Nhã Uyên mượn nhờ uy áp tỏa ra từ trận chiến, tôi luyện bản thân.
Từng ngụm từng ngụm máu đỏ tươi phun ra, cô vẫn chịu đựng.
Coi như là tôi luyện, cô cũng dựa vào cơn đau này để nguôi bớt sự đau đớn trong lòng.
- Như Nguyệt, ta xin lỗi. Là ta không bảo vệ được cô. Là ta hại chết cô.
" Éc, cái đéo gì đây? "
Chúc Dung hét lên, Nhã Uyên liên kết với cô cũng bị tiếng hét này làm giật mình.
" Chuyện gì vậy? Cô có sao không?
" Cái này, cái này… "
Giọng nàng run run, chỉ tay về phía trước.
Một thân hình nhỏ nhắn đang nằm đó.
Nhìn thấy thân thể này, Nhã Uyên cảm thấy nghẹn lại nơi cổ họng.
Nước mắt cô tưởng chừng đã khô cạn, bây giờ lại rơi.
" Như Nguyệt, nàng…nàng ấy…"
Nhã Uyên nghẹn ngào, cô khi trước tận mắt chứng kiến cái chết đầy đau đớn của nàng, cô đau đớn vô cùng.
Cảm giác nàng ở ngay trước mắt mà lại không cứu được, để mặc cho người khác giết chết nàng một cách tàn nhẫn.
" Như Nguyệt, nàng còn sống? Là nàng phải không?"
" Cô là ai? Tôi là ai? Đây là đâu? "
" Như Nguyệt, cô nói gì vậy? Ta là Nhã Uyên đây, cô không nhớ ta sao? "
" Nhã Uyên, cô là Nhã Uyên? "
" Đúng vậy, ta là Nhã Uyên, còn cô là Như Nguyệt, là vợ của ta. Cô không nhớ gì hết sao? "
" Vợ cô? Sao ta không nhớ gì cả? "
" Chuyện này là sao? Rõ ràng chính mắt ta nhìn thấy nàng ấy hồn phi phách tán rồi kia mà! "
" Nhã Uyên, ngươi bình tỉnh lại đi. Ta nghĩ nguyên do là bởi vì cô ấy đem truyền thừa giao lại cho ngươi, một phần nhỏ linh hồn cũng từ đó mà đi theo."
" Vậy có cách nào cứu cô ấy không?"
" Tạo lại cơ thể thì không khó, nhưng linh hồn thì không thể như ngươi tự hồi phục được. Dưỡng hồn đan cũng không có tác dụng. Chỉ có cách là đi xuống âm giới tìm lại các mảnh tinh phách của cô ấy thôi."
" Chỉ còn một cách này thôi sao? "
" Ta sẽ cố gắng tìm thêm thông tin trong hệ thống xem thử, nếu có gì mới ta sẽ báo lại với ngươi. "
" Được, nhờ cả vào cô. "
" Nhã Uyên, ngươi phải đi rồi sao? "
" Ừ, ta phải đi rồi. Ở đây đi, ta sẽ quay lại. "
Như Nguyệt bây giờ như một đứa trẻ con chẳng biết gì, ngây thơ và trong sáng.
Cô trở lại chiến trường, tiến đến nơi mà mẹ cô đang chiến đấu.
Tới nơi, Huyết Nguyệt và Huyết Vô Song đã bị một kết giới bao phủ, không ngừng tổn thương cơ thể họ.
- Kết giới thuộc tính quang? Quả nhiên là bọn chúng dùng cách này để khắc chế quỷ tộc chúng ta. Bá Huyết Chi Thể của Huyết Vô Song cũng không chống lại được. Cũng may là két giới không có lôi thuộc tính, nếu không họ không chắc trụ lâu được như vậy.
Thái thượng trưởng lão của bốn đại tông môn dốc hết sức duy trì kết giới.
So lực chiến bốn kẻ này chắc chắc thua Huyết Nguyệt và Huyết Vô Song, nhưng chúng dùng điểm yếu của chủng tộc khắc chế bọn họ, hao tổn cũng không ít.
- Mẹ, hai người không sao chứ?
- Nhã Uyên, con đến đây làm gì? Đi ngay cho ta.
- Mẹ không cần lo cho con, con là bất tử chứ không như mọi người đâu.
- Ta bảo quay về là quay về. Ta không quan tâm con muốn làm gì.
- Ta không về, người có nói gì ta cũng không đi. Người là mẹ ta, là người mẹ duy nhất ta còn. Ta không cho phép bất kì ai làm tổn thương người.
- Nhã Uyên, con…
- Một tiểu quỷ ngu ngốc đến nạp mạng sao? Được, để bần tăng thành toàn cho ngươi.
Trưởng lão của Kim Cang Phật Tông bắn ra một luồng phật quang nồng đậm, đủ để tiêu diệt bất cứ quỷ tộc nào tu vi yếu hơn hắn.
Luồng sáng bao phủ lấy tấm thân nhỏ bé của Nhã Uyên, phật tính tương khắc với ma khí của cô.
- Phật tính? Cái này đúng là có tác dụng với quỷ tộc, nhưng không có tác dụng với ta.
Thái Cổ Bất Diệt Thân: Bất Hoại La Sát Thân.
Những đường hoa văn xoắn ốc màu đen dần hiện ra, bao phủ thân thể cô.
Trang thái bên ngoài nhìn rất giống với Ma Khí Nhập Thể mà cô từng sử dụng, chỉ khác là ấn kí này đen đặc hơn, sức mạnh ẩn chứa lớn hơn vạn lần.
Lần trước chỉ là lực chiến ngang với Hóa Thần kì, bây giờ cô đã thực sự là Hóa Thần kì rồi, sức mạnh cực kì khủng bố nếu so với trước kia.
Phật quang không hề ảnh hưởng đến cô dù chỉ một chút.
Nhìn thấy tình trạng như vậy, thái thượng trưởng lão Kim Cang Phật Tông mặt có chút biến sắc nhưng chỉ trong chớp mắt đã khôi phục nguyên trạng.
Lão lấy ra một cái chuông đồng cũ kĩ, không ngừng truyền nguyên khí vào trong, thanh âm chói tai vang lên.
Kim Cang Linh Chung: Công.
Chiếc chuông hóa lớn, lao nhanh về phía Nhã Uyên.
Lực đạo cộng tốc độ của nó lúc này đủ để làm cho Huyết Vô Song trong trạng thái Bá Huyết Chi Thể phải dừng lại đôi chút, đủ hiểu sức mạnh nó lớn tới mức nào.
Nhã Uyên tụ lực, thay đổi tư thế đứng.
Cô đọng ma khí thành một mặt phẳng, Nhã Uyên không bay nữa mà đứng trên đó, tay phải đưa ra sau thủ thế chuẩn bị phản đòn.
Hắc văn tụ lại một chỗ, hóa cánh tay phải thành một màu đen tuyền.
- Cái này sao quen quen thế nhờ? À nhớ rồi, Haki sắc màu vũ trang cấp thấp của One Piece. Chết, có dính bản quyền không ta? Dính là không có tiền đền a.
Nhã Uyên lại dồn thêm hai loại băng hỏa hình thành đồ án lưỡng nghi trên tay, gia tăng uy lực của đòn công kích sắp tới.
Ngay khoảnh khắc chiếc chuông lao đến, cô đấm mạnh vào thân chuông.
Một tiếng boong chói tai vang vọng khắp nơi, tu sĩ nhân tộc gần phạm vi cuộc chiến thất khiếu chay máu mà chết.
Tại nơi nắm đấm cô va chạm, một vết nứt dần loang ra.
Chiếc chuông đồng dần dần vỡ nát thành mảnh vụn, rơi xuống lạch cạch trên màng ma khí cô đang đứng.
Phệ Hồn được triệu hồi ra, quả cầu màu đen hấp thu mấy mảnh vỡ kia, nhanh chóng thu dọn tất cả không để sót bất cứ thứ gì.
- Vẫn chưa đủ để ngươi tiến cấp à? Ham ăn thật.
- Không thể nào, đây là pháp khí trấn phái của tông môn, không thể dễ dàng bị phá hủy như vậy được.
- Haizzz, đúng là với sức ta thì không thể phá hủy được nó. Nhưng các ngươi ngay cả kiến thức cơ bản cũng không biết à? Kim loại cho dù bền đến đâu nếu bị làm nóng rồi lạnh đột ngột chắc chắn sẽ vỡ vụn. Không có kiến thức đáng sợ thật.
Hello mọi người, Lý Nhã Uyên đã chuyển sinh đến thế giới song song làm nhà khai phá và bắt đầu hành trình báo vũ trụ của mình đây!