm qua của cô.
Càng miễn bàn tới chuyện hôm nay anh đã quyết định tìm phòng ở chung, chờ kết thúc buổi học sẽ đi qua nhìn, tiền đồ một mảng tươi sáng.
Trêи thế giới sao lại có từ ngữ mang ý nghĩa sau sắc tốt đẹp như ở chung thế này chứ?
Dù sao Cố Quyết cũng không cần nghe giảng, anh mang tâm tình sung sướиɠ tìm kiếm trang web, vì bảo đảm vạn vô nhất thất (hết sức cẩn thận), anh lại lần nữa lên diễn đàn thiếu nữ kia nói hết tâm sự.
Rốt cuộc lần trước tỏ tình từng tham khảo qua, cuối cùng kết quả khiến anh khá vừa lòng.
Cố Quyết đăng ký tài khoản, quan sát phong cách viết bài ở đây, rồi sau đó tốn một phút đồng hồ chiếu theo ngữ khí của mọi người để biên tập tiêu đề.
【 Xin giúp đỡ 】# muốn hỏi các chị em một chút ~ quen bạn trai hai tháng, kết giao hai mươi ngày, ngày hôm qua anh ấy nói không muốn sống trong túc xá, muốn cùng tôi dọn ra sống chung ngoài trường học, có phải quá nhanh hay không QAQ #
Cố Quyết ngó trái ngó phải, vừa lòng vô cùng, anh cảm thấy mình đã hoàn toàn dung nhập với bầu không khí trêи diễn đàn, trực tiếp nhấn vào nút đăng bài.
Lưu lượng truy cập ở đây rất lớn, mới đăng bài được mấy chục giây đã nhanh chóng có người bình luận.
Vô danh 1: [ Mới hai mươi ngày đã muốn sống chung??? chủ thớt không có cảm giác an toàn sao? Đó là chuyện bình thường, nếu là tôi tôi cũng không có cảm giác an toàn ~]
Ngón tay Cố Quyết hơi dừng lại:? Vì sao không có cảm giác an toàn?
Chủ thớt: [ Không phải tôi không có cảm giác an toàn, anh ấy đối xử với tôi siêu tốt! Tôi chỉ muốn hỏi rằng, mọi người có cảm thấy tốc độ này quá nhanh không qwq? / bò ]
Vô danh 2: [ Tôi cảm giác có hơi nhanh…… Nửa năm tôi mới sống cùng bạn trai, ngay cả bạn thân cũng phải một năm mới ở chung đấy ~ chủ thớt tự mình suy xét đi! ]
Vô danh 3: [ chủ thớt quá đơn thuần, vấn đề không phải anh ta có đối xử tốt với bạn hay không, hơn nữa hai người mới ở bên nhau hai mươi ngày! Hai mươi ngày đương nhiên anh ta sẽ đối tốt với bạn! Hai mươi ngày mà đã đối xử không tốt rồi thì còn nói gì đến chuyện yêu đương! ]
Vô danh 4: [ chủ thớt, hỏi chuyện này, hai người ở bên nhau hai mươi ngày đã gì kia chưa? ]
Cố Quyết vừa nhìn liền biết “Gì kia” này ám chỉ cái gì.
Anh nhìn sang cô bạn gái vẫn đang nói chuyện phiếm với Thu Nghiên, nhịn không được cười tươi, trả lời:
chủ thớt: [ còn…… Còn chưa có! / mặt đỏ hồng ]
Vô danh 5: [ Haizz, tôi biết rồi, người bạn trai này của bạn mười phần thì có tới tám chín phần là muốn gì kia với bạn, dọn ra ngoài sẽ tiện lợi hơn. ]
Vô danh 6: [ Không biết, dù sao tôi cảm thấy hai mươi ngày không thể…… người đàn ông này cũng quá gấp gáp rồi. Chủ thớt, anh ta học đại học tại bản địa luôn sao? Nói là sống chung nhưng lại ở nhà của mình? ]
Cố Quyết sửng sốt.
Dựa theo ấn tượng hiện tại của Nguyễn An An về anh, hình như anh không thể tự mua được phòng ở tại Thanh Thành đi.
chủ thớt: [Hình như là thuê nhà qwq. ]
Vô danh 7: [??? Vừa nghèo vừa gấp gáp, tuyệt vời. ]
Cố Quyết:……?