Livestream Viết Chuyện Tình Trong Sáng, Tôi Thành Thần Ở Trùng Tộc

Chương 20: Fate sensei



Chỉ cần ai theo dõi streamer, khi phòng livestream mở ra, trùng follow sẽ nhận được thông báo.

Trước đó Fate Wynne mới live liên tục được mấy ngày, đã khiến khán giả quen với việc live đúng giờ.

Bỗng dưng có một ngày không live khiến bầy fan kích động!

Nhưng mà là kích động kiểu tiêu cực.

Kênh [kiến thức] của nhà nước sắp bị trùng làm hoảng tới nơi rồi, bèn thông báo treo trong kênh, trong điều kiện hợp đồng với streamer đã ký, không có yêu cầu bắt buộc streamer phải live hàng ngày.

Trong tổng khu giải trí, tất cả thời gian livestream của streamer đều tính theo tháng hoặc năm.

Tôn trọng quyền tự do cá nhân của streamer! Với hành vi hóng live, xin đừng báo lên nền tảng!

Khán giả kích động tới nóc: ...

Á cái đậu moè, nếu không nhấn mạnh thì ai cũng quên khuấy.

Đây mới là nguyên nhân Thời Tấc Cẩn nhấp vào tổng khu giải trí, tìm kiếm từ khoá Fate Wynne, công cụ tìm kiếm đã đẩy fansite này lên đầu.

Một diễn đàn chính quy lớn có uy tín lâu đời, lượng truy cập trung bình hàng ngày ổn định ở mức 20 - 30 triệu, thời gian truy cập trung bình có thể lên tới 4-6 giờ/trùng/ngày.

Fansite của Fate chỉ là một diễn đàn web nhỏ, lượng truy cập hàng ngày chỉ khoảng 1-20.000 nhưng thời gian truy cập trung bình lên tới 5 tiếng!

Fate Wynne vắng mặt một đêm, một nửa khán giả đã quay về công việc bề bộn của mình, nửa khán giả còn lại thì dựa vào từ khoá tìm kiếm đổ vào fansite của Fate, điền vào đây những suy nghĩ, ý kiến và thảo luận của mình vào đây.

Bọn họ tìm kiếm những cư dân mạng có cùng quan điểm, nghiên cứu và phân tích chuyên sâu về hành vi và tư tưởng nội hạm của nhân vật chính trong câu chuyện này, cũng như suy đoán xem tiếp theo Fate Wynne sẽ đi theo hướng nào.

Trong toán trùng cái này, trùng cái cấp trung thì mơ mộng ngài Carol đẹp đẽ chủ động yêu đương với trùng cấp trung, rồi lại đặc biệt vui vẻ mở topic thảo luận về sự thay đổi trong tính cách của ngài Carol.

Từ đó cố liên tưởng ra rằng ngài Carol cưới Fate Wynne thực ra là một lựa chọn thỏa hiệp + hạc giữa bầy gà + thuyết âm mưu.

Còn trùng cái cấp cao thì thuần túy hơn nhiều, bọn họ trực tiếp phân tích thân phận của Carol Saint từ góc độ lợi ích, không thể nào, chắc chắn không thể nào, có lẽ Fate Wynne chỉ là một trong những quân thư bình thường khác mà thôi!

Carol Saint, ngài ấy là Saint! Sao ngài ấy chỉ cưới mỗi một quân thư chứ!

Từ góc độ thực tế mà nói! Carol Saint có xuất thân cao quý như vậy, lại muốn cưới một trùng cái cấp trung, để trùng cái cấp trung đáng ghét ấy đẻ trứng, các thầy của ngài ấy chắc chắn sẽ can thiệp vào hành động lỗi lầm làm suy giảm chất lượng gen này!

Nếu ngài Carol muốn ở bên lâu dài với Fate Wynne thì phải nhượng bộ.

Trùng cái cấp trung và trùng cái cấp cao combat với nhau bằng việc mở topic phân tích suy nghĩ của các nhân vật.

Trong diễn đàn này, dường như tất cả trùng đều có trình độ học vấn 10/10.

Hai phe trinh sát lấn sang một chiến trường mới, buộc một trang web nhỏ phải tối đa hóa hoạt động hàng ngày của nó, đẩy bài sang khu tin tức chính, khiến nó trở thành từ tìm kiếm đầu tiên trong thanh điều hướng.

Nếu Thời Tấc Cẩn không bận rộn sắp xếp lại suy nghĩ của mình, thì lướt thêm vài trang nữa, không chừng lại lộ ra meme tàu điện ngầm, còn phải than thở một câu.

Mấy trùng này, còn hiểu Carol Superi hơn cả mình!

Vì thế, tối nay phòng livestream của Fate sensei sáng lên chưa đầy 5 phút, thì fan và anti fan đang chiến trong diễn đàn lập tức gọi bạn kéo bè đổ xô vào!

Livestream vừa mới mở, bảng trắng của streamer còn chưa bắt đầu viết chữ, khu bình luận đã náo nhiệt hệt như đã live 3 tiếng rồi vậy, bình luận xuất hiện liên miên không dứt!

Phòng livestream này đã ký kết với nền tảng từ rất sớm, ngay khi vừa bắt đầu phát sóng, các quản lý đã vào kiểm soát, cấm rất nhiều bình luận mang tính gây war lấy đạo đức ép người.

Thời Tấc Cẩn tắt bình luận như cũ, hình thành một bản nháp trong đầu.

Lần này khi hệ thống đã tỉnh lại, Thời Tấc Cẩn liền tận dụng sức mạnh công nghệ tạo ra một bản nhạc nền BGM đi kèm với văn bản gia tăng tính thi vị.

Thời Tấc Cẩn không có tế bào âm nhạc, nên mọi việc đều do hệ thống làm tất.

Hệ thống làm theo yêu cầu của Thời sensei, dùng công nghệ để điều chỉnh một bản nhạc không lời đơn giản, giai điệu nhẹ nhàng, du dương phiêu diêu, nguồn âm thanh đến từ ký ức của Thời Tấc Cẩn.

Đây chính là điểm hay của một hệ thống có sức mạnh tính toán siêu phàm, khi Thời Tấc Cẩn nhớ lại bản nhạc hay, anh chỉ có thể ngâm nga mấy câu tới khúc sau thì mù mờ ngay.

Song khi anh ngân nga cho hệ thống nghe, thì nó có thể nắm bắt nhịp điệu trong đó, sửa chữa rồi tái tạo lại, có thể khôi phục 80% nhịp điệu ban đầu.

Sau khi khu bình luận bị quản lý kiểm soát xóa sạch một lần, mấy bình luận khác lại xuất hiện.

[Hở? Có nhạc rồi à?]

[Sao cứ cảm giác phiêu diêu ảo ma thế?]

[Có hơi giống ngâm nga?]

[Nghe bài này không tìm ra ca khúc tương tự, chẳng lẽ là ca dao gốc à?]

[Nghe không hay, âm u quá, cái quỷ gì đây!]

Khi thời gian đến 20:55, Fate sensei vẫn không tương tác với khu bình luận.

Tiêu đề văn bản cổ điển được chibi pixel gõ ra một đoạn chuyện xưa mới.

[...

Giả sử, nếu tôi là một trùng cái.

Có lẽ tôi là sẽ là tộc bướm.]

(*) Gốc là ngài hay bướm đêm có mối quan hệ chặt chẽ đến loài bướm.

[???]

[!!!]

[Wtf? Fate Wynne đã làm gì với ngài Carol của tuiiii!]

Fate sensei mới mở màn lại bắt đầu đấm khán giả.

Đúng là ngày càng thành thạo việc ngược trùng.

[Những ngày tháng tôi đi dưới tầng mây, tộc bướm mà tôi biết có cấp cao, cũng có cấp thấp.

Bọn họ bẩm sinh nghiêm túc, cẩn thận và cứng nhắc, dường như làm việc không biết mệt mỏi là gì, tựa như có một động cơ vĩnh cửu ẩn giấu trong cơ thể bọn họ, thúc đẩy bọn họ bay lượn từ năm này sang năm khác.

Song trùng ưu tú như vậy có một nhược điểm mà cả thế giới đều biết.

Bọn họ không thích ánh nắng, nên công ty bọn họ làm việc, nơi bọn họ sống đều có mây mù quanh năm.

Trong quân đội, tộc bướm là một trong những chiến binh ẩn nấp tốt nhất.

Trớ trêu thay, chiến binh ấy chỉ cần chạm vào một viên đạn thủy ngân, bọn họ sẽ mất phương hướng ngay, rồi dễ dàng rơi vào tay kẻ địch.

Họa hoằn, tôi cảm thấy mình là một chú bướm đêm.

Tôi đứng trên thế gian này, để rồi bị bủa vây bởi màn đêm đầy sao, chúng nó vô cùng vô tận, tựa như một mùa mây đen vằn vện chẳng bao giờ tươi sáng hơn.

Cho đến cái ngày Fate xuất hiện.

Cậu ấy tựa như một viên đạn thủy ngân phát nổ, làm xáo trộn mọi kế hoạch cuộc đời tôi.

...

Chúng tôi bắt đầu nghiên cứu dự án.

Thực ra trong dự án thử nghiệm lần này thì công trình số liệu và nghiên cứu phát triển trí tuệ cơ giáp, không nằm trong phạm vi mà tôi thấy hứng thú.

Thuở ban đầu, các thầy giao cho tôi ba môn chính.

Kỹ sư phụ trợ cơ giáp là môn khó nhất.

Tôi chọn môn này này không phải không biết tự lượng sức mình, hoặc muốn thử thách điều gì đó ngoài tầm với.

Vì nó rất khó, nó sẽ mài mòn năng lượng và chú ý của tôi, khiến tôi không thể nghĩ suy những điều vặt vãnh khác trong lúc rỗi rãi.

Song việc này đối với tôi lại rất tốt.

Có lẽ bạn sẽ nghĩ, ha, tôi chọn môn này là muốn tự làm khổ bản thân.

Thế nhưng thực ra không phải vậy đâu, vì tôi có một lượng kiến thức về môn học này nên rất có ưu thế.

Ừm, tất nhiên, đối với những sinh viên không phải hệ cơ giáp, môn này nghe có vẻ giống với khoa kỹ thuật trí não cao cấp.

Hãy để tôi giới thiệu ngắn gọn cho bạn.

Công trình số liệu và nghiên cứu phát triển trí tuệ nhân tạo của hệ cơ giáp cũng là một loại AI trí não trí tuệ, có điều theo tôi thì trí năng trang bị trong mỗi một cơ giáp đều như một bé tinh linh có tính cách của riêng mình.

Chúng sẽ điều chỉnh hỗ trợ phù hợp cho trùng sử dụng, có mấy cơ giáp hợp với tấn công, có mấy cơ giáp hợp với phòng thủ, mỗi tinh linh đều có cái hay của nó.

Môn học này chuyên nghiên cứu về AI cơ giáp đã hoạt động trên chiến trường, tháo gỡ cấu trúc rồi chỉnh sửa lại, tạo ra AI phù hợp mới rồi đưa vào dây chuyền sản xuất cũng như phát triển một loạt chiến giáp mới.

Mà lợi thế về kiến thức của tôi là tôi tới từ Mắt Mèo, có 19 trùng bảo vệ thầm lặng tháp tùng.

Tôi dạo bước ở trần gian nhiều năm, không phải lúc nào cũng an toàn.

Biển sao bao la, muôn ngàn hiểm nguy.

Trùng bảo vệ tôi là chó ngao hung dữ nhất, tôi đã từng chứng kiến bọn họ điều khiển chiến giáp, giết chết những đạo tặc vũ trụ nườm nượp.

So với những sinh viên ngây ngô mới bước vào Ottowen, tôi hiểu sâu hơn cách chương trình AI của cơ giáp sẽ phản ứng thế nào khi giết địch.

Thành thử sự hiểu biết của Fate kém hơn trùng bảo vệ tôi tới tận 10 hành tinh cấp cao.

...

Thế là Fate kinh ngạc không thôi.

Cậu ấy không ngờ rằng, tôi lại biết nhiều về AI cơ giáp tới vậy, còn biết khi nào nên sử dụng chương trình nào thì sẽ khiến cơ giáp phản công nhanh hơn.

Bản thân cậu ấy cũng được trang bị một bộ chiến giáp cơ bản, ấy là thứ mà Ottowen thống nhất cung cấp.

Cậu ấy rất quý trọng nâng niu nó, ngày nào về cũng người ngợm dơ dáy, vì sau mỗi buổi học cậu ấy sẽ cẩn thận tra dầu vào máy, đánh bóng dao cơ giáp và cẩn thận làm sạch đường đạn.

Fate mang chiếc cơ giáp này về làm mẫu thử nghiệm cho dự án nhóm của tôi.

...

Sau nhiều ngày hợp tác thảo luận làm tôi hiểu rõ Fate là kiểu trùng gì.

Cậu ấy đần lắm.

Khụ (cười), đây là tiểu sử của tôi, tất nhiên phải mô tả một cách công bằng và khách quan nhất.

Fate Wynne đần thật.

Sau khi cậu ấy lấy được cơ giáp của học viện, thì cứ như chiếm được cả thế giới vậy.

Cậu ấy đối xử với chiếc cơ giáp này như người yêu, cẩn thận từng li từng tí, không dám thử nghiệm quá nhiều vì sợ làm hỏng rồi bị học viện trừ điểm.

Còn phần hỗ trợ của AI cơ giáp, cậu ấy chưa từng điều chỉnh thử nên đến giờ cơ giáp vẫn y nguyên như hồi mới được cung cấp.

Điều này rất bình thường đối với sinh viên hệ cơ giáp mới nhập học được một năm.

...

Tôi giúp cậu ấy điều chỉnh dữ liệu AI của cơ giáp, cậu ấy và cơ giáp của cậu ấy đều trở thành tác phẩm thử nghiệm của tôi, một tuần sau trong buổi thi giữa các lớp, Fate đã giành được hạng nhất.

...

Cậu ấy vui tới phát điên lên rồi.

Đúng là điên thiệt.

Cậu ấy về đến ký túc vừa vào cửa đã chạy tới ôm lấy eo của tôi, nhấc bổng tôi lên cao rồi xoay một vòng, cậu ấy cao chừng 1m9, bế tôi cao đến mức xém nữa đã làm đầu tôi va vào trần nhà.

Fate cười hớn hở hét to với tôi.

"Ngôi sao may mắn!"

"Cậu đúng là ngôi sao may mắn của tôi!"

"Đệt, Carol!"

"Sao cậu lại giỏi tới vậy!"

Trùng bảo vệ trong góc tối xém nữa đã chặt đầu cậu ấy ngay tại chỗ, bọn họ tức giận vì hành động lỗ mãng thô lỗ như vậy.

Song tôi đã cản lại.

Tất nhiên, tôi cũng sợ tới hú hồn hú vía.

Cậu ấy như gió lốc cuốn tôi vào đấy, ôm tôi xoay mấy vòng rồi lấy một chiếc túi trong tủ, hí hửng lao ra ngoài.

Cậu ấy đúng là đần thật, chẳng hề nhận ra bầu không khí bất thường trong ký túc xá.

Ngày hôm đó có bốn trùng bảo vệ tôi, chỉ cần một cái liếc mắt của tôi, Fate sẽ bị phân thây ngay tại chỗ, nhưng cậu ấy lại không cảm thấy gì cả.

Nỗi niềm vui vẻ ấy vồ vập vào mặt tôi, rồi để lại một câu to rõ thế này: Cậu đừng có đi đâu hết nhá, đợi tôi về đấy!

Tôi ngồi trên ghế, tim đập thình thịch đến độ xương sườn đau nhói.

Tôi nghĩ, tôi đã bắt đầu hãi hùng xao xuyến.

Cho đến khi trùng bảo vệ tôi hỏi, có phải ngài cảm thấy không khỏe không? Cổ và vành tai của ngài đã đỏ phớt lên rồi.

...

Tôi đã thử lấy kinh nghiệm từng trải để giải thích cảm giác hiện tại, nhưng đều không đúng.

Tôi... không hiểu nó là gì.

...

Kể từ ngày đó, chúng tôi ngày càng thân thiết hơn.

Fate sẽ líu ríu hỏi tôi vì một câu tôi vô tình thốt ra.

"Sao cậu biết hay vậy?"

"Này mà cậu cũng biết luôn?"

"Thì ra còn có thể làm như thế!"

Cho đến hôm nay, chỉ cần tôi nhắm mắt lại là có thể nhớ tới vẻ hứng khởi từ gương mặt và niềm khao khát sáng ngời trong mắt cậu ấy khi nói mấy câu này.

Khao khát trí tuệ của tôi, khao khát kiến thức của tôi, khao khát linh cảm của tôi.

Fate thực sự nghĩ rằng tôi rất tài năng.

Cậu ấy coi tôi là... ừm, một dụng cụ mở nút chai siêu cấp.

Một mô tả cổ điển về Fate Wynne.

Hệt như bất cứ cái nắp đậy khó khăn nào rơi vào tay tôi, chỉ cần tôi vặn một cái là đã mở ra.

Trong suốt năm năm ngao du, tôi đã thấy vô số trùng cái nên tôi hiểu rất rõ rằng khía cạnh tránh hại tìm lợi đã ăn sâu vào tính cách của trùng cái.

Vì bản năng này đã khiến trùng cái quen với việc lấy lòng tôi quá mức, rồi lại giấu giếm tôi mọi thứ.

Mãi cho đến khi tôi gặp được Fate.

Cậu ấy cũng có một khía cạnh như vậy.

Tôi biết rõ rằng Fate sẽ trưng ra cái vẻ mặt ấy với tôi vì tôi có thể mang lại lợi ích cho cậu ấy.

Thế nên tôi đã miễn dịch với ánh mắt như vậy ngay từ đầu.

...

Một ngày trước khi dự án kết thúc, tôi bình tĩnh đáp lại những lời ngợi khen của cậu ấy.

Ngày hôm ấy, những lời cay nghiệt hoá thành hơi thở và âm thanh, rít ra từ kẽ răng và bờ môi của tôi.

Tôi nói, tôi có xuất thân cao hơn cậu, kiến thức của tôi cũng nhiều hơn cậu, ngay từ khi sinh ra tôi đã đứng trên đỉnh mây mà dù cậu có cố gắng cả đời cũng khó có thể ngước nhìn.

Tôi nói, trùng thông minh nhiều như sao trên trời, vì cậu may mắn lắm mới được đến gần tôi, thấy được những mẩu kiến thức tầm thường mà tôi học được trong cuộc sống hàng ngày.

Chút mẩu nhỏ ấy nếu đặt trên đỉnh mây thì chẳng đáng nhắc tới.

Vì xung quanh tôi, ai cũng biết điều đó cả.

Tôi nói, Wynne, cậu là một con trùng trong hố đất, tỉnh táo lại đi.

Tôi nói, đừng kỳ vọng vào tôi, vì điều đó làm tôi phiền chán.

...

Tôi cứ ngỡ Fate sẽ tức giận.

Có lẽ, tôi mong cậu ấy giận.

Ngoảnh đầu nhìn lại quá khứ, cho tới ngày hôm nay, tôi mới có thể thản nhiên thừa nhận rằng, mình đã đánh cược vào lúc ấy.

...

Cậu ấy là quả bom thủy ngân của tôi làm tôi lạc lối chơi vơi, song tôi cũng mong mỏi nhận được đáp án từ phản ứng của Fate.

...]