Đêm ở Hải Thành trải dài như một tấm màn đen đặc, gió biển từ vịnh Đông Cô thổi vào mang theo hương vị mặn mòi và hơi sương lành lạnh, làm mặt đường nhựa ẩm mốc sau cơn mưa trở nên càng thêm sẫm màu.
Trong những con hẻm nhỏ hẹp, bóng đèn neon lập lòe phát sáng, phản chiếu mờ ảo trên những bức tường cũ kỹ, nơi những dòng graffiti hỗn tạp được vẽ nên.
Dưới lớp vỏ bọc bình yên, thành phố này là một thế giới hai mặt – nơi ban ngày thuộc về sự hối hả của dòng người bận rộn mưu sinh, còn ban đêm là lãnh địa của những kẻ máu me, sống ngoài rìa pháp luật.
Khi mặt trời lặn, Hải Thành biến hình, trở thành một con thú đói khát với cái bụng chứa đầy những bí mật tăm tối. Trong khi các con phố lớn vẫn tấp nập xe cộ, ánh đèn pha rọi sáng mọi ngõ ngách, thì sâu dưới lòng đất, một thế giới khác bắt đầu sôi động. Đó là nơi mà tiền bạc và máu thịt hòa lẫn, nơi những con người không quan tâm đến ngày mai chỉ mong sống sót trong hiện tại.
Ở khu phố phía Đông, một trong những nơi nổi tiếng với các hoạt động phi pháp về đêm, có một sàn đấu ngầm ẩn mình sau một quán bar cũ kỹ, với cửa hiệu chẳng có gì nổi bật. Chỉ những kẻ trong giới mới biết đường vào.
Mọi lối đi đều được canh gác nghiêm ngặt, khách quen bước vào không cần kiểm tra giấy tờ, chỉ cần nhét một khoản tiền mặt vào tay mấy tên bảo vệ mặt lạnh. Đám người đủ loại - từ dân cá cược, côn đồ, dân xã hội đen, đến những kẻ quyền thế, đều đổ về đây. Sàn đấu được xem như một địa điểm bí mật nhưng đầy sức hút, nơi mà mỗi cú đấm có thể đổi thành cả gia tài hoặc đẩy một kẻ xuống vực thẳm.
Sau cánh cửa thép dày, hành lang dài hẹp dần dẫn sâu xuống lòng đất, không một tiếng động từ bên ngoài có thể lọt vào. Nhưng khi bước qua tấm rèm đen, âm thanh ầm ầm như sấm dậy bất ngờ nổ tung, hòa vào tiếng la hét, tiếng chửi thề, tiếng chai lọ v·a c·hạm và tiếng tiền bạc đặt cược.
Đám khán giả ở đây không phải những người bình thường. Họ là những kẻ máu lạnh, sống bằng tiền và máu của kẻ khác. Đàn ông mặc vest bóng loáng đứng cạnh những tên tay chân xăm trổ kín người, những kẻ lụi hụi đếm tiền trong khi ánh mắt không rời khỏi sàn đấu.
Tiếng gầm rú, tiếng cá cược, những câu thách đố vang lên không ngớt. Một vài người cầm điếu thuốc phì phèo, một số khác thì đứng gần lan can, nắm chặt tay như muốn ném cả linh hồn mình vào trận đấu bên dưới. Đây không phải nơi cho những người yếu tim, đây là đấu trường của sự sống và c·ái c·hết, nơi kẻ chiến thắng không chỉ nhận về tiền bạc mà còn danh tiếng trong giới giang hồ.
Bên dưới, một không gian rộng mở đón chào với sàn đấu hình vuông được dựng bằng gỗ thô sơ, chỉ vây quanh bởi vài hàng rào sắt rỉ. Đám đông túm tụm xung quanh, chen chúc trên những bậc thang gỗ cũ kỹ, đứng chật kín cả một góc, gào thét và la ó. Mùi mồ hôi nồng nặc trộn lẫn với mùi rượu cồn, khói thuốc và thứ tanh lợm của máu tươi vẫn còn vương trên sàn đấu từ trận trước. Cái mùi này, đối với những tay cược máu me và dân giang hồ, như một thứ kích thích không thể cưỡng lại.
Ánh đèn vàng leo lét từ những chiếc bóng đèn treo tạm bợ trên trần không thể soi rõ toàn bộ không gian, nhưng chính cái tối tăm và mờ ảo ấy lại khiến nơi này trở nên sống động hơn. Mọi thứ đều mờ nhạt, nhưng vẫn sắc bén theo cách rất riêng – như một vở kịch c·hết chóc mà tất cả đều say mê.
Sàn đấu tối nay đông hơn thường lệ. Những trận đấu ngầm này tuy vẫn luôn thu hút đám đông máu me tìm đến, nhưng khi nghe tin Khương "Tàn" tham gia, cả đấu trường như sôi sục hơn.
Hắn là kẻ bí ẩn, chẳng ai biết rõ hắn đến từ đâu, nhưng trong t·hế g·iới n·gầm của Hải Thành, cái tên Khương "Tàn" cũng đủ khiến người ta dè chừng. Không phải vì hắn là kẻ mạnh nhất, mà vì những trận đấu hắn tham gia đều khốc liệt, đẫm máu và tàn bạo.
Khương "Tàn" đứng trong góc sàn đấu, im lặng, lưng thẳng, ánh mắt lạnh lẽo quét qua đám khán giả đang nhốn nháo. Hắn mặc một chiếc áo khoác da cũ kỹ, thân hình cao lớn vạm vỡ. Bên dưới lớp áo khoác, cánh tay phải của hắn lặng lẽ, gần như không thể cử động. Không ai biết chuyện gì đã xảy ra với hắn, chỉ biết rằng, dù một cánh tay bị phế, Khương "Tàn" vẫn đủ khả năng đánh gục kẻ khác trên sàn đấu bằng cánh tay còn lại.
Đối diện hắn là một gã đấu sĩ khét tiếng khác - gã đàn ông có biệt danh "Lôi Bạo" nổi tiếng vì những cú đấm mạnh mẽ như búa bổ. Gã cao hơn Khương nửa cái đầu, vai rộng, tay chân rắn chắc, mỗi bước đi nện xuống sàn đấu nghe như tiếng búa giáng mạnh xuống gỗ. Đám đông xung quanh gầm lên, cổ vũ cho gã, tiếng la ó, chửi bới Khương vang lên khắp nơi.
"Thằng què đó đấu với Lôi Bạo? Để xem nó c·hết thế nào!" Một kẻ trong đám đông gào lên, tay không ngừng đập vào lan can gỗ, mặt đầy phấn khích.
"Khương chỉ còn một tay, nhưng mày xem đi, nó đánh gục không ít người đâu," một kẻ khác chen vào, đôi mắt lóe lên tia hứng thú khi nhìn thấy Khương đang từ từ lột bỏ áo khoác, để lộ cơ thể đầy vết sẹo, nhưng vạm vỡ và khỏe mạnh như một con thú hoang.
“Keng…”
Giữa những âm thanh ồn ào, tiếng chuông báo hiệu trận đấu bắt đầu vang lên. Cả đám đông dường như nín thở trong khoảnh khắc, chờ đợi cuộc đối đầu nảy lửa.
Lôi Bạo không đợi lâu, gã lập tức lao lên như một con mãnh thú. Cú đấm đầu tiên như vũ bão, nhắm thẳng vào đầu Khương.
“Vù… Bụp!”
Khương nghiêng người, cú đấm mạnh như trời giáng của Lôi Bạo chỉ lướt qua mặt hắn trong gang tấc, đánh thẳng vào khoảng không, tạo ra tiếng gió rít đầy uy lực.
Đám đông gào rú, mỗi kẻ đều la hét theo cách của mình. Tiếng hò hét pha lẫn giữa sự phấn khích và thất vọng. Những kẻ đặt cược vào Lôi Bạo cảm thấy nuối tiếc, còn những người theo phe Khương thì cười khẩy, ra sức cổ vũ cho hắn.
Khương di chuyển chậm rãi nhưng đầy uy lực. Mặc dù chỉ còn một tay có thể phát lực, hắn vẫn linh hoạt một cách đáng kinh ngạc. Đối với Khương, trận chiến này không chỉ là cuộc đấu sống còn, mà còn là nghệ thuật của sự tàn bạo. Hắn không vội vã, không hùng hổ, nhưng mỗi bước di chuyển đều mang theo một sự đe dọa âm thầm, lạnh lùng.
Lôi Bạo không chậm lại. Gã là một kẻ t·ấn c·ông liều lĩnh, vung thêm hàng loạt cú đấm như muốn nghiền nát Khương ngay tại chỗ. Nhưng Khương vẫn bình tĩnh né tránh, từng cú đấm mạnh mẽ của đối thủ đều bị hắn khéo léo tránh né chỉ bằng những chuyển động nhỏ. Tiếng gió rít của cú đấm liên tục vang lên bên tai, nhưng Khương không hề lùi bước.
Một tiếng v·a c·hạm vang lên, cú đấm này không bị tránh né. Đám đông gầm lên trong sự phấn khích khi thấy Khương lảo đảo, hơi thở của hắn khựng lại một nhịp, nhưng ánh mắt vẫn tràn ngập sự tĩnh lặng đáng sợ.
Khương không trả đòn ngay lập tức. Hắn vẫn giữ nguyên nhịp thở đều đặn, đôi mắt nhìn thẳng vào đối thủ như thể đang chờ đợi điều gì. Và rồi, khi Lôi Bạo vừa chuẩn bị tung thêm một cú đấm nữa, Khương đột ngột xoay người. Một cú đá vòng cực nhanh và hiểm hóc nhắm thẳng vào đầu gối đối phương.
“Đùng!”
Cả khán đài như chững lại trong tích tắc.
Gã đấu sĩ khựng lại, đôi mắt trợn lên trong đau đớn. Gối gã khuỵu xuống dưới sức nặng của cú đá đầy uy lực. Tiếng xương kêu rắc lên rõ mồn một, và ngay khi gã còn chưa kịp đứng vững, Khương lao vào như một con thú săn mồi. Hắn vung tay trái, đấm mạnh vào thái dương của Lôi Bạo. Cú đấm sắc bén, gọn gàng, dứt khoát.
Khán giả rú lên. Phe cược Khương thì cười đắc thắng, ném những nắm tiền về phía người thu cược, trong khi đám còn lại thì điên cuồng chửi rủa, la ó, không tin vào mắt mình. Trận đấu còn chưa kết thúc nhưng đã thấy rõ sự chênh lệch. Dù chỉ còn một tay mạnh mẽ, Khương "Tàn" vẫn là kẻ mà bất cứ ai cũng phải dè chừng.
Lôi Bạo cố đứng dậy, nhưng cú đá vào đầu gối đã khiến gã không còn đứng vững. Khương không cho đối phương cơ hội lập tức tiến lại gần, cúi xuống, mạnh mẽ giáng thêm một cú đấm vào giữa mặt gã. Lần này, không có tiếng gào rú nào nữa. Đám đông chỉ còn lại tiếng thở dốc của những kẻ thua cược, sự im lặng bất thường bao trùm lấy đấu trường.
Khương "Tàn" đứng thẳng dậy, đôi mắt lạnh lẽo liếc qua đám đông. Không một ai dám cất tiếng. Trận đấu kết thúc trong sự im lặng đầy ám ảnh, để lại trên sàn đấu một cảnh tượng đẫm máu. Khương bước đi, lặng lẽ như cái cách hắn luôn đến và rời khỏi – một cơn bão bất ngờ giữa lòng thành phố Hải Thành, nơi mọi thứ đều chìm trong sự hỗn loạn và b·ạo l·ực.
Lôi Bạo nằm gục trên sàn, thở dốc, trong khi đám khán giả dần tản ra, kẻ vui mừng, kẻ hậm hực, và chỉ còn những kẻ thu dọn sàn đấu, chuẩn bị cho trận chiến tiếp theo.
p/s: Cầu đề cử, bình luận, đánh giá. Cảm tạ đạo hữu caubephihanh, situvodanh07, Quang Massager, DV007, phamlang, sPHkf54388, oaithuong, muso7 đã đề cử và tặng quà!