Sau này, Hàn vương tạo phản, hoàng đế thân chinh, Trưởng công chúa theo hầu.
Qua lại nhiều lần, nàng quen biết An Trình, cùng nhau chiến đấu, nhiều lần vào sinh ra tử.
Trưởng công chúa từ ngưỡng mộ chuyển sang yêu mến.
Khi khôi phục thân phận nữ nhi, nàng đã bày tỏ tình cảm với An Trình.
Lúc đầu, An Trình không biết nàng là công chúa hoàng gia, nàng cũng chỉ báo tên họ ngoại tổ.
Trại quân Tây Bắc, ngày đêm ở bên nhau, hai người định tình, ôm nhau thật chặt.
Năm Thiên Khải thứ mười hai, An Trình được phong làm Bình Tây tướng quân, Trưởng công chúa vô cùng vui mừng, bày tỏ với hoàng đế rằng muốn gả cho hắn.
Hoàng đế đương nhiên không có ý kiến gì, tâm tư của người muội muội này đã sớm bộc lộ rõ ràng.
Trưởng công chúa nghĩ, đã đến lúc bày tỏ thân phận rồi.
Vì vậy, nàng nắm tay An Trình đến tường thành, ngày đó gió cát mịt mù, nàng thấy đôi mắt của An Trình dần dần trở nên lạnh lẽo.
Từ ngày đó, An Trình xa lánh nàng.
Sau khi hồi kinh, hoàng đế muốn ban hôn cho họ, An Trình đã từ chối.
Hắn nói rằng gia đình đã có một lời hứa hôn cũ, là do cha mẹ định đoạt, không thể ban hôn.
Trưởng công chúa thấy vẫn còn hy vọng, nàng nói với An Trình: "Lời hứa hôn cũ cũng là bất đắc dĩ, chàng yên tâm, ta sẽ đối xử tốt với nàng, tuyệt đối không bắt nạt nàng."
An Trình im lặng một lúc, nói: "Công chúa hiểu lầm rồi, ta muốn cưới nữ nhân đó làm vợ."
Trưởng công chúa ngây người, cuối cùng không biết phải làm sao, nói: "Vậy, ta là công chúa, chẳng lẽ bắt nữ nhân đó lấy thân phận bình thê mà gả đến đây, như vậy không hợp lễ nghi, sẽ bị người ta cười chê."
"Công chúa, vợ của ta, chỉ có một người."
Nói đến đây, sắc mặt Trưởng công chúa tái nhợt, nước mắt đột nhiên rơi xuống, nắm lấy tay hắn: "An Trình, vì sao chàng lại như vậy, vì sao lại đối xử với ta như thế?"
"An Trình, chàng thay đổi rồi, trước đây chàng không để râu, chàng biết ta không thích nam nhân để râu, chàng cạo đi được không, ta giúp chàng."
Thông minh như nàng, từ lâu đã nhận ra sự thay đổi của An Trình, sự lạnh nhạt và xa cách của hắn quá rõ ràng, những năm qua, nàng chỉ giả vờ không nhìn thấy.
"An Trình, nói cho ta biết lý do đi, để ta hết hy vọng."
Sự im lặng của nam tử đã định đoạt bi kịch của TRưởng công chúa, cuối cùng nàng cũng lấy lại được chút lý trí còn sót lại, tự nhủ mình là công chúa, không nên cầu xin người khác một cách hèn mọn như vậy.
An Trình cười một tiếng, giọng nói bình tĩnh nhưng lạnh lùng như băng: "Không có lý do, thần chưa từng nói sẽ cưới công chúa, là công chúa nghĩ nhiều rồi."
...
Cuối cùng lý do An Trình không chịu cưới Trưởng công chúa là gì?
A Tử đoán: "Hoàng gia sóng gió khó lường, hơn nữa triều ta có truyền thống, phò mã không được nắm quyền, tướng quân không muốn làm phò mã, có lẽ là không muốn mất binh quyền."
Ta cũng đoán: "Nhưng ta thấy An Nguyên Kỳ không giống người như vậy, chỉ sợ có ẩn tình khác."
"Chậc, có thể có ẩn tình gì, chẳng lẽ công chúa đào mộ tổ tiên nhà hắn sao."
A Tử nói nhẹ như không, trong đầu ta như có tiếng chuông cảnh báo, đào mộ tổ tiên nhà hắn?
Đúng là không có gì lạ, phu nhân từng nói với ta, nhà họ An mười năm trước bị liên lụy đến vụ án của Lương vương.
Triều đại nào chẳng có hoàng tử tranh quyền, huống hồ Lương vương là đích tử của tiên đế, bị người vu oan mưu phản, cũng là một vụ án thảm thương.
Nhà họ An khi đó chỉ là một gia đình quan lại bình thường ở huyện Thanh Hà.
Quan chức của An đại nhân chỉ là một huyện thừa nhỏ bé, đây cũng là lý do ban đầu phu nhân không hài lòng với cuộc hôn nhân của tiểu thư Tú Nghiên.
Tai họa của nhà họ An nằm ở vườn lê của họ.
Lê nhà họ An rất sai quả, vàng ươm, to lại ngọt... An đại nhân dựa vào thân phận huyện thừa của mình, báo lên tri phủ, muốn tham gia tuyển chọn lê cống.
Có thể trở thành thương nhân cung cấp lê cho hoàng gia, vinh hoa phú quý chẳng phải trong tầm tay sao.
Rất may mắn, họ đã được chọn, nghe nói lê đã được đưa đến phủ Lương vương, là do Lương vương nếm thử rồi quyết định.
Nhà họ An cống lê trong ba năm, kết quả ba năm sau Lương vương sụp đổ, có người nói Lương vương mưu phản, hạ độc trong đồ cống phẩm.
Đồ cống phẩm qua tay Lương vương quá nhiều, không biết là đồ cống phẩm nào có vấn đề nhưng không có ngoại lệ, tất cả các quan viên có qua lại với Lương vương đều bị xử tử.
Lê nhà họ An là do tri phủ báo lên, An Dương tri phủ có quan hệ tốt với Lương vương bị tru di tam tộc, diệt sạch phủ đệ.
Nhà họ An khá hơn một chút, chỉ có họ hàng cùng tông với An Nguyên Kỳ bị tịch thu nhà cửa, xa hơn thì không bị liên lụy.
Nhưng kết cục cũng rất thảm, cha hắn cùng các thúc bá ruột bị c.h.é.m đầu, mẹ và các thím biết sẽ bị lưu đày, trực tiếp treo cổ tự vẫn.
Trong nhà chỉ còn lại vài đứa trẻ, mỗi đứa chạy đến nương nhờ một họ hàng xa.
An Nguyên Kỳ được nương nhờ biểu thúc họ Triệu.
Sau khi tân đế lên ngôi, triều đình ổn định, đã minh oan cho Lương vương, cái gọi là mưu phản, thực ra chỉ là hoàng tử tranh quyền, huynh đệ tương tàn.
Vụ án được minh oan thì thế nào, những oan hồn vô tội đã khuất không thể trở về được nữa.
Ta nghĩ, ta có thể hiểu An Nguyên Kỳ.
Cha mẹ c h ế t oan, gia đình tan nát, đáng lẽ phải có kẻ thù g i ế t cha nhưng kẻ thù g i ế t cha hắn là ai?
Không, hắn không có kẻ thù g i ế t cha.
Hắn thậm chí còn đang chiến đấu trên chiến trường, bảo vệ triều đình này.
Điều duy nhất hắn có thể làm, chính là không cưới con gái hoàng gia.