Triệu Hoài chỉ cần với bốn bước cơ bản, đã hoàn toàn khống chế được chim nhỏ trong lòng bàn tay. Mở đầu là bắt giữ, giam cầm thị lực Vẹt Hỉ Phúc trong bóng tối. Từ đó, mà khuyếch đại nổi sợ trong lòng nó đến mức cực điểm.
Bước tiếp theo là dùng ngôn từ, liên tục công kích vào tinh thần của Vẹt Hỉ Phúc, ép nó đạt đến trạng thái gần như sụp đổ. Khiến cho chim nhỏ không còn tin vào chủ nhân cũ. Từ đó, trở nên bơ vơ lạc lõng, không còn bất cứ chỗ dựa vào.
Kế tiếp là dùng nọc độc Rắn Cạp Xích, để nó triệt để rơi vào sợ hãi. Trải qua cảm giác sống không bằng c·hết đó, chừa đi thói hư tật xấu của bản thân. Từ vực sâu trở về, tâm tình của Vẹt Hỉ Phúc, đã đôi phần khác xưa. Vô thức, mà sinh ra sự sợ hãi đối với người thiếu niên trước mắt.
Sau cùng là ra tay cứu vớt, tạo cho Vẹt Hỉ Phúc một cái giá trị, để nó tự mình cứu mình. Kết hợp với đó là sự uy h·iếp, nhịp độ thì không ngừng dồn dập, ép cho chim nhỏ không thể suy nghĩ được nhiều. Bất giác, mà đi theo tiết tấu Triệu Hoài đã sắp đặt sẵn. Đến khi muốn quay đầu, e là không kịp nữa rồi.