Hai người bốn mắt nhìn nhau, thời gian tựa như dừng trôi vào giây phút đó. Ánh mắt họ chứa đầy sự ngạc nhiên, rồi đến ngỡ ngàng cuối cùng là sự sợ hãi bao trùm lấy tất cả. Đối diện với tình hình bây giờ, Triệu Hoài thật sự là không biết nói gì hơn.
- Xin... Chào!- Triệu Hoài gượng cười mà cất tiếng, nhưng hắn ta trong mắt đối phương không khác gì biến thái súc vật.
- Aaaaaa, có biến thái!- Giữa màn đêm thanh tịnh đó, âm thanh cứ thế mà vang tận mây xanh.
Trong phút chốc, những bóng đèn đã tắt liền bừng sáng, người người nhà nhà đều bị thét đó làm cho tỉnh giấc. Cảnh tượng lúc này, là gà bay chó chạy, hỗn loạn hơn bao giờ hết.