Ánh nắng mặt trời đã bớt chói chang như buổi trưa, thay vào đó là những tia nắng vàng ươm, dịu nhẹ rọi xuống thung lũng. Nắng như dát vàng lên những tán cây, tạo nên một khung cảnh vô cùng lung linh mà huyền ảo.
Lúc này đã vào giữa buổi chiều, Margaret Thatcher dẫn theo bốn người nông dân hướng lãnh địa của Nguyễn An đi tới. Càng tiến gần, khung cảnh càng hiện ra rõ nét hơn, bốn cánh đồng lúa vàng óng, người nông dân đang thu gặt. Nhìn đến phía trước có thể thấy rất nhiều người nông dân đang chặt gỗ với khí thế hừng hực.
Margaret Thatcher cũng không thất lễ, liền hướng về một người nông dân đi báo với Nguyễn An là có người đến thăm. Người nông dân kia cũng là gật đầu đồng ý và bảo nàng chờ một chút để anh ta vào thông báo.
Margaret đang lúc cảm thán là lãnh địa của Nguyễn An phát triển quá nhanh, thì từ đằng xa có một nam, một nữ cũng mang theo bốn nông dân đến gần. Nhìn đến hai người đi tới vẫn mặc trang phục hiện đại, Margaret Thatcher liền biết hai người bọn họ mục đích đến cũng như mình.
Nhưng người nữ kia sao thấy quen mặt thế nhỉ, Margaret Thatcher bỗng nhiên cảm thấy hồ nghi, người phụ nữ kia đến gần hơn, Margaret Thatcher liền nhìn được rõ gương mặt. Bỗng nhiên mắt chữ o mồm chữ a ngạc nhiên cực độ.
Cô gái kia chính là Emma Watson, khi nhìn đến Margaret Thatcher cũng là như vậy, gương mặt b·iểu t·ình không dám tin liền vội hướng nàng chạy tới, phía sau bốn người nông dân cũng nhanh chóng đuổi theo.
- Margaret Thatcher?
- Emma Watson?
Hai người thấy nhau hầu như cùng một lúc liền kinh ngạc lẫn vui mừng nói. Rồi sau đó liền cho nhau cái ôm thật chặt. Thì ra hai người bọn họ vốn là bạn thân học cùng lớp thời đại học, sau khi ra trường mỗi người đều bận rộn công việc mà rất ít khi gặp nhau, thật không ngờ được số phận đưa đẩy như thế nào cho bọn họ gặp lại nhau trong hoàn cảnh này.
Đang lúc trò chuyện, người đàn ông chính là Lê Trọng Giáp liền đi tới, thấy hai người bọn họ trò chuyện với nhau cũng không nói gì, nhưng nắm đấm của anh ta nắm chặt lại, gương mặt hiện ra niềm hy vọng.
Margaret Thatcher cùng Emma Watson chuyện trò thấy vậy cũng lễ phép dừng lại cuộc trò chuyện, sau đó tiến hành chào hỏi nói chuyện với Lê Trọng Giáp. Mặc dù là quân nhân nhưng chỉ số EQ cũng không thấp cũng nói chuyện về việc phát triển lãnh địa, thân nơi dị giới cuộc sống cũng là không dễ dàng.
- Hai người cũng là tiếp nhận việc chiêu mộ của vị đại thần này đúng không?
Sau khi nói chuyện một hồi cũng có chút quen thuộc, Lê Trọng Giáp liền hướng về hai cô gái nói.
- Vâng đúng rồi, hai người bọn em cũng như anh, dù sao phát triển lãnh địa một mình quá vất vả hiện tại tiềm ẩn nguy cơ rất lớn, hai cô gái yếu đuối chúng em liền cố tìm lấy một chỗ dựa thôi. Vậy anh cũng thế à?
Emma Watson nhìn đến người đàn ông khôi ngô trước mặt liền nói. Một bên khác Margaret Thatcher cũng liền gật đầu tán đồng.
- Anh vốn một quân nhân, phát triển lãnh địa cũng không phải sở trường cũng ôm chí lớn liền ứng tuyển vị đại thần chiêu mộ. Không ngờ được vị hẹn gặp.
Lê Trọng Giáp liền sâu xa nói. Thời thế thay đổi, thế cục xoay vần ai cũng ngờ được rằng có ngày hôm nay. Ba người đang nói chuyện thì nghe được tiếng bước chân từ đằng xa đi tới.
Chỉ thấy một nhóm người đi tới, đi đầu là một cô gái rất xinh đẹp, thân hình cao ráo chính là Alicia, đi tiếp theo đó là một người khôi ngô cao lớn thân hình rắn chắc cứng cỏi chính là Crixus. Theo sau bọn họ có bốn người hai nam, hai nữ đi phía sau đang hướng ba người đi tới.
Là một người quân nhân, Lê Trọng Giáp liền thấy ngay Crixus cùng hai đàn ông phía sau thân thủ và khí thế không tầm thường. Cảm khái vị đại thần quả nhiên không tầm thường liền nông dân cũng mạnh như vậy, không hề kém cạnh bộ đội đặc chủng kiếp trước. Liền hai người phụ nữ cũng vậy đều rất mạnh mẽ.
Bên kia Margaret Thatcher cùng Emma Watson không phải quân nhân nhưng cũng có thể thấy rõ những người đến không tầm thường. Chẳng nhẽ đại thần lại là cô gái xinh đẹp này?
Rất nhanh đoàn người đi tới, Alicia đi đến trước mặt ba người mỉm cười lễ phép nói:
- Chào mừng ba vị khách quý đã đến thăm, tôi tên là Alicia, lãnh chúa đại nhân đang bận rộn công việc liền sai ta đi ra đón tiếp các vị. Nếu có thất lễ xin được lượng thứ.
Alicia nhẹ nhàng mà không thất lễ, lời nói và hành động ưu nhã hiển lộ ra giáo dưỡng rất tốt, lại thêm khí chất hơn người khiến cho ba người đều có chút mặc cảm.
- Không sao đâu ạ, lãnh chúa bận rộn đều là bình thường. Chúng ta mạo muội đến thăm lãnh địa nếu có gì không phải xin được lượng thứ.
Mặc dù thấy trước mắt cô gái này khí chất, cử chỉ và lời nói đều không giống bình thường nhưng Margaret cũng là không sợ, liền bình tĩnh nói..
Alicia nghe vậy liền nói tiếp:
- Vậy được rồi, những người hộ vệ đi theo quý vị tạm thời cần đi tìm một chỗ nghỉ ngơi trước. Ta sẽ để Crixus tiếp đón bọn họ, còn ba người xin mời đi theo ta đi gặp lãnh chúa đại nhân. Crixus phiền anh đi tiếp đón bọn họ.
Đến câu cuối cùng, Alicia liền hướng về Crixus nói.
- Vâng, ta sẽ tiếp đón bọn họ thật tốt.
Crixus liền hướng về Alicia đồng ý nói. Hiện tại trong lãnh địa Alicia hoàn toàn xứng đáng người thứ hai. Mặc dù là phụ nữ nhưng Crixus cũng rất tôn trọng nàng.
- Các vị, xin mời đi đường này.
Alicia mỉm cười hướng về ba người nói xong liền đi trước dẫn đường. Nhóm ba người Lê Trọng Giáp liền đi theo Alicia.
Nhóm ba người vừa đi vừa nhìn đến những người nông dân đang chặt gỗ, hầu như ai cũng có thể hình rất cường tráng, rất hăng say làm việc. Mặc dù nắng đã không còn gắt, nhưng cũng rất nóng mà không có ai kêu ca hay phàn nàn, khiến cho ba người bọn họ kỳ quái không thôi.
Như hiểu được suy nghĩ của ba người, Alicia liền tự hào nói:
- Những người nông dân này được lãnh chúa đại nhân triệu hồi đến. Được ngài trao cho cuộc sống mới tự do và hy vọng. Bởi vậy bọn họ đều đối với lãnh chúa đại nhân rất cảm kích, đều ra sức cố gắng vì lãnh chúa đại nhân phát triển lãnh địa.
Ba người có thể nghe vậy liền gật gù, đều là người thông minh, không ai nguyện ý đứng ra nói không phải. Bởi với sự cuồng nhiệt của Alicia và những người dân này, nếu bọn họ dám nói xấu vị lãnh chúa thần bí kia thì dám chắc không bước ra nổi lãnh địa này.
Từng bước đi tới có thấy thấy được những người nông dân đang làm việc chăm chỉ, thân hình ai lấy đều rất cường tráng so với nông dân bọn họ triệu hồi được hiển nhiên là bọn họ không bằng được.
Đi tiếp có thể thấy được những ngôi nhà dân được quy hoạch rất chỉnh tề, ba người đều dâng lên cảm giác kính nể. Bởi làm được những điều này hiển nhiên không phải khó khăn bình thường.
Rất nhanh, ba người bọn họ đến trung tâm thị trấn, nhìn thấy ngôi nhà đá cao lớn, so với nhà trung tâm của bọn họ thì đúng là có một khoảng cách không nhỏ. Alicia ra hiệu cho bọn họ đứng lại đây cô đi vào bẩm báo trước.
Dưới bầu trời chiều rực rỡ, những tia nắng vàng óng như mật ong đang nhuộm đỏ cả không gian, những người nông dân đang hối hả giăng đèn kết hoa. Ba người bọn họ nhìn thấy nụ cười rạng rỡ nở trên môi những người nông dân, họ mang theo những chiếc đèn lồng rực rỡ sắc màu và những bông hoa tươi thắm cùng những cành lá xanh mướt đang làm trang trí.
Đây là lần đầu tiên ba người được chứng kiến cảnh tượng này, bởi ở thế kỷ trước hiện đại, rất nhiều phương tiện trợ giúp khiến cho những việc này trở lên dễ dàng hơn, nhưng nó cũng mất đi một phần ý nghĩa. Ba người Margaret Thatcher, Lê Trọng Giáp cùng Emma Watson có thể thấy rõ niềm vui, niềm phấn khởi của nông dân mà ở thế giới cũ không thấy được.
Không để họ chờ lâu, lúc này, Alicia từ trong trung tâm thị trấn đi ra mỉm cười nhìn lấy ba người sau đó lễ phép nói: