Nội dung truyện Lặng Lẽ
Tên Hán Việt: Tiễu tiễu
Thể loại: Hiện đại, Ngọt sủng, Song khiết, Vườn trường, Niên thượng, Đô thị tình duyên, Trâu già gặm cỏ non, 1v1, Thị giác nữ chủ, HE
Tình trạng bản gốc: Đang ra (18+ chương)
Editor: NN, LN
Beta-er: AT, Chngga
Bìa: NThu
Văn án
(Một câu chuyện yêu thầm và kết cục mỹ mãn.)
Nhật ký của tôi, trước đó đều là những mẩu chuyện vụn vặt, những câu chữ tùy tay mà viết, và sau đó, mỗi câu mỗi chữ, luôn không rời đi một người...
Văn Tuế và Chu Dã gặp nhau ở nhà của một người bạn
Người kia cầm hộp kẹo trong tay, mắt nhìn cô, hỏi bằng ngữ khí biếng nhác:
"Cô bé là bạn học của Chanh Chanh?"Văn Tuế gật đầu.
Lông mày Chu Dã cau lại, nghĩ đến gì đó, đột nhiên nở nụ cười, khóe môi cong lên: “Vậy cháu phải theo con bé, cũng gọi tôi một tiếng…”
“Chú nhỏ.”
Giọng điệu người đàn ông lười biếng, cắn chữ rất nhẹ, âm thanh uốn lượn, vươn dài mãi đến trong lòng Văn Tuế.
Văn Tuế thích Chu Dã.
Nhưng anh chỉ coi cô như bạn bình thường của cháu gái.
Người đàn ông đến vào mùa xuân, sau này kỳ nghỉ của anh chấm dứt, cùng với tình cảm lặng lẽ của Văn Tuế, đều tan biến theo mùa hè.
Mãi đến khi Văn Tuế lên đại học, hai người mới gặp lại nhau.
——
Một ngày nọ, bạn bè tới chơi, nhìn thấy Chu Dã vẫn luôn cầm điện thoại, trêu ghẹo nói: “Nói chuyện phiếm với ai mà vui vậy?”
Chu Dã không ngẩng đầu: “Tuế Tuế.”
Bạn bè nghĩ đến gì đó: “Lần trước Trường Ninh đi trên đường gặp cô bé đó. A, cậu giới thiệu là cháu gái nhỏ. Gần đây cháu gái của tôi thế nào rồi?”
Ngón tay đang gõ chữ của Chu Dã dừng lại, giương mắt liếc: “Lễ phép chút đi, cậu nên gọi là chị dâu.”
Bạn bè: “Được được được, chị dâu thì chị dâu —— Hả?! Đm!!”
Bạn bè: “…”
Alo, xin hỏi là 110 sao?
Tag: Ngọt văn
Từ khóa tìm kiếm: Vai chính: Văn Tuế, Chu Dã┃vai phụ:┃cái khác:
Một câu tóm tắt: Chúc Tuế Tuế của tôi bình an.
Lập ý: Kiên trì chính là thắng lợi